"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…

Chương 128: Chương 128

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… *Năm xương chẩm cao: là một thuật ngữ trong nhân tướng học, chỉ vị trí nhô cao của xương chẩm, nằm ở phía sau hộp sọ."Thật ư?" Quý nhân rõ ràng bị con số tài sản tăng gấp sáu lần làm cho choáng váng, sáu lần ư, vậy chẳng phải hắn sẽ lọt vào bảng xếp hạng phú ông Hương Giang sao? Phải biết rằng, hắn đã vì mục tiêu này mà phấn đấu suốt mười năm trời.Không ngờ một tòa nhà cũ kỹ lại có thể giúp hắn thăng tiến nhanh chóng như vậy.Nghĩ vậy, quý nhân lại tỏ ra khó xử: "Nhưng là tôi muốn mua tòa nhà này, còn có một vài lão già không chịu dọn đi, làm sao bây giờ!"DTVQuý nhân nhớ đến đám lão già kia liền bực bội: "Vốn dĩ kế hoạch thu mua đã rất thuận lợi, ai ngờ lại xuất hiện đám người đó.""Thêm tiền cho họ là được chứ?" Quảng Đức Nghiệp rót cho quý nhân một chén trà thơm."Giá tôi đã trả cao gấp ba lần giá thị trường, họ vẫn không chịu dọn đi, còn nói thẳng thừng rằng dù có cho thêm tiền cũng không muốn dọn đi vì gắn bó với căn nhà từ nhỏ." Quý nhân nhấp một ngụm trà, thổi thổi bọt trà, bỗng nhiên hắn nhớ ra điều gì đó và đặt chén trà xuống."Sư phụ, ông xem có cách nào giúp tôi đuổi họ đi được không?""Cách thì có." Quảng Đức Nghiệp chưa nói hết câu.Quý nhân hiểu ý liền mở áo vest lấy ra một tập chi phiếu, ghi số tiền bảy con số lên chi phiếu rồi xé xuống, đưa cho Quảng Đức Nghiệp: "Sư phụ, chỉ cần ông giúp tôi đuổi hết đám người kia ra khỏi tòa nhà, chi phiếu này sẽ thuộc về ông."Quảng Đức Nghiệp nhận lấy chi phiếu, mỉm cười nói: "Nếu bọn họ không chịu dọn đi, tôi sẽ giúp anh bày ra một cục "thần hồn nát thần tính", đến lúc đó, dù không muốn dọn cũng phải dọn.""Cục "thần hồn nát thần tính" là gì?" Quý nhân nghi ngờ hỏi.Thư ký giải thích: "Cục Thần hồn nát thần tính là đặt một loại bùa chú đặc biệt vào trong tòa nhà, khiến những người sống ở đó không thể yên ổn, cả ngày bị bao trùm bởi nỗi sợ hãi. Sau vài ngày, những chuyện kỳ lạ sẽ liên tục xảy ra, khiến họ không còn cách nào khác phải rời đi. Nếu không, họ sẽ bị bùa chú ám và c.h.ế.t trong tòa nhà.""Vậy là nếu họ không dọn đi sẽ phải c.h.ế.t sao?""Có thể hiểu như vậy."Thư ký khẳng định xong, quý nhân liền cười ha ha, đứng dậy vỗ mạnh vào mặt bàn: "Phải bày ra cục "thần hồn nát thần tính", tôi thật muốn xem đám lão già kia có thể trụ được mấy ngày." Thư ký tiễn quý nhân đi, trở về văn phòng và kể lại tin tức cho Quảng Đức Nghiệp.Quảng Đức Nghiệp nhíu mày: "Lại thêm người chết?""Nghe nói sư đệ kia nhận một đơn đổi vận, pháp lực thấp kém không chịu nổi bị quật.""Buồn cười." Quảng Đức Nghiệp tức giận vô cùng, công ty phong thủy vốn dĩ nhân tài đã ít, gần đây còn vô duyên vô cớ tổn thất vài tên học trò.Vừa muốn mắng chửi, Quảng Đức Nghiệp liền che lại n.g.ự.c biểu hiện thống khổ, thư ký vô cùng lo lắng: "Thầy không có việc gì chứ?"Quảng Đức Nghiệp khí huyết cuồn cuộn, nhổ ra một ngụm m.á.u đen, ông ta nhận lấy khăn tay của thư ký xoa xoa bên môi dính máu.Mở khăn tay trắng ra, mặt trên tất cả đều là v·ết m·áu đen ngòm.Quảng Đức Nghiệp sắc mặt âm trầm xuống, nhớ tới chuyện cục thiên sát đổi mệnh ở Tây Cống bị phá hoại, lúc ấy phản phệ quá nghiêm trọng, khiến ông ta phải nằm liệt giường ba ngày, may mắn là sáng sớm đã phù phép làm Hoa Bân gánh vác phần lớn phản phệ,Một đời vang danh nhất thời bị hủy hoại.Quảng Đức Nghiệp vò nát chiếc khăn dính đầy m·áu đen ném vào thùng rác"Muốn đối đầu với ta ư? Tìm ra sẽ c.h.é.m thành tám khúc!"Cho nên...Quảng Đức Nghiệp cười lạnh.Ngàn vạn đừng để ông tìm ra kẻ phá cục.---Sáng sớm.Từ trong căn bếp nhỏ vang lên tiếng động sột soạt.Sở Nguyệt Nịnh đang rửa mặt trong nhà vệ sinh, vén mái tóc dài ra sau đầu, rồi treo chiếc khăn mặt đã dùng lên giá treo tường. Nghe thấy tiếng động, cô mở cửa bếp.

*Năm xương chẩm cao: là một thuật ngữ trong nhân tướng học, chỉ vị trí nhô cao của xương chẩm, nằm ở phía sau hộp sọ.

"Thật ư?" Quý nhân rõ ràng bị con số tài sản tăng gấp sáu lần làm cho choáng váng, sáu lần ư, vậy chẳng phải hắn sẽ lọt vào bảng xếp hạng phú ông Hương Giang sao? Phải biết rằng, hắn đã vì mục tiêu này mà phấn đấu suốt mười năm trời.

Không ngờ một tòa nhà cũ kỹ lại có thể giúp hắn thăng tiến nhanh chóng như vậy.

Nghĩ vậy, quý nhân lại tỏ ra khó xử: "Nhưng là tôi muốn mua tòa nhà này, còn có một vài lão già không chịu dọn đi, làm sao bây giờ!"

DTV

Quý nhân nhớ đến đám lão già kia liền bực bội: "Vốn dĩ kế hoạch thu mua đã rất thuận lợi, ai ngờ lại xuất hiện đám người đó."

"Thêm tiền cho họ là được chứ?" Quảng Đức Nghiệp rót cho quý nhân một chén trà thơm.

"Giá tôi đã trả cao gấp ba lần giá thị trường, họ vẫn không chịu dọn đi, còn nói thẳng thừng rằng dù có cho thêm tiền cũng không muốn dọn đi vì gắn bó với căn nhà từ nhỏ." Quý nhân nhấp một ngụm trà, thổi thổi bọt trà, bỗng nhiên hắn nhớ ra điều gì đó và đặt chén trà xuống.

"Sư phụ, ông xem có cách nào giúp tôi đuổi họ đi được không?"

"Cách thì có." Quảng Đức Nghiệp chưa nói hết câu.

Quý nhân hiểu ý liền mở áo vest lấy ra một tập chi phiếu, ghi số tiền bảy con số lên chi phiếu rồi xé xuống, đưa cho Quảng Đức Nghiệp: "Sư phụ, chỉ cần ông giúp tôi đuổi hết đám người kia ra khỏi tòa nhà, chi phiếu này sẽ thuộc về ông."

Quảng Đức Nghiệp nhận lấy chi phiếu, mỉm cười nói: "Nếu bọn họ không chịu dọn đi, tôi sẽ giúp anh bày ra một cục "thần hồn nát thần tính", đến lúc đó, dù không muốn dọn cũng phải dọn."

"Cục "thần hồn nát thần tính" là gì?" Quý nhân nghi ngờ hỏi.

Thư ký giải thích: "Cục Thần hồn nát thần tính là đặt một loại bùa chú đặc biệt vào trong tòa nhà, khiến những người sống ở đó không thể yên ổn, cả ngày bị bao trùm bởi nỗi sợ hãi. Sau vài ngày, những chuyện kỳ lạ sẽ liên tục xảy ra, khiến họ không còn cách nào khác phải rời đi. Nếu không, họ sẽ bị bùa chú ám và c.h.ế.t trong tòa nhà."

"Vậy là nếu họ không dọn đi sẽ phải c.h.ế.t sao?"

"Có thể hiểu như vậy."

Thư ký khẳng định xong, quý nhân liền cười ha ha, đứng dậy vỗ mạnh vào mặt bàn: "Phải bày ra cục "thần hồn nát thần tính", tôi thật muốn xem đám lão già kia có thể trụ được mấy ngày."

 

Thư ký tiễn quý nhân đi, trở về văn phòng và kể lại tin tức cho Quảng Đức Nghiệp.

Quảng Đức Nghiệp nhíu mày: "Lại thêm người chết?"

"Nghe nói sư đệ kia nhận một đơn đổi vận, pháp lực thấp kém không chịu nổi bị quật."

"Buồn cười." Quảng Đức Nghiệp tức giận vô cùng, công ty phong thủy vốn dĩ nhân tài đã ít, gần đây còn vô duyên vô cớ tổn thất vài tên học trò.

Vừa muốn mắng chửi, Quảng Đức Nghiệp liền che lại n.g.ự.c biểu hiện thống khổ, thư ký vô cùng lo lắng: "Thầy không có việc gì chứ?"

Quảng Đức Nghiệp khí huyết cuồn cuộn, nhổ ra một ngụm m.á.u đen, ông ta nhận lấy khăn tay của thư ký xoa xoa bên môi dính máu.

Mở khăn tay trắng ra, mặt trên tất cả đều là v·ết m·áu đen ngòm.

Quảng Đức Nghiệp sắc mặt âm trầm xuống, nhớ tới chuyện cục thiên sát đổi mệnh ở Tây Cống bị phá hoại, lúc ấy phản phệ quá nghiêm trọng, khiến ông ta phải nằm liệt giường ba ngày, may mắn là sáng sớm đã phù phép làm Hoa Bân gánh vác phần lớn phản phệ,

Một đời vang danh nhất thời bị hủy hoại.

Quảng Đức Nghiệp vò nát chiếc khăn dính đầy m·áu đen ném vào thùng rác"Muốn đối đầu với ta ư? Tìm ra sẽ c.h.é.m thành tám khúc!"

Cho nên...

Quảng Đức Nghiệp cười lạnh.

Ngàn vạn đừng để ông tìm ra kẻ phá cục.

---

Sáng sớm.

Từ trong căn bếp nhỏ vang lên tiếng động sột soạt.

Sở Nguyệt Nịnh đang rửa mặt trong nhà vệ sinh, vén mái tóc dài ra sau đầu, rồi treo chiếc khăn mặt đã dùng lên giá treo tường. Nghe thấy tiếng động, cô mở cửa bếp.

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… *Năm xương chẩm cao: là một thuật ngữ trong nhân tướng học, chỉ vị trí nhô cao của xương chẩm, nằm ở phía sau hộp sọ."Thật ư?" Quý nhân rõ ràng bị con số tài sản tăng gấp sáu lần làm cho choáng váng, sáu lần ư, vậy chẳng phải hắn sẽ lọt vào bảng xếp hạng phú ông Hương Giang sao? Phải biết rằng, hắn đã vì mục tiêu này mà phấn đấu suốt mười năm trời.Không ngờ một tòa nhà cũ kỹ lại có thể giúp hắn thăng tiến nhanh chóng như vậy.Nghĩ vậy, quý nhân lại tỏ ra khó xử: "Nhưng là tôi muốn mua tòa nhà này, còn có một vài lão già không chịu dọn đi, làm sao bây giờ!"DTVQuý nhân nhớ đến đám lão già kia liền bực bội: "Vốn dĩ kế hoạch thu mua đã rất thuận lợi, ai ngờ lại xuất hiện đám người đó.""Thêm tiền cho họ là được chứ?" Quảng Đức Nghiệp rót cho quý nhân một chén trà thơm."Giá tôi đã trả cao gấp ba lần giá thị trường, họ vẫn không chịu dọn đi, còn nói thẳng thừng rằng dù có cho thêm tiền cũng không muốn dọn đi vì gắn bó với căn nhà từ nhỏ." Quý nhân nhấp một ngụm trà, thổi thổi bọt trà, bỗng nhiên hắn nhớ ra điều gì đó và đặt chén trà xuống."Sư phụ, ông xem có cách nào giúp tôi đuổi họ đi được không?""Cách thì có." Quảng Đức Nghiệp chưa nói hết câu.Quý nhân hiểu ý liền mở áo vest lấy ra một tập chi phiếu, ghi số tiền bảy con số lên chi phiếu rồi xé xuống, đưa cho Quảng Đức Nghiệp: "Sư phụ, chỉ cần ông giúp tôi đuổi hết đám người kia ra khỏi tòa nhà, chi phiếu này sẽ thuộc về ông."Quảng Đức Nghiệp nhận lấy chi phiếu, mỉm cười nói: "Nếu bọn họ không chịu dọn đi, tôi sẽ giúp anh bày ra một cục "thần hồn nát thần tính", đến lúc đó, dù không muốn dọn cũng phải dọn.""Cục "thần hồn nát thần tính" là gì?" Quý nhân nghi ngờ hỏi.Thư ký giải thích: "Cục Thần hồn nát thần tính là đặt một loại bùa chú đặc biệt vào trong tòa nhà, khiến những người sống ở đó không thể yên ổn, cả ngày bị bao trùm bởi nỗi sợ hãi. Sau vài ngày, những chuyện kỳ lạ sẽ liên tục xảy ra, khiến họ không còn cách nào khác phải rời đi. Nếu không, họ sẽ bị bùa chú ám và c.h.ế.t trong tòa nhà.""Vậy là nếu họ không dọn đi sẽ phải c.h.ế.t sao?""Có thể hiểu như vậy."Thư ký khẳng định xong, quý nhân liền cười ha ha, đứng dậy vỗ mạnh vào mặt bàn: "Phải bày ra cục "thần hồn nát thần tính", tôi thật muốn xem đám lão già kia có thể trụ được mấy ngày." Thư ký tiễn quý nhân đi, trở về văn phòng và kể lại tin tức cho Quảng Đức Nghiệp.Quảng Đức Nghiệp nhíu mày: "Lại thêm người chết?""Nghe nói sư đệ kia nhận một đơn đổi vận, pháp lực thấp kém không chịu nổi bị quật.""Buồn cười." Quảng Đức Nghiệp tức giận vô cùng, công ty phong thủy vốn dĩ nhân tài đã ít, gần đây còn vô duyên vô cớ tổn thất vài tên học trò.Vừa muốn mắng chửi, Quảng Đức Nghiệp liền che lại n.g.ự.c biểu hiện thống khổ, thư ký vô cùng lo lắng: "Thầy không có việc gì chứ?"Quảng Đức Nghiệp khí huyết cuồn cuộn, nhổ ra một ngụm m.á.u đen, ông ta nhận lấy khăn tay của thư ký xoa xoa bên môi dính máu.Mở khăn tay trắng ra, mặt trên tất cả đều là v·ết m·áu đen ngòm.Quảng Đức Nghiệp sắc mặt âm trầm xuống, nhớ tới chuyện cục thiên sát đổi mệnh ở Tây Cống bị phá hoại, lúc ấy phản phệ quá nghiêm trọng, khiến ông ta phải nằm liệt giường ba ngày, may mắn là sáng sớm đã phù phép làm Hoa Bân gánh vác phần lớn phản phệ,Một đời vang danh nhất thời bị hủy hoại.Quảng Đức Nghiệp vò nát chiếc khăn dính đầy m·áu đen ném vào thùng rác"Muốn đối đầu với ta ư? Tìm ra sẽ c.h.é.m thành tám khúc!"Cho nên...Quảng Đức Nghiệp cười lạnh.Ngàn vạn đừng để ông tìm ra kẻ phá cục.---Sáng sớm.Từ trong căn bếp nhỏ vang lên tiếng động sột soạt.Sở Nguyệt Nịnh đang rửa mặt trong nhà vệ sinh, vén mái tóc dài ra sau đầu, rồi treo chiếc khăn mặt đã dùng lên giá treo tường. Nghe thấy tiếng động, cô mở cửa bếp.

Chương 128: Chương 128