"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…

Chương 79: Chương 79

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… "Sau đó, gia đình chúng tôi quả nhiên như lời thầy phong thủy nói, tài vận đều không tồi, vì vậy cây này được giữ lại đến nay.""Bát tự không chỉ có thể tính dương vận mà còn có thể tính âm vận." Sở Nguyệt Nịnh nói, "Bát tự của ông có thần chủ hỉ dụng ở năm chi bị xúc phạm, điều này cho thấy âm trạch phong thủy đã bị phá hoại. Trồng cây trước mộ là điều cấm kỵ, cây lộc tài thụ có thể giúp vận may phát tài, nhưng trồng trước mộ sẽ cản trở phong thủy hút khí.""Lúc đó, vị trí mộ phần tổ tiên của gia đình ông không bị ảnh hưởng bởi điều này, ngược lại có thể tăng cường vận may phát tài. Tuy nhiên, phong thủy tốt cũng có ngày hết hạn, mộ phần tổ tiên của ông có phải đã được sửa lại không?""Đúng vậy, chúng tôi đã sửa sang lại."Sở Nguyệt Nịnh giải thích: "Cây cối vốn thuộc âm, mộ phần như một cánh cửa, mở cửa đón âm khí chính là sát khí. Sát thứ nhất là gia khuyển bất yên, sát thứ hai là cửa nát nhà tan, sát thứ ba là đoạn tử tuyệt tôn.""Ông hiện giờ đã trúng hai sát."Trần Nghĩa Xuân nhớ đến con gái trong nhà, vội vàng hỏi: "Mọi chuyện đều linh nghiệm, hiện giờ còn có cách giải quyết không?""Chặt cây." Sở Nguyệt Nịnh nói, "Chặt cây là có thể phá giải cục diện này. Nếu có vấn đề gì, ngày mai ông có thể đến tìm tôi.""Chỉ đơn giản vậy sao?" Trần Nghĩa Xuân ngạc nhiên.Gia đình ông ta đã c.h.ế.t bốn người, chẳng lẽ chỉ vì một cái cây?Những người hóng hớt cũng kinh ngạc, chỉ vì một cái cây mà đã c.h.ế.t bốn người, sao có thể đơn giản như vậy?Có người hỏi: "Nếu thực sự là do cây cối, thì những thầy phong thủy khác sao không nhìn ra?"Càng có người nói, có lẽ Sở đại sư chỉ giỏi đoán mệnh, còn việc phá giải phong thủy thì còn kém cỏi.Đối mặt với những nghi ngờ, Sở Nguyệt Nịnh lắc đầu không trả lời. Ngược lại, Trần Nghĩa Xuân vô cùng cảm kích: "Bất kể kết quả thế nào, tôi nhất định phải về nhà thử xem."Sở Nguyệt Nịnh nói: "Nếu không hiệu quả, ông có thể đến tìm tôi ngày mai, không cần xếp hàng."Dù sao cũng chỉ thêm một người.Giải quyết vấn đề thông qua việc xem mệnh, cô đã nhận được không ít công đức, một ngày thêm một cục phong thủy không khó khăn gì."Cảm ơn đại sư, vậy tôi về nhà chặt cây trước."Trần Nghĩa Xuân nhớ đến hai đứa con gái trong nhà, cũng không dám trì hoãn thêm nữa, dù thế nào cũng muốn thử một lần, sau khi trả tiền xem bói, nói lời cảm ơn xong liền vội vàng rời đi.---Tòng Linh lập tức trở về nhà, suy nghĩ về những gì Sở Nguyệt Nịnh nói, cô ta lấy ra một quyển sổ tay mở ra, trên trang giấy trắng hiện ra 6 cái tên.Mỗi cái tên đều là tên của một bé gái, ghi chép cẩn thận tuổi tác, địa chỉ và trường học mà bé đang theo học.Cô ta lần lượt đến từng nhà để liên hệ, cho đến khi đến nhà bé gái cuối cùng, đến trường học mới biết bé gái không hề đi học, thậm chí còn chưa đóng học phí!Nhưng hai ngày trước, cô đã đưa tiền học phí cho cha của bé gái!Cảm thấy kỳ lạ, Tòng Linh lại dựa theo địa chỉ tìm đến nhà, mở cửa là một bé gái nhỏ bé, ăn mặc lôi thôi lếch thếch trong bộ đồng phục học sinh. "Ba em đâu?"Cô bé nhút nhát e dè lên tiếng: "Ba đi chơi rồi, chị có thể mua cho em chiếc bánh bao được không? Em đói lắm ạ."Tiếng sấm ầm ầm vang vọng khắp trời, Tòng Linh sao có thể chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng. Nhưng nhìn thấy cô bé đói khát đáng thương, không có gì ăn, cô ta lại vội vàng chạy đi mua thức ăn nhanh, sau đó mới đi tìm cha của cô bé.Tại Phố Miếu:Sở Nguyệt Nịnh bỏ tiền lẻ mà Trần Nghĩa Xuân đưa cho vào túi, mỉm cười với những người hóng hớt xung quanh: "Chú bác ơi, ai muốn xem bói phải đợi vào ngày mai mới xem được, còn thừa hai ly nước đường thanh thần mới nhất, ai muốn mua không ạ?"

"Sau đó, gia đình chúng tôi quả nhiên như lời thầy phong thủy nói, tài vận đều không tồi, vì vậy cây này được giữ lại đến nay."

"Bát tự không chỉ có thể tính dương vận mà còn có thể tính âm vận." Sở Nguyệt Nịnh nói, "Bát tự của ông có thần chủ hỉ dụng ở năm chi bị xúc phạm, điều này cho thấy âm trạch phong thủy đã bị phá hoại. Trồng cây trước mộ là điều cấm kỵ, cây lộc tài thụ có thể giúp vận may phát tài, nhưng trồng trước mộ sẽ cản trở phong thủy hút khí."

"Lúc đó, vị trí mộ phần tổ tiên của gia đình ông không bị ảnh hưởng bởi điều này, ngược lại có thể tăng cường vận may phát tài. Tuy nhiên, phong thủy tốt cũng có ngày hết hạn, mộ phần tổ tiên của ông có phải đã được sửa lại không?"

"Đúng vậy, chúng tôi đã sửa sang lại."

Sở Nguyệt Nịnh giải thích: "Cây cối vốn thuộc âm, mộ phần như một cánh cửa, mở cửa đón âm khí chính là sát khí. Sát thứ nhất là gia khuyển bất yên, sát thứ hai là cửa nát nhà tan, sát thứ ba là đoạn tử tuyệt tôn."

"Ông hiện giờ đã trúng hai sát."

Trần Nghĩa Xuân nhớ đến con gái trong nhà, vội vàng hỏi: "Mọi chuyện đều linh nghiệm, hiện giờ còn có cách giải quyết không?"

"Chặt cây." Sở Nguyệt Nịnh nói, "Chặt cây là có thể phá giải cục diện này. Nếu có vấn đề gì, ngày mai ông có thể đến tìm tôi."

"Chỉ đơn giản vậy sao?" Trần Nghĩa Xuân ngạc nhiên.

Gia đình ông ta đã c.h.ế.t bốn người, chẳng lẽ chỉ vì một cái cây?

Những người hóng hớt cũng kinh ngạc, chỉ vì một cái cây mà đã c.h.ế.t bốn người, sao có thể đơn giản như vậy?

Có người hỏi: "Nếu thực sự là do cây cối, thì những thầy phong thủy khác sao không nhìn ra?"

Càng có người nói, có lẽ Sở đại sư chỉ giỏi đoán mệnh, còn việc phá giải phong thủy thì còn kém cỏi.

Đối mặt với những nghi ngờ, Sở Nguyệt Nịnh lắc đầu không trả lời.

 

Ngược lại, Trần Nghĩa Xuân vô cùng cảm kích: "Bất kể kết quả thế nào, tôi nhất định phải về nhà thử xem."

Sở Nguyệt Nịnh nói: "Nếu không hiệu quả, ông có thể đến tìm tôi ngày mai, không cần xếp hàng."

Dù sao cũng chỉ thêm một người.

Giải quyết vấn đề thông qua việc xem mệnh, cô đã nhận được không ít công đức, một ngày thêm một cục phong thủy không khó khăn gì.

"Cảm ơn đại sư, vậy tôi về nhà chặt cây trước."

Trần Nghĩa Xuân nhớ đến hai đứa con gái trong nhà, cũng không dám trì hoãn thêm nữa, dù thế nào cũng muốn thử một lần, sau khi trả tiền xem bói, nói lời cảm ơn xong liền vội vàng rời đi.

---

Tòng Linh lập tức trở về nhà, suy nghĩ về những gì Sở Nguyệt Nịnh nói, cô ta lấy ra một quyển sổ tay mở ra, trên trang giấy trắng hiện ra 6 cái tên.

Mỗi cái tên đều là tên của một bé gái, ghi chép cẩn thận tuổi tác, địa chỉ và trường học mà bé đang theo học.

Cô ta lần lượt đến từng nhà để liên hệ, cho đến khi đến nhà bé gái cuối cùng, đến trường học mới biết bé gái không hề đi học, thậm chí còn chưa đóng học phí!

Nhưng hai ngày trước, cô đã đưa tiền học phí cho cha của bé gái!

Cảm thấy kỳ lạ, Tòng Linh lại dựa theo địa chỉ tìm đến nhà, mở cửa là một bé gái nhỏ bé, ăn mặc lôi thôi lếch thếch trong bộ đồng phục học sinh.

 

"Ba em đâu?"

Cô bé nhút nhát e dè lên tiếng: "Ba đi chơi rồi, chị có thể mua cho em chiếc bánh bao được không? Em đói lắm ạ."

Tiếng sấm ầm ầm vang vọng khắp trời, Tòng Linh sao có thể chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng. Nhưng nhìn thấy cô bé đói khát đáng thương, không có gì ăn, cô ta lại vội vàng chạy đi mua thức ăn nhanh, sau đó mới đi tìm cha của cô bé.

Tại Phố Miếu:

Sở Nguyệt Nịnh bỏ tiền lẻ mà Trần Nghĩa Xuân đưa cho vào túi, mỉm cười với những người hóng hớt xung quanh: "Chú bác ơi, ai muốn xem bói phải đợi vào ngày mai mới xem được, còn thừa hai ly nước đường thanh thần mới nhất, ai muốn mua không ạ?"

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… "Sau đó, gia đình chúng tôi quả nhiên như lời thầy phong thủy nói, tài vận đều không tồi, vì vậy cây này được giữ lại đến nay.""Bát tự không chỉ có thể tính dương vận mà còn có thể tính âm vận." Sở Nguyệt Nịnh nói, "Bát tự của ông có thần chủ hỉ dụng ở năm chi bị xúc phạm, điều này cho thấy âm trạch phong thủy đã bị phá hoại. Trồng cây trước mộ là điều cấm kỵ, cây lộc tài thụ có thể giúp vận may phát tài, nhưng trồng trước mộ sẽ cản trở phong thủy hút khí.""Lúc đó, vị trí mộ phần tổ tiên của gia đình ông không bị ảnh hưởng bởi điều này, ngược lại có thể tăng cường vận may phát tài. Tuy nhiên, phong thủy tốt cũng có ngày hết hạn, mộ phần tổ tiên của ông có phải đã được sửa lại không?""Đúng vậy, chúng tôi đã sửa sang lại."Sở Nguyệt Nịnh giải thích: "Cây cối vốn thuộc âm, mộ phần như một cánh cửa, mở cửa đón âm khí chính là sát khí. Sát thứ nhất là gia khuyển bất yên, sát thứ hai là cửa nát nhà tan, sát thứ ba là đoạn tử tuyệt tôn.""Ông hiện giờ đã trúng hai sát."Trần Nghĩa Xuân nhớ đến con gái trong nhà, vội vàng hỏi: "Mọi chuyện đều linh nghiệm, hiện giờ còn có cách giải quyết không?""Chặt cây." Sở Nguyệt Nịnh nói, "Chặt cây là có thể phá giải cục diện này. Nếu có vấn đề gì, ngày mai ông có thể đến tìm tôi.""Chỉ đơn giản vậy sao?" Trần Nghĩa Xuân ngạc nhiên.Gia đình ông ta đã c.h.ế.t bốn người, chẳng lẽ chỉ vì một cái cây?Những người hóng hớt cũng kinh ngạc, chỉ vì một cái cây mà đã c.h.ế.t bốn người, sao có thể đơn giản như vậy?Có người hỏi: "Nếu thực sự là do cây cối, thì những thầy phong thủy khác sao không nhìn ra?"Càng có người nói, có lẽ Sở đại sư chỉ giỏi đoán mệnh, còn việc phá giải phong thủy thì còn kém cỏi.Đối mặt với những nghi ngờ, Sở Nguyệt Nịnh lắc đầu không trả lời. Ngược lại, Trần Nghĩa Xuân vô cùng cảm kích: "Bất kể kết quả thế nào, tôi nhất định phải về nhà thử xem."Sở Nguyệt Nịnh nói: "Nếu không hiệu quả, ông có thể đến tìm tôi ngày mai, không cần xếp hàng."Dù sao cũng chỉ thêm một người.Giải quyết vấn đề thông qua việc xem mệnh, cô đã nhận được không ít công đức, một ngày thêm một cục phong thủy không khó khăn gì."Cảm ơn đại sư, vậy tôi về nhà chặt cây trước."Trần Nghĩa Xuân nhớ đến hai đứa con gái trong nhà, cũng không dám trì hoãn thêm nữa, dù thế nào cũng muốn thử một lần, sau khi trả tiền xem bói, nói lời cảm ơn xong liền vội vàng rời đi.---Tòng Linh lập tức trở về nhà, suy nghĩ về những gì Sở Nguyệt Nịnh nói, cô ta lấy ra một quyển sổ tay mở ra, trên trang giấy trắng hiện ra 6 cái tên.Mỗi cái tên đều là tên của một bé gái, ghi chép cẩn thận tuổi tác, địa chỉ và trường học mà bé đang theo học.Cô ta lần lượt đến từng nhà để liên hệ, cho đến khi đến nhà bé gái cuối cùng, đến trường học mới biết bé gái không hề đi học, thậm chí còn chưa đóng học phí!Nhưng hai ngày trước, cô đã đưa tiền học phí cho cha của bé gái!Cảm thấy kỳ lạ, Tòng Linh lại dựa theo địa chỉ tìm đến nhà, mở cửa là một bé gái nhỏ bé, ăn mặc lôi thôi lếch thếch trong bộ đồng phục học sinh. "Ba em đâu?"Cô bé nhút nhát e dè lên tiếng: "Ba đi chơi rồi, chị có thể mua cho em chiếc bánh bao được không? Em đói lắm ạ."Tiếng sấm ầm ầm vang vọng khắp trời, Tòng Linh sao có thể chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng. Nhưng nhìn thấy cô bé đói khát đáng thương, không có gì ăn, cô ta lại vội vàng chạy đi mua thức ăn nhanh, sau đó mới đi tìm cha của cô bé.Tại Phố Miếu:Sở Nguyệt Nịnh bỏ tiền lẻ mà Trần Nghĩa Xuân đưa cho vào túi, mỉm cười với những người hóng hớt xung quanh: "Chú bác ơi, ai muốn xem bói phải đợi vào ngày mai mới xem được, còn thừa hai ly nước đường thanh thần mới nhất, ai muốn mua không ạ?"

Chương 79: Chương 79