Tác giả:

Hồng Đậu có chút hoảng hốt, còn có chút khẩn trương, lại nói tiếp, nàng đánh giá điểm kém cho truyện này cũng vì nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nữ phụ lúc nào cũng bị lôi ra cho nữ chính ngáng chân trong tiểu thuyết này có cùng một cái tên với nàng, mà tiểu thuyết này có tên《 Danh môn quý thiếp 》, cốt truyện lại càng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nữ chủ Phượng Khuynh Liên, nghe một chút, tên này thật là khác người biết mấy nha, hoàn toàn không đơn giản như tên Phương Hồng Đậu của nữ phụ gì cả, Phượng Khuynh Liên vốn là thiên kim của phú thương Phượng gia, đáng tiếc chính là nàng gặp phải họa diệt môn, lão trang chủ Thẩm Gia Trang tại Giang Nam thời còn trẻ có chút giao tình với Phượng gia, không đành lòng để hậu nhân duy nhất của bạn tốt lưu lạc bên ngoài, liền tự chủ trương, để Thiếu trang chủ lúc đó…… Cũng chính là Thẩm Lạc Ngôn, nạp Phượng Khuynh Liên làm thiếp, vì sao lại là thiếp? Dĩ nhiên là bởi vì Thẩm Lạc Ngôn đã có chính thê. Thẩm Lạc Ngôn này cá tính trầm ổn,…

Chương 497: Một cơ hội

Nữ Phụ: Cô Ấy Không OnlineTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHồng Đậu có chút hoảng hốt, còn có chút khẩn trương, lại nói tiếp, nàng đánh giá điểm kém cho truyện này cũng vì nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nữ phụ lúc nào cũng bị lôi ra cho nữ chính ngáng chân trong tiểu thuyết này có cùng một cái tên với nàng, mà tiểu thuyết này có tên《 Danh môn quý thiếp 》, cốt truyện lại càng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nữ chủ Phượng Khuynh Liên, nghe một chút, tên này thật là khác người biết mấy nha, hoàn toàn không đơn giản như tên Phương Hồng Đậu của nữ phụ gì cả, Phượng Khuynh Liên vốn là thiên kim của phú thương Phượng gia, đáng tiếc chính là nàng gặp phải họa diệt môn, lão trang chủ Thẩm Gia Trang tại Giang Nam thời còn trẻ có chút giao tình với Phượng gia, không đành lòng để hậu nhân duy nhất của bạn tốt lưu lạc bên ngoài, liền tự chủ trương, để Thiếu trang chủ lúc đó…… Cũng chính là Thẩm Lạc Ngôn, nạp Phượng Khuynh Liên làm thiếp, vì sao lại là thiếp? Dĩ nhiên là bởi vì Thẩm Lạc Ngôn đã có chính thê. Thẩm Lạc Ngôn này cá tính trầm ổn,… “Hồng Đậu...” Ôn Diễn lại đến gần nàng thêm một bước, cầm tay nàng, chậm rãi nói: “Bất luận ta làm bao nhiêu chuyện khiến nàng không thích, đều chỉ để giữ nàng lại, Hồng Đậu giận ta cũng được, bực ta cũng thế, lại không thể phủ nhận, nàng biết nàng quan trọng thế nào đối với ta.”Đúng vậy, Bản đồ Tuyết sơn hắn trù tính nhiều năm, không phải cũng vì an nguy của nàng mà dễ dàng chắp tay tặng người sao?Có lẽ Hồng Đậu hẳn nên vì thế mà cảm thấy cao hứng, nhưng nàng lại không cười nổi. Nàng rõ ràng có thể nhẹ nhàng rời khỏi thế giới quỷ quái này, nhưng lại vì hắn tính kế, mà nàng rơi vào nông nỗi khó có thể lựa chọn.Trong bụng nàng có một đứa trẻ, nhưng nàng lại đang rất rối rắm, đứa nhỏ này... có phải nàng nên từ bỏ mới tốt hay không, chỉ cần đứa nhỏ này không tồn tại, nàng sẽ có thể lập tức rời đi.Nàng trầm mặc, nàng rối rắm khiến hắn thoáng có cảm giác như nàng không nằm trong khống chế của mình. Hắn vươn một tay ôm nàng vào lòng, một tay khác chậm rãi xoa khuôn mặt nàng, lại hơi cúi đầu, in lên khóe môi lạnh băng của nàng một nụ hôn. Hắn thấp giọng nỉ non, “Hồng Đậu không phải vẫn luôn muốn vì ta mà mang thai một đứa trẻ sao? Hiện giờ Hồng Đậu có đứa trẻ, không nên vui vẻ à?”“Ta chỉ muốn vì A Miên mang thai một đứa trẻ...” Ánh mắt nàng không hề gợn sóng, “Nhưng ngươi không phải A Miên.”“Ta chính là A Miên Hồng Đậu thích kia.”“Đó chỉ là một nhân vật ngươi ngụy trang mà thôi. Ngươi chân chính, trước nay đều không phải A Miên.”“Hồng Đậu...” Hắn cười nhẹ một tiếng, trong mắt lại mờ mịt, “Ta không rõ, vì sao Hồng Đậu không chịu thừa nhận, người yêu nàng, cùng nàng có ước hẹn phu thê chính là ta vậy?”“Bởi vì ta sẽ không thừa nhận, A Miên ta yêu sẽ là một kẻ lừa đảo muốn lợi dụng ta.” Nàng giơ tay đẩy hắn ra, rời khỏi ngực hắn, lập tức xoay người rời đi.Ôn Diễn từ phía sau bắt được cổ tay nàng, “Hồng Đậu muốn bỏ ta lại đi đâu đây?”“Bất luận đi chỗ nào, chỉ cần ngươi không ở đó là được.” Hồng Đậu muốn rút tay mình ra. Không rút được.Ôn Diễn nắm chặt tay nàng, “Hồng Đậu, nàng không muốn đứa trẻ của chúng ta sống sót sao?”Giọng hắn rất bình tĩnh, thần sắc cũng không thấy hoảng sợ, dường như... dường như cho dù Hồng Đậu thật sự tính toán bỏ đứa nhỏ này, hắn cũng không có ý kiến.Nhưng Hồng Đậu càng thêm thất vọng buồn lòng, vì sao hắn có thể dễ dàng chấp nhận một sinh mệnh biến mất như thế? Đối với hắn mà nói, chẳng lẽ đứa trẻ thật sự chỉ đơn giản là công cụ như vậy sao?“Nếu... Ta thật sự không muốn để đứa nhỏ này sống sót thì sao?” Hồng Đậu nỗ lực ổn định cảm xúc của mình, hỏi: “Ngươi sẽ đau lòng khổ sở chứ?”“Sẽ.” Hắn gật đầu, thần sắc không hề giả bộ, “Hồng Đậu không muốn sinh hạ đứa nhỏ này, có nghĩa là... nàng thật sự không muốn tiếp tục có bất cứ liên quan gì với ta.”Hắn sẽ đau lòng, cũng chỉ vì điều đó.Hồng Đậu thất vọng rũ mắt xuống.“Nhưng Hồng Đậu à, cho dù nàng không muốn sinh hạ con của chúng ta... nhưng ta vẫn muốn thử nỗ lực.” Mí mắt hắn hơi hạ, chậm rãi nói nhỏ, “Ta muốn Hồng Đậu có thể sinh đứa nhỏ này, ta cũng muốn... có thể làm một phụ thân tốt.”Hồng Đậu nghe vậy ngây người.“Hồng Đậu, đứa nhỏ này cũng có một phần của ta...” Hắn nói: “Cho nên, nàng nguyện ý cho ta một cơ hội làm phụ thân chứ?”Không đúng, hắn lại muốn lừa nàng...“Tin tưởng ta, ta sẽ bảo vệ con của chúng ta.”Không đúng, hắn nhất định là đang lừa nàng.“Hồng Đậu... Ta chỉ cần một cơ hội...” Hắn hỏi: “Chỉ cần, nàng nguyện ý tiếp tục tin tưởng ta một lần.”Hồng Đậu chợt nghe không rõ giọng nói nhắc nhở trong đầu mình.

“Hồng Đậu...” Ôn Diễn lại đến gần nàng thêm một bước, cầm tay nàng, chậm rãi nói: “Bất luận ta làm bao nhiêu chuyện khiến nàng không thích, đều chỉ để giữ nàng lại, Hồng Đậu giận ta cũng được, bực ta cũng thế, lại không thể phủ nhận, nàng biết nàng quan trọng thế nào đối với ta.”

Đúng vậy, Bản đồ Tuyết sơn hắn trù tính nhiều năm, không phải cũng vì an nguy của nàng mà dễ dàng chắp tay tặng người sao?

Có lẽ Hồng Đậu hẳn nên vì thế mà cảm thấy cao hứng, nhưng nàng lại không cười nổi. Nàng rõ ràng có thể nhẹ nhàng rời khỏi thế giới quỷ quái này, nhưng lại vì hắn tính kế, mà nàng rơi vào nông nỗi khó có thể lựa chọn.

Trong bụng nàng có một đứa trẻ, nhưng nàng lại đang rất rối rắm, đứa nhỏ này... có phải nàng nên từ bỏ mới tốt hay không, chỉ cần đứa nhỏ này không tồn tại, nàng sẽ có thể lập tức rời đi.

Nàng trầm mặc, nàng rối rắm khiến hắn thoáng có cảm giác như nàng không nằm trong khống chế của mình. Hắn vươn một tay ôm nàng vào lòng, một tay khác chậm rãi xoa khuôn mặt nàng, lại hơi cúi đầu, in lên khóe môi lạnh băng của nàng một nụ hôn. Hắn thấp giọng nỉ non, “Hồng Đậu không phải vẫn luôn muốn vì ta mà mang thai một đứa trẻ sao? Hiện giờ Hồng Đậu có đứa trẻ, không nên vui vẻ à?”

“Ta chỉ muốn vì A Miên mang thai một đứa trẻ...” Ánh mắt nàng không hề gợn sóng, “Nhưng ngươi không phải A Miên.”

“Ta chính là A Miên Hồng Đậu thích kia.”

“Đó chỉ là một nhân vật ngươi ngụy trang mà thôi. Ngươi chân chính, trước nay đều không phải A Miên.”

“Hồng Đậu...” Hắn cười nhẹ một tiếng, trong mắt lại mờ mịt, “Ta không rõ, vì sao Hồng Đậu không chịu thừa nhận, người yêu nàng, cùng nàng có ước hẹn phu thê chính là ta vậy?”

“Bởi vì ta sẽ không thừa nhận, A Miên ta yêu sẽ là một kẻ lừa đảo muốn lợi dụng ta.” Nàng giơ tay đẩy hắn ra, rời khỏi ngực hắn, lập tức xoay người rời đi.

Ôn Diễn từ phía sau bắt được cổ tay nàng, “Hồng Đậu muốn bỏ ta lại đi đâu đây?”

“Bất luận đi chỗ nào, chỉ cần ngươi không ở đó là được.” Hồng Đậu muốn rút tay mình ra. Không rút được.

Ôn Diễn nắm chặt tay nàng, “Hồng Đậu, nàng không muốn đứa trẻ của chúng ta sống sót sao?”

Giọng hắn rất bình tĩnh, thần sắc cũng không thấy hoảng sợ, dường như... dường như cho dù Hồng Đậu thật sự tính toán bỏ đứa nhỏ này, hắn cũng không có ý kiến.

Nhưng Hồng Đậu càng thêm thất vọng buồn lòng, vì sao hắn có thể dễ dàng chấp nhận một sinh mệnh biến mất như thế? Đối với hắn mà nói, chẳng lẽ đứa trẻ thật sự chỉ đơn giản là công cụ như vậy sao?

“Nếu... Ta thật sự không muốn để đứa nhỏ này sống sót thì sao?” Hồng Đậu nỗ lực ổn định cảm xúc của mình, hỏi: “Ngươi sẽ đau lòng khổ sở chứ?”

“Sẽ.” Hắn gật đầu, thần sắc không hề giả bộ, “Hồng Đậu không muốn sinh hạ đứa nhỏ này, có nghĩa là... nàng thật sự không muốn tiếp tục có bất cứ liên quan gì với ta.”

Hắn sẽ đau lòng, cũng chỉ vì điều đó.

Hồng Đậu thất vọng rũ mắt xuống.

“Nhưng Hồng Đậu à, cho dù nàng không muốn sinh hạ con của chúng ta... nhưng ta vẫn muốn thử nỗ lực.” Mí mắt hắn hơi hạ, chậm rãi nói nhỏ, “Ta muốn Hồng Đậu có thể sinh đứa nhỏ này, ta cũng muốn... có thể làm một phụ thân tốt.”

Hồng Đậu nghe vậy ngây người.

“Hồng Đậu, đứa nhỏ này cũng có một phần của ta...” Hắn nói: “Cho nên, nàng nguyện ý cho ta một cơ hội làm phụ thân chứ?”

Không đúng, hắn lại muốn lừa nàng...

“Tin tưởng ta, ta sẽ bảo vệ con của chúng ta.”

Không đúng, hắn nhất định là đang lừa nàng.

“Hồng Đậu... Ta chỉ cần một cơ hội...” Hắn hỏi: “Chỉ cần, nàng nguyện ý tiếp tục tin tưởng ta một lần.”

Hồng Đậu chợt nghe không rõ giọng nói nhắc nhở trong đầu mình.

Nữ Phụ: Cô Ấy Không OnlineTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHồng Đậu có chút hoảng hốt, còn có chút khẩn trương, lại nói tiếp, nàng đánh giá điểm kém cho truyện này cũng vì nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nữ phụ lúc nào cũng bị lôi ra cho nữ chính ngáng chân trong tiểu thuyết này có cùng một cái tên với nàng, mà tiểu thuyết này có tên《 Danh môn quý thiếp 》, cốt truyện lại càng đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nữ chủ Phượng Khuynh Liên, nghe một chút, tên này thật là khác người biết mấy nha, hoàn toàn không đơn giản như tên Phương Hồng Đậu của nữ phụ gì cả, Phượng Khuynh Liên vốn là thiên kim của phú thương Phượng gia, đáng tiếc chính là nàng gặp phải họa diệt môn, lão trang chủ Thẩm Gia Trang tại Giang Nam thời còn trẻ có chút giao tình với Phượng gia, không đành lòng để hậu nhân duy nhất của bạn tốt lưu lạc bên ngoài, liền tự chủ trương, để Thiếu trang chủ lúc đó…… Cũng chính là Thẩm Lạc Ngôn, nạp Phượng Khuynh Liên làm thiếp, vì sao lại là thiếp? Dĩ nhiên là bởi vì Thẩm Lạc Ngôn đã có chính thê. Thẩm Lạc Ngôn này cá tính trầm ổn,… “Hồng Đậu...” Ôn Diễn lại đến gần nàng thêm một bước, cầm tay nàng, chậm rãi nói: “Bất luận ta làm bao nhiêu chuyện khiến nàng không thích, đều chỉ để giữ nàng lại, Hồng Đậu giận ta cũng được, bực ta cũng thế, lại không thể phủ nhận, nàng biết nàng quan trọng thế nào đối với ta.”Đúng vậy, Bản đồ Tuyết sơn hắn trù tính nhiều năm, không phải cũng vì an nguy của nàng mà dễ dàng chắp tay tặng người sao?Có lẽ Hồng Đậu hẳn nên vì thế mà cảm thấy cao hứng, nhưng nàng lại không cười nổi. Nàng rõ ràng có thể nhẹ nhàng rời khỏi thế giới quỷ quái này, nhưng lại vì hắn tính kế, mà nàng rơi vào nông nỗi khó có thể lựa chọn.Trong bụng nàng có một đứa trẻ, nhưng nàng lại đang rất rối rắm, đứa nhỏ này... có phải nàng nên từ bỏ mới tốt hay không, chỉ cần đứa nhỏ này không tồn tại, nàng sẽ có thể lập tức rời đi.Nàng trầm mặc, nàng rối rắm khiến hắn thoáng có cảm giác như nàng không nằm trong khống chế của mình. Hắn vươn một tay ôm nàng vào lòng, một tay khác chậm rãi xoa khuôn mặt nàng, lại hơi cúi đầu, in lên khóe môi lạnh băng của nàng một nụ hôn. Hắn thấp giọng nỉ non, “Hồng Đậu không phải vẫn luôn muốn vì ta mà mang thai một đứa trẻ sao? Hiện giờ Hồng Đậu có đứa trẻ, không nên vui vẻ à?”“Ta chỉ muốn vì A Miên mang thai một đứa trẻ...” Ánh mắt nàng không hề gợn sóng, “Nhưng ngươi không phải A Miên.”“Ta chính là A Miên Hồng Đậu thích kia.”“Đó chỉ là một nhân vật ngươi ngụy trang mà thôi. Ngươi chân chính, trước nay đều không phải A Miên.”“Hồng Đậu...” Hắn cười nhẹ một tiếng, trong mắt lại mờ mịt, “Ta không rõ, vì sao Hồng Đậu không chịu thừa nhận, người yêu nàng, cùng nàng có ước hẹn phu thê chính là ta vậy?”“Bởi vì ta sẽ không thừa nhận, A Miên ta yêu sẽ là một kẻ lừa đảo muốn lợi dụng ta.” Nàng giơ tay đẩy hắn ra, rời khỏi ngực hắn, lập tức xoay người rời đi.Ôn Diễn từ phía sau bắt được cổ tay nàng, “Hồng Đậu muốn bỏ ta lại đi đâu đây?”“Bất luận đi chỗ nào, chỉ cần ngươi không ở đó là được.” Hồng Đậu muốn rút tay mình ra. Không rút được.Ôn Diễn nắm chặt tay nàng, “Hồng Đậu, nàng không muốn đứa trẻ của chúng ta sống sót sao?”Giọng hắn rất bình tĩnh, thần sắc cũng không thấy hoảng sợ, dường như... dường như cho dù Hồng Đậu thật sự tính toán bỏ đứa nhỏ này, hắn cũng không có ý kiến.Nhưng Hồng Đậu càng thêm thất vọng buồn lòng, vì sao hắn có thể dễ dàng chấp nhận một sinh mệnh biến mất như thế? Đối với hắn mà nói, chẳng lẽ đứa trẻ thật sự chỉ đơn giản là công cụ như vậy sao?“Nếu... Ta thật sự không muốn để đứa nhỏ này sống sót thì sao?” Hồng Đậu nỗ lực ổn định cảm xúc của mình, hỏi: “Ngươi sẽ đau lòng khổ sở chứ?”“Sẽ.” Hắn gật đầu, thần sắc không hề giả bộ, “Hồng Đậu không muốn sinh hạ đứa nhỏ này, có nghĩa là... nàng thật sự không muốn tiếp tục có bất cứ liên quan gì với ta.”Hắn sẽ đau lòng, cũng chỉ vì điều đó.Hồng Đậu thất vọng rũ mắt xuống.“Nhưng Hồng Đậu à, cho dù nàng không muốn sinh hạ con của chúng ta... nhưng ta vẫn muốn thử nỗ lực.” Mí mắt hắn hơi hạ, chậm rãi nói nhỏ, “Ta muốn Hồng Đậu có thể sinh đứa nhỏ này, ta cũng muốn... có thể làm một phụ thân tốt.”Hồng Đậu nghe vậy ngây người.“Hồng Đậu, đứa nhỏ này cũng có một phần của ta...” Hắn nói: “Cho nên, nàng nguyện ý cho ta một cơ hội làm phụ thân chứ?”Không đúng, hắn lại muốn lừa nàng...“Tin tưởng ta, ta sẽ bảo vệ con của chúng ta.”Không đúng, hắn nhất định là đang lừa nàng.“Hồng Đậu... Ta chỉ cần một cơ hội...” Hắn hỏi: “Chỉ cần, nàng nguyện ý tiếp tục tin tưởng ta một lần.”Hồng Đậu chợt nghe không rõ giọng nói nhắc nhở trong đầu mình.

Chương 497: Một cơ hội