"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…

Chương 179: Chương 179

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… "Đây là rượu trắng, rượu Mao Đài nổi tiếng nhất đại lục. Có người bạn cố ý mang từ Quý Châu sang đây, mời anh thử xem."Rượu rót ra, khoang thuyền tràn ngập hương thơm thanh tao.Khâu Hào khẽ lắc ly rượu theo nhịp điệu rót rượu, tiếng ly va vào mặt bàn pha lê vang lên, rồi bình luận: "So với rượu tây tệ hại kia, rốt cuộc rượu Trung Hoa vẫn hợp với khẩu vị Trung Hoa của tôi hơn."Long Tam đã nghe nói Khâu Hào là người đại lục, nên biết chọn rượu ngon.Đàn em Phủ Đầu Bang rót xong rượu, định bỏ đi thì bị Long Tam quát lớn:"Rót rượu cho anh Khâu mà không biết kêu người à? Bình thường tao dạy các mày thế nào?"Gã đàn em gầy như que củi, cao chỉ 1m6, tuổi cũng không lớn, bị mắng mỏ đến hai mắt đỏ hoe, ủy khuất rưng rưng, rồi xin lỗi Khâu Hào."Không sao." Khâu Hào hiểu rằng gã ta chỉ muốn thể hiện uy phong trước mặt hắn, bèn giơ tay: "Mọi người đều là anh em, không cần câu nệ tiểu tiết."Tuy nhiên, Khâu Hào vẫn cảm thấy khó chịu.Hắn không biết rõ về các tổ chức xã hội đen khác, nhưng Thập Tứ Bang hầu như không có thành viên vị thành niên nào.Khâu Hào cũng từng nghe qua danh tiếng Phủ Đầu Bang, là một băng đảng mới nổi ở Vượng Giác trong vài năm gần đây, phát triển nhanh chóng. Trên đường, mọi người đều chế giễu Long Tam, nói gã ta dựa vào lũ trẻ vị thành niên để thống trị.Nhìn qua Phủ Đầu Bang, hơn một nửa đều là vị thành niên. Vị thành niên thường hành động bốc đồng, lại trẻ tuổi và nhiệt huyết, dễ dàng bị khống chế.Chỉ sau vài năm, thế lực Phủ Đầu Bang đã phát triển mạnh mẽ, có thể sánh ngang với Thập Tứ Bang."Anh Khâu nói đúng. May mà mày gặp được anh Khâu, lũ đàn em vô phép của tôi thật không hiểu chuyện. Về nhà phải học hỏi thêm mới được!" Long Tam giả vờ nhắc nhở vài câu, rồi cho gã đàn em đi xuống.Khi gã đàn em quay đi, hắn ta liếc nhìn Khâu Hào với ánh mắt đầy căm thù. Long Tam thấy Khâu Hào chỉ uống rượu mà không nói chuyện, lòng vô cùng nóng nảy nhưng lại cố kìm nén, không ngừng mân mê chiếc nhẫn vàng trên ngón tay cái.Hôm nay hai bên ngồi chung bàn hoàn toàn là vì vấn đề địa bàn.Phủ Đầu Bang có một số địa bàn gần kề với địa bàn của Thập Tứ Bang, hai bên thường xuyên xảy ra mâu thuẫn vì chuyện này.Hôm nay chủ yếu là để bàn bạc việc trao đổi địa bàn.DTVKhâu Hào giả vờ không nhìn thấy biểu cảm của Long Tam, bữa tiệc mới bắt đầu nên hắn không vội vàng biểu lộ thái độ."Chủ quán, có thể bắt đầu dọn đồ ăn lên được rồi." Phi Ngư Ca gọi thuyền trưởng.Thuyền trưởng lén nhìn hai bên, lại hoảng sợ khi nhìn thấy hình xăm trên mặt các thành viên Phủ Đầu Bang, vội vàng gật đầu: "Vâng, thưa quý khách. Sẽ dọn đồ ăn lên ngay."Bàn ăn trống vắng nhanh chóng được bày đầy thức ăn. Nhưng cho đến khi dọn đầy đủ thức ăn, Khâu Hào vẫn im lặng không nói gì.Long Tam sốt ruột, chủ động đứng dậy bưng đĩa hải sản đến mời: "Anh Khâu, nếm thử món sashimi trứ danh này xem. Sau khi ăn, chúng ta có thể bàn chuyện địa bàn."Khâu Hào gắp miếng sashimi, "Món ngon như vậy, cậu giữ lại tự ăn thôi.""Đã nghe nói phó bang dí dỏm, quả nhiên là người giản dị." Long Tam chuyển hướng sang chủ đề chính, "Tuy nhiên, đồ ăn tuy ngon, nhưng vị trí lại xa quá, chi bằng chúng ta đổi món khác đi.""Vịnh Đồng La này cũng là một khu vực không tồi. Hay là tôi đổi bằng Loan Tử?"Nói xong, Long Tam xoay đĩa thức ăn. Hai đĩa thức ăn đổi chỗ, một đĩa tôm hùm hấp dẫn được đặt trước mặt Khâu Hào.Khâu Hào nhìn miếng sashimi, bị d.a.o cắt qua nhiễm màu đỏ tươi, "Loan Tử thì được, nhưng tôi không thích ăn tôm hùm."Ý của hắn là có thể nhận Loan Tử, nhưng không thể dùng Vịnh Đồng La để đổi. Hai khu vực này tiếp giáp nhau, hắn muốn giữ lại cả hai."Anh Khâu đừng đùa nữa." Ánh mắt Long Tam thay đổi, nụ cười trở nên gượng gạo, "Dù sao các anh cũng phải đưa ra một khu vực để đổi."

"Đây là rượu trắng, rượu Mao Đài nổi tiếng nhất đại lục. Có người bạn cố ý mang từ Quý Châu sang đây, mời anh thử xem."

Rượu rót ra, khoang thuyền tràn ngập hương thơm thanh tao.

Khâu Hào khẽ lắc ly rượu theo nhịp điệu rót rượu, tiếng ly va vào mặt bàn pha lê vang lên, rồi bình luận: "So với rượu tây tệ hại kia, rốt cuộc rượu Trung Hoa vẫn hợp với khẩu vị Trung Hoa của tôi hơn."

Long Tam đã nghe nói Khâu Hào là người đại lục, nên biết chọn rượu ngon.

Đàn em Phủ Đầu Bang rót xong rượu, định bỏ đi thì bị Long Tam quát lớn:

"Rót rượu cho anh Khâu mà không biết kêu người à? Bình thường tao dạy các mày thế nào?"

Gã đàn em gầy như que củi, cao chỉ 1m6, tuổi cũng không lớn, bị mắng mỏ đến hai mắt đỏ hoe, ủy khuất rưng rưng, rồi xin lỗi Khâu Hào.

"Không sao." Khâu Hào hiểu rằng gã ta chỉ muốn thể hiện uy phong trước mặt hắn, bèn giơ tay: "Mọi người đều là anh em, không cần câu nệ tiểu tiết."

Tuy nhiên, Khâu Hào vẫn cảm thấy khó chịu.

Hắn không biết rõ về các tổ chức xã hội đen khác, nhưng Thập Tứ Bang hầu như không có thành viên vị thành niên nào.

Khâu Hào cũng từng nghe qua danh tiếng Phủ Đầu Bang, là một băng đảng mới nổi ở Vượng Giác trong vài năm gần đây, phát triển nhanh chóng. Trên đường, mọi người đều chế giễu Long Tam, nói gã ta dựa vào lũ trẻ vị thành niên để thống trị.

Nhìn qua Phủ Đầu Bang, hơn một nửa đều là vị thành niên. Vị thành niên thường hành động bốc đồng, lại trẻ tuổi và nhiệt huyết, dễ dàng bị khống chế.

Chỉ sau vài năm, thế lực Phủ Đầu Bang đã phát triển mạnh mẽ, có thể sánh ngang với Thập Tứ Bang.

"Anh Khâu nói đúng. May mà mày gặp được anh Khâu, lũ đàn em vô phép của tôi thật không hiểu chuyện. Về nhà phải học hỏi thêm mới được!" Long Tam giả vờ nhắc nhở vài câu, rồi cho gã đàn em đi xuống.

Khi gã đàn em quay đi, hắn ta liếc nhìn Khâu Hào với ánh mắt đầy căm thù.

 

Long Tam thấy Khâu Hào chỉ uống rượu mà không nói chuyện, lòng vô cùng nóng nảy nhưng lại cố kìm nén, không ngừng mân mê chiếc nhẫn vàng trên ngón tay cái.

Hôm nay hai bên ngồi chung bàn hoàn toàn là vì vấn đề địa bàn.

Phủ Đầu Bang có một số địa bàn gần kề với địa bàn của Thập Tứ Bang, hai bên thường xuyên xảy ra mâu thuẫn vì chuyện này.

Hôm nay chủ yếu là để bàn bạc việc trao đổi địa bàn.

DTV

Khâu Hào giả vờ không nhìn thấy biểu cảm của Long Tam, bữa tiệc mới bắt đầu nên hắn không vội vàng biểu lộ thái độ.

"Chủ quán, có thể bắt đầu dọn đồ ăn lên được rồi." Phi Ngư Ca gọi thuyền trưởng.

Thuyền trưởng lén nhìn hai bên, lại hoảng sợ khi nhìn thấy hình xăm trên mặt các thành viên Phủ Đầu Bang, vội vàng gật đầu: "Vâng, thưa quý khách. Sẽ dọn đồ ăn lên ngay."

Bàn ăn trống vắng nhanh chóng được bày đầy thức ăn. Nhưng cho đến khi dọn đầy đủ thức ăn, Khâu Hào vẫn im lặng không nói gì.

Long Tam sốt ruột, chủ động đứng dậy bưng đĩa hải sản đến mời: "Anh Khâu, nếm thử món sashimi trứ danh này xem. Sau khi ăn, chúng ta có thể bàn chuyện địa bàn."

Khâu Hào gắp miếng sashimi, "Món ngon như vậy, cậu giữ lại tự ăn thôi."

"Đã nghe nói phó bang dí dỏm, quả nhiên là người giản dị." Long Tam chuyển hướng sang chủ đề chính, "Tuy nhiên, đồ ăn tuy ngon, nhưng vị trí lại xa quá, chi bằng chúng ta đổi món khác đi."

"Vịnh Đồng La này cũng là một khu vực không tồi. Hay là tôi đổi bằng Loan Tử?"

Nói xong, Long Tam xoay đĩa thức ăn. Hai đĩa thức ăn đổi chỗ, một đĩa tôm hùm hấp dẫn được đặt trước mặt Khâu Hào.

Khâu Hào nhìn miếng sashimi, bị d.a.o cắt qua nhiễm màu đỏ tươi, "Loan Tử thì được, nhưng tôi không thích ăn tôm hùm."

Ý của hắn là có thể nhận Loan Tử, nhưng không thể dùng Vịnh Đồng La để đổi. Hai khu vực này tiếp giáp nhau, hắn muốn giữ lại cả hai.

"Anh Khâu đừng đùa nữa." Ánh mắt Long Tam thay đổi, nụ cười trở nên gượng gạo, "Dù sao các anh cũng phải đưa ra một khu vực để đổi."

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… "Đây là rượu trắng, rượu Mao Đài nổi tiếng nhất đại lục. Có người bạn cố ý mang từ Quý Châu sang đây, mời anh thử xem."Rượu rót ra, khoang thuyền tràn ngập hương thơm thanh tao.Khâu Hào khẽ lắc ly rượu theo nhịp điệu rót rượu, tiếng ly va vào mặt bàn pha lê vang lên, rồi bình luận: "So với rượu tây tệ hại kia, rốt cuộc rượu Trung Hoa vẫn hợp với khẩu vị Trung Hoa của tôi hơn."Long Tam đã nghe nói Khâu Hào là người đại lục, nên biết chọn rượu ngon.Đàn em Phủ Đầu Bang rót xong rượu, định bỏ đi thì bị Long Tam quát lớn:"Rót rượu cho anh Khâu mà không biết kêu người à? Bình thường tao dạy các mày thế nào?"Gã đàn em gầy như que củi, cao chỉ 1m6, tuổi cũng không lớn, bị mắng mỏ đến hai mắt đỏ hoe, ủy khuất rưng rưng, rồi xin lỗi Khâu Hào."Không sao." Khâu Hào hiểu rằng gã ta chỉ muốn thể hiện uy phong trước mặt hắn, bèn giơ tay: "Mọi người đều là anh em, không cần câu nệ tiểu tiết."Tuy nhiên, Khâu Hào vẫn cảm thấy khó chịu.Hắn không biết rõ về các tổ chức xã hội đen khác, nhưng Thập Tứ Bang hầu như không có thành viên vị thành niên nào.Khâu Hào cũng từng nghe qua danh tiếng Phủ Đầu Bang, là một băng đảng mới nổi ở Vượng Giác trong vài năm gần đây, phát triển nhanh chóng. Trên đường, mọi người đều chế giễu Long Tam, nói gã ta dựa vào lũ trẻ vị thành niên để thống trị.Nhìn qua Phủ Đầu Bang, hơn một nửa đều là vị thành niên. Vị thành niên thường hành động bốc đồng, lại trẻ tuổi và nhiệt huyết, dễ dàng bị khống chế.Chỉ sau vài năm, thế lực Phủ Đầu Bang đã phát triển mạnh mẽ, có thể sánh ngang với Thập Tứ Bang."Anh Khâu nói đúng. May mà mày gặp được anh Khâu, lũ đàn em vô phép của tôi thật không hiểu chuyện. Về nhà phải học hỏi thêm mới được!" Long Tam giả vờ nhắc nhở vài câu, rồi cho gã đàn em đi xuống.Khi gã đàn em quay đi, hắn ta liếc nhìn Khâu Hào với ánh mắt đầy căm thù. Long Tam thấy Khâu Hào chỉ uống rượu mà không nói chuyện, lòng vô cùng nóng nảy nhưng lại cố kìm nén, không ngừng mân mê chiếc nhẫn vàng trên ngón tay cái.Hôm nay hai bên ngồi chung bàn hoàn toàn là vì vấn đề địa bàn.Phủ Đầu Bang có một số địa bàn gần kề với địa bàn của Thập Tứ Bang, hai bên thường xuyên xảy ra mâu thuẫn vì chuyện này.Hôm nay chủ yếu là để bàn bạc việc trao đổi địa bàn.DTVKhâu Hào giả vờ không nhìn thấy biểu cảm của Long Tam, bữa tiệc mới bắt đầu nên hắn không vội vàng biểu lộ thái độ."Chủ quán, có thể bắt đầu dọn đồ ăn lên được rồi." Phi Ngư Ca gọi thuyền trưởng.Thuyền trưởng lén nhìn hai bên, lại hoảng sợ khi nhìn thấy hình xăm trên mặt các thành viên Phủ Đầu Bang, vội vàng gật đầu: "Vâng, thưa quý khách. Sẽ dọn đồ ăn lên ngay."Bàn ăn trống vắng nhanh chóng được bày đầy thức ăn. Nhưng cho đến khi dọn đầy đủ thức ăn, Khâu Hào vẫn im lặng không nói gì.Long Tam sốt ruột, chủ động đứng dậy bưng đĩa hải sản đến mời: "Anh Khâu, nếm thử món sashimi trứ danh này xem. Sau khi ăn, chúng ta có thể bàn chuyện địa bàn."Khâu Hào gắp miếng sashimi, "Món ngon như vậy, cậu giữ lại tự ăn thôi.""Đã nghe nói phó bang dí dỏm, quả nhiên là người giản dị." Long Tam chuyển hướng sang chủ đề chính, "Tuy nhiên, đồ ăn tuy ngon, nhưng vị trí lại xa quá, chi bằng chúng ta đổi món khác đi.""Vịnh Đồng La này cũng là một khu vực không tồi. Hay là tôi đổi bằng Loan Tử?"Nói xong, Long Tam xoay đĩa thức ăn. Hai đĩa thức ăn đổi chỗ, một đĩa tôm hùm hấp dẫn được đặt trước mặt Khâu Hào.Khâu Hào nhìn miếng sashimi, bị d.a.o cắt qua nhiễm màu đỏ tươi, "Loan Tử thì được, nhưng tôi không thích ăn tôm hùm."Ý của hắn là có thể nhận Loan Tử, nhưng không thể dùng Vịnh Đồng La để đổi. Hai khu vực này tiếp giáp nhau, hắn muốn giữ lại cả hai."Anh Khâu đừng đùa nữa." Ánh mắt Long Tam thay đổi, nụ cười trở nên gượng gạo, "Dù sao các anh cũng phải đưa ra một khu vực để đổi."

Chương 179: Chương 179