Năm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,…
Chương 188: Chương 188
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như VàngTác giả: Nhan Manh Manh ManhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,… Cô ấy từ nhỏ đã tiếp nhận sự giáo dục tốt, lại được hun đúc trong một gia đình tốt như vậy, vì thế mà ý thức đạo đức rất lớn, kể từ sau khi biết được chuyện này, ngày đêm không ngủ, tội lỗi không thể hình dung được.Nhưng một người đầu têu thói xấu như bà ta, lại vô liêm sỉ như vậy.Không nhưng không có chút tỉnh ngộ nhận lỗi nào, thậm chí còn rất hài lòng những chuyện mà mình đã làm được.Lý Chiêu Đệ không khỏi ngẩng đầu hô lớn: “Nói đùa, tôi làm gì phải áy náy, tôi phải áy náy với ai, tại sao cô lại vô lương tâm như vậy? Sao cô không nghĩ, nếu không có tôi, cô có thể ăn sung mặc sướng nhiều năm như vậy không?"“Có thể cô không biết, Cố Nghiên đã từng sống một cuộc sống như thế nào, mỗi ngày đều làm việc từ sáng đến tối, giống như bò như ngựa vậy." Trên mặt bà ta đầy sự chanh chua.“Còn cô thì sao, hạnh phúc như vậy, cô có mặt mũi gì để dạy dỗ tôi!” Lý Chiêu Đệ từng bước ép cô ấy, mắng chửi nước bọt b.ắ.n tung tóe.Tần Mộc Vân sắc mặt đỏ bừng, sao lại có người đàn bà chanh chua nói ra những lời như vậy.“Được rồi, bây giờ ở nhà có nạn, cô nhanh bỏ tiền ra để giúp chúng ta." Lý Chiêu Đệ cuối cùng nói ra mục đích chính.“Không có tiền!” Tần Mộc Vân kinh tởm bà ta, sao có thể can tâm cho bà ta tiền.“Không có tiền?” Lý Chiêu Đệ sao có thể tin lời này, cười lạnh một tiếng, lại lần nữa ép sát bà ta: “Cô làm việc nhiều năm như vậy, sao có thể không có tích lũy gì, hơn nữa nhà họ Tần nhiều tiền như vậy, cô không có tiền không thể hỏi xin gia đình được sao?"“Không thể!” Tần Mộc Vân lạnh mặt lui về sau, trong mắt đầy sự tức giận.Ai có thể ngờ, người mẹ ruột sở dĩ đến tìm cô ấy là vì muốn tiền!“Vậy xem ra, cô muốn cá c.h.ế.t lưới rách có phải không?” Lý Chiêu Đệ không ngờ cô ấy lại nhẫn tâm như vậy, lập tức giậm chân tức giận, bắt đầu cảnh cáo cô ấy.“Tôi cho cô biết, nếu cô không đưa tiền cho tôi, tôi sẽ đi nói với Cố Nghiên, cô ta mới là đứa con gái ngàn vàng thật của nhà họ Tần, cô biết tính cách của cô ta, cô ta sẽ không bỏ qua cho cô!"“Con tiện nhân đó nham hiểm nhất, tôi nuôi cô ta hơn hai mươi năm, cô ta còn có thể tống tôi vào tù, huống hồ cô là đứa con gái giả chiếm mất thân phận của cô ta." PLý Chiêu Đệ thề thốt.Lúc này bà ta đã quên mất, lúc đầu chính bà ta tạo ra bi kịch hoán đổi hai đứa trẻ.“Vì thế, cô thật sự không đưa tiền cho tôi sao?” Lý Chiêu Đệ mặt mày nghiêm nghị, nhìn thẳng mắt cô ấy, giống như rắn độc.Tần Mộc Vân không nghi ngờ gì, nếu cô ấy vẫn còn từ chối, bà ta chắc chắn sẽ làm sáng tỏ chuyện này.Vì vậy... cô ấy không thể!Không phải cô ấy sợ bị vạch trần, mà cô ấy muốn đánh đòn phủ đầu, không thể để chuyện này rơi vào thế bị động.“Được, bà đừng hành động thiếu suy nghĩ, tôi đi chuẩn bị chút.” Sau khi suy nghĩ kĩ, Tần Mộc Vân căn răng cắn môi, như thể đã bị dọa dẫm.Nghe xong, Lý Chiêu Đệ lập tức lộ ra nụ cười, lại cầm ra tấm trân tình: “Yên tâm đi con gái ngoan, chỉ cần con cho mẹ tiền, mẹ đảm bảo không nói gì cả, dù sao mẹ cũng là mẹ con, mẹ đương nhiên là muốn tốt cho con!"Tần Mộc Vân tránh né bà ta muốn kéo cánh tay cô ấy đi, trong lòng tràn đầy chán ghét cực độ đối với khuôn mặt này.Người mẹ vô liêm sỉ như vậy, một ngày cô ấy cũng không chịu nổi, vậy mà Cố Nghiên lại thay cô ấy chịu đựng suốt hai mươi năm.Tần Mộc Vân lớn như vậy rồi, đây là lần *****ên trong lòng chịu sự dày vò như thế, tất cả sự kiêu ngạo và tự tôn của cô ấy tại thời khắc này toàn bộ đều biến thành số không, chỉ còn lại đầy sự hổ thẹn và đau khổ.
Cô ấy từ nhỏ đã tiếp nhận sự giáo dục tốt, lại được hun đúc trong một gia đình tốt như vậy, vì thế mà ý thức đạo đức rất lớn, kể từ sau khi biết được chuyện này, ngày đêm không ngủ, tội lỗi không thể hình dung được.
Nhưng một người đầu têu thói xấu như bà ta, lại vô liêm sỉ như vậy.
Không nhưng không có chút tỉnh ngộ nhận lỗi nào, thậm chí còn rất hài lòng những chuyện mà mình đã làm được.
Lý Chiêu Đệ không khỏi ngẩng đầu hô lớn: “Nói đùa, tôi làm gì phải áy náy, tôi phải áy náy với ai, tại sao cô lại vô lương tâm như vậy? Sao cô không nghĩ, nếu không có tôi, cô có thể ăn sung mặc sướng nhiều năm như vậy không?"
“Có thể cô không biết, Cố Nghiên đã từng sống một cuộc sống như thế nào, mỗi ngày đều làm việc từ sáng đến tối, giống như bò như ngựa vậy." Trên mặt bà ta đầy sự chanh chua.
“Còn cô thì sao, hạnh phúc như vậy, cô có mặt mũi gì để dạy dỗ tôi!” Lý Chiêu Đệ từng bước ép cô ấy, mắng chửi nước bọt b.ắ.n tung tóe.
Tần Mộc Vân sắc mặt đỏ bừng, sao lại có người đàn bà chanh chua nói ra những lời như vậy.
“Được rồi, bây giờ ở nhà có nạn, cô nhanh bỏ tiền ra để giúp chúng ta." Lý Chiêu Đệ cuối cùng nói ra mục đích chính.
“Không có tiền!” Tần Mộc Vân kinh tởm bà ta, sao có thể can tâm cho bà ta tiền.
“Không có tiền?” Lý Chiêu Đệ sao có thể tin lời này, cười lạnh một tiếng, lại lần nữa ép sát bà ta: “Cô làm việc nhiều năm như vậy, sao có thể không có tích lũy gì, hơn nữa nhà họ Tần nhiều tiền như vậy, cô không có tiền không thể hỏi xin gia đình được sao?"
“Không thể!” Tần Mộc Vân lạnh mặt lui về sau, trong mắt đầy sự tức giận.
Ai có thể ngờ, người mẹ ruột sở dĩ đến tìm cô ấy là vì muốn tiền!
“Vậy xem ra, cô muốn cá c.h.ế.t lưới rách có phải không?” Lý Chiêu Đệ không ngờ cô ấy lại nhẫn tâm như vậy, lập tức giậm chân tức giận, bắt đầu cảnh cáo cô ấy.
“Tôi cho cô biết, nếu cô không đưa tiền cho tôi, tôi sẽ đi nói với Cố Nghiên, cô ta mới là đứa con gái ngàn vàng thật của nhà họ Tần, cô biết tính cách của cô ta, cô ta sẽ không bỏ qua cho cô!"
“Con tiện nhân đó nham hiểm nhất, tôi nuôi cô ta hơn hai mươi năm, cô ta còn có thể tống tôi vào tù, huống hồ cô là đứa con gái giả chiếm mất thân phận của cô ta." PLý Chiêu Đệ thề thốt.
Lúc này bà ta đã quên mất, lúc đầu chính bà ta tạo ra bi kịch hoán đổi hai đứa trẻ.
“Vì thế, cô thật sự không đưa tiền cho tôi sao?” Lý Chiêu Đệ mặt mày nghiêm nghị, nhìn thẳng mắt cô ấy, giống như rắn độc.
Tần Mộc Vân không nghi ngờ gì, nếu cô ấy vẫn còn từ chối, bà ta chắc chắn sẽ làm sáng tỏ chuyện này.
Vì vậy... cô ấy không thể!
Không phải cô ấy sợ bị vạch trần, mà cô ấy muốn đánh đòn phủ đầu, không thể để chuyện này rơi vào thế bị động.
“Được, bà đừng hành động thiếu suy nghĩ, tôi đi chuẩn bị chút.” Sau khi suy nghĩ kĩ, Tần Mộc Vân căn răng cắn môi, như thể đã bị dọa dẫm.
Nghe xong, Lý Chiêu Đệ lập tức lộ ra nụ cười, lại cầm ra tấm trân tình: “Yên tâm đi con gái ngoan, chỉ cần con cho mẹ tiền, mẹ đảm bảo không nói gì cả, dù sao mẹ cũng là mẹ con, mẹ đương nhiên là muốn tốt cho con!"
Tần Mộc Vân tránh né bà ta muốn kéo cánh tay cô ấy đi, trong lòng tràn đầy chán ghét cực độ đối với khuôn mặt này.
Người mẹ vô liêm sỉ như vậy, một ngày cô ấy cũng không chịu nổi, vậy mà Cố Nghiên lại thay cô ấy chịu đựng suốt hai mươi năm.
Tần Mộc Vân lớn như vậy rồi, đây là lần *****ên trong lòng chịu sự dày vò như thế, tất cả sự kiêu ngạo và tự tôn của cô ấy tại thời khắc này toàn bộ đều biến thành số không, chỉ còn lại đầy sự hổ thẹn và đau khổ.
Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như VàngTác giả: Nhan Manh Manh ManhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1980, đại đội Thanh Sơn. "Con gái Cố gia thật có phúc, vừa được hai tiểu tử anh tuấn đến cầu hôn." "Cũng không phải sao, chỉ là một người trong đó là một tên nghèo nổi tiếng ở thôn bên cạnh chúng ta, không chỉ mồ côi cha mẹ, còn thiếu nợ, còn có em trai em gái nhỏ phải nuôi." "Còn người còn lại, đó mới là rể kim quy, nhà ở huyện thành, chỉ mỗi mình là công nhan, ba là phó xưởng trưởng trong nhà máy thực phẩm, nghe nói còn có cả xe gắn máy." "Ai u, lợi hại vậy sao!" "Vậy các người có nghe lão Cố nói sẽ chọn ai không?" "Cái này còn phải hỏi, nhất định chọn người có tiền, là cô cô có chọn người nghèo không?" "Đúng vậy, ai lại chọn một tên nghèo kiết, trừ phi là ngu." Những người dân trong thôn mồm năm miệng bảy vây bên trong sân Cố gia, nhìn về phía hai thanh niên hôm nay đến cầu hôn, chỉ chỉ chỏ chỏ, hứng phấn đến độ hận không vào được, thay con gái Cố gia lựa chọn. Đây nếu là chọn huyện thành, thì chính là một bước thành phượng hoàng, sau này mỗi bữa ăn đều là cơm gạo bánh bao,… Cô ấy từ nhỏ đã tiếp nhận sự giáo dục tốt, lại được hun đúc trong một gia đình tốt như vậy, vì thế mà ý thức đạo đức rất lớn, kể từ sau khi biết được chuyện này, ngày đêm không ngủ, tội lỗi không thể hình dung được.Nhưng một người đầu têu thói xấu như bà ta, lại vô liêm sỉ như vậy.Không nhưng không có chút tỉnh ngộ nhận lỗi nào, thậm chí còn rất hài lòng những chuyện mà mình đã làm được.Lý Chiêu Đệ không khỏi ngẩng đầu hô lớn: “Nói đùa, tôi làm gì phải áy náy, tôi phải áy náy với ai, tại sao cô lại vô lương tâm như vậy? Sao cô không nghĩ, nếu không có tôi, cô có thể ăn sung mặc sướng nhiều năm như vậy không?"“Có thể cô không biết, Cố Nghiên đã từng sống một cuộc sống như thế nào, mỗi ngày đều làm việc từ sáng đến tối, giống như bò như ngựa vậy." Trên mặt bà ta đầy sự chanh chua.“Còn cô thì sao, hạnh phúc như vậy, cô có mặt mũi gì để dạy dỗ tôi!” Lý Chiêu Đệ từng bước ép cô ấy, mắng chửi nước bọt b.ắ.n tung tóe.Tần Mộc Vân sắc mặt đỏ bừng, sao lại có người đàn bà chanh chua nói ra những lời như vậy.“Được rồi, bây giờ ở nhà có nạn, cô nhanh bỏ tiền ra để giúp chúng ta." Lý Chiêu Đệ cuối cùng nói ra mục đích chính.“Không có tiền!” Tần Mộc Vân kinh tởm bà ta, sao có thể can tâm cho bà ta tiền.“Không có tiền?” Lý Chiêu Đệ sao có thể tin lời này, cười lạnh một tiếng, lại lần nữa ép sát bà ta: “Cô làm việc nhiều năm như vậy, sao có thể không có tích lũy gì, hơn nữa nhà họ Tần nhiều tiền như vậy, cô không có tiền không thể hỏi xin gia đình được sao?"“Không thể!” Tần Mộc Vân lạnh mặt lui về sau, trong mắt đầy sự tức giận.Ai có thể ngờ, người mẹ ruột sở dĩ đến tìm cô ấy là vì muốn tiền!“Vậy xem ra, cô muốn cá c.h.ế.t lưới rách có phải không?” Lý Chiêu Đệ không ngờ cô ấy lại nhẫn tâm như vậy, lập tức giậm chân tức giận, bắt đầu cảnh cáo cô ấy.“Tôi cho cô biết, nếu cô không đưa tiền cho tôi, tôi sẽ đi nói với Cố Nghiên, cô ta mới là đứa con gái ngàn vàng thật của nhà họ Tần, cô biết tính cách của cô ta, cô ta sẽ không bỏ qua cho cô!"“Con tiện nhân đó nham hiểm nhất, tôi nuôi cô ta hơn hai mươi năm, cô ta còn có thể tống tôi vào tù, huống hồ cô là đứa con gái giả chiếm mất thân phận của cô ta." PLý Chiêu Đệ thề thốt.Lúc này bà ta đã quên mất, lúc đầu chính bà ta tạo ra bi kịch hoán đổi hai đứa trẻ.“Vì thế, cô thật sự không đưa tiền cho tôi sao?” Lý Chiêu Đệ mặt mày nghiêm nghị, nhìn thẳng mắt cô ấy, giống như rắn độc.Tần Mộc Vân không nghi ngờ gì, nếu cô ấy vẫn còn từ chối, bà ta chắc chắn sẽ làm sáng tỏ chuyện này.Vì vậy... cô ấy không thể!Không phải cô ấy sợ bị vạch trần, mà cô ấy muốn đánh đòn phủ đầu, không thể để chuyện này rơi vào thế bị động.“Được, bà đừng hành động thiếu suy nghĩ, tôi đi chuẩn bị chút.” Sau khi suy nghĩ kĩ, Tần Mộc Vân căn răng cắn môi, như thể đã bị dọa dẫm.Nghe xong, Lý Chiêu Đệ lập tức lộ ra nụ cười, lại cầm ra tấm trân tình: “Yên tâm đi con gái ngoan, chỉ cần con cho mẹ tiền, mẹ đảm bảo không nói gì cả, dù sao mẹ cũng là mẹ con, mẹ đương nhiên là muốn tốt cho con!"Tần Mộc Vân tránh né bà ta muốn kéo cánh tay cô ấy đi, trong lòng tràn đầy chán ghét cực độ đối với khuôn mặt này.Người mẹ vô liêm sỉ như vậy, một ngày cô ấy cũng không chịu nổi, vậy mà Cố Nghiên lại thay cô ấy chịu đựng suốt hai mươi năm.Tần Mộc Vân lớn như vậy rồi, đây là lần *****ên trong lòng chịu sự dày vò như thế, tất cả sự kiêu ngạo và tự tôn của cô ấy tại thời khắc này toàn bộ đều biến thành số không, chỉ còn lại đầy sự hổ thẹn và đau khổ.