"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề…
Chương 438: Chương 438
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Chu Ái Linh bị giọng điệu lạnh lùng của cháu trai làm cho sợ hãi, biết rằng anh thực sự đang tức giận.Bà ta thấy vậy mới hạ giọng đôi chút: "Cô chỉ nói vậy thôi, chứ làm gì có ai khác."Chu Cận Xuyên cười lạnh: "Vậy là cô nghe người khác nói linh tinh, rồi chạy về đây quấy phá lễ đính hôn của chúng cháu chắc? Cô nói rõ xem nào, cô nghe ai nói vậy?"Chu Ái Linh bị mắng công khai như vậy, cảm thấy mất mặt vô cùng: “Không biết lễ phép gì cả, cô là trưởng bối của cháu đấy, tất cả đều là do cô muốn tốt cho cháu thôi! Chẳng lẽ cô còn có thể hại cháu được sao?"Chu Cận Xuyên nhíu mày: "Rốt cuộc là ai? Cô không nói, thì cháu cũng có thể tra ra."Chu Ái Linh bĩu môi: "Cô cũng mới nghe người nhà họ Bạch nói hôm qua thôi.Bà vợ nhà họ Bạch đích thân tới Tây Bắc, tận mắt chứng kiến, chẳng lẽ còn là giả chắc?"Nghe vậy, Tô Ý lập tức hiểu ra mọi chuyện.Hóa ra là mẹ của Bạch Nhược Lâm.Cô thật sự đã coi thường bà ta rồi.Chuyện có hôn phu vốn cũng không phải bí mật gì, nhưng Tô Ý nghĩ chuyện đã qua lâu rồi, không cần phải nói ra.Tuy nhiên, đã có người muốn mượn chuyện này để gây rối, thì nói rõ trước mặt mọi người vẫn hơn.Chưa kịp mở lời, Chu Cận Xuyên đã lên tiếng trước: "Cô chỉ nghe người ta nói một phía, liền chạy về nhà phá hoại lễ đính hôn của chúng cháu, cô có ý gì?""Cô có biết tại sao người nhà họ Bạch lại chạy đến tận Tây Bắc xa xôi không? Đó là vì con gái họ thuê người g.i.ế.c người phải vào tù, họ tới Tây Bắc cầu xin chúng cháu giúp đỡ, không được thì lại quay về vu khống.Cô nghĩ lời họ có đáng tin không?"Chu Ái Linh không hề biết chi tiết câu chuyện nhưng vẫn cố chấp, nói: "Vậy tại sao họ phải tìm mấy đứa nhờ vả chứ? Nếu đã quen biết thì giúp người ta một chút thì sao chủ, cứu một người còn hơn xây bảy tòa tháp cơ mà."Chu Cận Xuyên tức đến bật cười: "Cô ta định g.i.ế.c người yêu của cháu, cháu còn phải có nghĩa vụ giúp cô ta chắc? Cô không thấy buồn cười à?"Mọi người nghe vậy không khỏi sững sờ.Tô Nhân và những người khác nghe vậy, sợ hãi nắm lấy Tô Ý: “Rốt cuộc là chuyện gì? Sao trước giờ con không nói gì cả?"Tô Ý thấy mọi người lo lắng, không dám kể mình từng đánh nhiều người như thế nào, chỉ giải thích: "Không sao đâu ạ.Con vừa gặp nguy hiểm, chân sau Cận Xuyên đã đến rồi, con không bị thương, còn kẻ hại con đã phải chịu quả báo rồi.""Còn về hôn ước, đó là chuyện từ khi còn nhỏ, do gia đình quyết định.Sau này người kia đi lính, mấy năm liền không gặp.Sau đó, khi con tới quân bộ (trong file note là quân nhân, nhưng mà không thể nào dịch là “khi con tới quân nhân gặp lần *****ên thì đã hủy hôn rồi”, nên mình thêm nghĩa của từ #BA = quân bộ (cho đồng bộ với nghĩa quân nhân) gặp lần *****ên thì đã hủy hôn rồi."Chu Cận Xuyên thấy Tô Ý giải thích một cách khiêm nhường như vậy, trong lòng thấy thương cô.Không đợi cô nói tiếp, anh liền nắm tay cô, khuôn mặt xót xa nói: "Không cần nói nữa, chuyện đã rất rõ ràng.Có người cố tình muốn gây rối mà thôi."Triệu Lam cảm thấy áy náy, liền cười gượng: "Thực ra, chúng ta đã biết chuyện này từ lâu.Lúc trước nghe nói con đã nộp đơn xin kết hôn, nên chúng ta cũng muốn tìm hiểu trước một chút."Nói xong, bà ấy lại khinh bỉ liếc nhìn cô em chồng: "Nhà họ Bạch không nói với cô à? Con gái họ cố tình phá hoại, cướp mất hôn phu của người ta, vừa cưới xong đã đòi ly hôn, rồi còn quay lại bám lấy Cận Xuyên.Không thành thì tìm cách hại Tô Ý nhà chúng ta.Chuyện này tôi đã tìm hiểu rõ ràng từ lâu rồi."Sau một hồi ồn ào, ông Chu cuối cùng cũng hiểu ra sự việc.DTVCon gái ông ấy đã bị nhà họ Bạch xúi giục, nên hôm nay cố tình gây chuyện.Không nói nhiều, ông ấy liền đuổi thẳng ra ngoài: "Đây dù sao cũng là nhà của anh cả con.Sau này khi Cận Xuyên và Tô Ý kết hôn, hai đứa nó sẽ còn về đây sống.Con không có việc gì quan trọng thì đừng có quay lại nữa!"Chu Ái Linh không thể tin nổi ba mình lại nói thẳng thừng trước mặt mọi người như vậy.Nhưng đến nước này, bà ta cũng không còn mặt mũi ở lại nữa, đành vội vàng cùng chồng rời đi..
Chu Ái Linh bị giọng điệu lạnh lùng của cháu trai làm cho sợ hãi, biết rằng anh thực sự đang tức giận.
Bà ta thấy vậy mới hạ giọng đôi chút: "Cô chỉ nói vậy thôi, chứ làm gì có ai khác."
Chu Cận Xuyên cười lạnh: "Vậy là cô nghe người khác nói linh tinh, rồi chạy về đây quấy phá lễ đính hôn của chúng cháu chắc? Cô nói rõ xem nào, cô nghe ai nói vậy?"
Chu Ái Linh bị mắng công khai như vậy, cảm thấy mất mặt vô cùng: “Không biết lễ phép gì cả, cô là trưởng bối của cháu đấy, tất cả đều là do cô muốn tốt cho cháu thôi! Chẳng lẽ cô còn có thể hại cháu được sao?"
Chu Cận Xuyên nhíu mày: "Rốt cuộc là ai? Cô không nói, thì cháu cũng có thể tra ra."
Chu Ái Linh bĩu môi: "Cô cũng mới nghe người nhà họ Bạch nói hôm qua thôi.
Bà vợ nhà họ Bạch đích thân tới Tây Bắc, tận mắt chứng kiến, chẳng lẽ còn là giả chắc?"
Nghe vậy, Tô Ý lập tức hiểu ra mọi chuyện.
Hóa ra là mẹ của Bạch Nhược Lâm.
Cô thật sự đã coi thường bà ta rồi.
Chuyện có hôn phu vốn cũng không phải bí mật gì, nhưng Tô Ý nghĩ chuyện đã qua lâu rồi, không cần phải nói ra.
Tuy nhiên, đã có người muốn mượn chuyện này để gây rối, thì nói rõ trước mặt mọi người vẫn hơn.
Chưa kịp mở lời, Chu Cận Xuyên đã lên tiếng trước: "Cô chỉ nghe người ta nói một phía, liền chạy về nhà phá hoại lễ đính hôn của chúng cháu, cô có ý gì?"
"Cô có biết tại sao người nhà họ Bạch lại chạy đến tận Tây Bắc xa xôi không? Đó là vì con gái họ thuê người g.i.ế.c người phải vào tù, họ tới Tây Bắc cầu xin chúng cháu giúp đỡ, không được thì lại quay về vu khống.
Cô nghĩ lời họ có đáng tin không?"
Chu Ái Linh không hề biết chi tiết câu chuyện nhưng vẫn cố chấp, nói: "Vậy tại sao họ phải tìm mấy đứa nhờ vả chứ? Nếu đã quen biết thì giúp người ta một chút thì sao chủ, cứu một người còn hơn xây bảy tòa tháp cơ mà."
Chu Cận Xuyên tức đến bật cười: "Cô ta định g.i.ế.c người yêu của cháu, cháu còn phải có nghĩa vụ giúp cô ta chắc? Cô không thấy buồn cười à?"
Mọi người nghe vậy không khỏi sững sờ.
Tô Nhân và những người khác nghe vậy, sợ hãi nắm lấy Tô Ý: “Rốt cuộc là chuyện gì? Sao trước giờ con không nói gì cả?"
Tô Ý thấy mọi người lo lắng, không dám kể mình từng đánh nhiều người như thế nào, chỉ giải thích: "Không sao đâu ạ.
Con vừa gặp nguy hiểm, chân sau Cận Xuyên đã đến rồi, con không bị thương, còn kẻ hại con đã phải chịu quả báo rồi."
"Còn về hôn ước, đó là chuyện từ khi còn nhỏ, do gia đình quyết định.
Sau này người kia đi lính, mấy năm liền không gặp.
Sau đó, khi con tới quân bộ (trong file note là quân nhân, nhưng mà không thể nào dịch là “khi con tới quân nhân gặp lần *****ên thì đã hủy hôn rồi”, nên mình thêm nghĩa của từ #BA = quân bộ (cho đồng bộ với nghĩa quân nhân) gặp lần *****ên thì đã hủy hôn rồi."
Chu Cận Xuyên thấy Tô Ý giải thích một cách khiêm nhường như vậy, trong lòng thấy thương cô.
Không đợi cô nói tiếp, anh liền nắm tay cô, khuôn mặt xót xa nói: "Không cần nói nữa, chuyện đã rất rõ ràng.
Có người cố tình muốn gây rối mà thôi."
Triệu Lam cảm thấy áy náy, liền cười gượng: "Thực ra, chúng ta đã biết chuyện này từ lâu.
Lúc trước nghe nói con đã nộp đơn xin kết hôn, nên chúng ta cũng muốn tìm hiểu trước một chút."
Nói xong, bà ấy lại khinh bỉ liếc nhìn cô em chồng: "Nhà họ Bạch không nói với cô à? Con gái họ cố tình phá hoại, cướp mất hôn phu của người ta, vừa cưới xong đã đòi ly hôn, rồi còn quay lại bám lấy Cận Xuyên.
Không thành thì tìm cách hại Tô Ý nhà chúng ta.
Chuyện này tôi đã tìm hiểu rõ ràng từ lâu rồi."
Sau một hồi ồn ào, ông Chu cuối cùng cũng hiểu ra sự việc.
DTV
Con gái ông ấy đã bị nhà họ Bạch xúi giục, nên hôm nay cố tình gây chuyện.
Không nói nhiều, ông ấy liền đuổi thẳng ra ngoài: "Đây dù sao cũng là nhà của anh cả con.
Sau này khi Cận Xuyên và Tô Ý kết hôn, hai đứa nó sẽ còn về đây sống.
Con không có việc gì quan trọng thì đừng có quay lại nữa!"
Chu Ái Linh không thể tin nổi ba mình lại nói thẳng thừng trước mặt mọi người như vậy.
Nhưng đến nước này, bà ta cũng không còn mặt mũi ở lại nữa, đành vội vàng cùng chồng rời đi..
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Chu Ái Linh bị giọng điệu lạnh lùng của cháu trai làm cho sợ hãi, biết rằng anh thực sự đang tức giận.Bà ta thấy vậy mới hạ giọng đôi chút: "Cô chỉ nói vậy thôi, chứ làm gì có ai khác."Chu Cận Xuyên cười lạnh: "Vậy là cô nghe người khác nói linh tinh, rồi chạy về đây quấy phá lễ đính hôn của chúng cháu chắc? Cô nói rõ xem nào, cô nghe ai nói vậy?"Chu Ái Linh bị mắng công khai như vậy, cảm thấy mất mặt vô cùng: “Không biết lễ phép gì cả, cô là trưởng bối của cháu đấy, tất cả đều là do cô muốn tốt cho cháu thôi! Chẳng lẽ cô còn có thể hại cháu được sao?"Chu Cận Xuyên nhíu mày: "Rốt cuộc là ai? Cô không nói, thì cháu cũng có thể tra ra."Chu Ái Linh bĩu môi: "Cô cũng mới nghe người nhà họ Bạch nói hôm qua thôi.Bà vợ nhà họ Bạch đích thân tới Tây Bắc, tận mắt chứng kiến, chẳng lẽ còn là giả chắc?"Nghe vậy, Tô Ý lập tức hiểu ra mọi chuyện.Hóa ra là mẹ của Bạch Nhược Lâm.Cô thật sự đã coi thường bà ta rồi.Chuyện có hôn phu vốn cũng không phải bí mật gì, nhưng Tô Ý nghĩ chuyện đã qua lâu rồi, không cần phải nói ra.Tuy nhiên, đã có người muốn mượn chuyện này để gây rối, thì nói rõ trước mặt mọi người vẫn hơn.Chưa kịp mở lời, Chu Cận Xuyên đã lên tiếng trước: "Cô chỉ nghe người ta nói một phía, liền chạy về nhà phá hoại lễ đính hôn của chúng cháu, cô có ý gì?""Cô có biết tại sao người nhà họ Bạch lại chạy đến tận Tây Bắc xa xôi không? Đó là vì con gái họ thuê người g.i.ế.c người phải vào tù, họ tới Tây Bắc cầu xin chúng cháu giúp đỡ, không được thì lại quay về vu khống.Cô nghĩ lời họ có đáng tin không?"Chu Ái Linh không hề biết chi tiết câu chuyện nhưng vẫn cố chấp, nói: "Vậy tại sao họ phải tìm mấy đứa nhờ vả chứ? Nếu đã quen biết thì giúp người ta một chút thì sao chủ, cứu một người còn hơn xây bảy tòa tháp cơ mà."Chu Cận Xuyên tức đến bật cười: "Cô ta định g.i.ế.c người yêu của cháu, cháu còn phải có nghĩa vụ giúp cô ta chắc? Cô không thấy buồn cười à?"Mọi người nghe vậy không khỏi sững sờ.Tô Nhân và những người khác nghe vậy, sợ hãi nắm lấy Tô Ý: “Rốt cuộc là chuyện gì? Sao trước giờ con không nói gì cả?"Tô Ý thấy mọi người lo lắng, không dám kể mình từng đánh nhiều người như thế nào, chỉ giải thích: "Không sao đâu ạ.Con vừa gặp nguy hiểm, chân sau Cận Xuyên đã đến rồi, con không bị thương, còn kẻ hại con đã phải chịu quả báo rồi.""Còn về hôn ước, đó là chuyện từ khi còn nhỏ, do gia đình quyết định.Sau này người kia đi lính, mấy năm liền không gặp.Sau đó, khi con tới quân bộ (trong file note là quân nhân, nhưng mà không thể nào dịch là “khi con tới quân nhân gặp lần *****ên thì đã hủy hôn rồi”, nên mình thêm nghĩa của từ #BA = quân bộ (cho đồng bộ với nghĩa quân nhân) gặp lần *****ên thì đã hủy hôn rồi."Chu Cận Xuyên thấy Tô Ý giải thích một cách khiêm nhường như vậy, trong lòng thấy thương cô.Không đợi cô nói tiếp, anh liền nắm tay cô, khuôn mặt xót xa nói: "Không cần nói nữa, chuyện đã rất rõ ràng.Có người cố tình muốn gây rối mà thôi."Triệu Lam cảm thấy áy náy, liền cười gượng: "Thực ra, chúng ta đã biết chuyện này từ lâu.Lúc trước nghe nói con đã nộp đơn xin kết hôn, nên chúng ta cũng muốn tìm hiểu trước một chút."Nói xong, bà ấy lại khinh bỉ liếc nhìn cô em chồng: "Nhà họ Bạch không nói với cô à? Con gái họ cố tình phá hoại, cướp mất hôn phu của người ta, vừa cưới xong đã đòi ly hôn, rồi còn quay lại bám lấy Cận Xuyên.Không thành thì tìm cách hại Tô Ý nhà chúng ta.Chuyện này tôi đã tìm hiểu rõ ràng từ lâu rồi."Sau một hồi ồn ào, ông Chu cuối cùng cũng hiểu ra sự việc.DTVCon gái ông ấy đã bị nhà họ Bạch xúi giục, nên hôm nay cố tình gây chuyện.Không nói nhiều, ông ấy liền đuổi thẳng ra ngoài: "Đây dù sao cũng là nhà của anh cả con.Sau này khi Cận Xuyên và Tô Ý kết hôn, hai đứa nó sẽ còn về đây sống.Con không có việc gì quan trọng thì đừng có quay lại nữa!"Chu Ái Linh không thể tin nổi ba mình lại nói thẳng thừng trước mặt mọi người như vậy.Nhưng đến nước này, bà ta cũng không còn mặt mũi ở lại nữa, đành vội vàng cùng chồng rời đi..