Tác giả:

"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề…

Chương 894: Chương 894

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Tô Ý không kìm được cười lớn: “Tất nhiên là kịp, hoàn toàn kịp, thím sẽ dạy cháu những điều cơ bản trước, rồi sau đó sẽ nhờ ông Tôn chỉ dẫn cho cháu.”“Nhưng ông Tôn nói thím là học trò cuối cùng của ông ấy, sau này sẽ không dạy nữa.”“Không sao, thím vẫn còn nhiều anh chị em trong nghề khác, đến lúc đó sẽ tìm cho cháu một người thầy giỏi.”DTVSau khi trở về từ Tây Bắc, Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn dường như đã thay đổi không ít, trưởng thành hơn rất nhiều.Để giúp Diệp Tiểu Vũ hiểu rõ hơn về cuộc sống trong quân đội, Chu Cận Xuyên thường kể cho cậu bé nghe về những ngày huấn luyện trong quân ngũ.Ngoài Chu Cận Xuyên, Lâm Hạo Nam, cậu của cậu bé, cũng kể cho cậu bé nghe nhiều điều về cuộc sống trong trường quân đội.Cả hai đều muốn cậu bé suy nghĩ kỹ càng trong ba năm trung học, dùng đưa ra quyết định một cách vội vàng.Thực tế cho thấy, lo lắng của họ là không cần thiết.Từ ngày hôm đó, quyết tâm của Diệp Tiểu Vũ không hề thay đổi.Mặc dù Noãn Noãn chỉ là học sinh cấp hai, nhưng ngoài giờ học, cô bé bắt đầu học Đông y cùng với Tô Ý.Ban đầu, Tô Ý lo lắng việc này sẽ ảnh hưởng đến việc học của cô bé nên chỉ dạy những kiến thức cơ bản ngoài giờ học.Nhưng không ngờ, Noãn Noãn lại có năng khiếu về y học.Tô Ý nhanh chóng cảm thấy áp lực khi dạy cô bé.Vì thành tích học tập của cô bé không hề bị ảnh hưởng, Tô Ý thường đưa cô bé đến nhà máy dược vào cuối tuần, để cô bé làm quen với công việc bào chế thuốc từ nhỏ, cũng coi như được tiếp xúc dần dần.Đừng nhìn Diệp Noãn Noãn tuổi còn nhỏ, nhưng sau vài lần tiếp xúc, cô bé nhanh chóng hòa nhập với mọi người ở nhà máy dược phẩm Xuân Hòa, ai cũng vui vẻ dạy cô bé.Ban đầu, Tô Ý lo rằng việc học chỗ này một chút, chỗ kia một chút sẽ không hệ thống, nhưng thực tế cho thấy khả năng tiếp thu của trẻ con mạnh hơn người lớn.Những thứ tưởng chừng như hỗn tạp được nạp vào đầu cô bé, dần dần trở thành nền tảng vững chắc.Năm 1990.Việc này kéo dài hai năm rưỡi cho đến khi Noãn Noãn chuẩn bị thi vào cấp ba, cô bé mới tạm dừng để tập trung ôn thi.Không lâu sau Tết, Tô Ý bị Lâm Trạch Tây kéo đi để bàn bạc lên kế hoạch cho nhà máy đồ uống mới mà anh vừa tiếp quản.Đúng vậy, chính là nhà máy sản xuất sữa lúa mạch đã được thu mua từ trước.Trong hai năm qua, sau khi trợ lý Triệu đưa vào một số dây chuyền sản xuất đồ uống, tình hình kinh doanh của nhà máy đã khá khẩm lên nhiều.Tuy nhiên, hiện nay giới trẻ ngày càng có yêu cầu cao về đồ uống, sản phẩm cũ mà không đổi mới thì không thể cạnh tranh được.Vì vậy, Lâm Trạch Tây mới nghĩ đến em gái mình, liên tục lừa kéo cô đến.Tô Ý bị anh thuyết phục đến mức không còn cách nào khác, đành cùng anh bàn bạc đối sách trong văn phòng..

Tô Ý không kìm được cười lớn: “Tất nhiên là kịp, hoàn toàn kịp, thím sẽ dạy cháu những điều cơ bản trước, rồi sau đó sẽ nhờ ông Tôn chỉ dẫn cho cháu.”

“Nhưng ông Tôn nói thím là học trò cuối cùng của ông ấy, sau này sẽ không dạy nữa.”

“Không sao, thím vẫn còn nhiều anh chị em trong nghề khác, đến lúc đó sẽ tìm cho cháu một người thầy giỏi.”

DTV

Sau khi trở về từ Tây Bắc, Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn dường như đã thay đổi không ít, trưởng thành hơn rất nhiều.

Để giúp Diệp Tiểu Vũ hiểu rõ hơn về cuộc sống trong quân đội, Chu Cận Xuyên thường kể cho cậu bé nghe về những ngày huấn luyện trong quân ngũ.

Ngoài Chu Cận Xuyên, Lâm Hạo Nam, cậu của cậu bé, cũng kể cho cậu bé nghe nhiều điều về cuộc sống trong trường quân đội.

Cả hai đều muốn cậu bé suy nghĩ kỹ càng trong ba năm trung học, dùng đưa ra quyết định một cách vội vàng.

Thực tế cho thấy, lo lắng của họ là không cần thiết.

Từ ngày hôm đó, quyết tâm của Diệp Tiểu Vũ không hề thay đổi.

Mặc dù Noãn Noãn chỉ là học sinh cấp hai, nhưng ngoài giờ học, cô bé bắt đầu học Đông y cùng với Tô Ý.

Ban đầu, Tô Ý lo lắng việc này sẽ ảnh hưởng đến việc học của cô bé nên chỉ dạy những kiến thức cơ bản ngoài giờ học.

Nhưng không ngờ, Noãn Noãn lại có năng khiếu về y học.

Tô Ý nhanh chóng cảm thấy áp lực khi dạy cô bé.

Vì thành tích học tập của cô bé không hề bị ảnh hưởng, Tô Ý thường đưa cô bé đến nhà máy dược vào cuối tuần, để cô bé làm quen với công việc bào chế thuốc từ nhỏ, cũng coi như được tiếp xúc dần dần.

Đừng nhìn Diệp Noãn Noãn tuổi còn nhỏ, nhưng sau vài lần tiếp xúc, cô bé nhanh chóng hòa nhập với mọi người ở nhà máy dược phẩm Xuân Hòa, ai cũng vui vẻ dạy cô bé.

Ban đầu, Tô Ý lo rằng việc học chỗ này một chút, chỗ kia một chút sẽ không hệ thống, nhưng thực tế cho thấy khả năng tiếp thu của trẻ con mạnh hơn người lớn.

Những thứ tưởng chừng như hỗn tạp được nạp vào đầu cô bé, dần dần trở thành nền tảng vững chắc.

Năm 1990.

Việc này kéo dài hai năm rưỡi cho đến khi Noãn Noãn chuẩn bị thi vào cấp ba, cô bé mới tạm dừng để tập trung ôn thi.

Không lâu sau Tết, Tô Ý bị Lâm Trạch Tây kéo đi để bàn bạc lên kế hoạch cho nhà máy đồ uống mới mà anh vừa tiếp quản.

Đúng vậy, chính là nhà máy sản xuất sữa lúa mạch đã được thu mua từ trước.

Trong hai năm qua, sau khi trợ lý Triệu đưa vào một số dây chuyền sản xuất đồ uống, tình hình kinh doanh của nhà máy đã khá khẩm lên nhiều.

Tuy nhiên, hiện nay giới trẻ ngày càng có yêu cầu cao về đồ uống, sản phẩm cũ mà không đổi mới thì không thể cạnh tranh được.

Vì vậy, Lâm Trạch Tây mới nghĩ đến em gái mình, liên tục lừa kéo cô đến.

Tô Ý bị anh thuyết phục đến mức không còn cách nào khác, đành cùng anh bàn bạc đối sách trong văn phòng..

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ NhụcTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không"Đoàn trưởng, cô gái này chắc là không xong rồi, chỉ còn nửa hơi thở!" "Chuẩn bị hô hấp nhân tạo." "Tôi vừa căng thẳng quá nên quên hết những gì đã học rồi, hay là đoàn trưởng làm đi, tôi chạy lên phía trước tìm đường để lát nữa đưa cô ấy đến bệnh viện!" Chu Cận Xuyên liếc nhìn bóng lưng chạy biến mất hút, rồi lại cúi đầu nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên đất. Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, hơi thở mong manh như sợi tơ, quả thực sắp không qua khỏi. Cứu người là quan trọng nhất. Chu Cận Xuyên quỳ hai gối xuống, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên cùng của người phụ nữ, đồng thời cúi người xuống chuẩn bị hà hơi vào miệng cô. ... Đầu Tô Ý đau như búa bổ! Bên tai còn văng vẳng hai giọng nói xa lạ, đang bàn tán xem cô đã c.h.ế.t hẳn hay chưa. DTV Mở mắt ra, một khuôn mặt đẹp trai đến mức kinh động lòng người đang dần phóng đại trước mắt cô. Thấy khuôn mặt ấy sắp chạm vào mình, Tô Ý bừng tỉnh, giơ tay tát một cái: "Lưu manh!" Sự việc diễn biến quá nhanh, Chu Cận Xuyên cũng không hề… Tô Ý không kìm được cười lớn: “Tất nhiên là kịp, hoàn toàn kịp, thím sẽ dạy cháu những điều cơ bản trước, rồi sau đó sẽ nhờ ông Tôn chỉ dẫn cho cháu.”“Nhưng ông Tôn nói thím là học trò cuối cùng của ông ấy, sau này sẽ không dạy nữa.”“Không sao, thím vẫn còn nhiều anh chị em trong nghề khác, đến lúc đó sẽ tìm cho cháu một người thầy giỏi.”DTVSau khi trở về từ Tây Bắc, Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn dường như đã thay đổi không ít, trưởng thành hơn rất nhiều.Để giúp Diệp Tiểu Vũ hiểu rõ hơn về cuộc sống trong quân đội, Chu Cận Xuyên thường kể cho cậu bé nghe về những ngày huấn luyện trong quân ngũ.Ngoài Chu Cận Xuyên, Lâm Hạo Nam, cậu của cậu bé, cũng kể cho cậu bé nghe nhiều điều về cuộc sống trong trường quân đội.Cả hai đều muốn cậu bé suy nghĩ kỹ càng trong ba năm trung học, dùng đưa ra quyết định một cách vội vàng.Thực tế cho thấy, lo lắng của họ là không cần thiết.Từ ngày hôm đó, quyết tâm của Diệp Tiểu Vũ không hề thay đổi.Mặc dù Noãn Noãn chỉ là học sinh cấp hai, nhưng ngoài giờ học, cô bé bắt đầu học Đông y cùng với Tô Ý.Ban đầu, Tô Ý lo lắng việc này sẽ ảnh hưởng đến việc học của cô bé nên chỉ dạy những kiến thức cơ bản ngoài giờ học.Nhưng không ngờ, Noãn Noãn lại có năng khiếu về y học.Tô Ý nhanh chóng cảm thấy áp lực khi dạy cô bé.Vì thành tích học tập của cô bé không hề bị ảnh hưởng, Tô Ý thường đưa cô bé đến nhà máy dược vào cuối tuần, để cô bé làm quen với công việc bào chế thuốc từ nhỏ, cũng coi như được tiếp xúc dần dần.Đừng nhìn Diệp Noãn Noãn tuổi còn nhỏ, nhưng sau vài lần tiếp xúc, cô bé nhanh chóng hòa nhập với mọi người ở nhà máy dược phẩm Xuân Hòa, ai cũng vui vẻ dạy cô bé.Ban đầu, Tô Ý lo rằng việc học chỗ này một chút, chỗ kia một chút sẽ không hệ thống, nhưng thực tế cho thấy khả năng tiếp thu của trẻ con mạnh hơn người lớn.Những thứ tưởng chừng như hỗn tạp được nạp vào đầu cô bé, dần dần trở thành nền tảng vững chắc.Năm 1990.Việc này kéo dài hai năm rưỡi cho đến khi Noãn Noãn chuẩn bị thi vào cấp ba, cô bé mới tạm dừng để tập trung ôn thi.Không lâu sau Tết, Tô Ý bị Lâm Trạch Tây kéo đi để bàn bạc lên kế hoạch cho nhà máy đồ uống mới mà anh vừa tiếp quản.Đúng vậy, chính là nhà máy sản xuất sữa lúa mạch đã được thu mua từ trước.Trong hai năm qua, sau khi trợ lý Triệu đưa vào một số dây chuyền sản xuất đồ uống, tình hình kinh doanh của nhà máy đã khá khẩm lên nhiều.Tuy nhiên, hiện nay giới trẻ ngày càng có yêu cầu cao về đồ uống, sản phẩm cũ mà không đổi mới thì không thể cạnh tranh được.Vì vậy, Lâm Trạch Tây mới nghĩ đến em gái mình, liên tục lừa kéo cô đến.Tô Ý bị anh thuyết phục đến mức không còn cách nào khác, đành cùng anh bàn bạc đối sách trong văn phòng..

Chương 894: Chương 894