Năm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,…

Chương 156: Chương 156

Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như VàngTác giả: Nhan Manh Manh ManhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,… “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi."Lúc này quản lý Ngô càng thêm yên tâm, anh ấy thật lòng coi Cố Nghiên là bạn bè, cho nên cũng có lòng tốt nhắc nhở nói: “Em gái Cố, chẳng lẽ chuyện này có người đ.â.m sau lưng em?"“Anh Ngô, anh nói không sai.” Cố Nghiên cũng không định lừa anh ấy, cô cười khổ gật gật đầu.Nghe thấy giọng điệu vô cùng chắc chắn của cô, quản lý Ngô cũng hiểu ra, có lẽ cô cũng đã đón được cụ thể là ai rồi.Anh ấy lập tức nói: “Nếu có yêu cầu gì cần giúp đỡ, cô cứ việc nói."“Cảm ơn anh Ngô, nhưng tôi có thể tự mình xử lý được.” Cố Nghiên uyển chuyển từ chối.“Vậy được rồi." Quản lý Ngô cũng thức thời không có nói thêm gì nữa.Hai người lại nói chuyện về công việc thêm một lúc, sau đó cũng cúp máy.“Nhà họ Triệu, các người giả trò xấu với tôi đúng không, vậy cứ rửa mắt mong chờ đi!” Giờ phút này, Cố Nghiên dựa vào ghế quản lý, khuôn mặt lạnh băng, cô nhìn cuốn lịch trên bàn, đôi môi đỏ mọng nhếch lên một đường cong.Cô nghĩ, cũng sắp đến lúc rồi.Phải biết rằng, vào ngày biết chuyện này, cô đã trực tiếp trở tay báo cáo ba Triệu.Tham ô tiền của nhà máy thực phẩm, thông đồng với một kế toán đã có gia đình, âm thầm ăn chặn tiền hoa hồng...tất cả những tội danh này cũng đủ khiến nhà họ Triệu của ông ta tan cửa nát nhà, ở tù một gông!!Sở dĩ Cố Nghiên biết rõ ràng như vậy, là bởi vì kiếp trước những chuyện này đã bị nhà máy vạch trần rồi.Lúc ấy ba Triệu muốn lợi dụng việc nhà máy đóng cửa để kiếm thêm chút lợi nhuận, kết quả không ngờ lại khiến bản thân chơi quá trớn, làm cho người ta phát hiện ra.Sau đó nhà máy bắt đầu kiểm toán lại, chuyện này không kiểm tra thì không sao, nhưng một khi tra ra đúng là bị dọa sợ, dưới sự trợ giúp của kế toán, ông ta lại dám biển thủ cả trăm vạn.Đồng thời những chuyện dơ bẩn như ông ta qua lại với nữ kế toán đã kết hôn, còn cả chuyện ăn chặn tiền hoa hồng, tất cả đều bị người ta vạch trần.Cuối cùng trực tiếp bị còng tay đưa đến ngục giam không hẹn ngày phán xử.Vào tù chung với ông ta còn có cả mẹ Triệu, mặc dù đối phương không biết chuyện chồng mình nɠɵạı ŧìиɧ, nhưng bà ta biết rõ việc ông ta tham ô, hơn nữa lúc ấy còn tìm thấy rất nhiều thỏi vàng dưới gầm dưới của bà ta.Còn về phần Triệu Kiến Minh, anh ta lại khá may mắn, với sự bảo vệ của hai người kia, anh ta vẫn bình an vô sự.Cũng chính vì vậy, đối phương chơi cờ b.ạ.c thiếu nợ không trả được, nên sau đó anh ta mới nghĩ tới việc bán cô đi để trả nợ.Nhưng hiện giờ, ngoại trừ cô, kết cục cuối cùng của bọn họ vẫn sẽ là như vậy!Cùng lúc đó, nhà họ Triệu.“Đã bỏ đồ vật kia vào nhà máy rồi, sao cuối cùng lại không lục soát ra được chứ?” ba Triệu nhận được tin tức, ông ta tỏ ra nghi hoặc.Đặc biệt là Triệu Kiến Minh, anh ta thực sự không hiểu tại sao.Rõ ràng... người anh ta mua chuộc đó đã làm rồi, đã bỏ đồ vào trong đó rồi mà.Nhưng vì sao lại không điều điều tra ra chứ?Giờ phút này trong lòng hai cha con họ đều là sự nghi hoặc.Dù sao ba Triệu cũng có nhiều thủ đoạn, cuối cùng ông ta cũng đã ý thức được có gì đó không thích hợp: “Không biết vì sao, trong lòng ba lại rất bất an, chẳng lẽ con nhỏ Cố Nghiên kia đã biết trước rồi?"“Chuyện này không thể nào đâu!” Triệu Kiến Minh lập tức phủ nhận.Cố Nghiên không thể biết trước được, sao cô lại biết bọn họ sẽ hãm hại cô chứ?“Ba, ba đừng nghĩ nhiều, có lẽ chỉ là có chút ngoài ý muốn, bây giờ con đi tìm Đạo Sẹo để hỏi xem. Nói xong, Triệu Kiến Minh cũng rời đi.Đao Sẹo chính là người lúc trước anh ta mua chuộc.

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi."

Lúc này quản lý Ngô càng thêm yên tâm, anh ấy thật lòng coi Cố Nghiên là bạn bè, cho nên cũng có lòng tốt nhắc nhở nói: “Em gái Cố, chẳng lẽ chuyện này có người đ.â.m sau lưng em?"

“Anh Ngô, anh nói không sai.” Cố Nghiên cũng không định lừa anh ấy, cô cười khổ gật gật đầu.

Nghe thấy giọng điệu vô cùng chắc chắn của cô, quản lý Ngô cũng hiểu ra, có lẽ cô cũng đã đón được cụ thể là ai rồi.

Anh ấy lập tức nói: “Nếu có yêu cầu gì cần giúp đỡ, cô cứ việc nói."

“Cảm ơn anh Ngô, nhưng tôi có thể tự mình xử lý được.” Cố Nghiên uyển chuyển từ chối.

“Vậy được rồi." Quản lý Ngô cũng thức thời không có nói thêm gì nữa.

Hai người lại nói chuyện về công việc thêm một lúc, sau đó cũng cúp máy.

“Nhà họ Triệu, các người giả trò xấu với tôi đúng không, vậy cứ rửa mắt mong chờ đi!” Giờ phút này, Cố Nghiên dựa vào ghế quản lý, khuôn mặt lạnh băng, cô nhìn cuốn lịch trên bàn, đôi môi đỏ mọng nhếch lên một đường cong.

Cô nghĩ, cũng sắp đến lúc rồi.

Phải biết rằng, vào ngày biết chuyện này, cô đã trực tiếp trở tay báo cáo ba Triệu.

Tham ô tiền của nhà máy thực phẩm, thông đồng với một kế toán đã có gia đình, âm thầm ăn chặn tiền hoa hồng...tất cả những tội danh này cũng đủ khiến nhà họ Triệu của ông ta tan cửa nát nhà, ở tù một gông!!

Sở dĩ Cố Nghiên biết rõ ràng như vậy, là bởi vì kiếp trước những chuyện này đã bị nhà máy vạch trần rồi.

Lúc ấy ba Triệu muốn lợi dụng việc nhà máy đóng cửa để kiếm thêm chút lợi nhuận, kết quả không ngờ lại khiến bản thân chơi quá trớn, làm cho người ta phát hiện ra.

Sau đó nhà máy bắt đầu kiểm toán lại, chuyện này không kiểm tra thì không sao, nhưng một khi tra ra đúng là bị dọa sợ, dưới sự trợ giúp của kế toán, ông ta lại dám biển thủ cả trăm vạn.

Đồng thời những chuyện dơ bẩn như ông ta qua lại với nữ kế toán đã kết hôn, còn cả chuyện ăn chặn tiền hoa hồng, tất cả đều bị người ta vạch trần.

Cuối cùng trực tiếp bị còng tay đưa đến ngục giam không hẹn ngày phán xử.

Vào tù chung với ông ta còn có cả mẹ Triệu, mặc dù đối phương không biết chuyện chồng mình nɠɵạı ŧìиɧ, nhưng bà ta biết rõ việc ông ta tham ô, hơn nữa lúc ấy còn tìm thấy rất nhiều thỏi vàng dưới gầm dưới của bà ta.

Còn về phần Triệu Kiến Minh, anh ta lại khá may mắn, với sự bảo vệ của hai người kia, anh ta vẫn bình an vô sự.

Cũng chính vì vậy, đối phương chơi cờ b.ạ.c thiếu nợ không trả được, nên sau đó anh ta mới nghĩ tới việc bán cô đi để trả nợ.

Nhưng hiện giờ, ngoại trừ cô, kết cục cuối cùng của bọn họ vẫn sẽ là như vậy!

Cùng lúc đó, nhà họ Triệu.

“Đã bỏ đồ vật kia vào nhà máy rồi, sao cuối cùng lại không lục soát ra được chứ?” ba Triệu nhận được tin tức, ông ta tỏ ra nghi hoặc.

Đặc biệt là Triệu Kiến Minh, anh ta thực sự không hiểu tại sao.

Rõ ràng... người anh ta mua chuộc đó đã làm rồi, đã bỏ đồ vào trong đó rồi mà.

Nhưng vì sao lại không điều điều tra ra chứ?

Giờ phút này trong lòng hai cha con họ đều là sự nghi hoặc.

Dù sao ba Triệu cũng có nhiều thủ đoạn, cuối cùng ông ta cũng đã ý thức được có gì đó không thích hợp: “Không biết vì sao, trong lòng ba lại rất bất an, chẳng lẽ con nhỏ Cố Nghiên kia đã biết trước rồi?"

“Chuyện này không thể nào đâu!” Triệu Kiến Minh lập tức phủ nhận.

Cố Nghiên không thể biết trước được, sao cô lại biết bọn họ sẽ hãm hại cô chứ?

“Ba, ba đừng nghĩ nhiều, có lẽ chỉ là có chút ngoài ý muốn, bây giờ con đi tìm Đạo Sẹo để hỏi xem. Nói xong, Triệu Kiến Minh cũng rời đi.

Đao Sẹo chính là người lúc trước anh ta mua chuộc.

Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như VàngTác giả: Nhan Manh Manh ManhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,… “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi."Lúc này quản lý Ngô càng thêm yên tâm, anh ấy thật lòng coi Cố Nghiên là bạn bè, cho nên cũng có lòng tốt nhắc nhở nói: “Em gái Cố, chẳng lẽ chuyện này có người đ.â.m sau lưng em?"“Anh Ngô, anh nói không sai.” Cố Nghiên cũng không định lừa anh ấy, cô cười khổ gật gật đầu.Nghe thấy giọng điệu vô cùng chắc chắn của cô, quản lý Ngô cũng hiểu ra, có lẽ cô cũng đã đón được cụ thể là ai rồi.Anh ấy lập tức nói: “Nếu có yêu cầu gì cần giúp đỡ, cô cứ việc nói."“Cảm ơn anh Ngô, nhưng tôi có thể tự mình xử lý được.” Cố Nghiên uyển chuyển từ chối.“Vậy được rồi." Quản lý Ngô cũng thức thời không có nói thêm gì nữa.Hai người lại nói chuyện về công việc thêm một lúc, sau đó cũng cúp máy.“Nhà họ Triệu, các người giả trò xấu với tôi đúng không, vậy cứ rửa mắt mong chờ đi!” Giờ phút này, Cố Nghiên dựa vào ghế quản lý, khuôn mặt lạnh băng, cô nhìn cuốn lịch trên bàn, đôi môi đỏ mọng nhếch lên một đường cong.Cô nghĩ, cũng sắp đến lúc rồi.Phải biết rằng, vào ngày biết chuyện này, cô đã trực tiếp trở tay báo cáo ba Triệu.Tham ô tiền của nhà máy thực phẩm, thông đồng với một kế toán đã có gia đình, âm thầm ăn chặn tiền hoa hồng...tất cả những tội danh này cũng đủ khiến nhà họ Triệu của ông ta tan cửa nát nhà, ở tù một gông!!Sở dĩ Cố Nghiên biết rõ ràng như vậy, là bởi vì kiếp trước những chuyện này đã bị nhà máy vạch trần rồi.Lúc ấy ba Triệu muốn lợi dụng việc nhà máy đóng cửa để kiếm thêm chút lợi nhuận, kết quả không ngờ lại khiến bản thân chơi quá trớn, làm cho người ta phát hiện ra.Sau đó nhà máy bắt đầu kiểm toán lại, chuyện này không kiểm tra thì không sao, nhưng một khi tra ra đúng là bị dọa sợ, dưới sự trợ giúp của kế toán, ông ta lại dám biển thủ cả trăm vạn.Đồng thời những chuyện dơ bẩn như ông ta qua lại với nữ kế toán đã kết hôn, còn cả chuyện ăn chặn tiền hoa hồng, tất cả đều bị người ta vạch trần.Cuối cùng trực tiếp bị còng tay đưa đến ngục giam không hẹn ngày phán xử.Vào tù chung với ông ta còn có cả mẹ Triệu, mặc dù đối phương không biết chuyện chồng mình nɠɵạı ŧìиɧ, nhưng bà ta biết rõ việc ông ta tham ô, hơn nữa lúc ấy còn tìm thấy rất nhiều thỏi vàng dưới gầm dưới của bà ta.Còn về phần Triệu Kiến Minh, anh ta lại khá may mắn, với sự bảo vệ của hai người kia, anh ta vẫn bình an vô sự.Cũng chính vì vậy, đối phương chơi cờ b.ạ.c thiếu nợ không trả được, nên sau đó anh ta mới nghĩ tới việc bán cô đi để trả nợ.Nhưng hiện giờ, ngoại trừ cô, kết cục cuối cùng của bọn họ vẫn sẽ là như vậy!Cùng lúc đó, nhà họ Triệu.“Đã bỏ đồ vật kia vào nhà máy rồi, sao cuối cùng lại không lục soát ra được chứ?” ba Triệu nhận được tin tức, ông ta tỏ ra nghi hoặc.Đặc biệt là Triệu Kiến Minh, anh ta thực sự không hiểu tại sao.Rõ ràng... người anh ta mua chuộc đó đã làm rồi, đã bỏ đồ vào trong đó rồi mà.Nhưng vì sao lại không điều điều tra ra chứ?Giờ phút này trong lòng hai cha con họ đều là sự nghi hoặc.Dù sao ba Triệu cũng có nhiều thủ đoạn, cuối cùng ông ta cũng đã ý thức được có gì đó không thích hợp: “Không biết vì sao, trong lòng ba lại rất bất an, chẳng lẽ con nhỏ Cố Nghiên kia đã biết trước rồi?"“Chuyện này không thể nào đâu!” Triệu Kiến Minh lập tức phủ nhận.Cố Nghiên không thể biết trước được, sao cô lại biết bọn họ sẽ hãm hại cô chứ?“Ba, ba đừng nghĩ nhiều, có lẽ chỉ là có chút ngoài ý muốn, bây giờ con đi tìm Đạo Sẹo để hỏi xem. Nói xong, Triệu Kiến Minh cũng rời đi.Đao Sẹo chính là người lúc trước anh ta mua chuộc.

Chương 156: Chương 156