Tác giả:

"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề…

Chương 864: Chương 864

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Tô Nhân nhún vai nói: "Ông báo đi, ông có chứng cớ sao?""Ông dẫn nhiều người đến đám cưới gây sự như vậy, tôi chưa động thủ đã coi như khách khí rồi.”Lời này vừa nói ra, bà lão ở bên cạnh lập tức gầm lên: "Cái họ Tô kia, cô mà không động thủ sao? Cô khi dễ một bà lão như tôi, cô nhất định sẽ không được c.h.ế.t tử tế!"Tô Nhân nghe xong cũng không có nói nhảm với bà ta, trực tiếp tát vào mặt bà ta một cái.Cái tát này, bà ấy đã muốn tát từ sớm! Đúng là đã ghiền!"Bây gờ tôi đã động thủ rồi, các người đi báo đi! Để xem cảnh sát nghĩ ai đúng? Nhân tiện, tốt nhất các người nên nghĩ xem nên nói với cảnh sát về việc uy h.i.ế.p con trai tôi lấy tiền thế nào đi, số tiền đó cũng không phải là tiền phụng dưỡng bình thường.”Trong mắt bà lão hiện lên một tia áy náy, chuyện này bà ta không dám dây dưa.Bà ta thật sự sợ Tô Nhân sẽ có thể đưa ra được một số bằng chứng.DTVVì vậy, bà ta lại bắt đầu làm loạn: "Tôi nói cho cô biết, con dâu của tôi đang mang thai, các người nhốt chúng tôi ở đây, nếu cháu trai nhỏ của tôi xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không tha cho các người."Tô Nhân hừ lạnh nói: "Cũng đâu phải là cháu ruột của bà, bà khẩn trương như thế để làm gì?”"Cái gì?"Lâm Gia Quốc lúc này cũng sửng sốt: "Bà có ý gì?"Tô Nhân nhún nhún vai: "Em gái Hồng Linh, lúc trước tôi đã hứa giúp cô giấu đi, nhưng cô lại làm việc không tốt, cô không thể trách tôi bất nghĩa đâu nhé."Lâm Gia Quốc lúc này kích động đứng lên: "Tô Nhân, bà nói rõ cho tôi, lời này của bà là có ý gì?"Tô Nhân nhếch môi cười nhìn ông ta: "Ý gì sao? Lúc mẹ ông giới thiệu đối tượng cho ông, bà ta không giúp ông tìm hiểu rõ ràng sao? Người ta là dẫn theo đứa nhỏ đến.Người nhà họ Lâm các người lời được một đứa trẻ, đã chiếm được tiện nghi lớn thế còn gì?”Sắc mặt Lưu Hồng Linh tái nhợt, mồ hôi bắt đầu đổ xuống: "Bà ta đang nói nhảm, Gia Quốc, lần trước em đã nói với anh là bà ta đã ở trong bệnh viện vu khống em, bà ta là muốn châm ngòi ly gián quan hệ vợ chồng của chúng ta.""Bà ta là ghen tị vì em nhỏ tuổi hơn bà ta, không muốn để đứa lớn tiếp tục bỏ tiền ra nuôi em trai này của chúng ta!”Tô Nhân tức giận nhún vai: "Tôi chỉ nói thế thôi, các người có tin hay không thì tùy.Về phần có phải như vậy hay không, các người đi hỏi thăm một chút là có thể biết.”Lâm Gia Quốc vốn là không chịu tin, dù sao lần trước Lưu Hồng Linh cũng đã tiêm nhiễm ông ta.Nhưng bây giờ thấy Tô Nhân chắc chắn như vậy, ông ta càng cảm thấy việc tiêm nhiễm lần trước của Lưu Hồng Linh là có tính toán trước.Nhìn vẻ mặt áy náy của Lưu Hồng Linh, ông ta lập tức hiểu ra điều gì đó.Cả người giống như bị sét đánh, lập tức giơ tay đánh Lưu Hồng Linh."Con khốn này! Lúc trước cô nóng lòng muốn gả tới đây như vậy là vì sợ không thể giấu được đứa con trong bụng có đúng không hả?"Lưu Hồng Linh bị tát, cô ta choáng váng, ôm mặt khóc lóc thảm thiết."Đứa bé trong bụng em thật sự là của anh! Nếu không tin thì có thể đi hỏi bệnh viện!"Không nói thì không sao, lời này vừa nói xong Lâm Gia Quốc càng nghi hoặc hơn: “Khó trách lúc trước cô nói với tôi bệnh viện Bắc Hà không được, cô một mực đến thủ đô.Thì ra là sớm đã có người ở bệnh viện kia biết cô có thai rồi phải không?”Cả người Lưu Hồng Linh run rẩy, cảm thấy lòng nghi ngờ của Lâm Gia Quốc quả thực rất nặng nề.Rõ ràng cô ta đã được tiêm nhiễm từ trước, sao còn có thể bị Tô Nhân dùng một câu châm ngòi như thế?Bây giờ nghĩ lại, quả thực là do cô ta đã đánh giá thấp kẻ địch, cô ta vốn định dẫn cả nhà tới gây náo loạn, dựa vào chuyện Tô Nhân không dám ở trước mặt mọi người nháo quá khó coiKhông ngờ tới...Nói cái gì cũng đã quá muộn, bây giờ cô ta không còn cách nào khác ngoài việc cúi đầu khóc rống không nói lời nào..

Tô Nhân nhún vai nói: "Ông báo đi, ông có chứng cớ sao?"

"Ông dẫn nhiều người đến đám cưới gây sự như vậy, tôi chưa động thủ đã coi như khách khí rồi.”

Lời này vừa nói ra, bà lão ở bên cạnh lập tức gầm lên: "Cái họ Tô kia, cô mà không động thủ sao? Cô khi dễ một bà lão như tôi, cô nhất định sẽ không được c.h.ế.t tử tế!"

Tô Nhân nghe xong cũng không có nói nhảm với bà ta, trực tiếp tát vào mặt bà ta một cái.

Cái tát này, bà ấy đã muốn tát từ sớm! Đúng là đã ghiền!

"Bây gờ tôi đã động thủ rồi, các người đi báo đi! Để xem cảnh sát nghĩ ai đúng? Nhân tiện, tốt nhất các người nên nghĩ xem nên nói với cảnh sát về việc uy h.i.ế.p con trai tôi lấy tiền thế nào đi, số tiền đó cũng không phải là tiền phụng dưỡng bình thường.”

Trong mắt bà lão hiện lên một tia áy náy, chuyện này bà ta không dám dây dưa.

Bà ta thật sự sợ Tô Nhân sẽ có thể đưa ra được một số bằng chứng.

DTV

Vì vậy, bà ta lại bắt đầu làm loạn: "Tôi nói cho cô biết, con dâu của tôi đang mang thai, các người nhốt chúng tôi ở đây, nếu cháu trai nhỏ của tôi xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không tha cho các người."

Tô Nhân hừ lạnh nói: "Cũng đâu phải là cháu ruột của bà, bà khẩn trương như thế để làm gì?”

"Cái gì?"

Lâm Gia Quốc lúc này cũng sửng sốt: "Bà có ý gì?"

Tô Nhân nhún nhún vai: "Em gái Hồng Linh, lúc trước tôi đã hứa giúp cô giấu đi, nhưng cô lại làm việc không tốt, cô không thể trách tôi bất nghĩa đâu nhé."

Lâm Gia Quốc lúc này kích động đứng lên: "Tô Nhân, bà nói rõ cho tôi, lời này của bà là có ý gì?"

Tô Nhân nhếch môi cười nhìn ông ta: "Ý gì sao? Lúc mẹ ông giới thiệu đối tượng cho ông, bà ta không giúp ông tìm hiểu rõ ràng sao? Người ta là dẫn theo đứa nhỏ đến.

Người nhà họ Lâm các người lời được một đứa trẻ, đã chiếm được tiện nghi lớn thế còn gì?”

Sắc mặt Lưu Hồng Linh tái nhợt, mồ hôi bắt đầu đổ xuống: "Bà ta đang nói nhảm, Gia Quốc, lần trước em đã nói với anh là bà ta đã ở trong bệnh viện vu khống em, bà ta là muốn châm ngòi ly gián quan hệ vợ chồng của chúng ta."

"Bà ta là ghen tị vì em nhỏ tuổi hơn bà ta, không muốn để đứa lớn tiếp tục bỏ tiền ra nuôi em trai này của chúng ta!”

Tô Nhân tức giận nhún vai: "Tôi chỉ nói thế thôi, các người có tin hay không thì tùy.

Về phần có phải như vậy hay không, các người đi hỏi thăm một chút là có thể biết.”

Lâm Gia Quốc vốn là không chịu tin, dù sao lần trước Lưu Hồng Linh cũng đã tiêm nhiễm ông ta.

Nhưng bây giờ thấy Tô Nhân chắc chắn như vậy, ông ta càng cảm thấy việc tiêm nhiễm lần trước của Lưu Hồng Linh là có tính toán trước.

Nhìn vẻ mặt áy náy của Lưu Hồng Linh, ông ta lập tức hiểu ra điều gì đó.

Cả người giống như bị sét đánh, lập tức giơ tay đánh Lưu Hồng Linh.

"Con khốn này! Lúc trước cô nóng lòng muốn gả tới đây như vậy là vì sợ không thể giấu được đứa con trong bụng có đúng không hả?"

Lưu Hồng Linh bị tát, cô ta choáng váng, ôm mặt khóc lóc thảm thiết.

"Đứa bé trong bụng em thật sự là của anh! Nếu không tin thì có thể đi hỏi bệnh viện!"

Không nói thì không sao, lời này vừa nói xong Lâm Gia Quốc càng nghi hoặc hơn: “Khó trách lúc trước cô nói với tôi bệnh viện Bắc Hà không được, cô một mực đến thủ đô.

Thì ra là sớm đã có người ở bệnh viện kia biết cô có thai rồi phải không?”

Cả người Lưu Hồng Linh run rẩy, cảm thấy lòng nghi ngờ của Lâm Gia Quốc quả thực rất nặng nề.

Rõ ràng cô ta đã được tiêm nhiễm từ trước, sao còn có thể bị Tô Nhân dùng một câu châm ngòi như thế?

Bây giờ nghĩ lại, quả thực là do cô ta đã đánh giá thấp kẻ địch, cô ta vốn định dẫn cả nhà tới gây náo loạn, dựa vào chuyện Tô Nhân không dám ở trước mặt mọi người nháo quá khó coi

Không ngờ tới...

Nói cái gì cũng đã quá muộn, bây giờ cô ta không còn cách nào khác ngoài việc cúi đầu khóc rống không nói lời nào..

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Tô Nhân nhún vai nói: "Ông báo đi, ông có chứng cớ sao?""Ông dẫn nhiều người đến đám cưới gây sự như vậy, tôi chưa động thủ đã coi như khách khí rồi.”Lời này vừa nói ra, bà lão ở bên cạnh lập tức gầm lên: "Cái họ Tô kia, cô mà không động thủ sao? Cô khi dễ một bà lão như tôi, cô nhất định sẽ không được c.h.ế.t tử tế!"Tô Nhân nghe xong cũng không có nói nhảm với bà ta, trực tiếp tát vào mặt bà ta một cái.Cái tát này, bà ấy đã muốn tát từ sớm! Đúng là đã ghiền!"Bây gờ tôi đã động thủ rồi, các người đi báo đi! Để xem cảnh sát nghĩ ai đúng? Nhân tiện, tốt nhất các người nên nghĩ xem nên nói với cảnh sát về việc uy h.i.ế.p con trai tôi lấy tiền thế nào đi, số tiền đó cũng không phải là tiền phụng dưỡng bình thường.”Trong mắt bà lão hiện lên một tia áy náy, chuyện này bà ta không dám dây dưa.Bà ta thật sự sợ Tô Nhân sẽ có thể đưa ra được một số bằng chứng.DTVVì vậy, bà ta lại bắt đầu làm loạn: "Tôi nói cho cô biết, con dâu của tôi đang mang thai, các người nhốt chúng tôi ở đây, nếu cháu trai nhỏ của tôi xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không tha cho các người."Tô Nhân hừ lạnh nói: "Cũng đâu phải là cháu ruột của bà, bà khẩn trương như thế để làm gì?”"Cái gì?"Lâm Gia Quốc lúc này cũng sửng sốt: "Bà có ý gì?"Tô Nhân nhún nhún vai: "Em gái Hồng Linh, lúc trước tôi đã hứa giúp cô giấu đi, nhưng cô lại làm việc không tốt, cô không thể trách tôi bất nghĩa đâu nhé."Lâm Gia Quốc lúc này kích động đứng lên: "Tô Nhân, bà nói rõ cho tôi, lời này của bà là có ý gì?"Tô Nhân nhếch môi cười nhìn ông ta: "Ý gì sao? Lúc mẹ ông giới thiệu đối tượng cho ông, bà ta không giúp ông tìm hiểu rõ ràng sao? Người ta là dẫn theo đứa nhỏ đến.Người nhà họ Lâm các người lời được một đứa trẻ, đã chiếm được tiện nghi lớn thế còn gì?”Sắc mặt Lưu Hồng Linh tái nhợt, mồ hôi bắt đầu đổ xuống: "Bà ta đang nói nhảm, Gia Quốc, lần trước em đã nói với anh là bà ta đã ở trong bệnh viện vu khống em, bà ta là muốn châm ngòi ly gián quan hệ vợ chồng của chúng ta.""Bà ta là ghen tị vì em nhỏ tuổi hơn bà ta, không muốn để đứa lớn tiếp tục bỏ tiền ra nuôi em trai này của chúng ta!”Tô Nhân tức giận nhún vai: "Tôi chỉ nói thế thôi, các người có tin hay không thì tùy.Về phần có phải như vậy hay không, các người đi hỏi thăm một chút là có thể biết.”Lâm Gia Quốc vốn là không chịu tin, dù sao lần trước Lưu Hồng Linh cũng đã tiêm nhiễm ông ta.Nhưng bây giờ thấy Tô Nhân chắc chắn như vậy, ông ta càng cảm thấy việc tiêm nhiễm lần trước của Lưu Hồng Linh là có tính toán trước.Nhìn vẻ mặt áy náy của Lưu Hồng Linh, ông ta lập tức hiểu ra điều gì đó.Cả người giống như bị sét đánh, lập tức giơ tay đánh Lưu Hồng Linh."Con khốn này! Lúc trước cô nóng lòng muốn gả tới đây như vậy là vì sợ không thể giấu được đứa con trong bụng có đúng không hả?"Lưu Hồng Linh bị tát, cô ta choáng váng, ôm mặt khóc lóc thảm thiết."Đứa bé trong bụng em thật sự là của anh! Nếu không tin thì có thể đi hỏi bệnh viện!"Không nói thì không sao, lời này vừa nói xong Lâm Gia Quốc càng nghi hoặc hơn: “Khó trách lúc trước cô nói với tôi bệnh viện Bắc Hà không được, cô một mực đến thủ đô.Thì ra là sớm đã có người ở bệnh viện kia biết cô có thai rồi phải không?”Cả người Lưu Hồng Linh run rẩy, cảm thấy lòng nghi ngờ của Lâm Gia Quốc quả thực rất nặng nề.Rõ ràng cô ta đã được tiêm nhiễm từ trước, sao còn có thể bị Tô Nhân dùng một câu châm ngòi như thế?Bây giờ nghĩ lại, quả thực là do cô ta đã đánh giá thấp kẻ địch, cô ta vốn định dẫn cả nhà tới gây náo loạn, dựa vào chuyện Tô Nhân không dám ở trước mặt mọi người nháo quá khó coiKhông ngờ tới...Nói cái gì cũng đã quá muộn, bây giờ cô ta không còn cách nào khác ngoài việc cúi đầu khóc rống không nói lời nào..

Chương 864: Chương 864