Tô Nhiễm bị bắt vào đồn. Khi cảnh sát gọi điện cho mẹ của nhà họ Lâm, gia đình họ đang tổ chức sinh nhật cho cô con gái thật sự vừa mới tìm về. "Ai? Tô Nhiễm?" Mẹ họ Lâm nửa nằm nửa ngồi trên chiếc ghế bành, ngắm nghía bộ móng vừa làm cùng con gái ruột, giọng điệu đầy chua chát. "Con nhỏ đó, lúc nào cũng gây chuyện, quả đúng là một cái tai họa." Bà chỉnh lại tư thế, nói mà không cần suy nghĩ: "Cảnh sát à, nó phạm tội thì cứ phạt nặng, phạt thật nặng, nhốt nó thêm vài ngày nữa, xem con nhỏ này còn dám hống hách không." Rồi bà tắt máy đột ngột. Viên cảnh sát trẻ cầm điện thoại, lúng túng nhìn đội trưởng của mình, không biết nên làm gì. Tô Nhiễm lạnh lùng quan sát, đôi mắt không chút xao động. Điện thoại bị cúp, Tô Nhiễm thu lại ánh mắt, tập trung nhìn người đàn ông đứng trước mặt mình. "Vậy thì sao? Chỉ vì một lời nói, các vị đã quy kết tôi là hung thủ?" "Giải quyết vụ án cần có bằng chứng." "Thời gian của tôi rất quý giá, tôi còn phải đi tìm bạn trai, nếu không tìm được, tôi sẽ chết.…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...