Chương 1: Tôi giả mù Tạ thiếu gia đưa gái lên du thuyền để ăn mừng chú mình đoạn tử tuyệt tôn. [Tôi đến muộn rồi. Xin hỏi nên khen luôn hay làm theo quy trình?]
  Ban đêm, nghĩa địa càng thêm vẻ nặng nề và đáng sợ. Gió thổi tung những chiếc lá khô, lùa vào cổng lớn. Mấy thiếu niên đeo ba lô nấp sau gốc cây, rướn cổ nhìn về phía phòng bảo vệ. Màn hình TV nhấp nháy, còn ông bảo vệ béo ú thì gác chân lên bàn, ngáy ngủ vang dội khắp nơi.
"Tại sao người ta cứ chạy tới Kỳ Sơn vì một chút views nhỉ? Ngôi nhà ma kia thật sự hấp dẫn người như thế sao? Không khéo lại mất mạng như chơi."
Ai lại không phải là bát quái tinh V: Theo thông tin từ cư dân mạng, một tiểu hoa đang nổi tên Nguyễn Kiều đã bị ba mẹ nuôi giàu có bỏ rơi và khóc lóc đến ngất đi trước cửa nhà họ Nguyễn!