Buổi sáng bảy giờ rưỡi, đồng hồ báo thức kêu vang đúng giờ. Kỷ Tinh trên chiếc giường nhỏ trong căn phòng thuê của mình vật lộn mười phút mới khó khăn lắm đứng dậy được. Cô mơ màng bước ra khỏi phòng, bạn cùng phòng Tô Tiểu Manh mặc bộ đồ ngủ hình thỏ dễ thương bước ra từ nhà vệ sinh, chuẩn bị vào phòng ngủ tiếp. Tô Tiểu Manh là một blogger làm đẹp trên Weibo, có vài chục ngàn người theo dõi, không quá nổi nhưng đủ nuôi sống bản thân. Kỷ Tinh thở dài: “Bao giờ thì mới không phải đi làm, để mình ngủ cho đã, a~~!” Tô Tiểu Manh nói: “Cố lên một chút, thứ Năm rồi, sắp hết cuộc hành trình dài.” Kỷ Tinh ló đầu ra từ nhà vệ sinh: “Thứ Năm? Tớ cứ tưởng hôm nay là thứ Tư. Cậu chắc chứ!” “Chắc chắn, là thứ Năm.” Kỷ Tinh mắt sáng lên, tuyệt vời! Kiếm thêm được một ngày! Sau khi rửa mặt xong, cô ra ngoài và gặp đúng giờ cao điểm. Trạm tàu điện ngầm đông đúc như nêm cối. Mùi cơ thể và hơi thở của mọi người hòa quyện, tạo nên một mùi khó tả, thỉnh thoảng có cả mùi bánh trứng ai đó mua. Kỷ Tinh như…
Chương 13: Chương 13
Bắc Kinh Nào Đẹp Bằng EmTác giả: Cửu Nguyệt HiTruyện Ngôn TìnhBuổi sáng bảy giờ rưỡi, đồng hồ báo thức kêu vang đúng giờ. Kỷ Tinh trên chiếc giường nhỏ trong căn phòng thuê của mình vật lộn mười phút mới khó khăn lắm đứng dậy được. Cô mơ màng bước ra khỏi phòng, bạn cùng phòng Tô Tiểu Manh mặc bộ đồ ngủ hình thỏ dễ thương bước ra từ nhà vệ sinh, chuẩn bị vào phòng ngủ tiếp. Tô Tiểu Manh là một blogger làm đẹp trên Weibo, có vài chục ngàn người theo dõi, không quá nổi nhưng đủ nuôi sống bản thân. Kỷ Tinh thở dài: “Bao giờ thì mới không phải đi làm, để mình ngủ cho đã, a~~!” Tô Tiểu Manh nói: “Cố lên một chút, thứ Năm rồi, sắp hết cuộc hành trình dài.” Kỷ Tinh ló đầu ra từ nhà vệ sinh: “Thứ Năm? Tớ cứ tưởng hôm nay là thứ Tư. Cậu chắc chứ!” “Chắc chắn, là thứ Năm.” Kỷ Tinh mắt sáng lên, tuyệt vời! Kiếm thêm được một ngày! Sau khi rửa mặt xong, cô ra ngoài và gặp đúng giờ cao điểm. Trạm tàu điện ngầm đông đúc như nêm cối. Mùi cơ thể và hơi thở của mọi người hòa quyện, tạo nên một mùi khó tả, thỉnh thoảng có cả mùi bánh trứng ai đó mua. Kỷ Tinh như… —Buổi tối diễn ra không như mong đợi của Kỷ Tinh.Cô ngồi đó, cảm thấy mình thật lạc lõng trong không khí xa hoa và câu chuyện không mấy liên quan.Hàn Đình, người đàn ông ngồi đối diện, không ngừng làm cô cảm thấy mình như một đứa trẻ giữa những người lớn.Kỷ Tinh không biết chính xác anh ấy bao nhiêu tuổi, nhưng cảm giác về anh là một người đàn ông trưởng thành, thông minh và tinh tế.Anh ta có vẻ không hứng thú với cuộc trò chuyện, chỉ thỉnh thoảng đáp lời lịch sự, nhưng không thực sự tham gia.Dường như Hàn Đình không quan tâm đ ến những gì đang diễn ra, mà chỉ muốn buổi tối nhanh chóng kết thúc.Cuối cùng, buổi tối cũng kết thúc.Kỷ Tinh cảm thấy nhẹ nhõm khi bước ra khỏi nhà hàng, hít thở không khí trong lành của đêm Bắc Kinh.Cô chào tạm biệt mọi người và nhanh chóng bắt taxi về nhà.—Những ngày tiếp theo, Kỷ Tinh tiếp tục công việc của mình tại công ty.Cô cố gắng không nghĩ quá nhiều về buổi tối gặp Hàn Đình.Cô biết mình cần tập trung vào công việc và chứng minh bản thân.Một ngày nọ, Kỷ Tinh nhận được tin nhắn từ Hàn Đình.Anh ấy mời cô tham gia một buổi hội thảo về AI và công nghệ y tế.Kỷ Tinh bất ngờ nhưng cũng rất hào hứng.Cô biết đây là cơ hội tốt để học hỏi và mở rộng mối quan hệ.Buổi hội thảo diễn ra vào cuối tuần, tại một khách sạn sang trọng ở trung tâm thành phố.Kỷ Tinh mặc một bộ váy thanh lịch, tự tin bước vào sảnh.Cô nhìn thấy Hàn Đình đứng đó, nói chuyện với vài người đàn ông khác.Anh ấy nhìn thấy cô và mỉm cười, gật đầu chào.“Kỷ Tinh, cảm ơn cô đã đến.”Cô cười đáp lại: “Cảm ơn anh đã mời tôi.Buổi hội thảo này thật sự rất thú vị.”Hàn Đình dẫn cô đến một nhóm người đang thảo luận về công nghệ AI trong y tế. Kỷ Tinh lắng nghe và thỉnh thoảng tham gia vào cuộc trò chuyện.Cô cảm thấy mình học được rất nhiều từ những chuyên gia này.Sau buổi hội thảo, Hàn Đình mời Kỷ Tinh đi uống cà phê.Họ ngồi trong một quán cà phê nhỏ, yên tĩnh.Hàn Đình nhìn cô, hỏi: “Cô cảm thấy thế nào về buổi hội thảo hôm nay?”Kỷ Tinh cười: “Rất thú vị.Tôi học được rất nhiều điều mới.Cảm ơn anh đã mời tôi.”Hàn Đình gật đầu, trầm ngâm: “Tôi thấy cô có nhiều tiềm năng.Cô đã nghĩ đến việc phát triển sự nghiệp của mình theo hướng này chưa?”Kỷ Tinh suy nghĩ một lúc, rồi trả lời: “Tôi có nghĩ đến.Nhưng hiện tại, tôi muốn tích lũy thêm kinh nghiệm và kiến thức.”Hàn Đình mỉm cười: “Đó là một kế hoạch tốt.Nếu cần giúp đỡ gì, cô cứ liên hệ với tôi.”Kỷ Tinh cảm thấy ấm lòng với sự quan tâm của anh.“Cảm ơn anh.Tôi sẽ nhớ.”—Sau buổi gặp gỡ đó, Kỷ Tinh cảm thấy mình đã có một người bạn mới, một người cố vấn đáng tin cậy.Cô biết rằng con đường phía trước còn nhiều khó khăn, nhưng cô tin rằng mình có thể vượt qua, với sự hỗ trợ của những người bạn như Hàn Đình.Cuộc sống của Kỷ Tinh dần dần trở nên bận rộn và phong phú hơn.Cô không chỉ tập trung vào công việc mà còn dành thời gian cho bản thân và những người thân yêu.Cô biết rằng chỉ cần cô cố gắng, mọi thứ sẽ tốt đẹp lên từng ngày.
—
Buổi tối diễn ra không như mong đợi của Kỷ Tinh.
Cô ngồi đó, cảm thấy mình thật lạc lõng trong không khí xa hoa và câu chuyện không mấy liên quan.
Hàn Đình, người đàn ông ngồi đối diện, không ngừng làm cô cảm thấy mình như một đứa trẻ giữa những người lớn.
Kỷ Tinh không biết chính xác anh ấy bao nhiêu tuổi, nhưng cảm giác về anh là một người đàn ông trưởng thành, thông minh và tinh tế.
Anh ta có vẻ không hứng thú với cuộc trò chuyện, chỉ thỉnh thoảng đáp lời lịch sự, nhưng không thực sự tham gia.
Dường như Hàn Đình không quan tâm đ ến những gì đang diễn ra, mà chỉ muốn buổi tối nhanh chóng kết thúc.
Cuối cùng, buổi tối cũng kết thúc.
Kỷ Tinh cảm thấy nhẹ nhõm khi bước ra khỏi nhà hàng, hít thở không khí trong lành của đêm Bắc Kinh.
Cô chào tạm biệt mọi người và nhanh chóng bắt taxi về nhà.
—
Những ngày tiếp theo, Kỷ Tinh tiếp tục công việc của mình tại công ty.
Cô cố gắng không nghĩ quá nhiều về buổi tối gặp Hàn Đình.
Cô biết mình cần tập trung vào công việc và chứng minh bản thân.
Một ngày nọ, Kỷ Tinh nhận được tin nhắn từ Hàn Đình.
Anh ấy mời cô tham gia một buổi hội thảo về AI và công nghệ y tế.
Kỷ Tinh bất ngờ nhưng cũng rất hào hứng.
Cô biết đây là cơ hội tốt để học hỏi và mở rộng mối quan hệ.
Buổi hội thảo diễn ra vào cuối tuần, tại một khách sạn sang trọng ở trung tâm thành phố.
Kỷ Tinh mặc một bộ váy thanh lịch, tự tin bước vào sảnh.
Cô nhìn thấy Hàn Đình đứng đó, nói chuyện với vài người đàn ông khác.
Anh ấy nhìn thấy cô và mỉm cười, gật đầu chào.
“Kỷ Tinh, cảm ơn cô đã đến.”
Cô cười đáp lại: “Cảm ơn anh đã mời tôi.
Buổi hội thảo này thật sự rất thú vị.”
Hàn Đình dẫn cô đến một nhóm người đang thảo luận về công nghệ AI trong y tế.
Kỷ Tinh lắng nghe và thỉnh thoảng tham gia vào cuộc trò chuyện.
Cô cảm thấy mình học được rất nhiều từ những chuyên gia này.
Sau buổi hội thảo, Hàn Đình mời Kỷ Tinh đi uống cà phê.
Họ ngồi trong một quán cà phê nhỏ, yên tĩnh.
Hàn Đình nhìn cô, hỏi: “Cô cảm thấy thế nào về buổi hội thảo hôm nay?”
Kỷ Tinh cười: “Rất thú vị.
Tôi học được rất nhiều điều mới.
Cảm ơn anh đã mời tôi.”
Hàn Đình gật đầu, trầm ngâm: “Tôi thấy cô có nhiều tiềm năng.
Cô đã nghĩ đến việc phát triển sự nghiệp của mình theo hướng này chưa?”
Kỷ Tinh suy nghĩ một lúc, rồi trả lời: “Tôi có nghĩ đến.
Nhưng hiện tại, tôi muốn tích lũy thêm kinh nghiệm và kiến thức.”
Hàn Đình mỉm cười: “Đó là một kế hoạch tốt.
Nếu cần giúp đỡ gì, cô cứ liên hệ với tôi.”
Kỷ Tinh cảm thấy ấm lòng với sự quan tâm của anh.
“Cảm ơn anh.
Tôi sẽ nhớ.”
—
Sau buổi gặp gỡ đó, Kỷ Tinh cảm thấy mình đã có một người bạn mới, một người cố vấn đáng tin cậy.
Cô biết rằng con đường phía trước còn nhiều khó khăn, nhưng cô tin rằng mình có thể vượt qua, với sự hỗ trợ của những người bạn như Hàn Đình.
Cuộc sống của Kỷ Tinh dần dần trở nên bận rộn và phong phú hơn.
Cô không chỉ tập trung vào công việc mà còn dành thời gian cho bản thân và những người thân yêu.
Cô biết rằng chỉ cần cô cố gắng, mọi thứ sẽ tốt đẹp lên từng ngày.
Bắc Kinh Nào Đẹp Bằng EmTác giả: Cửu Nguyệt HiTruyện Ngôn TìnhBuổi sáng bảy giờ rưỡi, đồng hồ báo thức kêu vang đúng giờ. Kỷ Tinh trên chiếc giường nhỏ trong căn phòng thuê của mình vật lộn mười phút mới khó khăn lắm đứng dậy được. Cô mơ màng bước ra khỏi phòng, bạn cùng phòng Tô Tiểu Manh mặc bộ đồ ngủ hình thỏ dễ thương bước ra từ nhà vệ sinh, chuẩn bị vào phòng ngủ tiếp. Tô Tiểu Manh là một blogger làm đẹp trên Weibo, có vài chục ngàn người theo dõi, không quá nổi nhưng đủ nuôi sống bản thân. Kỷ Tinh thở dài: “Bao giờ thì mới không phải đi làm, để mình ngủ cho đã, a~~!” Tô Tiểu Manh nói: “Cố lên một chút, thứ Năm rồi, sắp hết cuộc hành trình dài.” Kỷ Tinh ló đầu ra từ nhà vệ sinh: “Thứ Năm? Tớ cứ tưởng hôm nay là thứ Tư. Cậu chắc chứ!” “Chắc chắn, là thứ Năm.” Kỷ Tinh mắt sáng lên, tuyệt vời! Kiếm thêm được một ngày! Sau khi rửa mặt xong, cô ra ngoài và gặp đúng giờ cao điểm. Trạm tàu điện ngầm đông đúc như nêm cối. Mùi cơ thể và hơi thở của mọi người hòa quyện, tạo nên một mùi khó tả, thỉnh thoảng có cả mùi bánh trứng ai đó mua. Kỷ Tinh như… —Buổi tối diễn ra không như mong đợi của Kỷ Tinh.Cô ngồi đó, cảm thấy mình thật lạc lõng trong không khí xa hoa và câu chuyện không mấy liên quan.Hàn Đình, người đàn ông ngồi đối diện, không ngừng làm cô cảm thấy mình như một đứa trẻ giữa những người lớn.Kỷ Tinh không biết chính xác anh ấy bao nhiêu tuổi, nhưng cảm giác về anh là một người đàn ông trưởng thành, thông minh và tinh tế.Anh ta có vẻ không hứng thú với cuộc trò chuyện, chỉ thỉnh thoảng đáp lời lịch sự, nhưng không thực sự tham gia.Dường như Hàn Đình không quan tâm đ ến những gì đang diễn ra, mà chỉ muốn buổi tối nhanh chóng kết thúc.Cuối cùng, buổi tối cũng kết thúc.Kỷ Tinh cảm thấy nhẹ nhõm khi bước ra khỏi nhà hàng, hít thở không khí trong lành của đêm Bắc Kinh.Cô chào tạm biệt mọi người và nhanh chóng bắt taxi về nhà.—Những ngày tiếp theo, Kỷ Tinh tiếp tục công việc của mình tại công ty.Cô cố gắng không nghĩ quá nhiều về buổi tối gặp Hàn Đình.Cô biết mình cần tập trung vào công việc và chứng minh bản thân.Một ngày nọ, Kỷ Tinh nhận được tin nhắn từ Hàn Đình.Anh ấy mời cô tham gia một buổi hội thảo về AI và công nghệ y tế.Kỷ Tinh bất ngờ nhưng cũng rất hào hứng.Cô biết đây là cơ hội tốt để học hỏi và mở rộng mối quan hệ.Buổi hội thảo diễn ra vào cuối tuần, tại một khách sạn sang trọng ở trung tâm thành phố.Kỷ Tinh mặc một bộ váy thanh lịch, tự tin bước vào sảnh.Cô nhìn thấy Hàn Đình đứng đó, nói chuyện với vài người đàn ông khác.Anh ấy nhìn thấy cô và mỉm cười, gật đầu chào.“Kỷ Tinh, cảm ơn cô đã đến.”Cô cười đáp lại: “Cảm ơn anh đã mời tôi.Buổi hội thảo này thật sự rất thú vị.”Hàn Đình dẫn cô đến một nhóm người đang thảo luận về công nghệ AI trong y tế. Kỷ Tinh lắng nghe và thỉnh thoảng tham gia vào cuộc trò chuyện.Cô cảm thấy mình học được rất nhiều từ những chuyên gia này.Sau buổi hội thảo, Hàn Đình mời Kỷ Tinh đi uống cà phê.Họ ngồi trong một quán cà phê nhỏ, yên tĩnh.Hàn Đình nhìn cô, hỏi: “Cô cảm thấy thế nào về buổi hội thảo hôm nay?”Kỷ Tinh cười: “Rất thú vị.Tôi học được rất nhiều điều mới.Cảm ơn anh đã mời tôi.”Hàn Đình gật đầu, trầm ngâm: “Tôi thấy cô có nhiều tiềm năng.Cô đã nghĩ đến việc phát triển sự nghiệp của mình theo hướng này chưa?”Kỷ Tinh suy nghĩ một lúc, rồi trả lời: “Tôi có nghĩ đến.Nhưng hiện tại, tôi muốn tích lũy thêm kinh nghiệm và kiến thức.”Hàn Đình mỉm cười: “Đó là một kế hoạch tốt.Nếu cần giúp đỡ gì, cô cứ liên hệ với tôi.”Kỷ Tinh cảm thấy ấm lòng với sự quan tâm của anh.“Cảm ơn anh.Tôi sẽ nhớ.”—Sau buổi gặp gỡ đó, Kỷ Tinh cảm thấy mình đã có một người bạn mới, một người cố vấn đáng tin cậy.Cô biết rằng con đường phía trước còn nhiều khó khăn, nhưng cô tin rằng mình có thể vượt qua, với sự hỗ trợ của những người bạn như Hàn Đình.Cuộc sống của Kỷ Tinh dần dần trở nên bận rộn và phong phú hơn.Cô không chỉ tập trung vào công việc mà còn dành thời gian cho bản thân và những người thân yêu.Cô biết rằng chỉ cần cô cố gắng, mọi thứ sẽ tốt đẹp lên từng ngày.