Tác giả:

"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề…

Chương 95: Chương 95

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… "Tôi muốn chuyển hộ khẩu của mình ra khỏi đó có dễ dàng không?""E rằng sẽ phải mất công một chút."Diệp Tiểu Vũ nghe vậy, còn lo lắng hơn cả Tô Ý.Không biết từ đâu, cậu bé chợt lóe lên một ý tưởng: “Chú Chu lần trước con nghe chị Diêu nói với chị Tô là tìm đối tượng kết hôn, nói rằng kết hôn ở thành phố này thì có thể chuyển hộ khẩu của chị Tô qua đây."Tô Ý giả vờ tức giận lườm cậu bé: “Thằng nhóc này, đứng xa thế mà cũng nghe trộm được bọn chị nói chuyện!"Tuy nhiên, Diệp Tiểu Vũ nói cũng có lý.Nếu kết hôn, cô có thể lấy lý do chính đáng để chuyển hộ khẩu của mình ra khỏi gia đình đó.Sau này cũng sẽ không cần phải trở về nhà đó nữa.Nhưng vấn đề là cô vẫn chưa định kết hôn![Ngay cả đối tượng kết hôn còn không có, kết hôn cái gì chứ.][Chị Diêu và chị Trịnh muốn giới thiệu cho mình hai người, đến giờ mình vẫn chưa đi gặp.][Lần trước Từ Tiểu Cần còn nói anh trai cô ấy đẹp trai nữa, nhưng vẫn đang đi làm nhiệm vụ chưa về.][Hay là mình thử gặp người mà chị Diệu giới thiệu, lỡ đâu...]"Khụ!" Chu Cận Xuyên nghe đến đây thì không nhịn được mà phải lên tiếng ngắt lời: “Không cần phiền phức như kết hôn, thực ra còn có cách khác, chuyển công tác cũng có thể chuyển hộ khẩu.""Nếu cô muốn chuyển thì chúng ta thử xem sao, còn chuyện nhận nuôi bọn trẻ thì tính sau."DTVTô Ý có chút ngạc nhiên: “Tôi chỉ là người làm thuê ở nhà ăn, cũng có đủ điều kiện sao?"Chu Cận Xuyên nghiêm túc gật đầu: “Có thể."Tô Ý vui vẻ nở nụ cười: “Nếu thực sự có thể thì tốt quá rồi!"Thực ra cô không muốn về quê.Xem ra, trước Tết phải về quê một chuyến, tìm cơ hội cắt đứt mọi chuyện ở đó cũng tốt.Nghe xong cuộc đối thoại giữa hai người, Diệp Tiểu Vũ ngại ngùng không dám lên tiếng.Kết hôn lại phiền phức thế sao?Vừa rồi cậu bé còn định nhân cơ hội này ghép đôi hai người.Kết quả là mình chưa kịp nói gì thì đã bị chú Chu ngắt lời.Chẳng lẽ chú Chu không thích chị Tô?!Diệp Tiểu Vũ lại bắt đầu lo lắng.…..Chuyện mẹ của Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn đến đòi con bị đuổi đi, chỉ trong ngày hôm sau đã lan khắp khu đại viện.Đa số mọi người đều bất bình thay cho hai đứa trẻ, đồng loạt lên án người mẹ như vậy không xứng làm mẹ.Cũng có nhiều người cũng khen ngợi Tô Ý, nói nếu không có cô bảo vệ hai đứa trẻ hay làm không tốt thì không chừng đã xảy ra chuyện lớn.Còn có người nói cuối cùng cũng hiểu vì sao hai đứa bé dựa dẫm Tô Ý như vậy, bởi vì cô đối xử có tâm với hai đứa bé còn hơn cả mẹ ruột.Nhưng cũng có người là ngoại lệ.Chẳng hạn như chị Lưu ở gần đó.Lần trước vì chuyện con cái cãi nhau mà mất đi công việc kiếm tiền, lại còn bị giáo huấn trước mặt mọi người khi tố cáo không thành.Cô ta đã sớm căm hận Tô Ý, nhìn gì cũng thấy không thuận mắt.Sau khi chuyện xảy ra hôm đó, cô ta đứng rình ở đầu tường nhìn ngó hồi lâu.Nhìn thấy mọi người tản ra, Chu Cận Xuyên đóng cửa vào nhà, sau đó không ra ngoài nữa.Sáng hôm sau, cô ta lại tận mắt nhìn thấy Chu Cận Xuyên từ trong sân bước ra.Phát hiện này khiến chị Lưu phấn khích, không uổng công cô ta đứng rình lâu như vậy! Điều này cũng chứng thực nghi ngờ ban đầu của cô ta—Chu Cận Xuyên thực sự bị mê hoặc bởi vẻ ngoài của con hồ ly tinh đó nên mới thay thế mình!Nếu không thì làm sao có thể vì một chút việc nhỏ mà làm lớn chuyện như vậy?Với bài học từ lần tố cáo trước, lần này chị Lưu cũng khôn khéo hơn.Không dám ra ngoài nói lung tung.Chỉ lén kể cho một hai người thân thiết, nói rằng sáng sớm cô ta tình cờ nhìn thấy Chu Cận Xuyên lén lút bước ra từ trong nhà, còn dặn dò họ đừng nói lung tung.Nhưng ai cũng hiểu, chuyện tình cảm nam nữ thế này là chủ đề nóng hổi nhất trong những câu chuyện phiếm..

"Tôi muốn chuyển hộ khẩu của mình ra khỏi đó có dễ dàng không?"

"E rằng sẽ phải mất công một chút."

Diệp Tiểu Vũ nghe vậy, còn lo lắng hơn cả Tô Ý.

Không biết từ đâu, cậu bé chợt lóe lên một ý tưởng: “Chú Chu lần trước con nghe chị Diêu nói với chị Tô là tìm đối tượng kết hôn, nói rằng kết hôn ở thành phố này thì có thể chuyển hộ khẩu của chị Tô qua đây."

Tô Ý giả vờ tức giận lườm cậu bé: “Thằng nhóc này, đứng xa thế mà cũng nghe trộm được bọn chị nói chuyện!"

Tuy nhiên, Diệp Tiểu Vũ nói cũng có lý.

Nếu kết hôn, cô có thể lấy lý do chính đáng để chuyển hộ khẩu của mình ra khỏi gia đình đó.

Sau này cũng sẽ không cần phải trở về nhà đó nữa.

Nhưng vấn đề là cô vẫn chưa định kết hôn!

[Ngay cả đối tượng kết hôn còn không có, kết hôn cái gì chứ.]

[Chị Diêu và chị Trịnh muốn giới thiệu cho mình hai người, đến giờ mình vẫn chưa đi gặp.]

[Lần trước Từ Tiểu Cần còn nói anh trai cô ấy đẹp trai nữa, nhưng vẫn đang đi làm nhiệm vụ chưa về.]

[Hay là mình thử gặp người mà chị Diệu giới thiệu, lỡ đâu...]

"Khụ!" Chu Cận Xuyên nghe đến đây thì không nhịn được mà phải lên tiếng ngắt lời: “Không cần phiền phức như kết hôn, thực ra còn có cách khác, chuyển công tác cũng có thể chuyển hộ khẩu."

"Nếu cô muốn chuyển thì chúng ta thử xem sao, còn chuyện nhận nuôi bọn trẻ thì tính sau."

DTV

Tô Ý có chút ngạc nhiên: “Tôi chỉ là người làm thuê ở nhà ăn, cũng có đủ điều kiện sao?"

Chu Cận Xuyên nghiêm túc gật đầu: “Có thể."

Tô Ý vui vẻ nở nụ cười: “Nếu thực sự có thể thì tốt quá rồi!"

Thực ra cô không muốn về quê.

Xem ra, trước Tết phải về quê một chuyến, tìm cơ hội cắt đứt mọi chuyện ở đó cũng tốt.

Nghe xong cuộc đối thoại giữa hai người, Diệp Tiểu Vũ ngại ngùng không dám lên tiếng.

Kết hôn lại phiền phức thế sao?

Vừa rồi cậu bé còn định nhân cơ hội này ghép đôi hai người.

Kết quả là mình chưa kịp nói gì thì đã bị chú Chu ngắt lời.

Chẳng lẽ chú Chu không thích chị Tô?!

Diệp Tiểu Vũ lại bắt đầu lo lắng.

…..

Chuyện mẹ của Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn đến đòi con bị đuổi đi, chỉ trong ngày hôm sau đã lan khắp khu đại viện.

Đa số mọi người đều bất bình thay cho hai đứa trẻ, đồng loạt lên án người mẹ như vậy không xứng làm mẹ.

Cũng có nhiều người cũng khen ngợi Tô Ý, nói nếu không có cô bảo vệ hai đứa trẻ hay làm không tốt thì không chừng đã xảy ra chuyện lớn.

Còn có người nói cuối cùng cũng hiểu vì sao hai đứa bé dựa dẫm Tô Ý như vậy, bởi vì cô đối xử có tâm với hai đứa bé còn hơn cả mẹ ruột.

Nhưng cũng có người là ngoại lệ.

Chẳng hạn như chị Lưu ở gần đó.

Lần trước vì chuyện con cái cãi nhau mà mất đi công việc kiếm tiền, lại còn bị giáo huấn trước mặt mọi người khi tố cáo không thành.

Cô ta đã sớm căm hận Tô Ý, nhìn gì cũng thấy không thuận mắt.

Sau khi chuyện xảy ra hôm đó, cô ta đứng rình ở đầu tường nhìn ngó hồi lâu.

Nhìn thấy mọi người tản ra, Chu Cận Xuyên đóng cửa vào nhà, sau đó không ra ngoài nữa.

Sáng hôm sau, cô ta lại tận mắt nhìn thấy Chu Cận Xuyên từ trong sân bước ra.

Phát hiện này khiến chị Lưu phấn khích, không uổng công cô ta đứng rình lâu như vậy! Điều này cũng chứng thực nghi ngờ ban đầu của cô ta—

Chu Cận Xuyên thực sự bị mê hoặc bởi vẻ ngoài của con hồ ly tinh đó nên mới thay thế mình!

Nếu không thì làm sao có thể vì một chút việc nhỏ mà làm lớn chuyện như vậy?

Với bài học từ lần tố cáo trước, lần này chị Lưu cũng khôn khéo hơn.

Không dám ra ngoài nói lung tung.

Chỉ lén kể cho một hai người thân thiết, nói rằng sáng sớm cô ta tình cờ nhìn thấy Chu Cận Xuyên lén lút bước ra từ trong nhà, còn dặn dò họ đừng nói lung tung.

Nhưng ai cũng hiểu, chuyện tình cảm nam nữ thế này là chủ đề nóng hổi nhất trong những câu chuyện phiếm..

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… "Tôi muốn chuyển hộ khẩu của mình ra khỏi đó có dễ dàng không?""E rằng sẽ phải mất công một chút."Diệp Tiểu Vũ nghe vậy, còn lo lắng hơn cả Tô Ý.Không biết từ đâu, cậu bé chợt lóe lên một ý tưởng: “Chú Chu lần trước con nghe chị Diêu nói với chị Tô là tìm đối tượng kết hôn, nói rằng kết hôn ở thành phố này thì có thể chuyển hộ khẩu của chị Tô qua đây."Tô Ý giả vờ tức giận lườm cậu bé: “Thằng nhóc này, đứng xa thế mà cũng nghe trộm được bọn chị nói chuyện!"Tuy nhiên, Diệp Tiểu Vũ nói cũng có lý.Nếu kết hôn, cô có thể lấy lý do chính đáng để chuyển hộ khẩu của mình ra khỏi gia đình đó.Sau này cũng sẽ không cần phải trở về nhà đó nữa.Nhưng vấn đề là cô vẫn chưa định kết hôn![Ngay cả đối tượng kết hôn còn không có, kết hôn cái gì chứ.][Chị Diêu và chị Trịnh muốn giới thiệu cho mình hai người, đến giờ mình vẫn chưa đi gặp.][Lần trước Từ Tiểu Cần còn nói anh trai cô ấy đẹp trai nữa, nhưng vẫn đang đi làm nhiệm vụ chưa về.][Hay là mình thử gặp người mà chị Diệu giới thiệu, lỡ đâu...]"Khụ!" Chu Cận Xuyên nghe đến đây thì không nhịn được mà phải lên tiếng ngắt lời: “Không cần phiền phức như kết hôn, thực ra còn có cách khác, chuyển công tác cũng có thể chuyển hộ khẩu.""Nếu cô muốn chuyển thì chúng ta thử xem sao, còn chuyện nhận nuôi bọn trẻ thì tính sau."DTVTô Ý có chút ngạc nhiên: “Tôi chỉ là người làm thuê ở nhà ăn, cũng có đủ điều kiện sao?"Chu Cận Xuyên nghiêm túc gật đầu: “Có thể."Tô Ý vui vẻ nở nụ cười: “Nếu thực sự có thể thì tốt quá rồi!"Thực ra cô không muốn về quê.Xem ra, trước Tết phải về quê một chuyến, tìm cơ hội cắt đứt mọi chuyện ở đó cũng tốt.Nghe xong cuộc đối thoại giữa hai người, Diệp Tiểu Vũ ngại ngùng không dám lên tiếng.Kết hôn lại phiền phức thế sao?Vừa rồi cậu bé còn định nhân cơ hội này ghép đôi hai người.Kết quả là mình chưa kịp nói gì thì đã bị chú Chu ngắt lời.Chẳng lẽ chú Chu không thích chị Tô?!Diệp Tiểu Vũ lại bắt đầu lo lắng.…..Chuyện mẹ của Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn đến đòi con bị đuổi đi, chỉ trong ngày hôm sau đã lan khắp khu đại viện.Đa số mọi người đều bất bình thay cho hai đứa trẻ, đồng loạt lên án người mẹ như vậy không xứng làm mẹ.Cũng có nhiều người cũng khen ngợi Tô Ý, nói nếu không có cô bảo vệ hai đứa trẻ hay làm không tốt thì không chừng đã xảy ra chuyện lớn.Còn có người nói cuối cùng cũng hiểu vì sao hai đứa bé dựa dẫm Tô Ý như vậy, bởi vì cô đối xử có tâm với hai đứa bé còn hơn cả mẹ ruột.Nhưng cũng có người là ngoại lệ.Chẳng hạn như chị Lưu ở gần đó.Lần trước vì chuyện con cái cãi nhau mà mất đi công việc kiếm tiền, lại còn bị giáo huấn trước mặt mọi người khi tố cáo không thành.Cô ta đã sớm căm hận Tô Ý, nhìn gì cũng thấy không thuận mắt.Sau khi chuyện xảy ra hôm đó, cô ta đứng rình ở đầu tường nhìn ngó hồi lâu.Nhìn thấy mọi người tản ra, Chu Cận Xuyên đóng cửa vào nhà, sau đó không ra ngoài nữa.Sáng hôm sau, cô ta lại tận mắt nhìn thấy Chu Cận Xuyên từ trong sân bước ra.Phát hiện này khiến chị Lưu phấn khích, không uổng công cô ta đứng rình lâu như vậy! Điều này cũng chứng thực nghi ngờ ban đầu của cô ta—Chu Cận Xuyên thực sự bị mê hoặc bởi vẻ ngoài của con hồ ly tinh đó nên mới thay thế mình!Nếu không thì làm sao có thể vì một chút việc nhỏ mà làm lớn chuyện như vậy?Với bài học từ lần tố cáo trước, lần này chị Lưu cũng khôn khéo hơn.Không dám ra ngoài nói lung tung.Chỉ lén kể cho một hai người thân thiết, nói rằng sáng sớm cô ta tình cờ nhìn thấy Chu Cận Xuyên lén lút bước ra từ trong nhà, còn dặn dò họ đừng nói lung tung.Nhưng ai cũng hiểu, chuyện tình cảm nam nữ thế này là chủ đề nóng hổi nhất trong những câu chuyện phiếm..

Chương 95: Chương 95