Tác giả:

"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề…

Chương 521: Chương 521

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Diệp Tiểu Vũ đứng bên nghe thấy, không nhịn được mà che miệng cười trộm: “Bà ơi, năm ngoái thím đan cho chú một chiếc khăn, ngày nào chú cũng đeo, sao mà không đeo được chứ?”Triệu Lam chợt hiểu ra: “Bảo sao, bộ đồ này là con dâu mua cho con vào hôm nay phải không? Nhìn con vui vẻ chưa kìa!”Chu Cận Xuyên nghe vậy, liếc mắt nhìn Diệp Tiểu Vũ một cái, rồi lại liếc nhìn Triệu Lam: “Bây giờ và trước đây có thể giống nhau sao? Đúng rồi, con dâu của mẹ có mua găng tay cho mẹ không?”Triệu Lam nhìn đôi găng tay da cừu trên tay anh, tỏ vẻ chê bai: “Nhà đâu có thiếu găng tay, mỗi năm đơn vị và cơ quan đều phát, mua cũng chỉ lãng phí thôi.”Chu Cận Xuyên mỉm cười gật đầu: “Thế sao có thể giống nhau được.”Nói xong, anh đắc ý leo lên xe đạp: “Con đi đón Tiểu Ý đây, mẹ với hai đứa về sớm mà ngủ đi nhé!”Hôm nay, Chu Cận Xuyên đến sớm, ngồi đợi dưới tầng một lúc lâu mới thấy Tô Ý cùng bạn học của cô từ cầu thang đi xuống.Tô Ý lập tức nhận ra bộ đồ mới mà cô đã mua cho anh, vốn định đợi tối về rồi mới nói với anh, không ngờ anh đã mặc lên người rồi.Phải nói là trông anh mặc cũng rất hợp.Bạch Miêu Miêu đứng bên cạnh thấy vậy, không nhịn được mà thở dài: “Chồng cậu thật là, ngày nào cũng đúng giờ đứng đợi cậu, đám chị em tụi này ghen tỵ c.h.ế.t đi được!”“Đúng rồi, cậu còn chưa biết đâu, khi cậu mới vào học, có mấy đồng chí nam trong lớp đến hỏi thăm về cậu đấy, mình bảo cậu đã kết hôn mà họ còn không tin, đến khi thấy chồng cậu ngày nào cũng đến đón cậu, họ mới lần lượt bỏ cuộc.”Tô Ý cười nhìn cô ấy một cái: “Sao thế? Hay để giới thiệu cho cậu một anh quân nhân nhé? Chồng mình bảo chỗ anh ấy có nhiều anh lính độc thân lắm!”Bạch Miêu Miêu nghe thấy thế liền ngượng ngùng: “Thôi đi, bây giờ trong lòng mình chỉ có việc học, yêu đương chỉ cản trở việc mình thi vào Thanh Hoa hoặc Bắc Đại, mình không giống cậu đâu.”“Được rồi, vậy thì để sau khi cậu thi đỗ rồi tính.”Nói xong, Tô Ý đã nhanh chóng bước đến trước mặt Chu Cận Xuyên, vẫy tay chào Bạch Miêu Miêu rồi lên xe đạp.Ra khỏi cổng trường, Tô Ý mới đùa: “Bây giờ anh cũng khá chú trọng việc giữ gìn sức khỏe nhỉ, chưa vào đông mà đã sớm giữ ấm rồi.”Chu Cận Xuyên cười trầm thấp: “Em không lạnh sao? Anh thấy buổi tối vẫn lạnh mà.”Tô Ý nghe vậy cũng không vạch trần: “Em cũng thấy lạnh, sắp vào đông rồi, làm sao không lạnh được chứ?”“Đúng rồi, hôm nay chúng ta ghé qua nhà anh trai và chị dâu một lát nhé, xem xong rồi về.”“Được, em ngồi vững nhé.”Hai người rời khỏi trường học ban đêm rồi trực tiếp đến nhà Lâm Vọng Đông và Diêu Ngọc Phương.Biết được hôm nay chị dâu đã uống thuốc mà không bị nôn, họ cảm thấy yên tâm hơn nhiều.Nhìn kỹ, anh trai và chị dâu dường như cũng ngọt ngào hơn trước.Hơn nữa, sau khi chuyển đến sống chung, chị dâu cũng không còn từ chối sự chăm sóc của anh trai như trước nữa.Hai vợ chồng họ trông có vẻ còn càng tình cảm hơn trước đây.…..Sau khi vào đông, không khí ở thủ đô bỗng trở nên lạnh lẽo.Trong thời tiết lạnh như thế này, việc đi lại không ngừng khiến Tô Ý càng thêm thèm ăn lẩu, đặc biệt là lẩu cay và lẩu dê nhúng.Sau khi đã mời mọi người trong quán ăn lẩu hai lần, các thực khách quen thuộc trong quán cũng bắt đầu hối thúc cô mở bán thêm món lẩu.DTVNếu không thì mùi vị thơm ngon ấy thật sự khiến người ta không thể cưỡng lại được.Cuối cùng sau khi bàn bạc, họ đã quyết định thật sự bán thêm lẩu trong quán.Lẩu dê nhúng trong nồi đồng thì khá đơn giản, vì ở phương Bắc không thiếu thịt dê, mà thủ đô cũng có lịch sử ăn thịt dê lâu đời.Mặc dù lẩu cay không phổ biến, nhưng cũng không làm khó được Tô Ý..

Diệp Tiểu Vũ đứng bên nghe thấy, không nhịn được mà che miệng cười trộm: “Bà ơi, năm ngoái thím đan cho chú một chiếc khăn, ngày nào chú cũng đeo, sao mà không đeo được chứ?”

Triệu Lam chợt hiểu ra: “Bảo sao, bộ đồ này là con dâu mua cho con vào hôm nay phải không? Nhìn con vui vẻ chưa kìa!”

Chu Cận Xuyên nghe vậy, liếc mắt nhìn Diệp Tiểu Vũ một cái, rồi lại liếc nhìn Triệu Lam: “Bây giờ và trước đây có thể giống nhau sao? Đúng rồi, con dâu của mẹ có mua găng tay cho mẹ không?”

Triệu Lam nhìn đôi găng tay da cừu trên tay anh, tỏ vẻ chê bai: “Nhà đâu có thiếu găng tay, mỗi năm đơn vị và cơ quan đều phát, mua cũng chỉ lãng phí thôi.”

Chu Cận Xuyên mỉm cười gật đầu: “Thế sao có thể giống nhau được.”

Nói xong, anh đắc ý leo lên xe đạp: “Con đi đón Tiểu Ý đây, mẹ với hai đứa về sớm mà ngủ đi nhé!”

Hôm nay, Chu Cận Xuyên đến sớm, ngồi đợi dưới tầng một lúc lâu mới thấy Tô Ý cùng bạn học của cô từ cầu thang đi xuống.

Tô Ý lập tức nhận ra bộ đồ mới mà cô đã mua cho anh, vốn định đợi tối về rồi mới nói với anh, không ngờ anh đã mặc lên người rồi.

Phải nói là trông anh mặc cũng rất hợp.

Bạch Miêu Miêu đứng bên cạnh thấy vậy, không nhịn được mà thở dài: “Chồng cậu thật là, ngày nào cũng đúng giờ đứng đợi cậu, đám chị em tụi này ghen tỵ c.h.ế.t đi được!”

“Đúng rồi, cậu còn chưa biết đâu, khi cậu mới vào học, có mấy đồng chí nam trong lớp đến hỏi thăm về cậu đấy, mình bảo cậu đã kết hôn mà họ còn không tin, đến khi thấy chồng cậu ngày nào cũng đến đón cậu, họ mới lần lượt bỏ cuộc.”

Tô Ý cười nhìn cô ấy một cái: “Sao thế? Hay để giới thiệu cho cậu một anh quân nhân nhé? Chồng mình bảo chỗ anh ấy có nhiều anh lính độc thân lắm!”

Bạch Miêu Miêu nghe thấy thế liền ngượng ngùng: “Thôi đi, bây giờ trong lòng mình chỉ có việc học, yêu đương chỉ cản trở việc mình thi vào Thanh Hoa hoặc Bắc Đại, mình không giống cậu đâu.”

“Được rồi, vậy thì để sau khi cậu thi đỗ rồi tính.”

Nói xong, Tô Ý đã nhanh chóng bước đến trước mặt Chu Cận Xuyên, vẫy tay chào Bạch Miêu Miêu rồi lên xe đạp.

Ra khỏi cổng trường, Tô Ý mới đùa: “Bây giờ anh cũng khá chú trọng việc giữ gìn sức khỏe nhỉ, chưa vào đông mà đã sớm giữ ấm rồi.”

Chu Cận Xuyên cười trầm thấp: “Em không lạnh sao? Anh thấy buổi tối vẫn lạnh mà.”

Tô Ý nghe vậy cũng không vạch trần: “Em cũng thấy lạnh, sắp vào đông rồi, làm sao không lạnh được chứ?”

“Đúng rồi, hôm nay chúng ta ghé qua nhà anh trai và chị dâu một lát nhé, xem xong rồi về.”

“Được, em ngồi vững nhé.”

Hai người rời khỏi trường học ban đêm rồi trực tiếp đến nhà Lâm Vọng Đông và Diêu Ngọc Phương.

Biết được hôm nay chị dâu đã uống thuốc mà không bị nôn, họ cảm thấy yên tâm hơn nhiều.

Nhìn kỹ, anh trai và chị dâu dường như cũng ngọt ngào hơn trước.

Hơn nữa, sau khi chuyển đến sống chung, chị dâu cũng không còn từ chối sự chăm sóc của anh trai như trước nữa.

Hai vợ chồng họ trông có vẻ còn càng tình cảm hơn trước đây.

…..

Sau khi vào đông, không khí ở thủ đô bỗng trở nên lạnh lẽo.

Trong thời tiết lạnh như thế này, việc đi lại không ngừng khiến Tô Ý càng thêm thèm ăn lẩu, đặc biệt là lẩu cay và lẩu dê nhúng.

Sau khi đã mời mọi người trong quán ăn lẩu hai lần, các thực khách quen thuộc trong quán cũng bắt đầu hối thúc cô mở bán thêm món lẩu.

DTV

Nếu không thì mùi vị thơm ngon ấy thật sự khiến người ta không thể cưỡng lại được.

Cuối cùng sau khi bàn bạc, họ đã quyết định thật sự bán thêm lẩu trong quán.

Lẩu dê nhúng trong nồi đồng thì khá đơn giản, vì ở phương Bắc không thiếu thịt dê, mà thủ đô cũng có lịch sử ăn thịt dê lâu đời.

Mặc dù lẩu cay không phổ biến, nhưng cũng không làm khó được Tô Ý..

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Diệp Tiểu Vũ đứng bên nghe thấy, không nhịn được mà che miệng cười trộm: “Bà ơi, năm ngoái thím đan cho chú một chiếc khăn, ngày nào chú cũng đeo, sao mà không đeo được chứ?”Triệu Lam chợt hiểu ra: “Bảo sao, bộ đồ này là con dâu mua cho con vào hôm nay phải không? Nhìn con vui vẻ chưa kìa!”Chu Cận Xuyên nghe vậy, liếc mắt nhìn Diệp Tiểu Vũ một cái, rồi lại liếc nhìn Triệu Lam: “Bây giờ và trước đây có thể giống nhau sao? Đúng rồi, con dâu của mẹ có mua găng tay cho mẹ không?”Triệu Lam nhìn đôi găng tay da cừu trên tay anh, tỏ vẻ chê bai: “Nhà đâu có thiếu găng tay, mỗi năm đơn vị và cơ quan đều phát, mua cũng chỉ lãng phí thôi.”Chu Cận Xuyên mỉm cười gật đầu: “Thế sao có thể giống nhau được.”Nói xong, anh đắc ý leo lên xe đạp: “Con đi đón Tiểu Ý đây, mẹ với hai đứa về sớm mà ngủ đi nhé!”Hôm nay, Chu Cận Xuyên đến sớm, ngồi đợi dưới tầng một lúc lâu mới thấy Tô Ý cùng bạn học của cô từ cầu thang đi xuống.Tô Ý lập tức nhận ra bộ đồ mới mà cô đã mua cho anh, vốn định đợi tối về rồi mới nói với anh, không ngờ anh đã mặc lên người rồi.Phải nói là trông anh mặc cũng rất hợp.Bạch Miêu Miêu đứng bên cạnh thấy vậy, không nhịn được mà thở dài: “Chồng cậu thật là, ngày nào cũng đúng giờ đứng đợi cậu, đám chị em tụi này ghen tỵ c.h.ế.t đi được!”“Đúng rồi, cậu còn chưa biết đâu, khi cậu mới vào học, có mấy đồng chí nam trong lớp đến hỏi thăm về cậu đấy, mình bảo cậu đã kết hôn mà họ còn không tin, đến khi thấy chồng cậu ngày nào cũng đến đón cậu, họ mới lần lượt bỏ cuộc.”Tô Ý cười nhìn cô ấy một cái: “Sao thế? Hay để giới thiệu cho cậu một anh quân nhân nhé? Chồng mình bảo chỗ anh ấy có nhiều anh lính độc thân lắm!”Bạch Miêu Miêu nghe thấy thế liền ngượng ngùng: “Thôi đi, bây giờ trong lòng mình chỉ có việc học, yêu đương chỉ cản trở việc mình thi vào Thanh Hoa hoặc Bắc Đại, mình không giống cậu đâu.”“Được rồi, vậy thì để sau khi cậu thi đỗ rồi tính.”Nói xong, Tô Ý đã nhanh chóng bước đến trước mặt Chu Cận Xuyên, vẫy tay chào Bạch Miêu Miêu rồi lên xe đạp.Ra khỏi cổng trường, Tô Ý mới đùa: “Bây giờ anh cũng khá chú trọng việc giữ gìn sức khỏe nhỉ, chưa vào đông mà đã sớm giữ ấm rồi.”Chu Cận Xuyên cười trầm thấp: “Em không lạnh sao? Anh thấy buổi tối vẫn lạnh mà.”Tô Ý nghe vậy cũng không vạch trần: “Em cũng thấy lạnh, sắp vào đông rồi, làm sao không lạnh được chứ?”“Đúng rồi, hôm nay chúng ta ghé qua nhà anh trai và chị dâu một lát nhé, xem xong rồi về.”“Được, em ngồi vững nhé.”Hai người rời khỏi trường học ban đêm rồi trực tiếp đến nhà Lâm Vọng Đông và Diêu Ngọc Phương.Biết được hôm nay chị dâu đã uống thuốc mà không bị nôn, họ cảm thấy yên tâm hơn nhiều.Nhìn kỹ, anh trai và chị dâu dường như cũng ngọt ngào hơn trước.Hơn nữa, sau khi chuyển đến sống chung, chị dâu cũng không còn từ chối sự chăm sóc của anh trai như trước nữa.Hai vợ chồng họ trông có vẻ còn càng tình cảm hơn trước đây.…..Sau khi vào đông, không khí ở thủ đô bỗng trở nên lạnh lẽo.Trong thời tiết lạnh như thế này, việc đi lại không ngừng khiến Tô Ý càng thêm thèm ăn lẩu, đặc biệt là lẩu cay và lẩu dê nhúng.Sau khi đã mời mọi người trong quán ăn lẩu hai lần, các thực khách quen thuộc trong quán cũng bắt đầu hối thúc cô mở bán thêm món lẩu.DTVNếu không thì mùi vị thơm ngon ấy thật sự khiến người ta không thể cưỡng lại được.Cuối cùng sau khi bàn bạc, họ đã quyết định thật sự bán thêm lẩu trong quán.Lẩu dê nhúng trong nồi đồng thì khá đơn giản, vì ở phương Bắc không thiếu thịt dê, mà thủ đô cũng có lịch sử ăn thịt dê lâu đời.Mặc dù lẩu cay không phổ biến, nhưng cũng không làm khó được Tô Ý..

Chương 521: Chương 521