Năm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,…

Chương 155: Chương 155

Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như VàngTác giả: Nhan Manh Manh ManhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,… Đúng vậy, chỉ cần cô ta bằng lòng đứng lên thì sao lại phải lo cuộc sống tồi tệ kia chứ?Không bản chính A Nghiên là một ví dụ điển hình sao?“A Nghiên, chị đã biết vì sao mọi người đều rất thích em rồi” Cố Nguyệt nín khóc mỉm cười: “Hơn nữa, chị thật sự kém cỏi so với em.Vốn dĩ lời này rất khó nói, nhưng khi thực sự nói ra lại thấy cũng không khó khăn đến thế.“Mỗi người ai cũng có điểm đặc biệt. Có lẽ về điểm này chị không bằng em, nhưng sẽ có điểm em không bằng chị.” Cố Nghiên trả lời, nở nụ cười trên môi.Dưới ánh đèn sáng rỡ, hai chị em nhìn nhau mỉm cười. Ngay tại thời điểm này, họ đã hoàn toàn làm hoà với nhau.Có lẽ sẽ không hoàn hảo như lúc ban đầu nhưng nhất định sẽ không tranh cãi nhau nữa!“Thế nào? Có phát hiện gì không?” Giọng nói của đồng chí kiểm tra vang lên, Cố Nghiên thoát khỏi dòng hồi ức.“Không tìm được cái gọi là chất phụ gia." Đối phương lắc đầu, cũng báo cáo lại: “Hơn nữa nhà máy này có đầy đủ giấy chứng nhận và thủ tục, các dây chuyền sản xuất và vận hành đều rất sạch sẽ, các công nhân cũng đều có giấy chứng nhận sức khỏe, có đủ điều kiện kinh doanh".Có thể nói, đây là nhà máy thực phẩm an toàn vệ sinh nhất mà bọn họ từng kiểm tra, ngay cả một hạt bụi cũng không có, thậm chí công nhân ra vào xưởng đều phải đi giày bảo hộ, đeo bao tay được khử trùng không dưới mười lần một ngày.“Vậy cứ mang mẫu vật về kiểm tra trước đi", đồng chí Lãnh đạo gật gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Cố Nghiên: “Đến lúc đó sẽ thông báo kết quả cho cô, dù có vấn đề hay không thì chúng tôi vẫn sẽ nói rõ tình hình trên báo, kêu gọi người tiêu dùng an tâm mua hàng.“Việc nên làm mà. Cố Nghiên lên tiếng, tự mình tiễn bọn họ rời đi: “Mọi người đi thong thả."Mãi đến khi bọn họ hoàn toàn đi xa, Cố Nghiên mới xoay người trở về.Cô nhẹ nhàng hít sâu vào một hơi rồi thở ra.Đương nhiên bọn họ tìm không thấy được gì, bởi vì từ sau khi Cố Nguyệt nhắc nhở, cô với Trình Kính Tùng đã phải kiểm tra nhà máy vô số lần trong một ngày.Cuối cùng họ đã tìm thấy thứ bị người ta cố ý đặt ở trong góc nhà kho, sau đó bọn họ đã mang nó đi phá hủy ngay trong đêm.Nếu như không xử lý sạch sẽ, đến lúc đó đất dính vào ống quần, dù không phải là phân thì cũng bị coi là phân!Không thể không nói, chiêu này thật sự là quá ghê tom!Cố Nghiên vừa mới trở lại văn phòng, đã nhận được điện thoại của quản lý Ngô.“Em gái Cố, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, sao bộ thực phẩm lại đến tìm các cô, tôi tuyệt đối không bao giờ tin que cay bên cô làm có vấn đề!” Giọng nói của anh ấy vừa lo lắng vừa quan tâm, cuối cùng cũng tỏ ra vô cùng tin tưởng Cố Nghiên.Là đối tác với nhau, anh ấy biết rất rõ nhà máy của cô sạch sẽ thế nào.Thấy anh ấy cũng biết rồi, Cố Nghiên cũng không thấy quá bất ngờ.Mặc dù việc này chưa bị làm lớn, nhưng lần này nhóm đứng đằng sau và đồng bọn của họ không biết đã làm ra bao nhiêu hành động nhỏ, bởi vậy truyền tới bên phía quản lý Ngô cũng là bình thường.Chắc bọn họ muốn hàng hóa của cô bị rút khỏi thị trường, nhưng tiếc rằng lần này mơ tưởng của những kẻ tiểu nhân đã thất bại ngoài ý muốn rồi.“Cảm ơn anh Ngô đã tin tưởng, Cố Nghiên tôi dùng tính mạng để thề, que cay sản xuất ở nhà máy bên tôi không có chút vấn đề nào cả, anh cứ việc yên tâm bán, vừa rồi kiểm tra rồi, không điều tra ra được vi phạm quy định gì cả.”Mặc dù chưa nói trước được kết quả, nhưng dựa theo hợp đồng thì đối phương không thể rút hàng của bên cô, nhưng Cố Nghiên vẫn cho anh ấy một liều thuốc an thần.

Đúng vậy, chỉ cần cô ta bằng lòng đứng lên thì sao lại phải lo cuộc sống tồi tệ kia chứ?

Không bản chính A Nghiên là một ví dụ điển hình sao?

“A Nghiên, chị đã biết vì sao mọi người đều rất thích em rồi” Cố Nguyệt nín khóc mỉm cười: “Hơn nữa, chị thật sự kém cỏi so với em.

Vốn dĩ lời này rất khó nói, nhưng khi thực sự nói ra lại thấy cũng không khó khăn đến thế.

“Mỗi người ai cũng có điểm đặc biệt. Có lẽ về điểm này chị không bằng em, nhưng sẽ có điểm em không bằng chị.” Cố Nghiên trả lời, nở nụ cười trên môi.

Dưới ánh đèn sáng rỡ, hai chị em nhìn nhau mỉm cười. Ngay tại thời điểm này, họ đã hoàn toàn làm hoà với nhau.

Có lẽ sẽ không hoàn hảo như lúc ban đầu nhưng nhất định sẽ không tranh cãi nhau nữa!

“Thế nào? Có phát hiện gì không?” Giọng nói của đồng chí kiểm tra vang lên, Cố Nghiên thoát khỏi dòng hồi ức.

“Không tìm được cái gọi là chất phụ gia." Đối phương lắc đầu, cũng báo cáo lại: “Hơn nữa nhà máy này có đầy đủ giấy chứng nhận và thủ tục, các dây chuyền sản xuất và vận hành đều rất sạch sẽ, các công nhân cũng đều có giấy chứng nhận sức khỏe, có đủ điều kiện kinh doanh".

Có thể nói, đây là nhà máy thực phẩm an toàn vệ sinh nhất mà bọn họ từng kiểm tra, ngay cả một hạt bụi cũng không có, thậm chí công nhân ra vào xưởng đều phải đi giày bảo hộ, đeo bao tay được khử trùng không dưới mười lần một ngày.

“Vậy cứ mang mẫu vật về kiểm tra trước đi", đồng chí Lãnh đạo gật gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Cố Nghiên: “Đến lúc đó sẽ thông báo kết quả cho cô, dù có vấn đề hay không thì chúng tôi vẫn sẽ nói rõ tình hình trên báo, kêu gọi người tiêu dùng an tâm mua hàng.

“Việc nên làm mà. Cố Nghiên lên tiếng, tự mình tiễn bọn họ rời đi: “Mọi người đi thong thả."

Mãi đến khi bọn họ hoàn toàn đi xa, Cố Nghiên mới xoay người trở về.

Cô nhẹ nhàng hít sâu vào một hơi rồi thở ra.

Đương nhiên bọn họ tìm không thấy được gì, bởi vì từ sau khi Cố Nguyệt nhắc nhở, cô với Trình Kính Tùng đã phải kiểm tra nhà máy vô số lần trong một ngày.

Cuối cùng họ đã tìm thấy thứ bị người ta cố ý đặt ở trong góc nhà kho, sau đó bọn họ đã mang nó đi phá hủy ngay trong đêm.

Nếu như không xử lý sạch sẽ, đến lúc đó đất dính vào ống quần, dù không phải là phân thì cũng bị coi là phân!

Không thể không nói, chiêu này thật sự là quá ghê tom!

Cố Nghiên vừa mới trở lại văn phòng, đã nhận được điện thoại của quản lý Ngô.

“Em gái Cố, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, sao bộ thực phẩm lại đến tìm các cô, tôi tuyệt đối không bao giờ tin que cay bên cô làm có vấn đề!” Giọng nói của anh ấy vừa lo lắng vừa quan tâm, cuối cùng cũng tỏ ra vô cùng tin tưởng Cố Nghiên.

Là đối tác với nhau, anh ấy biết rất rõ nhà máy của cô sạch sẽ thế nào.

Thấy anh ấy cũng biết rồi, Cố Nghiên cũng không thấy quá bất ngờ.

Mặc dù việc này chưa bị làm lớn, nhưng lần này nhóm đứng đằng sau và đồng bọn của họ không biết đã làm ra bao nhiêu hành động nhỏ, bởi vậy truyền tới bên phía quản lý Ngô cũng là bình thường.

Chắc bọn họ muốn hàng hóa của cô bị rút khỏi thị trường, nhưng tiếc rằng lần này mơ tưởng của những kẻ tiểu nhân đã thất bại ngoài ý muốn rồi.

“Cảm ơn anh Ngô đã tin tưởng, Cố Nghiên tôi dùng tính mạng để thề, que cay sản xuất ở nhà máy bên tôi không có chút vấn đề nào cả, anh cứ việc yên tâm bán, vừa rồi kiểm tra rồi, không điều tra ra được vi phạm quy định gì cả.”

Mặc dù chưa nói trước được kết quả, nhưng dựa theo hợp đồng thì đối phương không thể rút hàng của bên cô, nhưng Cố Nghiên vẫn cho anh ấy một liều thuốc an thần.

Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như VàngTác giả: Nhan Manh Manh ManhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,… Đúng vậy, chỉ cần cô ta bằng lòng đứng lên thì sao lại phải lo cuộc sống tồi tệ kia chứ?Không bản chính A Nghiên là một ví dụ điển hình sao?“A Nghiên, chị đã biết vì sao mọi người đều rất thích em rồi” Cố Nguyệt nín khóc mỉm cười: “Hơn nữa, chị thật sự kém cỏi so với em.Vốn dĩ lời này rất khó nói, nhưng khi thực sự nói ra lại thấy cũng không khó khăn đến thế.“Mỗi người ai cũng có điểm đặc biệt. Có lẽ về điểm này chị không bằng em, nhưng sẽ có điểm em không bằng chị.” Cố Nghiên trả lời, nở nụ cười trên môi.Dưới ánh đèn sáng rỡ, hai chị em nhìn nhau mỉm cười. Ngay tại thời điểm này, họ đã hoàn toàn làm hoà với nhau.Có lẽ sẽ không hoàn hảo như lúc ban đầu nhưng nhất định sẽ không tranh cãi nhau nữa!“Thế nào? Có phát hiện gì không?” Giọng nói của đồng chí kiểm tra vang lên, Cố Nghiên thoát khỏi dòng hồi ức.“Không tìm được cái gọi là chất phụ gia." Đối phương lắc đầu, cũng báo cáo lại: “Hơn nữa nhà máy này có đầy đủ giấy chứng nhận và thủ tục, các dây chuyền sản xuất và vận hành đều rất sạch sẽ, các công nhân cũng đều có giấy chứng nhận sức khỏe, có đủ điều kiện kinh doanh".Có thể nói, đây là nhà máy thực phẩm an toàn vệ sinh nhất mà bọn họ từng kiểm tra, ngay cả một hạt bụi cũng không có, thậm chí công nhân ra vào xưởng đều phải đi giày bảo hộ, đeo bao tay được khử trùng không dưới mười lần một ngày.“Vậy cứ mang mẫu vật về kiểm tra trước đi", đồng chí Lãnh đạo gật gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Cố Nghiên: “Đến lúc đó sẽ thông báo kết quả cho cô, dù có vấn đề hay không thì chúng tôi vẫn sẽ nói rõ tình hình trên báo, kêu gọi người tiêu dùng an tâm mua hàng.“Việc nên làm mà. Cố Nghiên lên tiếng, tự mình tiễn bọn họ rời đi: “Mọi người đi thong thả."Mãi đến khi bọn họ hoàn toàn đi xa, Cố Nghiên mới xoay người trở về.Cô nhẹ nhàng hít sâu vào một hơi rồi thở ra.Đương nhiên bọn họ tìm không thấy được gì, bởi vì từ sau khi Cố Nguyệt nhắc nhở, cô với Trình Kính Tùng đã phải kiểm tra nhà máy vô số lần trong một ngày.Cuối cùng họ đã tìm thấy thứ bị người ta cố ý đặt ở trong góc nhà kho, sau đó bọn họ đã mang nó đi phá hủy ngay trong đêm.Nếu như không xử lý sạch sẽ, đến lúc đó đất dính vào ống quần, dù không phải là phân thì cũng bị coi là phân!Không thể không nói, chiêu này thật sự là quá ghê tom!Cố Nghiên vừa mới trở lại văn phòng, đã nhận được điện thoại của quản lý Ngô.“Em gái Cố, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, sao bộ thực phẩm lại đến tìm các cô, tôi tuyệt đối không bao giờ tin que cay bên cô làm có vấn đề!” Giọng nói của anh ấy vừa lo lắng vừa quan tâm, cuối cùng cũng tỏ ra vô cùng tin tưởng Cố Nghiên.Là đối tác với nhau, anh ấy biết rất rõ nhà máy của cô sạch sẽ thế nào.Thấy anh ấy cũng biết rồi, Cố Nghiên cũng không thấy quá bất ngờ.Mặc dù việc này chưa bị làm lớn, nhưng lần này nhóm đứng đằng sau và đồng bọn của họ không biết đã làm ra bao nhiêu hành động nhỏ, bởi vậy truyền tới bên phía quản lý Ngô cũng là bình thường.Chắc bọn họ muốn hàng hóa của cô bị rút khỏi thị trường, nhưng tiếc rằng lần này mơ tưởng của những kẻ tiểu nhân đã thất bại ngoài ý muốn rồi.“Cảm ơn anh Ngô đã tin tưởng, Cố Nghiên tôi dùng tính mạng để thề, que cay sản xuất ở nhà máy bên tôi không có chút vấn đề nào cả, anh cứ việc yên tâm bán, vừa rồi kiểm tra rồi, không điều tra ra được vi phạm quy định gì cả.”Mặc dù chưa nói trước được kết quả, nhưng dựa theo hợp đồng thì đối phương không thể rút hàng của bên cô, nhưng Cố Nghiên vẫn cho anh ấy một liều thuốc an thần.

Chương 155: Chương 155