Tác giả:

"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề…

Chương 44: Chương 44

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Chu Cận Xuyên ngẩn người, chỉ nghĩ cô gái trẻ thích hoa cỏ, liền đồng ý."Không dùng, cô cứ tự nhiên.""Tốt quá! Vậy anh có ở lại ăn trưa không?"Chu Cận Xuyên ban đầu chỉ định để đồ lại, đưa tiền cho cô rồi chuẩn bị về văn phòng làm việc tiếp.Dù sao hai người bọn họ cũng mất cả buổi sáng để mua sắm nhiều thứ.Tuy nhiên, lời nói đến miệng, anh lại đồng ý một cách khó hiểu: “Cũng được!"Dù sao ăn một bữa cũng không tốn thời gian.Về văn phòng cũng phải đến nhà ăn ăn cơm.Bên Tạ Tiểu Quân đang hỏi Diệp Tiểu Vũ về chuyện xảy ra tối qua.Nghe Diệp Tiểu Vũ kể về bữa ăn tối hôm qua của mấy người, anh ta đang nghi ngờ liệu cậu bé có đang nói quá không.Nghe đoàn trưởng Chu sẽ ở lại ăn cơm, anh ta liền phấn khởi hùa theo: “Vậy trưa nay phải thử tay nghề nấu nướng của đồng chí Tô rồi."Tô Ý mỉm cười: “Đồng chí Tạ thích ăn món gì?"Tạ Tiểu Quân cười toe toét: “Tôi thích ăn cay, không có cay không vui!"Tô Ý vui vẻ gật đầu: “Không vấn đề gì! Biết đào đất không?"Tạ Tiểu Quân ngớ người, nụ cười dần dần đông cứng lại.Anh ta còn nghĩ mình nghe nhầm: “Đào đất?"Tô Ý hướng mắt về Diệp Tiểu Vũ, cậu bé liền nhanh chóng mượn một cái cuốc từ nhà hàng xóm."Chú Tạ, chị Tô nói chúng ta không nuôi người nhàn rỗi, mỗi người đều phải đóng góp một phần công sức cho tập thể.”“Sáng nay cháu và Noãn Noãn đã cùng chị Tô dọn dẹp vệ sinh, lát nữa chúng cháu sẽ cùng chị Tô nấu ăn."Tạ Tiểu Quân giật giật khóe miệng, quay sang nhìn khu đất rộng mà Tô Ý chỉ định.Anh ta tới đây để đào đất sao?Tạ Tiểu Quân tủi thân nhìn sang Chu Cận Xuyên, hy vọng anh sẽ giúp mình nói vài câu.Nhưng không ngờ Chu Cận Xuyên lại xoắn tay áo: “Tôi sẽ cùng cậu làm, làm xong rồi ăn cơm!"Tô Ý vào nhà xem xét đồ đạc mà hai người vừa mang đến.Một bao bột mì cao cấp, một bao gạo, cùng mỡ lợn để làm dầu.Ngoài ra còn có thịt nạc và một con gà đã làm sạch lông.Thịt gà vẫn còn ấm, rõ ràng là vừa g.i.ế.c sáng nay.Còn lại là một vài loại rau thường thấy.DTVTô Ý nhìn đống đồ này, không khỏi cảm thán.Chu Cận Xuyên quả là hào phóng, đã cho tiền ăn, lại còn mua nhiều đồ như vậy.Xem ra anh thật sự quan t@m đến hai đứa trẻ..

Chu Cận Xuyên ngẩn người, chỉ nghĩ cô gái trẻ thích hoa cỏ, liền đồng ý.

"Không dùng, cô cứ tự nhiên."

"Tốt quá! Vậy anh có ở lại ăn trưa không?"

Chu Cận Xuyên ban đầu chỉ định để đồ lại, đưa tiền cho cô rồi chuẩn bị về văn phòng làm việc tiếp.

Dù sao hai người bọn họ cũng mất cả buổi sáng để mua sắm nhiều thứ.

Tuy nhiên, lời nói đến miệng, anh lại đồng ý một cách khó hiểu: “Cũng được!"

Dù sao ăn một bữa cũng không tốn thời gian.

Về văn phòng cũng phải đến nhà ăn ăn cơm.

Bên Tạ Tiểu Quân đang hỏi Diệp Tiểu Vũ về chuyện xảy ra tối qua.

Nghe Diệp Tiểu Vũ kể về bữa ăn tối hôm qua của mấy người, anh ta đang nghi ngờ liệu cậu bé có đang nói quá không.

Nghe đoàn trưởng Chu sẽ ở lại ăn cơm, anh ta liền phấn khởi hùa theo: “Vậy trưa nay phải thử tay nghề nấu nướng của đồng chí Tô rồi."

Tô Ý mỉm cười: “Đồng chí Tạ thích ăn món gì?"

Tạ Tiểu Quân cười toe toét: “Tôi thích ăn cay, không có cay không vui!"

Tô Ý vui vẻ gật đầu: “Không vấn đề gì! Biết đào đất không?"

Tạ Tiểu Quân ngớ người, nụ cười dần dần đông cứng lại.

Anh ta còn nghĩ mình nghe nhầm: “Đào đất?"

Tô Ý hướng mắt về Diệp Tiểu Vũ, cậu bé liền nhanh chóng mượn một cái cuốc từ nhà hàng xóm.

"Chú Tạ, chị Tô nói chúng ta không nuôi người nhàn rỗi, mỗi người đều phải đóng góp một phần công sức cho tập thể.”

“Sáng nay cháu và Noãn Noãn đã cùng chị Tô dọn dẹp vệ sinh, lát nữa chúng cháu sẽ cùng chị Tô nấu ăn."

Tạ Tiểu Quân giật giật khóe miệng, quay sang nhìn khu đất rộng mà Tô Ý chỉ định.

Anh ta tới đây để đào đất sao?

Tạ Tiểu Quân tủi thân nhìn sang Chu Cận Xuyên, hy vọng anh sẽ giúp mình nói vài câu.

Nhưng không ngờ Chu Cận Xuyên lại xoắn tay áo: “Tôi sẽ cùng cậu làm, làm xong rồi ăn cơm!"

Tô Ý vào nhà xem xét đồ đạc mà hai người vừa mang đến.

Một bao bột mì cao cấp, một bao gạo, cùng mỡ lợn để làm dầu.

Ngoài ra còn có thịt nạc và một con gà đã làm sạch lông.

Thịt gà vẫn còn ấm, rõ ràng là vừa g.i.ế.c sáng nay.

Còn lại là một vài loại rau thường thấy.

DTV

Tô Ý nhìn đống đồ này, không khỏi cảm thán.

Chu Cận Xuyên quả là hào phóng, đã cho tiền ăn, lại còn mua nhiều đồ như vậy.

Xem ra anh thật sự quan t@m đến hai đứa trẻ..

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Chu Cận Xuyên ngẩn người, chỉ nghĩ cô gái trẻ thích hoa cỏ, liền đồng ý."Không dùng, cô cứ tự nhiên.""Tốt quá! Vậy anh có ở lại ăn trưa không?"Chu Cận Xuyên ban đầu chỉ định để đồ lại, đưa tiền cho cô rồi chuẩn bị về văn phòng làm việc tiếp.Dù sao hai người bọn họ cũng mất cả buổi sáng để mua sắm nhiều thứ.Tuy nhiên, lời nói đến miệng, anh lại đồng ý một cách khó hiểu: “Cũng được!"Dù sao ăn một bữa cũng không tốn thời gian.Về văn phòng cũng phải đến nhà ăn ăn cơm.Bên Tạ Tiểu Quân đang hỏi Diệp Tiểu Vũ về chuyện xảy ra tối qua.Nghe Diệp Tiểu Vũ kể về bữa ăn tối hôm qua của mấy người, anh ta đang nghi ngờ liệu cậu bé có đang nói quá không.Nghe đoàn trưởng Chu sẽ ở lại ăn cơm, anh ta liền phấn khởi hùa theo: “Vậy trưa nay phải thử tay nghề nấu nướng của đồng chí Tô rồi."Tô Ý mỉm cười: “Đồng chí Tạ thích ăn món gì?"Tạ Tiểu Quân cười toe toét: “Tôi thích ăn cay, không có cay không vui!"Tô Ý vui vẻ gật đầu: “Không vấn đề gì! Biết đào đất không?"Tạ Tiểu Quân ngớ người, nụ cười dần dần đông cứng lại.Anh ta còn nghĩ mình nghe nhầm: “Đào đất?"Tô Ý hướng mắt về Diệp Tiểu Vũ, cậu bé liền nhanh chóng mượn một cái cuốc từ nhà hàng xóm."Chú Tạ, chị Tô nói chúng ta không nuôi người nhàn rỗi, mỗi người đều phải đóng góp một phần công sức cho tập thể.”“Sáng nay cháu và Noãn Noãn đã cùng chị Tô dọn dẹp vệ sinh, lát nữa chúng cháu sẽ cùng chị Tô nấu ăn."Tạ Tiểu Quân giật giật khóe miệng, quay sang nhìn khu đất rộng mà Tô Ý chỉ định.Anh ta tới đây để đào đất sao?Tạ Tiểu Quân tủi thân nhìn sang Chu Cận Xuyên, hy vọng anh sẽ giúp mình nói vài câu.Nhưng không ngờ Chu Cận Xuyên lại xoắn tay áo: “Tôi sẽ cùng cậu làm, làm xong rồi ăn cơm!"Tô Ý vào nhà xem xét đồ đạc mà hai người vừa mang đến.Một bao bột mì cao cấp, một bao gạo, cùng mỡ lợn để làm dầu.Ngoài ra còn có thịt nạc và một con gà đã làm sạch lông.Thịt gà vẫn còn ấm, rõ ràng là vừa g.i.ế.c sáng nay.Còn lại là một vài loại rau thường thấy.DTVTô Ý nhìn đống đồ này, không khỏi cảm thán.Chu Cận Xuyên quả là hào phóng, đã cho tiền ăn, lại còn mua nhiều đồ như vậy.Xem ra anh thật sự quan t@m đến hai đứa trẻ..

Chương 44: Chương 44