Tác giả:

"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề…

Chương 845: Chương 845

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Bà ấy đặc biệt mua gà mái và bào ngư về để nấu một nồi nước dùng thơm ngon rồi đổ các loại thịt bò vào.Thịt bò đều do bà ấy tự tay lựa chọn, đều là phần mềm nhất của con bò, sau đó cắt thành từng lát mỏng và luộc trong nồi hai phút là có thể ăn.Khi nồi lẩu được bưng ra bàn, Tô Ý ngửi thấy mùi thơm ngon không chịu nỗi.Tô Nhân thấy vậy cười nói: "Ba anh trai của con đi đón Tiểu Bắc, hay trước tiên con cứ ăn đi? Dù sao bọn họ cũng không biết."Chị dâu cả và chị dâu thứ hai đang giúp việc ở bên cạnh cũng mỉm cười nói: “Đúng vậy, bây giờ cơ thể của Tiểu Ý đặc biệt, không thể để đói bụng, trước tiên cứ cho Tiểu Ý ăn cơm đi.”Tô Ý liên tục xua tay nói: "Không không không, đợi mọi người tới rồi cùng nhau ăn đi.Con tạm thời còn có thể chịu đựng được, chủ yếu là vì canh mẹ nấu quá thơm làm người ta thèm ăn."Mấy người nghe xong không khỏi bật cười.Cùng lúc đó, Triệu Lam mang theo người trong nhà và hai đứa trẻ cùng nhu đến, chủ động đề nghị giúp đỡ Tô Nhân.Hôm nay có đủ người giúp đỡ, Tô Ý căn bản không thể xen tay vào, cô đành phải cùng hai đứa nhỏ ngồi trên ghế so pha ấm áp xem ti vi.Không lâu sau, bên ngoài vang lên tiếng ô tô.Tô Ý ngẩng đầu nhìn, đã thấy Chu Cận Xuyên trở lại.Còn có anh cả, anh hai, anh ba, ba người đỡ Lâm Lạp Bắc cùng nhau đi về phía nhà.Những ngày này Lâm Lạp Bắc ở nhà gặp gỡ qua mọi nhưng anh ta lại chưa từng gặp qua Tô Ý.Anh ta lập tức nhìn thấy cô, vội vàng vui vẻ đi về phía trước: "Tiểu Ý, em có khỏe không?"Tô Ý gật đầu cười nói: “Anh tư, em không sao, hoan nghênh anh về nhà đón Tết.”Lâm Lạp Bắc sửng sốt một chút, hốc mắt đột nhiên đỏ lên: "Này, cuối cùng cũng về đến nhà rồi."Trong lúc đang nói chuyện, đám người Tô Nhân cũng từ trong nhà chạy ra.Kéo Lâm Lạp Bắc lại, nhìn từ trên xuống dưới: "Hiện tại con không có chỗ nào khó chịu đúng không? Nếu cảm thấy không thoải mái thì nhất định phải nói ra."Lâm Lạp Bắc xúc động mở miệng: "Mẹ, ba, con xin lỗi đã làm cho mọi người lo lắng.DTVHiện tại con đã hoàn toàn ổn rồi.""Ôi, không lo lắng thì không lo lắng.Đây cũng không phải là do con muốn.Bình an trở về là tốt rồi.""Đúng vậy, bên ngoài lạnh lắm, vào trong cho ấm nhé."Vừa vào nhà, Tô Nhân liền thúc giục mấy người rửa tay rồi ăn cơm.Một bàn lớn đầy ắp đồ ăn được dọn ra, bữa tối giao thừa chính thức bắt đầu.Thân thể hiện tại của Lâm Lạp Bắc vẫn chưa thể uống rượu nên anh ta dùng nước trái cây để kính mọi người.Trong thời gian này, không ít người bận tâm lo lắng cho anh ta.Mời rượu xong xong, Lâm Lạp Bắc gắp một cái đùi gà thả vào chén Tô Ý.“Nghe nói em đang mang thai, anh tưởng em sẽ tăng cân không ít nhưng sao em vẫn gầy thế?”Tô Ý bất đắc dĩ cười với anh ta, cố ý nói đùa: "Là do em lo lắng cho anh, ăn không được, ngủ không được."Lâm Lạp Bắc nhìn thấy dáng vẻ cô ăn một miếng đùi gà to: "Anh nghe mẹ nói, lần này vất vả cho em rồi, em đang mang thai và ốm yếu mà còn giúp bọn anh làm thuốc.Nếu không có em, bọn anh nhất định sẽ không xuất viện nhanh như vậy."Tô Ý vừa cắn đùi gà vừa trừng mắt: "Không cần khách khí, lát nữa mua quà cho em là tốt rồi."Lâm Lạp Bắc cười nói: "Không thành vấn đề."Thấy vậy, Tô Nhân vội vàng gắp đồ ăn cho Lâm Lạp Bắc: "Con nhìn con đi, hiện tại con là người gầy nhất trong nhà, con cũng nên ăn nhiều một chút, uống nhiều thuốc bổ hơn."Nói xong bà ấy lại gắp cho Tô Ý một miếng thịt bò khác: “Còn có con nữa, là đứa quý giá nhất trong gia đình chúng ta bây giờ, con cũng phải bồi bổ thật tốt.”Ngay sau đó, bà ấy lại muốn gắp thức ăn cho sui gia ở đối diện..

Bà ấy đặc biệt mua gà mái và bào ngư về để nấu một nồi nước dùng thơm ngon rồi đổ các loại thịt bò vào.

Thịt bò đều do bà ấy tự tay lựa chọn, đều là phần mềm nhất của con bò, sau đó cắt thành từng lát mỏng và luộc trong nồi hai phút là có thể ăn.

Khi nồi lẩu được bưng ra bàn, Tô Ý ngửi thấy mùi thơm ngon không chịu nỗi.

Tô Nhân thấy vậy cười nói: "Ba anh trai của con đi đón Tiểu Bắc, hay trước tiên con cứ ăn đi? Dù sao bọn họ cũng không biết."

Chị dâu cả và chị dâu thứ hai đang giúp việc ở bên cạnh cũng mỉm cười nói: “Đúng vậy, bây giờ cơ thể của Tiểu Ý đặc biệt, không thể để đói bụng, trước tiên cứ cho Tiểu Ý ăn cơm đi.”

Tô Ý liên tục xua tay nói: "Không không không, đợi mọi người tới rồi cùng nhau ăn đi.

Con tạm thời còn có thể chịu đựng được, chủ yếu là vì canh mẹ nấu quá thơm làm người ta thèm ăn."

Mấy người nghe xong không khỏi bật cười.

Cùng lúc đó, Triệu Lam mang theo người trong nhà và hai đứa trẻ cùng nhu đến, chủ động đề nghị giúp đỡ Tô Nhân.

Hôm nay có đủ người giúp đỡ, Tô Ý căn bản không thể xen tay vào, cô đành phải cùng hai đứa nhỏ ngồi trên ghế so pha ấm áp xem ti vi.

Không lâu sau, bên ngoài vang lên tiếng ô tô.

Tô Ý ngẩng đầu nhìn, đã thấy Chu Cận Xuyên trở lại.

Còn có anh cả, anh hai, anh ba, ba người đỡ Lâm Lạp Bắc cùng nhau đi về phía nhà.

Những ngày này Lâm Lạp Bắc ở nhà gặp gỡ qua mọi nhưng anh ta lại chưa từng gặp qua Tô Ý.

Anh ta lập tức nhìn thấy cô, vội vàng vui vẻ đi về phía trước: "Tiểu Ý, em có khỏe không?"

Tô Ý gật đầu cười nói: “Anh tư, em không sao, hoan nghênh anh về nhà đón Tết.”

Lâm Lạp Bắc sửng sốt một chút, hốc mắt đột nhiên đỏ lên: "Này, cuối cùng cũng về đến nhà rồi."

Trong lúc đang nói chuyện, đám người Tô Nhân cũng từ trong nhà chạy ra.

Kéo Lâm Lạp Bắc lại, nhìn từ trên xuống dưới: "Hiện tại con không có chỗ nào khó chịu đúng không? Nếu cảm thấy không thoải mái thì nhất định phải nói ra."

Lâm Lạp Bắc xúc động mở miệng: "Mẹ, ba, con xin lỗi đã làm cho mọi người lo lắng.

DTV

Hiện tại con đã hoàn toàn ổn rồi."

"Ôi, không lo lắng thì không lo lắng.

Đây cũng không phải là do con muốn.

Bình an trở về là tốt rồi."

"Đúng vậy, bên ngoài lạnh lắm, vào trong cho ấm nhé."

Vừa vào nhà, Tô Nhân liền thúc giục mấy người rửa tay rồi ăn cơm.

Một bàn lớn đầy ắp đồ ăn được dọn ra, bữa tối giao thừa chính thức bắt đầu.

Thân thể hiện tại của Lâm Lạp Bắc vẫn chưa thể uống rượu nên anh ta dùng nước trái cây để kính mọi người.

Trong thời gian này, không ít người bận tâm lo lắng cho anh ta.

Mời rượu xong xong, Lâm Lạp Bắc gắp một cái đùi gà thả vào chén Tô Ý.

“Nghe nói em đang mang thai, anh tưởng em sẽ tăng cân không ít nhưng sao em vẫn gầy thế?”

Tô Ý bất đắc dĩ cười với anh ta, cố ý nói đùa: "Là do em lo lắng cho anh, ăn không được, ngủ không được."

Lâm Lạp Bắc nhìn thấy dáng vẻ cô ăn một miếng đùi gà to: "Anh nghe mẹ nói, lần này vất vả cho em rồi, em đang mang thai và ốm yếu mà còn giúp bọn anh làm thuốc.

Nếu không có em, bọn anh nhất định sẽ không xuất viện nhanh như vậy."

Tô Ý vừa cắn đùi gà vừa trừng mắt: "Không cần khách khí, lát nữa mua quà cho em là tốt rồi."

Lâm Lạp Bắc cười nói: "Không thành vấn đề."

Thấy vậy, Tô Nhân vội vàng gắp đồ ăn cho Lâm Lạp Bắc: "Con nhìn con đi, hiện tại con là người gầy nhất trong nhà, con cũng nên ăn nhiều một chút, uống nhiều thuốc bổ hơn."

Nói xong bà ấy lại gắp cho Tô Ý một miếng thịt bò khác: “Còn có con nữa, là đứa quý giá nhất trong gia đình chúng ta bây giờ, con cũng phải bồi bổ thật tốt.”

Ngay sau đó, bà ấy lại muốn gắp thức ăn cho sui gia ở đối diện..

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Bà ấy đặc biệt mua gà mái và bào ngư về để nấu một nồi nước dùng thơm ngon rồi đổ các loại thịt bò vào.Thịt bò đều do bà ấy tự tay lựa chọn, đều là phần mềm nhất của con bò, sau đó cắt thành từng lát mỏng và luộc trong nồi hai phút là có thể ăn.Khi nồi lẩu được bưng ra bàn, Tô Ý ngửi thấy mùi thơm ngon không chịu nỗi.Tô Nhân thấy vậy cười nói: "Ba anh trai của con đi đón Tiểu Bắc, hay trước tiên con cứ ăn đi? Dù sao bọn họ cũng không biết."Chị dâu cả và chị dâu thứ hai đang giúp việc ở bên cạnh cũng mỉm cười nói: “Đúng vậy, bây giờ cơ thể của Tiểu Ý đặc biệt, không thể để đói bụng, trước tiên cứ cho Tiểu Ý ăn cơm đi.”Tô Ý liên tục xua tay nói: "Không không không, đợi mọi người tới rồi cùng nhau ăn đi.Con tạm thời còn có thể chịu đựng được, chủ yếu là vì canh mẹ nấu quá thơm làm người ta thèm ăn."Mấy người nghe xong không khỏi bật cười.Cùng lúc đó, Triệu Lam mang theo người trong nhà và hai đứa trẻ cùng nhu đến, chủ động đề nghị giúp đỡ Tô Nhân.Hôm nay có đủ người giúp đỡ, Tô Ý căn bản không thể xen tay vào, cô đành phải cùng hai đứa nhỏ ngồi trên ghế so pha ấm áp xem ti vi.Không lâu sau, bên ngoài vang lên tiếng ô tô.Tô Ý ngẩng đầu nhìn, đã thấy Chu Cận Xuyên trở lại.Còn có anh cả, anh hai, anh ba, ba người đỡ Lâm Lạp Bắc cùng nhau đi về phía nhà.Những ngày này Lâm Lạp Bắc ở nhà gặp gỡ qua mọi nhưng anh ta lại chưa từng gặp qua Tô Ý.Anh ta lập tức nhìn thấy cô, vội vàng vui vẻ đi về phía trước: "Tiểu Ý, em có khỏe không?"Tô Ý gật đầu cười nói: “Anh tư, em không sao, hoan nghênh anh về nhà đón Tết.”Lâm Lạp Bắc sửng sốt một chút, hốc mắt đột nhiên đỏ lên: "Này, cuối cùng cũng về đến nhà rồi."Trong lúc đang nói chuyện, đám người Tô Nhân cũng từ trong nhà chạy ra.Kéo Lâm Lạp Bắc lại, nhìn từ trên xuống dưới: "Hiện tại con không có chỗ nào khó chịu đúng không? Nếu cảm thấy không thoải mái thì nhất định phải nói ra."Lâm Lạp Bắc xúc động mở miệng: "Mẹ, ba, con xin lỗi đã làm cho mọi người lo lắng.DTVHiện tại con đã hoàn toàn ổn rồi.""Ôi, không lo lắng thì không lo lắng.Đây cũng không phải là do con muốn.Bình an trở về là tốt rồi.""Đúng vậy, bên ngoài lạnh lắm, vào trong cho ấm nhé."Vừa vào nhà, Tô Nhân liền thúc giục mấy người rửa tay rồi ăn cơm.Một bàn lớn đầy ắp đồ ăn được dọn ra, bữa tối giao thừa chính thức bắt đầu.Thân thể hiện tại của Lâm Lạp Bắc vẫn chưa thể uống rượu nên anh ta dùng nước trái cây để kính mọi người.Trong thời gian này, không ít người bận tâm lo lắng cho anh ta.Mời rượu xong xong, Lâm Lạp Bắc gắp một cái đùi gà thả vào chén Tô Ý.“Nghe nói em đang mang thai, anh tưởng em sẽ tăng cân không ít nhưng sao em vẫn gầy thế?”Tô Ý bất đắc dĩ cười với anh ta, cố ý nói đùa: "Là do em lo lắng cho anh, ăn không được, ngủ không được."Lâm Lạp Bắc nhìn thấy dáng vẻ cô ăn một miếng đùi gà to: "Anh nghe mẹ nói, lần này vất vả cho em rồi, em đang mang thai và ốm yếu mà còn giúp bọn anh làm thuốc.Nếu không có em, bọn anh nhất định sẽ không xuất viện nhanh như vậy."Tô Ý vừa cắn đùi gà vừa trừng mắt: "Không cần khách khí, lát nữa mua quà cho em là tốt rồi."Lâm Lạp Bắc cười nói: "Không thành vấn đề."Thấy vậy, Tô Nhân vội vàng gắp đồ ăn cho Lâm Lạp Bắc: "Con nhìn con đi, hiện tại con là người gầy nhất trong nhà, con cũng nên ăn nhiều một chút, uống nhiều thuốc bổ hơn."Nói xong bà ấy lại gắp cho Tô Ý một miếng thịt bò khác: “Còn có con nữa, là đứa quý giá nhất trong gia đình chúng ta bây giờ, con cũng phải bồi bổ thật tốt.”Ngay sau đó, bà ấy lại muốn gắp thức ăn cho sui gia ở đối diện..

Chương 845: Chương 845