Tác giả:

Ai lại không phải là bát quái tinh V: Theo thông tin từ cư dân mạng, một tiểu hoa đang nổi tên Nguyễn Kiều đã bị ba mẹ nuôi giàu có bỏ rơi và khóc lóc đến ngất đi trước cửa nhà họ Nguyễn! Nghe nói nhà họ Nguyễn cũng đã mang về một cô thiên kim đại tiểu thư thật, mọi người nói xem ai có vẻ ngoài của một đại thiên kim hơn? [Hình ảnh] [Hình ảnh] Những bức ảnh so sánh khác biệt giữa Nguyễn Kiều và thiên kim thật của nhà họ Nguyễn – Nguyễn Phỉ. Công bằng mà nói, Nguyễn Phỉ dung mạo không tệ, đường nét trên khuôn mặt rất thanh tú, đôi mắt hình quả hạnh trông khá linh động. Nhưng ánh sáng của đom đóm xét cho cùng cũng không thể so sánh với sự rực rỡ của hào quang nhật nguyệt, trong bức ảnh, Nguyễn Kiều đang ngồi trên chiếc ghế liễu gai làm bằng tre và gỗ, bụi hoa hồng sau lưng đều kém hơn cô. Chỉ cần ngước mắt, cong môi, cô đã có thể dễ dàng thu hút sự chú ý của mọi người. Nhưng… có lợi ích gì đâu? Lâm Vũ Xuyên tựa cằm nhìn cô gái đang nằm trên giường bệnh, Nguyễn Kiều từ nhỏ sức khỏe…

Chương 185: Chương 185

Thiên Kim Giả Dựa Vào Huyền Học Bạo HồngTác giả: Tô Từ LíTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không Ai lại không phải là bát quái tinh V: Theo thông tin từ cư dân mạng, một tiểu hoa đang nổi tên Nguyễn Kiều đã bị ba mẹ nuôi giàu có bỏ rơi và khóc lóc đến ngất đi trước cửa nhà họ Nguyễn! Nghe nói nhà họ Nguyễn cũng đã mang về một cô thiên kim đại tiểu thư thật, mọi người nói xem ai có vẻ ngoài của một đại thiên kim hơn? [Hình ảnh] [Hình ảnh] Những bức ảnh so sánh khác biệt giữa Nguyễn Kiều và thiên kim thật của nhà họ Nguyễn – Nguyễn Phỉ. Công bằng mà nói, Nguyễn Phỉ dung mạo không tệ, đường nét trên khuôn mặt rất thanh tú, đôi mắt hình quả hạnh trông khá linh động. Nhưng ánh sáng của đom đóm xét cho cùng cũng không thể so sánh với sự rực rỡ của hào quang nhật nguyệt, trong bức ảnh, Nguyễn Kiều đang ngồi trên chiếc ghế liễu gai làm bằng tre và gỗ, bụi hoa hồng sau lưng đều kém hơn cô. Chỉ cần ngước mắt, cong môi, cô đã có thể dễ dàng thu hút sự chú ý của mọi người. Nhưng… có lợi ích gì đâu? Lâm Vũ Xuyên tựa cằm nhìn cô gái đang nằm trên giường bệnh, Nguyễn Kiều từ nhỏ sức khỏe… Nguyễn Kiều chậc một tiếng.Nguyễn Kiều nhớ đến cuốn tiểu thuyết “Thiên kim thật đã trở về”, Nguyễn Phỉ trong đó và Nguyễn Phỉ bây giờ có thể nói là khác nhau một trời một vực. Hoắc Minh Triết giành được nhà họ Hoắc, Nguyễn Phỉ dựa vào nhà họ Hoắc và nhà họ Nguyễn, có thể nói là vô cùng đắc thế, bao nhiêu tiểu thư khuê các phải ghen tị với cô ta.Còn bây giờ, chỉ có thể cảm thán một câu nhân quả báo ứng.Cô ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, nhớ đến kết cục của Hoắc Nam Châu trong tiểu thuyết, lại nghĩ đến những vụ tai nạn xe kỳ quặc của Hoắc Nam Châu ngoài đời thực, không nhịn được đặt điện thoại xuống ôm lấy eo anh, khi nhìn vào mắt Hoắc Nam Châu, cô còn nghiêm mặt đảm bảo: “Em chắc chắn sẽ bảo vệ anh.”Hoắc Nam Châu: “?”Ngón tay vu.ốt ve mái tóc mềm mại của cô gái nhỏ, Hoắc Nam Châu buông công việc trong tay, không nhịn được cười khẽ: “Lời này chẳng phải nên là anh nói với em sao?”Nguyễn Kiều liếc anh: “So về võ lực, em vẫn lợi hại hơn.”*Thời gian trôi qua, Nguyễn Kiều vẫn như thường lệ, không có việc gì thì theo Hoắc Nam Châu đi làm. Bà cụ nhà họ Hoắc nhiều lần trêu chọc, nói muốn Hoắc Nam Châu trả lương cho Nguyễn Kiều, Nguyễn Kiều cũng dõi ánh mắt trông mong về phía Hoắc Nam Châu, người đàn ông bật cười, đưa một tấm thẻ vào tay Nguyễn Kiều, còn để lại một câu: “Tiện thể trả trước tiền lương nửa đời sau cho thư ký Nguyễn. Mong thư ký Nguyễn làm việc chăm chỉ, tiếp tục cố gắng.”Nguyễn Kiều vui vẻ cầm thẻ, đưa cả thẻ ngân hàng của mình cho Hoắc Nam Châu: “Chi phí vệ sĩ.”Có vài đơn hàng Nguyễn Kiều thỉnh thoảng nhận khá nguy hiểm, Hoắc Nam Châu liền tự nguyện làm vệ sĩ, nhất quyết phải theo cô.Vì thế Nguyễn Kiều chỉ có thể mang theo cái ‘bình hoa di động’ to đùng này.Tình cảm giữa hai người rất tốt, những người lớn tuổi nhìn vào cũng thấy vui. Ông bà cụ nhà họ Hoắc đột nhiên đến thăm Vọng Tây Lâu, gặp được cha mẹ ruột của Nguyễn Kiều. Khi nhìn thấy dáng vẻ của vợ chồng Nguyễn Duệ, bà cụ không hề kinh ngạc, bà cụ đã sớm nghe Nguyễn Kiều và Hoắc Nam Châu kể lại sự tình, lúc này trong mắt còn chứa mấy phần đau lòng.Đến cả Trần Uyển Khanh cũng dịu dàng cười, chào hỏi bà cụ.Trò chuyện một lúc, vợ chồng Nguyễn Duệ mới biết được mục đích đến thăm hai người của bà cụ, chính là vì chuyện hôn sự của Nguyễn Kiều và Hoắc Nam Châu. Bà cụ nắm hờ tay Trần Uyển Khanh, trong ánh mắt tràn đầy sự yêu thương: “Là thế này, bà già này nửa người đã xuống quan tài rồi, chỉ muốn họ nhanh chóng kết hôn, vừa khéo, sau khi tôi nói chuyện với Nam Châu, Nam Châu cũng ngỏ ý, gần đây thằng bé cũng có ý định này. Cho nên tôi đến đây trước để bàn bạc với hai người về ngày giờ.”Trần Uyển Khanh sửng sốt, nhìn vào mắt bà cụ nhưng dường như đột nhiên hiểu ra điều gì.Thời gian của bà ấy và Nguyễn Duệ không còn nhiều.

Nguyễn Kiều chậc một tiếng.

Nguyễn Kiều nhớ đến cuốn tiểu thuyết “Thiên kim thật đã trở về”, Nguyễn Phỉ trong đó và Nguyễn Phỉ bây giờ có thể nói là khác nhau một trời một vực. Hoắc Minh Triết giành được nhà họ Hoắc, Nguyễn Phỉ dựa vào nhà họ Hoắc và nhà họ Nguyễn, có thể nói là vô cùng đắc thế, bao nhiêu tiểu thư khuê các phải ghen tị với cô ta.

Còn bây giờ, chỉ có thể cảm thán một câu nhân quả báo ứng.

Cô ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, nhớ đến kết cục của Hoắc Nam Châu trong tiểu thuyết, lại nghĩ đến những vụ tai nạn xe kỳ quặc của Hoắc Nam Châu ngoài đời thực, không nhịn được đặt điện thoại xuống ôm lấy eo anh, khi nhìn vào mắt Hoắc Nam Châu, cô còn nghiêm mặt đảm bảo: “Em chắc chắn sẽ bảo vệ anh.”

Hoắc Nam Châu: “?”

Ngón tay vu.ốt ve mái tóc mềm mại của cô gái nhỏ, Hoắc Nam Châu buông công việc trong tay, không nhịn được cười khẽ: “Lời này chẳng phải nên là anh nói với em sao?”

Nguyễn Kiều liếc anh: “So về võ lực, em vẫn lợi hại hơn.”

*

Thời gian trôi qua, Nguyễn Kiều vẫn như thường lệ, không có việc gì thì theo Hoắc Nam Châu đi làm. Bà cụ nhà họ Hoắc nhiều lần trêu chọc, nói muốn Hoắc Nam Châu trả lương cho Nguyễn Kiều, Nguyễn Kiều cũng dõi ánh mắt trông mong về phía Hoắc Nam Châu, người đàn ông bật cười, đưa một tấm thẻ vào tay Nguyễn Kiều, còn để lại một câu: “Tiện thể trả trước tiền lương nửa đời sau cho thư ký Nguyễn. Mong thư ký Nguyễn làm việc chăm chỉ, tiếp tục cố gắng.”

Nguyễn Kiều vui vẻ cầm thẻ, đưa cả thẻ ngân hàng của mình cho Hoắc Nam Châu: “Chi phí vệ sĩ.”

Có vài đơn hàng Nguyễn Kiều thỉnh thoảng nhận khá nguy hiểm, Hoắc Nam Châu liền tự nguyện làm vệ sĩ, nhất quyết phải theo cô.

Vì thế Nguyễn Kiều chỉ có thể mang theo cái ‘bình hoa di động’ to đùng này.

Tình cảm giữa hai người rất tốt, những người lớn tuổi nhìn vào cũng thấy vui. Ông bà cụ nhà họ Hoắc đột nhiên đến thăm Vọng Tây Lâu, gặp được cha mẹ ruột của Nguyễn Kiều. Khi nhìn thấy dáng vẻ của vợ chồng Nguyễn Duệ, bà cụ không hề kinh ngạc, bà cụ đã sớm nghe Nguyễn Kiều và Hoắc Nam Châu kể lại sự tình, lúc này trong mắt còn chứa mấy phần đau lòng.

Đến cả Trần Uyển Khanh cũng dịu dàng cười, chào hỏi bà cụ.

Trò chuyện một lúc, vợ chồng Nguyễn Duệ mới biết được mục đích đến thăm hai người của bà cụ, chính là vì chuyện hôn sự của Nguyễn Kiều và Hoắc Nam Châu. Bà cụ nắm hờ tay Trần Uyển Khanh, trong ánh mắt tràn đầy sự yêu thương: “Là thế này, bà già này nửa người đã xuống quan tài rồi, chỉ muốn họ nhanh chóng kết hôn, vừa khéo, sau khi tôi nói chuyện với Nam Châu, Nam Châu cũng ngỏ ý, gần đây thằng bé cũng có ý định này. Cho nên tôi đến đây trước để bàn bạc với hai người về ngày giờ.”

Trần Uyển Khanh sửng sốt, nhìn vào mắt bà cụ nhưng dường như đột nhiên hiểu ra điều gì.

Thời gian của bà ấy và Nguyễn Duệ không còn nhiều.

Thiên Kim Giả Dựa Vào Huyền Học Bạo HồngTác giả: Tô Từ LíTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không Ai lại không phải là bát quái tinh V: Theo thông tin từ cư dân mạng, một tiểu hoa đang nổi tên Nguyễn Kiều đã bị ba mẹ nuôi giàu có bỏ rơi và khóc lóc đến ngất đi trước cửa nhà họ Nguyễn! Nghe nói nhà họ Nguyễn cũng đã mang về một cô thiên kim đại tiểu thư thật, mọi người nói xem ai có vẻ ngoài của một đại thiên kim hơn? [Hình ảnh] [Hình ảnh] Những bức ảnh so sánh khác biệt giữa Nguyễn Kiều và thiên kim thật của nhà họ Nguyễn – Nguyễn Phỉ. Công bằng mà nói, Nguyễn Phỉ dung mạo không tệ, đường nét trên khuôn mặt rất thanh tú, đôi mắt hình quả hạnh trông khá linh động. Nhưng ánh sáng của đom đóm xét cho cùng cũng không thể so sánh với sự rực rỡ của hào quang nhật nguyệt, trong bức ảnh, Nguyễn Kiều đang ngồi trên chiếc ghế liễu gai làm bằng tre và gỗ, bụi hoa hồng sau lưng đều kém hơn cô. Chỉ cần ngước mắt, cong môi, cô đã có thể dễ dàng thu hút sự chú ý của mọi người. Nhưng… có lợi ích gì đâu? Lâm Vũ Xuyên tựa cằm nhìn cô gái đang nằm trên giường bệnh, Nguyễn Kiều từ nhỏ sức khỏe… Nguyễn Kiều chậc một tiếng.Nguyễn Kiều nhớ đến cuốn tiểu thuyết “Thiên kim thật đã trở về”, Nguyễn Phỉ trong đó và Nguyễn Phỉ bây giờ có thể nói là khác nhau một trời một vực. Hoắc Minh Triết giành được nhà họ Hoắc, Nguyễn Phỉ dựa vào nhà họ Hoắc và nhà họ Nguyễn, có thể nói là vô cùng đắc thế, bao nhiêu tiểu thư khuê các phải ghen tị với cô ta.Còn bây giờ, chỉ có thể cảm thán một câu nhân quả báo ứng.Cô ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, nhớ đến kết cục của Hoắc Nam Châu trong tiểu thuyết, lại nghĩ đến những vụ tai nạn xe kỳ quặc của Hoắc Nam Châu ngoài đời thực, không nhịn được đặt điện thoại xuống ôm lấy eo anh, khi nhìn vào mắt Hoắc Nam Châu, cô còn nghiêm mặt đảm bảo: “Em chắc chắn sẽ bảo vệ anh.”Hoắc Nam Châu: “?”Ngón tay vu.ốt ve mái tóc mềm mại của cô gái nhỏ, Hoắc Nam Châu buông công việc trong tay, không nhịn được cười khẽ: “Lời này chẳng phải nên là anh nói với em sao?”Nguyễn Kiều liếc anh: “So về võ lực, em vẫn lợi hại hơn.”*Thời gian trôi qua, Nguyễn Kiều vẫn như thường lệ, không có việc gì thì theo Hoắc Nam Châu đi làm. Bà cụ nhà họ Hoắc nhiều lần trêu chọc, nói muốn Hoắc Nam Châu trả lương cho Nguyễn Kiều, Nguyễn Kiều cũng dõi ánh mắt trông mong về phía Hoắc Nam Châu, người đàn ông bật cười, đưa một tấm thẻ vào tay Nguyễn Kiều, còn để lại một câu: “Tiện thể trả trước tiền lương nửa đời sau cho thư ký Nguyễn. Mong thư ký Nguyễn làm việc chăm chỉ, tiếp tục cố gắng.”Nguyễn Kiều vui vẻ cầm thẻ, đưa cả thẻ ngân hàng của mình cho Hoắc Nam Châu: “Chi phí vệ sĩ.”Có vài đơn hàng Nguyễn Kiều thỉnh thoảng nhận khá nguy hiểm, Hoắc Nam Châu liền tự nguyện làm vệ sĩ, nhất quyết phải theo cô.Vì thế Nguyễn Kiều chỉ có thể mang theo cái ‘bình hoa di động’ to đùng này.Tình cảm giữa hai người rất tốt, những người lớn tuổi nhìn vào cũng thấy vui. Ông bà cụ nhà họ Hoắc đột nhiên đến thăm Vọng Tây Lâu, gặp được cha mẹ ruột của Nguyễn Kiều. Khi nhìn thấy dáng vẻ của vợ chồng Nguyễn Duệ, bà cụ không hề kinh ngạc, bà cụ đã sớm nghe Nguyễn Kiều và Hoắc Nam Châu kể lại sự tình, lúc này trong mắt còn chứa mấy phần đau lòng.Đến cả Trần Uyển Khanh cũng dịu dàng cười, chào hỏi bà cụ.Trò chuyện một lúc, vợ chồng Nguyễn Duệ mới biết được mục đích đến thăm hai người của bà cụ, chính là vì chuyện hôn sự của Nguyễn Kiều và Hoắc Nam Châu. Bà cụ nắm hờ tay Trần Uyển Khanh, trong ánh mắt tràn đầy sự yêu thương: “Là thế này, bà già này nửa người đã xuống quan tài rồi, chỉ muốn họ nhanh chóng kết hôn, vừa khéo, sau khi tôi nói chuyện với Nam Châu, Nam Châu cũng ngỏ ý, gần đây thằng bé cũng có ý định này. Cho nên tôi đến đây trước để bàn bạc với hai người về ngày giờ.”Trần Uyển Khanh sửng sốt, nhìn vào mắt bà cụ nhưng dường như đột nhiên hiểu ra điều gì.Thời gian của bà ấy và Nguyễn Duệ không còn nhiều.

Chương 185: Chương 185