"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề…
Chương 596: Chương 596
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… "Nhuwng sau khi tiếp xúc với Tần Vân Phong, em mới phát hiện ra anh ấy là người rất tốt, tình cảm của chúng em là thật lòng, chị sẽ không để bụng chứ?"Nghe xong, Tô Ý chỉ nhìn cô ta với nụ cười mỉa mai: "Tôi có thói quen vứt rác là vứt luôn, không bao giờ nhặt lại, đã là rác mà tôi vứt đi rồi, tất nhiên tôi không quan tâm nó bị ai nhặt đi, cô đã từng thấy người nhặt rác nào chạy đến hỏi người ta có để bụng hay không chưa?""Chỉ cần cô không để bụng chuyện anh ta đã từng kết hôn là được rồi, à đúng rồi, vợ cũ của anh ta hiện giờ vẫn đang ngồi tù đấy, chắc cô không để bụng chứ?""Haiz, trí nhớ của tôi thật tệ, cô và vợ cũ của anh ta đều quen biết nhau, cô còn đến thăm cô ấy nữa, chắc chắn là bạn tốt của nhau, sao có thể để bụng được chứ?""Nói như vậy, cô em cũng thật thích nhặt rác của người khác đấy!"Nói xong, Tô Ý liếc mắt khinh bỉ, sau đó kéo Bạch Miêu Miêu bỏ đi.Lâm Thư Tuyết bị Tô Ý mỉa mai đến mức sững sờ, đứng chôn chân tại chỗ.Đợi đến khi phản ứng lại, cô ta tức giận nghiến răng nghiến lợi.Chu Tĩnh Đồng đứng bên cạnh tò mò hỏi: "Bạn trai của cậu thật sự đã kết hôn rồi à? Vợ cũ còn đang ngồi tù nữa?"Lâm Thư Tuyết nghiến răng nghiến lợi: "Cậu biết gì chứ, anh Tần có nỗi khổ riêng của anh ấy."Chu Tĩnh Đồng cười gượng: "Ý mình không phải vậy, lúc nãy mình cũng bênh vực cậu mà! Tô Ý đúng là đồ không biết điều, cậu đã hy sinh nhiều như vậy vì cô ta, cô ta lại không hề cảm kích, nếu không có cậu, bây giờ người rơi vào hố lửa chính là cô ta đấy!"Nghe vậy, Lâm Thư Tuyết không những không được an ủi mà còn càng thêm tức giận: "Ý cậu là gì hả? Mình nói cho cậu biết, anh Tần là người tốt, đợi đến khi cậu gặp anh ấy rồi sẽ biết, sao anh ấy có thể là hố lửa được chứ?"Chu Tĩnh Đồng gật đầu lia lịa: "Phải phải phải, vậy thì cậu dẫn anh ấy đến cho bọn mình xem, nhân tiện chọc tức Tô Ý, mình không tin là nhìn thấy cậu ở bên cạnh vị hôn phu cũ của mình mà cô ta không đau lòng, buồn bã."Lâm Thư Tuyết nghĩ đến kế hoạch của mình, bèn kéo Chu Tĩnh Đồng lại gần, nhỏ giọng nói: "Mình sẽ dẫn anh ấy đến, nhưng bây giờ chưa phải lúc, Tĩnh Đồng, cậu giúp mình một việc, giúp mình lan truyền tin tức này ra ngoài..."Chu Tĩnh Đồng nghe xong, có chút không đồng ý: "Làm như vậy chẳng phải là "gậy ông đập lưng ông" sao? Mình nói cho cậu biết, Tô Ý không phải là người dễ chọc đâu, mình đã từng chịu thiệt thòi trong tay cô ta rồi."Thấy vẻ mặt sợ sệt của cô ta, Lâm Thư Tuyết không khỏi nhớ đến Tô Nhị Cường và Tô Tam Hổ, tại sao người nào người nấy đều sợ Tô Ý như vậy?Cô lợi hại đến đâu chẳng lẽ còn có thể bịt miệng thiên hạ sao?Bên kia Tô Ý vừa kéo Bạch Miêu Miêu xuống lầu, Bạch Miêu Miêu đã không nhịn được cười: "Tô Ý, sao trước đây mình không phát hiện ra cậu mắng người "cay nghiệt" như vậy chứ? Ha ha ha."Tô Ý cũng bật cười: "Đều là học theo cô ta đấy, đối phó với loại người như cô ta thì không thể dùng cách khác được."Bạch Miêu Miêu suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu đồng tình: "Cậu nói cũng đúng, trước đây học cùng lớp với Lâm Thư Tuyết, mình đã cảm thấy cô ta có gì đó kỳ lạ, bây giờ thì mình hiểu rồi."Hai người vừa đi ra ngoài, Tô Ý đã nhìn thấy Chu Cận Xuyên từ xa, bèn vẫy tay với anh.Trước khi chia tay, Bạch Miêu Miêu cố tình huých vai Tô Ý: "Chuyện của Lâm Thư Tuyết, cậu đừng chủ quan, mình cảm thấy cô ta sẽ không bỏ qua đâu, cậu nhớ nói với người nhà một tiếng đấy."Tô Ý gật đầu: "Mình biết rồi, mai gặp.”DTVNói xong, cô chạy nhanh đến chỗ xe đạp của Chu Cận Xuyên.Lúc nãy Chu Cận Xuyên đã nhìn thấy hai người họ nói chuyện gì đó từ xa, khi đến gần anh lại nghe thấy tên của Lâm Thư Tuyết.Vì vậy, vừa ra khỏi cổng trường, anh đã lo lắng hỏi: "Gần đây Lâm Thư Tuyết có gây sự với em không?"Tô Ý dừng lại một chút, sau đó kể lại chuyện Lâm Thư Tuyết trở về.Nghe vậy, Chu Cận Xuyên lập tức dừng xe, quay đầu lại hỏi với vẻ mặt khó tin: "Em nói cô ta trở về rồi, còn học cùng lớp với em nữa?!".
"Nhuwng sau khi tiếp xúc với Tần Vân Phong, em mới phát hiện ra anh ấy là người rất tốt, tình cảm của chúng em là thật lòng, chị sẽ không để bụng chứ?"
Nghe xong, Tô Ý chỉ nhìn cô ta với nụ cười mỉa mai: "Tôi có thói quen vứt rác là vứt luôn, không bao giờ nhặt lại, đã là rác mà tôi vứt đi rồi, tất nhiên tôi không quan tâm nó bị ai nhặt đi, cô đã từng thấy người nhặt rác nào chạy đến hỏi người ta có để bụng hay không chưa?"
"Chỉ cần cô không để bụng chuyện anh ta đã từng kết hôn là được rồi, à đúng rồi, vợ cũ của anh ta hiện giờ vẫn đang ngồi tù đấy, chắc cô không để bụng chứ?"
"Haiz, trí nhớ của tôi thật tệ, cô và vợ cũ của anh ta đều quen biết nhau, cô còn đến thăm cô ấy nữa, chắc chắn là bạn tốt của nhau, sao có thể để bụng được chứ?"
"Nói như vậy, cô em cũng thật thích nhặt rác của người khác đấy!"
Nói xong, Tô Ý liếc mắt khinh bỉ, sau đó kéo Bạch Miêu Miêu bỏ đi.
Lâm Thư Tuyết bị Tô Ý mỉa mai đến mức sững sờ, đứng chôn chân tại chỗ.
Đợi đến khi phản ứng lại, cô ta tức giận nghiến răng nghiến lợi.
Chu Tĩnh Đồng đứng bên cạnh tò mò hỏi: "Bạn trai của cậu thật sự đã kết hôn rồi à? Vợ cũ còn đang ngồi tù nữa?"
Lâm Thư Tuyết nghiến răng nghiến lợi: "Cậu biết gì chứ, anh Tần có nỗi khổ riêng của anh ấy."
Chu Tĩnh Đồng cười gượng: "Ý mình không phải vậy, lúc nãy mình cũng bênh vực cậu mà! Tô Ý đúng là đồ không biết điều, cậu đã hy sinh nhiều như vậy vì cô ta, cô ta lại không hề cảm kích, nếu không có cậu, bây giờ người rơi vào hố lửa chính là cô ta đấy!"
Nghe vậy, Lâm Thư Tuyết không những không được an ủi mà còn càng thêm tức giận: "Ý cậu là gì hả? Mình nói cho cậu biết, anh Tần là người tốt, đợi đến khi cậu gặp anh ấy rồi sẽ biết, sao anh ấy có thể là hố lửa được chứ?"
Chu Tĩnh Đồng gật đầu lia lịa: "Phải phải phải, vậy thì cậu dẫn anh ấy đến cho bọn mình xem, nhân tiện chọc tức Tô Ý, mình không tin là nhìn thấy cậu ở bên cạnh vị hôn phu cũ của mình mà cô ta không đau lòng, buồn bã."
Lâm Thư Tuyết nghĩ đến kế hoạch của mình, bèn kéo Chu Tĩnh Đồng lại gần, nhỏ giọng nói: "Mình sẽ dẫn anh ấy đến, nhưng bây giờ chưa phải lúc, Tĩnh Đồng, cậu giúp mình một việc, giúp mình lan truyền tin tức này ra ngoài..."
Chu Tĩnh Đồng nghe xong, có chút không đồng ý: "Làm như vậy chẳng phải là "gậy ông đập lưng ông" sao? Mình nói cho cậu biết, Tô Ý không phải là người dễ chọc đâu, mình đã từng chịu thiệt thòi trong tay cô ta rồi."
Thấy vẻ mặt sợ sệt của cô ta, Lâm Thư Tuyết không khỏi nhớ đến Tô Nhị Cường và Tô Tam Hổ, tại sao người nào người nấy đều sợ Tô Ý như vậy?
Cô lợi hại đến đâu chẳng lẽ còn có thể bịt miệng thiên hạ sao?
Bên kia Tô Ý vừa kéo Bạch Miêu Miêu xuống lầu, Bạch Miêu Miêu đã không nhịn được cười: "Tô Ý, sao trước đây mình không phát hiện ra cậu mắng người "cay nghiệt" như vậy chứ? Ha ha ha."
Tô Ý cũng bật cười: "Đều là học theo cô ta đấy, đối phó với loại người như cô ta thì không thể dùng cách khác được."
Bạch Miêu Miêu suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu đồng tình: "Cậu nói cũng đúng, trước đây học cùng lớp với Lâm Thư Tuyết, mình đã cảm thấy cô ta có gì đó kỳ lạ, bây giờ thì mình hiểu rồi."
Hai người vừa đi ra ngoài, Tô Ý đã nhìn thấy Chu Cận Xuyên từ xa, bèn vẫy tay với anh.
Trước khi chia tay, Bạch Miêu Miêu cố tình huých vai Tô Ý: "Chuyện của Lâm Thư Tuyết, cậu đừng chủ quan, mình cảm thấy cô ta sẽ không bỏ qua đâu, cậu nhớ nói với người nhà một tiếng đấy."
Tô Ý gật đầu: "Mình biết rồi, mai gặp.”
DTV
Nói xong, cô chạy nhanh đến chỗ xe đạp của Chu Cận Xuyên.
Lúc nãy Chu Cận Xuyên đã nhìn thấy hai người họ nói chuyện gì đó từ xa, khi đến gần anh lại nghe thấy tên của Lâm Thư Tuyết.
Vì vậy, vừa ra khỏi cổng trường, anh đã lo lắng hỏi: "Gần đây Lâm Thư Tuyết có gây sự với em không?"
Tô Ý dừng lại một chút, sau đó kể lại chuyện Lâm Thư Tuyết trở về.
Nghe vậy, Chu Cận Xuyên lập tức dừng xe, quay đầu lại hỏi với vẻ mặt khó tin: "Em nói cô ta trở về rồi, còn học cùng lớp với em nữa?!".
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… "Nhuwng sau khi tiếp xúc với Tần Vân Phong, em mới phát hiện ra anh ấy là người rất tốt, tình cảm của chúng em là thật lòng, chị sẽ không để bụng chứ?"Nghe xong, Tô Ý chỉ nhìn cô ta với nụ cười mỉa mai: "Tôi có thói quen vứt rác là vứt luôn, không bao giờ nhặt lại, đã là rác mà tôi vứt đi rồi, tất nhiên tôi không quan tâm nó bị ai nhặt đi, cô đã từng thấy người nhặt rác nào chạy đến hỏi người ta có để bụng hay không chưa?""Chỉ cần cô không để bụng chuyện anh ta đã từng kết hôn là được rồi, à đúng rồi, vợ cũ của anh ta hiện giờ vẫn đang ngồi tù đấy, chắc cô không để bụng chứ?""Haiz, trí nhớ của tôi thật tệ, cô và vợ cũ của anh ta đều quen biết nhau, cô còn đến thăm cô ấy nữa, chắc chắn là bạn tốt của nhau, sao có thể để bụng được chứ?""Nói như vậy, cô em cũng thật thích nhặt rác của người khác đấy!"Nói xong, Tô Ý liếc mắt khinh bỉ, sau đó kéo Bạch Miêu Miêu bỏ đi.Lâm Thư Tuyết bị Tô Ý mỉa mai đến mức sững sờ, đứng chôn chân tại chỗ.Đợi đến khi phản ứng lại, cô ta tức giận nghiến răng nghiến lợi.Chu Tĩnh Đồng đứng bên cạnh tò mò hỏi: "Bạn trai của cậu thật sự đã kết hôn rồi à? Vợ cũ còn đang ngồi tù nữa?"Lâm Thư Tuyết nghiến răng nghiến lợi: "Cậu biết gì chứ, anh Tần có nỗi khổ riêng của anh ấy."Chu Tĩnh Đồng cười gượng: "Ý mình không phải vậy, lúc nãy mình cũng bênh vực cậu mà! Tô Ý đúng là đồ không biết điều, cậu đã hy sinh nhiều như vậy vì cô ta, cô ta lại không hề cảm kích, nếu không có cậu, bây giờ người rơi vào hố lửa chính là cô ta đấy!"Nghe vậy, Lâm Thư Tuyết không những không được an ủi mà còn càng thêm tức giận: "Ý cậu là gì hả? Mình nói cho cậu biết, anh Tần là người tốt, đợi đến khi cậu gặp anh ấy rồi sẽ biết, sao anh ấy có thể là hố lửa được chứ?"Chu Tĩnh Đồng gật đầu lia lịa: "Phải phải phải, vậy thì cậu dẫn anh ấy đến cho bọn mình xem, nhân tiện chọc tức Tô Ý, mình không tin là nhìn thấy cậu ở bên cạnh vị hôn phu cũ của mình mà cô ta không đau lòng, buồn bã."Lâm Thư Tuyết nghĩ đến kế hoạch của mình, bèn kéo Chu Tĩnh Đồng lại gần, nhỏ giọng nói: "Mình sẽ dẫn anh ấy đến, nhưng bây giờ chưa phải lúc, Tĩnh Đồng, cậu giúp mình một việc, giúp mình lan truyền tin tức này ra ngoài..."Chu Tĩnh Đồng nghe xong, có chút không đồng ý: "Làm như vậy chẳng phải là "gậy ông đập lưng ông" sao? Mình nói cho cậu biết, Tô Ý không phải là người dễ chọc đâu, mình đã từng chịu thiệt thòi trong tay cô ta rồi."Thấy vẻ mặt sợ sệt của cô ta, Lâm Thư Tuyết không khỏi nhớ đến Tô Nhị Cường và Tô Tam Hổ, tại sao người nào người nấy đều sợ Tô Ý như vậy?Cô lợi hại đến đâu chẳng lẽ còn có thể bịt miệng thiên hạ sao?Bên kia Tô Ý vừa kéo Bạch Miêu Miêu xuống lầu, Bạch Miêu Miêu đã không nhịn được cười: "Tô Ý, sao trước đây mình không phát hiện ra cậu mắng người "cay nghiệt" như vậy chứ? Ha ha ha."Tô Ý cũng bật cười: "Đều là học theo cô ta đấy, đối phó với loại người như cô ta thì không thể dùng cách khác được."Bạch Miêu Miêu suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu đồng tình: "Cậu nói cũng đúng, trước đây học cùng lớp với Lâm Thư Tuyết, mình đã cảm thấy cô ta có gì đó kỳ lạ, bây giờ thì mình hiểu rồi."Hai người vừa đi ra ngoài, Tô Ý đã nhìn thấy Chu Cận Xuyên từ xa, bèn vẫy tay với anh.Trước khi chia tay, Bạch Miêu Miêu cố tình huých vai Tô Ý: "Chuyện của Lâm Thư Tuyết, cậu đừng chủ quan, mình cảm thấy cô ta sẽ không bỏ qua đâu, cậu nhớ nói với người nhà một tiếng đấy."Tô Ý gật đầu: "Mình biết rồi, mai gặp.”DTVNói xong, cô chạy nhanh đến chỗ xe đạp của Chu Cận Xuyên.Lúc nãy Chu Cận Xuyên đã nhìn thấy hai người họ nói chuyện gì đó từ xa, khi đến gần anh lại nghe thấy tên của Lâm Thư Tuyết.Vì vậy, vừa ra khỏi cổng trường, anh đã lo lắng hỏi: "Gần đây Lâm Thư Tuyết có gây sự với em không?"Tô Ý dừng lại một chút, sau đó kể lại chuyện Lâm Thư Tuyết trở về.Nghe vậy, Chu Cận Xuyên lập tức dừng xe, quay đầu lại hỏi với vẻ mặt khó tin: "Em nói cô ta trở về rồi, còn học cùng lớp với em nữa?!".