"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề…
Chương 856: Chương 856
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… "Ông ta đã không còn ở thủ đô thì làm sao biết được Tiểu Ý có thai chứ? Chúng ta cũng chưa từng đi khắp nơi nói lung tung chuyện này, chẳng lẽ ông ta đang theo dõi Tiểu Ý?"Liêu Chính Dân lắc đầu: "Là do ông ta vô tình gặp ở trong bệnh viện.Ông ta nói là vợ ông ta là sản phụ lớn tuổi có nguy cơ cao.Bệnh viện địa phương yêu cầu ông ta đến Bắc Kinh để kiểm tra.Lúc đó, ông ta và vợ mới cưới cũng ở khoa phụ sản, chỉ là Tiểu Ý lúc đó không để ý đến bọn họ.”DTVTô Nhân đột nhiên mở to mắt, cảm thấy mỗi lời nói sau này của Liêu Chính Dân càng làm chấn động hơn."Tên Lâm Gia Quốc kia đã ở độ tuổi làm ông nội rồi, vậy mà bây giờ còn dự định sinh đứa nhỏ sao?"Liêu Chính Dân cũng dở khóc dở cười: “Đứa bé kia kỳ thực không phải con ruột của ông ta, tôi đã đã nhờ người đi hỏi thăm.Người phụ nữ đó từng có một người yêu cũ, nhưng người nhà sống c.h.ế.t không đồng ý, ghét bỏ đối phương không trình được lễ hỏi.Hai người họ đã ở bên nhau nhiều năm, cuối cùng nhà trai không thể chờ được nữa nên tức giận cưới một người phụ nữ khác.”“Người nhà của nhà gái sợ không giữ được bí mật nên lúc này mới tìm nhà họ Lâm có điều kiện bình thường để đòi sính lễ và gả con gái cho họ!”Tô Nhân nghe vậy thì lập tức mở to mắt: "Lâm Gia Quốc có biết đứa bé này không phải của ông ta không?"Liêu Chính Dân nhếch môi lắc đầu: “Ông ta không biết bản thân bị người khác lừa đến choáng váng, còn tưởng rằng về già còn được phúc sinh con trai, cây khô gặp xuân!”Tô Nhân nhịn không được cười ha ha: "Chuyện này vạn ngàn lần không được để cho ông ta biết!"Liêu Chính Dân gật đầu: "Hai người bọn họ đã hẹn tuần sau đến bệnh viện kiểm tra.Đến lúc đó chúng ta có đến bệnh viện tìm họ không?"Tô Nhân suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu đồng ý: "Cũng được, hiện tại chúng ta đã biết điểm yếu ở đâu, đã đến lượt chúng ta ra bài rồi nhỉ? Đến lúc đó, chúng ta có thể làm ông ta bất ngờ."“Đến lúc đó chúng ta sẽ—”Liêu Chính Dân không khỏi bật cười sau khi nghe kế hoạch của Tô Nhân.Ông luôn cảm thấy thói quen này có chút bóng dáng của Tô Ý.Xem ra là ở cùng con gái quá lâu, nên bị con gái của bà ấy dẫn đi lạc đường.Nhưng để đối phó với loại đàn ông như Lâm Gia Quốc, quả thực cần phải sử dụng một số chiến thuật.Ngày hai người Lâm Gia Quốc đến bệnh viện, Liêu Chính Dân và Tô Nhân đã sớm dẫn thuộc hạ cải trang của mình cùng đến khoa phụ sản của bệnh viện.Thừa dịp người phụ nữ đi kiểm tra, Liêu Chính Dân đã trực tiếp dẫn người đưa Lâm Gia Quốc ra khỏi bệnh viện và lên một chiếc xe tải đã được sắp xếp trước.Tô Nhân thì ở cửa khoa phụ sản đợi một lúc.Sau khi nhìn thấy người phụ nữ đi ra, bà ấy bước tới nói: "Cô là Lưu Hồng Linh, vợ của Lâm Gia Quốc đúng không?"Lưu Hồng Linh nhìn quanh không thấy Lâm Gia Quốc đâu.Cô ta đang thắc mắc thì chợt nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc sang trọng đang nói chuyện với mình.Cô ta lập tức nhận ra: “Bà là Tô Nhân phải không?”Tô Nhân nhướng mày, không ngờ cô ta lại nhận ra bà: "Sao cô biết tôi?"Lưu Hồng Linh cười khổ nói: "Tôi từng thấy ảnh gia đình của hai người ở nhà.”Tô Nhân: …”Không ngờ Lâm Gia Quốc vẫn còn giữ lại."Tôi có thể làm phiền cô giúp tôi làm mất bức ảnh đó được không?"Lưu Hồng Linh kinh ngạc liếc nhìn Tô Nhân: "Bà tìm tôi là vì chuyện này sao?"Tô Nhân thấy lá gan của người phụ nữ này cũng coi như lớn, nên không định vòng vo nữa: "Tôi tìm cô là vì chuyện khác, cô có thời gian nói hai câu không?"Người phụ nữ cảnh giác liếc nhìn Tô Nhân, cuối cùng cũng đi theo bà đến khu vườn nhỏ.Đến nơi, Tô Nhân nói thẳng mục đích của mình: "Tôi biết rõ tình huống của cô, tôi cũng biết cô cũng là một kẻ thân bất do kỷ đáng thương.Chuyện của cô, tôi sẽ không nói cho Lâm Gia Quốc biết, chỉ cần cô có thể quản tốt ông ta, không để ông ta đến quấy rầy lễ cưới của con trai tôi là được."
"Ông ta đã không còn ở thủ đô thì làm sao biết được Tiểu Ý có thai chứ? Chúng ta cũng chưa từng đi khắp nơi nói lung tung chuyện này, chẳng lẽ ông ta đang theo dõi Tiểu Ý?"
Liêu Chính Dân lắc đầu: "Là do ông ta vô tình gặp ở trong bệnh viện.
Ông ta nói là vợ ông ta là sản phụ lớn tuổi có nguy cơ cao.
Bệnh viện địa phương yêu cầu ông ta đến Bắc Kinh để kiểm tra.
Lúc đó, ông ta và vợ mới cưới cũng ở khoa phụ sản, chỉ là Tiểu Ý lúc đó không để ý đến bọn họ.”
DTV
Tô Nhân đột nhiên mở to mắt, cảm thấy mỗi lời nói sau này của Liêu Chính Dân càng làm chấn động hơn.
"Tên Lâm Gia Quốc kia đã ở độ tuổi làm ông nội rồi, vậy mà bây giờ còn dự định sinh đứa nhỏ sao?"
Liêu Chính Dân cũng dở khóc dở cười: “Đứa bé kia kỳ thực không phải con ruột của ông ta, tôi đã đã nhờ người đi hỏi thăm.
Người phụ nữ đó từng có một người yêu cũ, nhưng người nhà sống c.h.ế.t không đồng ý, ghét bỏ đối phương không trình được lễ hỏi.
Hai người họ đã ở bên nhau nhiều năm, cuối cùng nhà trai không thể chờ được nữa nên tức giận cưới một người phụ nữ khác.”
“Người nhà của nhà gái sợ không giữ được bí mật nên lúc này mới tìm nhà họ Lâm có điều kiện bình thường để đòi sính lễ và gả con gái cho họ!”
Tô Nhân nghe vậy thì lập tức mở to mắt: "Lâm Gia Quốc có biết đứa bé này không phải của ông ta không?"
Liêu Chính Dân nhếch môi lắc đầu: “Ông ta không biết bản thân bị người khác lừa đến choáng váng, còn tưởng rằng về già còn được phúc sinh con trai, cây khô gặp xuân!”
Tô Nhân nhịn không được cười ha ha: "Chuyện này vạn ngàn lần không được để cho ông ta biết!"
Liêu Chính Dân gật đầu: "Hai người bọn họ đã hẹn tuần sau đến bệnh viện kiểm tra.
Đến lúc đó chúng ta có đến bệnh viện tìm họ không?"
Tô Nhân suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu đồng ý: "Cũng được, hiện tại chúng ta đã biết điểm yếu ở đâu, đã đến lượt chúng ta ra bài rồi nhỉ? Đến lúc đó, chúng ta có thể làm ông ta bất ngờ."
“Đến lúc đó chúng ta sẽ—”
Liêu Chính Dân không khỏi bật cười sau khi nghe kế hoạch của Tô Nhân.
Ông luôn cảm thấy thói quen này có chút bóng dáng của Tô Ý.
Xem ra là ở cùng con gái quá lâu, nên bị con gái của bà ấy dẫn đi lạc đường.
Nhưng để đối phó với loại đàn ông như Lâm Gia Quốc, quả thực cần phải sử dụng một số chiến thuật.
Ngày hai người Lâm Gia Quốc đến bệnh viện, Liêu Chính Dân và Tô Nhân đã sớm dẫn thuộc hạ cải trang của mình cùng đến khoa phụ sản của bệnh viện.
Thừa dịp người phụ nữ đi kiểm tra, Liêu Chính Dân đã trực tiếp dẫn người đưa Lâm Gia Quốc ra khỏi bệnh viện và lên một chiếc xe tải đã được sắp xếp trước.
Tô Nhân thì ở cửa khoa phụ sản đợi một lúc.
Sau khi nhìn thấy người phụ nữ đi ra, bà ấy bước tới nói: "Cô là Lưu Hồng Linh, vợ của Lâm Gia Quốc đúng không?"
Lưu Hồng Linh nhìn quanh không thấy Lâm Gia Quốc đâu.
Cô ta đang thắc mắc thì chợt nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc sang trọng đang nói chuyện với mình.
Cô ta lập tức nhận ra: “Bà là Tô Nhân phải không?”
Tô Nhân nhướng mày, không ngờ cô ta lại nhận ra bà: "Sao cô biết tôi?"
Lưu Hồng Linh cười khổ nói: "Tôi từng thấy ảnh gia đình của hai người ở nhà.”
Tô Nhân: …”
Không ngờ Lâm Gia Quốc vẫn còn giữ lại.
"Tôi có thể làm phiền cô giúp tôi làm mất bức ảnh đó được không?"
Lưu Hồng Linh kinh ngạc liếc nhìn Tô Nhân: "Bà tìm tôi là vì chuyện này sao?"
Tô Nhân thấy lá gan của người phụ nữ này cũng coi như lớn, nên không định vòng vo nữa: "Tôi tìm cô là vì chuyện khác, cô có thời gian nói hai câu không?"
Người phụ nữ cảnh giác liếc nhìn Tô Nhân, cuối cùng cũng đi theo bà đến khu vườn nhỏ.
Đến nơi, Tô Nhân nói thẳng mục đích của mình: "Tôi biết rõ tình huống của cô, tôi cũng biết cô cũng là một kẻ thân bất do kỷ đáng thương.
Chuyện của cô, tôi sẽ không nói cho Lâm Gia Quốc biết, chỉ cần cô có thể quản tốt ông ta, không để ông ta đến quấy rầy lễ cưới của con trai tôi là được."
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… "Ông ta đã không còn ở thủ đô thì làm sao biết được Tiểu Ý có thai chứ? Chúng ta cũng chưa từng đi khắp nơi nói lung tung chuyện này, chẳng lẽ ông ta đang theo dõi Tiểu Ý?"Liêu Chính Dân lắc đầu: "Là do ông ta vô tình gặp ở trong bệnh viện.Ông ta nói là vợ ông ta là sản phụ lớn tuổi có nguy cơ cao.Bệnh viện địa phương yêu cầu ông ta đến Bắc Kinh để kiểm tra.Lúc đó, ông ta và vợ mới cưới cũng ở khoa phụ sản, chỉ là Tiểu Ý lúc đó không để ý đến bọn họ.”DTVTô Nhân đột nhiên mở to mắt, cảm thấy mỗi lời nói sau này của Liêu Chính Dân càng làm chấn động hơn."Tên Lâm Gia Quốc kia đã ở độ tuổi làm ông nội rồi, vậy mà bây giờ còn dự định sinh đứa nhỏ sao?"Liêu Chính Dân cũng dở khóc dở cười: “Đứa bé kia kỳ thực không phải con ruột của ông ta, tôi đã đã nhờ người đi hỏi thăm.Người phụ nữ đó từng có một người yêu cũ, nhưng người nhà sống c.h.ế.t không đồng ý, ghét bỏ đối phương không trình được lễ hỏi.Hai người họ đã ở bên nhau nhiều năm, cuối cùng nhà trai không thể chờ được nữa nên tức giận cưới một người phụ nữ khác.”“Người nhà của nhà gái sợ không giữ được bí mật nên lúc này mới tìm nhà họ Lâm có điều kiện bình thường để đòi sính lễ và gả con gái cho họ!”Tô Nhân nghe vậy thì lập tức mở to mắt: "Lâm Gia Quốc có biết đứa bé này không phải của ông ta không?"Liêu Chính Dân nhếch môi lắc đầu: “Ông ta không biết bản thân bị người khác lừa đến choáng váng, còn tưởng rằng về già còn được phúc sinh con trai, cây khô gặp xuân!”Tô Nhân nhịn không được cười ha ha: "Chuyện này vạn ngàn lần không được để cho ông ta biết!"Liêu Chính Dân gật đầu: "Hai người bọn họ đã hẹn tuần sau đến bệnh viện kiểm tra.Đến lúc đó chúng ta có đến bệnh viện tìm họ không?"Tô Nhân suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu đồng ý: "Cũng được, hiện tại chúng ta đã biết điểm yếu ở đâu, đã đến lượt chúng ta ra bài rồi nhỉ? Đến lúc đó, chúng ta có thể làm ông ta bất ngờ."“Đến lúc đó chúng ta sẽ—”Liêu Chính Dân không khỏi bật cười sau khi nghe kế hoạch của Tô Nhân.Ông luôn cảm thấy thói quen này có chút bóng dáng của Tô Ý.Xem ra là ở cùng con gái quá lâu, nên bị con gái của bà ấy dẫn đi lạc đường.Nhưng để đối phó với loại đàn ông như Lâm Gia Quốc, quả thực cần phải sử dụng một số chiến thuật.Ngày hai người Lâm Gia Quốc đến bệnh viện, Liêu Chính Dân và Tô Nhân đã sớm dẫn thuộc hạ cải trang của mình cùng đến khoa phụ sản của bệnh viện.Thừa dịp người phụ nữ đi kiểm tra, Liêu Chính Dân đã trực tiếp dẫn người đưa Lâm Gia Quốc ra khỏi bệnh viện và lên một chiếc xe tải đã được sắp xếp trước.Tô Nhân thì ở cửa khoa phụ sản đợi một lúc.Sau khi nhìn thấy người phụ nữ đi ra, bà ấy bước tới nói: "Cô là Lưu Hồng Linh, vợ của Lâm Gia Quốc đúng không?"Lưu Hồng Linh nhìn quanh không thấy Lâm Gia Quốc đâu.Cô ta đang thắc mắc thì chợt nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc sang trọng đang nói chuyện với mình.Cô ta lập tức nhận ra: “Bà là Tô Nhân phải không?”Tô Nhân nhướng mày, không ngờ cô ta lại nhận ra bà: "Sao cô biết tôi?"Lưu Hồng Linh cười khổ nói: "Tôi từng thấy ảnh gia đình của hai người ở nhà.”Tô Nhân: …”Không ngờ Lâm Gia Quốc vẫn còn giữ lại."Tôi có thể làm phiền cô giúp tôi làm mất bức ảnh đó được không?"Lưu Hồng Linh kinh ngạc liếc nhìn Tô Nhân: "Bà tìm tôi là vì chuyện này sao?"Tô Nhân thấy lá gan của người phụ nữ này cũng coi như lớn, nên không định vòng vo nữa: "Tôi tìm cô là vì chuyện khác, cô có thời gian nói hai câu không?"Người phụ nữ cảnh giác liếc nhìn Tô Nhân, cuối cùng cũng đi theo bà đến khu vườn nhỏ.Đến nơi, Tô Nhân nói thẳng mục đích của mình: "Tôi biết rõ tình huống của cô, tôi cũng biết cô cũng là một kẻ thân bất do kỷ đáng thương.Chuyện của cô, tôi sẽ không nói cho Lâm Gia Quốc biết, chỉ cần cô có thể quản tốt ông ta, không để ông ta đến quấy rầy lễ cưới của con trai tôi là được."