"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…

Chương 80: Chương 80

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Có một người hóng hớt hỏi: "Nước đường thanh thần có tác dụng gì?"Sở Nguyệt Nịnh cúi người xuống mở rương xe, lấy ra hai chiếc ly nhựa trong suốt, xoay xoay cho người hóng hớt xem mặt bên có vẽ bùa chú."Đây là nước đường thanh thần có bùa chú, tác dụng chính là nâng cao tinh thần. Vị ngọt của nước đường có thể lựa chọn thêm, thích vị gì thì chọn vị đó."Có người tiến lên hỏi giá, Sở Nguyệt Nịnh báo giá xong, bà Đinh sư nãi vội vàng giơ tay từ phía sau chen lên phía trước, hào hứng phấn khởi mà bỏ tiền mua."Vừa đúng lúc, cháu trai ở nhà chuẩn bị thi đại học, ôn tập đến khuya lại sáng tinh mơ phải dậy đi học. Bà mua cho nó thử xem. Đúng rồi, nó thích ăn viên bánh gạo nhất.""Vâng ạ." Sở Nguyệt Nịnh cong cong mắt, mở rương đựng đá bào, lấy một chiếc muỗng lớn múc một muỗng đầy cho vào chiếc bát nhựa to, sau đó đậy nắp lại, cất vào túi bảo vệ môi trường, kèm theo một chiếc muỗng, đưa cho bà Đinh sư nãi."Nước đường thanh thần không chỉ có thể nâng cao tinh thần mà còn có thể loại bỏ tạp niệm, giúp tập trung tốt hơn, không cần lãng phí đâu ạ."Sở Nguyệt Nịnh không hề lừa gạt. Bùa chú vốn dĩ là thứ giúp người tu hành loại bỏ tạp niệm, chuyên tâm tu luyện."Bà biết rồi mà," bà Đinh sư nãi cẩn thận nhận lấy ly nước đường, cười nói: "Cháu trai bà rất có tâm hồn ăn uống, tuyệt đối không thừa đâu."Vừa tiễn bà Đinh sư nãi đi, lại có một người đàn ông mặc vest da đen lịch lãm bước tới."Chủ tiệm, nước đường bùa chú của cô thực sự có thể nâng cao tinh thần không?" người đàn ông hỏi.Sở Nguyệt Nịnh gật đầu: "Cam đoan hiệu quả gấp mười lần bình thường, nếu không tác dụng thì hoàn tiền.""Vậy cho tôi một phần thử xem." Người đàn ông mỉm cười.Sở Nguyệt Nịnh đóng gói nước đường cẩn thận, người đàn ông thanh toán xong tiện tay đưa cho cô một tấm danh thiếp. "Tôi làm quản lý ở công ty chứng khoán, nếu có việc gì có thể liên hệ tôi.""Không vấn đề gì." Sở Nguyệt Nịnh không suy nghĩ nhiều, nhận lấy danh thiếp bỏ vào túi tạp dề.Bên cạnh đó, mọi người xung quanh cũng muốn mua, khi biết nước đường bùa chú đã bán hết, thì không khỏi tiếc nuối. Bà dì lúc trước mồi cò Hà Thi Phỉ đi tìm thầy phong thủy khác, giờ thấy cơ hội lại nhảy ra, nên thỉnh thoảng chặn đường người khác, nịnh nọt cười nói:"50 tệ một ly nước đường, đúng là lừa đảo!""Uống nước đường nâng cao tinh thần còn không bằng một lá bùa chú.""Cháu trai tôi cũng là thầy phong thủy, vẽ một lá bùa chỉ 40 tệ, hiệu quả chắc chắn tốt hơn nước đường, ở ngay phố bán đồ ăn, đều là hàng xóm láng giềng, mọi người muốn thử không?"Mọi người liên tục xua tay, đến khi đám đông giải tán khỏi Phố Miếu.Bỗng dưng, cánh cửa sổ tầng hai của cửa hàng bị đẩy ra với một tiếng "Phanh!".Tiếng va đập mạnh vang lên từ mặt đất, một người đàn ông mặc quần lót màu hồng bị ném xuống dưới.Tiếp theo là một tràng mắng chửi ầm ĩ."Toàn lũ khốn kiếp, lừa tiền bà đây, còn muốn xâm hại em bà ư?"DTVTòng Linh từ cửa sổ nhìn xuống, chỉ vào người đàn ông đang tức giận mắng chửi: "Bà đây có người quen! Phó bang Thập Tứ Bang là khách quen của bà đây, hôm nay nếu không đưa tiền thì không được quay về, cẩn thận bà kêu người đánh c.h.ế.t mày, phơi xác mày ra giữa đường!"Sở Nguyệt Nịnh nhìn qua, thấy đường ấn đường trên trán Tòng Linh đã biến mất.Chớp mắt, có chút tò mò.Mới hai tiếng đã tìm được người? Nhanh thật.Không lâu sau, lại có một nhóm người xông vào Phố Miếu, áp giải người đàn ông mặc quần lót lên tầng hai. Người cầm đầu là một nam nhân mặc đồ đen, n.g.ự.c và vai trái xăm hình Thanh Long Bạch Hổ, trên đầu đeo kính râm, toát lên vẻ hung tợn.Xã hội đen lên lầu hai. Phố Miếu lại trở nên yên tĩnh.Sở Nguyệt Nịnh lúc này mới nhớ ra Thập Tứ Bang, suy nghĩ hồi lâu mới nhớ ra nam chính trong nguyên tác ban đầu là đàn em của bang phái này.

Có một người hóng hớt hỏi: "Nước đường thanh thần có tác dụng gì?"Sở Nguyệt Nịnh cúi người xuống mở rương xe, lấy ra hai chiếc ly nhựa trong suốt, xoay xoay cho người hóng hớt xem mặt bên có vẽ bùa chú.

"Đây là nước đường thanh thần có bùa chú, tác dụng chính là nâng cao tinh thần. Vị ngọt của nước đường có thể lựa chọn thêm, thích vị gì thì chọn vị đó."

Có người tiến lên hỏi giá, Sở Nguyệt Nịnh báo giá xong, bà Đinh sư nãi vội vàng giơ tay từ phía sau chen lên phía trước, hào hứng phấn khởi mà bỏ tiền mua.

"Vừa đúng lúc, cháu trai ở nhà chuẩn bị thi đại học, ôn tập đến khuya lại sáng tinh mơ phải dậy đi học. Bà mua cho nó thử xem. Đúng rồi, nó thích ăn viên bánh gạo nhất."

"Vâng ạ." Sở Nguyệt Nịnh cong cong mắt, mở rương đựng đá bào, lấy một chiếc muỗng lớn múc một muỗng đầy cho vào chiếc bát nhựa to, sau đó đậy nắp lại, cất vào túi bảo vệ môi trường, kèm theo một chiếc muỗng, đưa cho bà Đinh sư nãi.

"Nước đường thanh thần không chỉ có thể nâng cao tinh thần mà còn có thể loại bỏ tạp niệm, giúp tập trung tốt hơn, không cần lãng phí đâu ạ."

Sở Nguyệt Nịnh không hề lừa gạt. Bùa chú vốn dĩ là thứ giúp người tu hành loại bỏ tạp niệm, chuyên tâm tu luyện.

"Bà biết rồi mà," bà Đinh sư nãi cẩn thận nhận lấy ly nước đường, cười nói: "Cháu trai bà rất có tâm hồn ăn uống, tuyệt đối không thừa đâu."

Vừa tiễn bà Đinh sư nãi đi, lại có một người đàn ông mặc vest da đen lịch lãm bước tới.

"Chủ tiệm, nước đường bùa chú của cô thực sự có thể nâng cao tinh thần không?" người đàn ông hỏi.

Sở Nguyệt Nịnh gật đầu: "Cam đoan hiệu quả gấp mười lần bình thường, nếu không tác dụng thì hoàn tiền."

"Vậy cho tôi một phần thử xem." Người đàn ông mỉm cười.

Sở Nguyệt Nịnh đóng gói nước đường cẩn thận, người đàn ông thanh toán xong tiện tay đưa cho cô một tấm danh thiếp. "Tôi làm quản lý ở công ty chứng khoán, nếu có việc gì có thể liên hệ tôi."

"Không vấn đề gì." Sở Nguyệt Nịnh không suy nghĩ nhiều, nhận lấy danh thiếp bỏ vào túi tạp dề.

Bên cạnh đó, mọi người xung quanh cũng muốn mua, khi biết nước đường bùa chú đã bán hết, thì không khỏi tiếc nuối.

 

Bà dì lúc trước mồi cò Hà Thi Phỉ đi tìm thầy phong thủy khác, giờ thấy cơ hội lại nhảy ra, nên thỉnh thoảng chặn đường người khác, nịnh nọt cười nói:

"50 tệ một ly nước đường, đúng là lừa đảo!"

"Uống nước đường nâng cao tinh thần còn không bằng một lá bùa chú."

"Cháu trai tôi cũng là thầy phong thủy, vẽ một lá bùa chỉ 40 tệ, hiệu quả chắc chắn tốt hơn nước đường, ở ngay phố bán đồ ăn, đều là hàng xóm láng giềng, mọi người muốn thử không?"

Mọi người liên tục xua tay, đến khi đám đông giải tán khỏi Phố Miếu.

Bỗng dưng, cánh cửa sổ tầng hai của cửa hàng bị đẩy ra với một tiếng "Phanh!".

Tiếng va đập mạnh vang lên từ mặt đất, một người đàn ông mặc quần lót màu hồng bị ném xuống dưới.

Tiếp theo là một tràng mắng chửi ầm ĩ.

"Toàn lũ khốn kiếp, lừa tiền bà đây, còn muốn xâm hại em bà ư?"

DTV

Tòng Linh từ cửa sổ nhìn xuống, chỉ vào người đàn ông đang tức giận mắng chửi: "Bà đây có người quen! Phó bang Thập Tứ Bang là khách quen của bà đây, hôm nay nếu không đưa tiền thì không được quay về, cẩn thận bà kêu người đánh c.h.ế.t mày, phơi xác mày ra giữa đường!"

Sở Nguyệt Nịnh nhìn qua, thấy đường ấn đường trên trán Tòng Linh đã biến mất.

Chớp mắt, có chút tò mò.

Mới hai tiếng đã tìm được người? Nhanh thật.

Không lâu sau, lại có một nhóm người xông vào Phố Miếu, áp giải người đàn ông mặc quần lót lên tầng hai. Người cầm đầu là một nam nhân mặc đồ đen, n.g.ự.c và vai trái xăm hình Thanh Long Bạch Hổ, trên đầu đeo kính râm, toát lên vẻ hung tợn.

Xã hội đen lên lầu hai. Phố Miếu lại trở nên yên tĩnh.

Sở Nguyệt Nịnh lúc này mới nhớ ra Thập Tứ Bang, suy nghĩ hồi lâu mới nhớ ra nam chính trong nguyên tác ban đầu là đàn em của bang phái này.

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… Có một người hóng hớt hỏi: "Nước đường thanh thần có tác dụng gì?"Sở Nguyệt Nịnh cúi người xuống mở rương xe, lấy ra hai chiếc ly nhựa trong suốt, xoay xoay cho người hóng hớt xem mặt bên có vẽ bùa chú."Đây là nước đường thanh thần có bùa chú, tác dụng chính là nâng cao tinh thần. Vị ngọt của nước đường có thể lựa chọn thêm, thích vị gì thì chọn vị đó."Có người tiến lên hỏi giá, Sở Nguyệt Nịnh báo giá xong, bà Đinh sư nãi vội vàng giơ tay từ phía sau chen lên phía trước, hào hứng phấn khởi mà bỏ tiền mua."Vừa đúng lúc, cháu trai ở nhà chuẩn bị thi đại học, ôn tập đến khuya lại sáng tinh mơ phải dậy đi học. Bà mua cho nó thử xem. Đúng rồi, nó thích ăn viên bánh gạo nhất.""Vâng ạ." Sở Nguyệt Nịnh cong cong mắt, mở rương đựng đá bào, lấy một chiếc muỗng lớn múc một muỗng đầy cho vào chiếc bát nhựa to, sau đó đậy nắp lại, cất vào túi bảo vệ môi trường, kèm theo một chiếc muỗng, đưa cho bà Đinh sư nãi."Nước đường thanh thần không chỉ có thể nâng cao tinh thần mà còn có thể loại bỏ tạp niệm, giúp tập trung tốt hơn, không cần lãng phí đâu ạ."Sở Nguyệt Nịnh không hề lừa gạt. Bùa chú vốn dĩ là thứ giúp người tu hành loại bỏ tạp niệm, chuyên tâm tu luyện."Bà biết rồi mà," bà Đinh sư nãi cẩn thận nhận lấy ly nước đường, cười nói: "Cháu trai bà rất có tâm hồn ăn uống, tuyệt đối không thừa đâu."Vừa tiễn bà Đinh sư nãi đi, lại có một người đàn ông mặc vest da đen lịch lãm bước tới."Chủ tiệm, nước đường bùa chú của cô thực sự có thể nâng cao tinh thần không?" người đàn ông hỏi.Sở Nguyệt Nịnh gật đầu: "Cam đoan hiệu quả gấp mười lần bình thường, nếu không tác dụng thì hoàn tiền.""Vậy cho tôi một phần thử xem." Người đàn ông mỉm cười.Sở Nguyệt Nịnh đóng gói nước đường cẩn thận, người đàn ông thanh toán xong tiện tay đưa cho cô một tấm danh thiếp. "Tôi làm quản lý ở công ty chứng khoán, nếu có việc gì có thể liên hệ tôi.""Không vấn đề gì." Sở Nguyệt Nịnh không suy nghĩ nhiều, nhận lấy danh thiếp bỏ vào túi tạp dề.Bên cạnh đó, mọi người xung quanh cũng muốn mua, khi biết nước đường bùa chú đã bán hết, thì không khỏi tiếc nuối. Bà dì lúc trước mồi cò Hà Thi Phỉ đi tìm thầy phong thủy khác, giờ thấy cơ hội lại nhảy ra, nên thỉnh thoảng chặn đường người khác, nịnh nọt cười nói:"50 tệ một ly nước đường, đúng là lừa đảo!""Uống nước đường nâng cao tinh thần còn không bằng một lá bùa chú.""Cháu trai tôi cũng là thầy phong thủy, vẽ một lá bùa chỉ 40 tệ, hiệu quả chắc chắn tốt hơn nước đường, ở ngay phố bán đồ ăn, đều là hàng xóm láng giềng, mọi người muốn thử không?"Mọi người liên tục xua tay, đến khi đám đông giải tán khỏi Phố Miếu.Bỗng dưng, cánh cửa sổ tầng hai của cửa hàng bị đẩy ra với một tiếng "Phanh!".Tiếng va đập mạnh vang lên từ mặt đất, một người đàn ông mặc quần lót màu hồng bị ném xuống dưới.Tiếp theo là một tràng mắng chửi ầm ĩ."Toàn lũ khốn kiếp, lừa tiền bà đây, còn muốn xâm hại em bà ư?"DTVTòng Linh từ cửa sổ nhìn xuống, chỉ vào người đàn ông đang tức giận mắng chửi: "Bà đây có người quen! Phó bang Thập Tứ Bang là khách quen của bà đây, hôm nay nếu không đưa tiền thì không được quay về, cẩn thận bà kêu người đánh c.h.ế.t mày, phơi xác mày ra giữa đường!"Sở Nguyệt Nịnh nhìn qua, thấy đường ấn đường trên trán Tòng Linh đã biến mất.Chớp mắt, có chút tò mò.Mới hai tiếng đã tìm được người? Nhanh thật.Không lâu sau, lại có một nhóm người xông vào Phố Miếu, áp giải người đàn ông mặc quần lót lên tầng hai. Người cầm đầu là một nam nhân mặc đồ đen, n.g.ự.c và vai trái xăm hình Thanh Long Bạch Hổ, trên đầu đeo kính râm, toát lên vẻ hung tợn.Xã hội đen lên lầu hai. Phố Miếu lại trở nên yên tĩnh.Sở Nguyệt Nịnh lúc này mới nhớ ra Thập Tứ Bang, suy nghĩ hồi lâu mới nhớ ra nam chính trong nguyên tác ban đầu là đàn em của bang phái này.

Chương 80: Chương 80