Là một nhân viên văn phòng làm việc từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, hoạt động giải trí duy nhất của Trầm Chanh vào những lúc rảnh rỗi là chơi game di động để giết thời gian. Cô thích nhất là những trò chơi mô phỏng kinh doanh, cô đã chơi hầu hết các trò chơi phổ biến trên thị trường. Là một người chơi chỉ thích chơi trong ba phút và không thích nạp tiền, Trầm Chanh phải thừa nhận rằng cô có thể là kiểu "ăn bám" mà các công ty game không thích nhất. Điều này cũng dẫn đến việc khi hầu hết các trò chơi di động mô phỏng kinh doanh bước vào giai đoạn nạp tiền mới có thể thắng, mà cô về cơ bản đã từ bỏ. Hôm nay, Trầm Chanh buồn chán nghịch điện thoại, nhưng đột nhiên phát hiện ra một trò chơi đạt điểm đánh giá tuyệt đối trên App Store, bên dưới là những lời khen ngợi về đồ họa đẹp, không tốn thời gian, không tốn tiền, cốt truyện tình cảm đặc biệt cảm động. Trầm Chanh nhìn thoáng qua, phát hiện đó là thể loại trò chơi mô phỏng kinh doanh mà cô thích, nhất thời tò mò, cô liền nhấn vào nút "Tải…

Chương 208: Chương 208

Vô Tình Nuôi Trúng Boss Mạt ThếTác giả: Quả Hạch Chi VươngTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Thám HiểmLà một nhân viên văn phòng làm việc từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, hoạt động giải trí duy nhất của Trầm Chanh vào những lúc rảnh rỗi là chơi game di động để giết thời gian. Cô thích nhất là những trò chơi mô phỏng kinh doanh, cô đã chơi hầu hết các trò chơi phổ biến trên thị trường. Là một người chơi chỉ thích chơi trong ba phút và không thích nạp tiền, Trầm Chanh phải thừa nhận rằng cô có thể là kiểu "ăn bám" mà các công ty game không thích nhất. Điều này cũng dẫn đến việc khi hầu hết các trò chơi di động mô phỏng kinh doanh bước vào giai đoạn nạp tiền mới có thể thắng, mà cô về cơ bản đã từ bỏ. Hôm nay, Trầm Chanh buồn chán nghịch điện thoại, nhưng đột nhiên phát hiện ra một trò chơi đạt điểm đánh giá tuyệt đối trên App Store, bên dưới là những lời khen ngợi về đồ họa đẹp, không tốn thời gian, không tốn tiền, cốt truyện tình cảm đặc biệt cảm động. Trầm Chanh nhìn thoáng qua, phát hiện đó là thể loại trò chơi mô phỏng kinh doanh mà cô thích, nhất thời tò mò, cô liền nhấn vào nút "Tải… Anh tiến lên hai bước, đột nhiên quỳ xuống trước bản chiếu, giọng run rẩy nhìn về hư không: “Em muốn moi t.i.m anh sao?”Anh đoán được lựa chọn mà cô có thể làm ra, nên căn bản không yên tâm.Sao có thể như vậy được!Lệ Vi Lan gần như ngay lập tức rút Đao Lôi ra, kề vào cổ Phó Ngôn Châu vẫn còn đang ngơ ngác, cười lạnh nói: “Nếu em muốn lựa chọn như vậy, thà hôm nay anh m.á.u chảy thành sông.”??? Con trai? Đó chỉ là bản chiếu thôi mà! Mẹ sẽ không đau cũng không có cảm giác gì đâu!Trầm Chanh căn bản không dám kích thích anh, thấy anh còn rút cả đao ra, lôi quang trên thân đao lóe lên, rõ ràng không phải đang nói đùa, cô vội vàng ngăn cản: “Đó không phải cơ thể của em mà! Em không có cảm giác gì đâu! Hơn nữa còn chưa biết có dùng được không nữa...” Cô chỉ đoán rằng kỹ năng của cơ thể này cũng rất mạnh, hơn nữa giá sử dụng bản chiếu này có thể tính theo “tuần”, giá mỗi tuần cũng không quá đắt, trước đó cô còn tưởng rằng trò chơi chuẩn bị để cô có thêm một nhân vật có thể điều khiển, bây giờ xem ra, ước tính bản chiếu này chính là trò chơi thiết kế sẵn để cho Phó Ngôn Châu nghiên cứu.Nhưng cô không dám nói lời này với con trai.“Em đừng lừa anh!” Lệ Vi Lan kích động nói, căn bản không tin.Cho dù không phải cơ thể của cô, thì việc chế tạo cơ thể này cũng phải trả giá.Anh đã biết tình hình điều kiện của cô không tốt, làm sao anh có thể để cô thay anh trả giá cơ chứ?Nghiên cứu của Phó Ngôn Châu cho dù có là vì dân chúng, thì liên quan gì đến bọn họ đâu? Dựa vào đâu mà bắt cô phải trả giá như thế này?Cô và bọn họ thậm chí còn không phải người ở cùng một thế giới!TBC“Con trai,” Trầm Chanh nói giọng nặng nề, vô cùng đau buồn, căn bản không để ý mình dùng xưng hô thân mật, cũng không để ý biểu cảm của Lệ Vi Lan trong nháy mắt gần như nứt ra, “Làm sao mẹ có thể lừa con được!” Mẹ vẫn là mẹ của con mà, làm mẹ thì lừa con trai mình làm gì?Lệ Vi Lan cứng đờ.Từ khi phân thân xuất hiện có thể nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, Phó Ngôn Châu cũng cứng đờ, lén liếc nhìn Lệ Vi Lan, hắn cảm thấy mình đã nghe phải thứ không nên nghe, lần này đại khái có lẽ sẽ thực sự bị diệt khẩu.Tệ rồi, nghe được xưng hô thân mật của cấp trên và bạn gái của cấp trên là mẹ và con thì phải làm sao?Cấp bách, online chờ trả lời!Giả c.h.ế.t có tác dụng không?Con trai không để ý đến cô tận hai ngày.Trầm Chanh quả thực là ăn không ngon ngủ không yên, ngơ ngẩn như thể trúng tà.Thực ra bản thân cô cũng biết mình như vậy là không đúng, nhưng con trai mình nuôi bằng tiền nạp vào game lại giận dỗi, không thèm để ý đến mình, cô không lo lắng mới lạ!Hôm đó nghe thấy cô gọi một tiếng “con trai” và “mẹ”, con trai trực tiếp giận dỗi.Trầm Chanh vừa thốt ra một câu đã biết là không ổn rồi, dù sao thì bình thường trò chơi yêu cầu khẩu lệnh khởi động của bọn họ là “Xin chào, Lệ Vi Lan”, cô đoán yêu cầu này có phải là vì AI nghe thấy cách xưng hô khác sẽ nổi điên hay không, bây giờ thì hay rồi, lỡ miệng gọi một tiếng “con trai”, hu hu hu, sai lầm chồng chất sai lầm, đều tại cái miệng nhanh nhảu của tôi!

Anh tiến lên hai bước, đột nhiên quỳ xuống trước bản chiếu, giọng run rẩy nhìn về hư không: “Em muốn moi t.i.m anh sao?”

Anh đoán được lựa chọn mà cô có thể làm ra, nên căn bản không yên tâm.

Sao có thể như vậy được!

Lệ Vi Lan gần như ngay lập tức rút Đao Lôi ra, kề vào cổ Phó Ngôn Châu vẫn còn đang ngơ ngác, cười lạnh nói: “Nếu em muốn lựa chọn như vậy, thà hôm nay anh m.á.u chảy thành sông.”

??? Con trai? Đó chỉ là bản chiếu thôi mà! Mẹ sẽ không đau cũng không có cảm giác gì đâu!

Trầm Chanh căn bản không dám kích thích anh, thấy anh còn rút cả đao ra, lôi quang trên thân đao lóe lên, rõ ràng không phải đang nói đùa, cô vội vàng ngăn cản: “Đó không phải cơ thể của em mà! Em không có cảm giác gì đâu! Hơn nữa còn chưa biết có dùng được không nữa...” Cô chỉ đoán rằng kỹ năng của cơ thể này cũng rất mạnh, hơn nữa giá sử dụng bản chiếu này có thể tính theo “tuần”, giá mỗi tuần cũng không quá đắt, trước đó cô còn tưởng rằng trò chơi chuẩn bị để cô có thêm một nhân vật có thể điều khiển, bây giờ xem ra, ước tính bản chiếu này chính là trò chơi thiết kế sẵn để cho Phó Ngôn Châu nghiên cứu.

Nhưng cô không dám nói lời này với con trai.

“Em đừng lừa anh!” Lệ Vi Lan kích động nói, căn bản không tin.

Cho dù không phải cơ thể của cô, thì việc chế tạo cơ thể này cũng phải trả giá.

Anh đã biết tình hình điều kiện của cô không tốt, làm sao anh có thể để cô thay anh trả giá cơ chứ?

Nghiên cứu của Phó Ngôn Châu cho dù có là vì dân chúng, thì liên quan gì đến bọn họ đâu? Dựa vào đâu mà bắt cô phải trả giá như thế này?

Cô và bọn họ thậm chí còn không phải người ở cùng một thế giới!

TBC

“Con trai,” Trầm Chanh nói giọng nặng nề, vô cùng đau buồn, căn bản không để ý mình dùng xưng hô thân mật, cũng không để ý biểu cảm của Lệ Vi Lan trong nháy mắt gần như nứt ra, “Làm sao mẹ có thể lừa con được!” Mẹ vẫn là mẹ của con mà, làm mẹ thì lừa con trai mình làm gì?

Lệ Vi Lan cứng đờ.

Từ khi phân thân xuất hiện có thể nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, Phó Ngôn Châu cũng cứng đờ, lén liếc nhìn Lệ Vi Lan, hắn cảm thấy mình đã nghe phải thứ không nên nghe, lần này đại khái có lẽ sẽ thực sự bị diệt khẩu.

Tệ rồi, nghe được xưng hô thân mật của cấp trên và bạn gái của cấp trên là mẹ và con thì phải làm sao?

Cấp bách, online chờ trả lời!

Giả c.h.ế.t có tác dụng không?

Con trai không để ý đến cô tận hai ngày.

Trầm Chanh quả thực là ăn không ngon ngủ không yên, ngơ ngẩn như thể trúng tà.

Thực ra bản thân cô cũng biết mình như vậy là không đúng, nhưng con trai mình nuôi bằng tiền nạp vào game lại giận dỗi, không thèm để ý đến mình, cô không lo lắng mới lạ!

Hôm đó nghe thấy cô gọi một tiếng “con trai” và “mẹ”, con trai trực tiếp giận dỗi.

Trầm Chanh vừa thốt ra một câu đã biết là không ổn rồi, dù sao thì bình thường trò chơi yêu cầu khẩu lệnh khởi động của bọn họ là “Xin chào, Lệ Vi Lan”, cô đoán yêu cầu này có phải là vì AI nghe thấy cách xưng hô khác sẽ nổi điên hay không, bây giờ thì hay rồi, lỡ miệng gọi một tiếng “con trai”, hu hu hu, sai lầm chồng chất sai lầm, đều tại cái miệng nhanh nhảu của tôi!

Vô Tình Nuôi Trúng Boss Mạt ThếTác giả: Quả Hạch Chi VươngTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Thám HiểmLà một nhân viên văn phòng làm việc từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, hoạt động giải trí duy nhất của Trầm Chanh vào những lúc rảnh rỗi là chơi game di động để giết thời gian. Cô thích nhất là những trò chơi mô phỏng kinh doanh, cô đã chơi hầu hết các trò chơi phổ biến trên thị trường. Là một người chơi chỉ thích chơi trong ba phút và không thích nạp tiền, Trầm Chanh phải thừa nhận rằng cô có thể là kiểu "ăn bám" mà các công ty game không thích nhất. Điều này cũng dẫn đến việc khi hầu hết các trò chơi di động mô phỏng kinh doanh bước vào giai đoạn nạp tiền mới có thể thắng, mà cô về cơ bản đã từ bỏ. Hôm nay, Trầm Chanh buồn chán nghịch điện thoại, nhưng đột nhiên phát hiện ra một trò chơi đạt điểm đánh giá tuyệt đối trên App Store, bên dưới là những lời khen ngợi về đồ họa đẹp, không tốn thời gian, không tốn tiền, cốt truyện tình cảm đặc biệt cảm động. Trầm Chanh nhìn thoáng qua, phát hiện đó là thể loại trò chơi mô phỏng kinh doanh mà cô thích, nhất thời tò mò, cô liền nhấn vào nút "Tải… Anh tiến lên hai bước, đột nhiên quỳ xuống trước bản chiếu, giọng run rẩy nhìn về hư không: “Em muốn moi t.i.m anh sao?”Anh đoán được lựa chọn mà cô có thể làm ra, nên căn bản không yên tâm.Sao có thể như vậy được!Lệ Vi Lan gần như ngay lập tức rút Đao Lôi ra, kề vào cổ Phó Ngôn Châu vẫn còn đang ngơ ngác, cười lạnh nói: “Nếu em muốn lựa chọn như vậy, thà hôm nay anh m.á.u chảy thành sông.”??? Con trai? Đó chỉ là bản chiếu thôi mà! Mẹ sẽ không đau cũng không có cảm giác gì đâu!Trầm Chanh căn bản không dám kích thích anh, thấy anh còn rút cả đao ra, lôi quang trên thân đao lóe lên, rõ ràng không phải đang nói đùa, cô vội vàng ngăn cản: “Đó không phải cơ thể của em mà! Em không có cảm giác gì đâu! Hơn nữa còn chưa biết có dùng được không nữa...” Cô chỉ đoán rằng kỹ năng của cơ thể này cũng rất mạnh, hơn nữa giá sử dụng bản chiếu này có thể tính theo “tuần”, giá mỗi tuần cũng không quá đắt, trước đó cô còn tưởng rằng trò chơi chuẩn bị để cô có thêm một nhân vật có thể điều khiển, bây giờ xem ra, ước tính bản chiếu này chính là trò chơi thiết kế sẵn để cho Phó Ngôn Châu nghiên cứu.Nhưng cô không dám nói lời này với con trai.“Em đừng lừa anh!” Lệ Vi Lan kích động nói, căn bản không tin.Cho dù không phải cơ thể của cô, thì việc chế tạo cơ thể này cũng phải trả giá.Anh đã biết tình hình điều kiện của cô không tốt, làm sao anh có thể để cô thay anh trả giá cơ chứ?Nghiên cứu của Phó Ngôn Châu cho dù có là vì dân chúng, thì liên quan gì đến bọn họ đâu? Dựa vào đâu mà bắt cô phải trả giá như thế này?Cô và bọn họ thậm chí còn không phải người ở cùng một thế giới!TBC“Con trai,” Trầm Chanh nói giọng nặng nề, vô cùng đau buồn, căn bản không để ý mình dùng xưng hô thân mật, cũng không để ý biểu cảm của Lệ Vi Lan trong nháy mắt gần như nứt ra, “Làm sao mẹ có thể lừa con được!” Mẹ vẫn là mẹ của con mà, làm mẹ thì lừa con trai mình làm gì?Lệ Vi Lan cứng đờ.Từ khi phân thân xuất hiện có thể nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, Phó Ngôn Châu cũng cứng đờ, lén liếc nhìn Lệ Vi Lan, hắn cảm thấy mình đã nghe phải thứ không nên nghe, lần này đại khái có lẽ sẽ thực sự bị diệt khẩu.Tệ rồi, nghe được xưng hô thân mật của cấp trên và bạn gái của cấp trên là mẹ và con thì phải làm sao?Cấp bách, online chờ trả lời!Giả c.h.ế.t có tác dụng không?Con trai không để ý đến cô tận hai ngày.Trầm Chanh quả thực là ăn không ngon ngủ không yên, ngơ ngẩn như thể trúng tà.Thực ra bản thân cô cũng biết mình như vậy là không đúng, nhưng con trai mình nuôi bằng tiền nạp vào game lại giận dỗi, không thèm để ý đến mình, cô không lo lắng mới lạ!Hôm đó nghe thấy cô gọi một tiếng “con trai” và “mẹ”, con trai trực tiếp giận dỗi.Trầm Chanh vừa thốt ra một câu đã biết là không ổn rồi, dù sao thì bình thường trò chơi yêu cầu khẩu lệnh khởi động của bọn họ là “Xin chào, Lệ Vi Lan”, cô đoán yêu cầu này có phải là vì AI nghe thấy cách xưng hô khác sẽ nổi điên hay không, bây giờ thì hay rồi, lỡ miệng gọi một tiếng “con trai”, hu hu hu, sai lầm chồng chất sai lầm, đều tại cái miệng nhanh nhảu của tôi!

Chương 208: Chương 208