"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…
Chương 246: Chương 246
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… "Nhưng nếu là thật thì sao?""Sao có thể thật được, nghĩ cũng biết là lừa đảo. Thai nhi ở trong bụng phụ nữ, họ không bảo vệ tốt thì trách ai được?""Oan có đầu nợ có chủ, muốn tìm cũng phải tìm người phụ nữ chứ."Một vị thiên kim đang nhìn Hứa Từ Lộ trong sảnh tiệc, lặng lẽ hỏi: "Hứa tiểu thư, chuyện này theo ý cô thì sao?"Hứa Từ Lộ toát lên vẻ kiêu hãnh, tùy ý quét mắt một cái mang theo sự ngang ngược kiêu ngạo phóng túng, rồi thu hồi ánh mắt.Thiên kim vốn muốn mượn đề tài giao lưu nhưng chỉ có thể ngượng ngùng rời đi."Tiểu thư, người vừa rồi là người nhà Lý gia à?" Vú nuôi đúng lúc đi ra, lo lắng nhìn tiểu thư nhà mình.Tiểu thư chiều nay vừa mới bay từ Paris về, hẳn là rất mệt mỏi. Cũng không biết vì sao mà còn phải đến Phương gia một chuyến.Gia đình Phương gia tổ chức yến tiệc, sao có thể khiến tiểu thư nhà mình tự mình đến được?Hay là thật sự coi Phương Giai Giai là bạn thân?Càng nghĩ, v.ú nuôi càng lo lắng.Bà quyết định sau khi trở về sẽ khuyên nhủ tiểu thư, Phương Giai Giai xuất thân từ gia đình bình dân, sao có thể xứng làm bạn thân với tiểu thư?Xem qua toàn bộ câu chuyện, nhìn vị Sở tiểu thư kia lại có cách cư xử ung dung bình tĩnh, biết tiến biết lùi, phẩm chất cao quý như vậy mới xứng đáng để đại tiểu thư kết bạn.Đáng tiếc.Vú nuôi đã nghe lén bàn tán bên ngoài, tự nhiên cũng biết thân phận thật sự của Sở Nguyệt Nịnh.Cũng không biết vì sao mà cô lại đến Phương gia.Hứa Từ Lộ không hề che giấu sự chán ghét trên mặt, "Là con gái Lý gia.""Thật là con gái Lý gia ư?" Vú nuôi cũng đầy vẻ khinh thường, "Lý gia cũng là lòng lang dạ sói, vì bao dưỡng tình nhân mà bức tử chính cung. Loại người không ra gì như thế mà còn làm bạn với tiểu thư ư? Thật là si tâm vọng tưởng."Bóng đêm đã dần buông xuống. Vú nuôi nói xong, lén che miệng ngáp một cái, nhìn thấy Hứa Từ Lộ vẫy tay gọi vệ sĩ đến liền vội vàng lên tiếng, "Tiểu thư, tôi có thể đi theo cô, không vội về nhà."Không ai canh giữ bên cạnh.Vú nuôi lo lắng Phương gia sẽ lừa gạt tiểu thư, đừng tưởng rằng bà không nhìn thấy Điền Ngọc Nga chiều nay liên tục dẫn theo con trai trưởng đi lại trước mặt tiểu thư.Tiểu thư còn trẻ, lại được Hứa gia bảo vệ rất tốt.Vú nuôi thực sự lo lắng tiểu thư sẽ gặp nguy hiểm."Mẹ Liên, mẹ về trước đi." Hứa Từ Lộ thấy mẹ Liên còn muốn cự tuyệt, ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía trong sảnh, mỉm cười."Tôi nghĩ, tôi còn muốn xem thêm vở kịch mới này nữa mới có thể về."Lần trước ở quán xem bói đã gặp Sở Nguyệt Nịnh bói toán, không ngờ lần này lại có thể nhìn thấy cô trị Tất Hồng.Vị Sở tiểu thư này, dường như còn đặc biệt hơn so với tưởng tượng của cô.Sự việc của Tất Hồng tạm thời hạ màn.Sở Nguyệt Nịnh đã nói đến nước này, có người tự tìm đường chết, cô sẽ không ngăn cản.Phương Kinh Quốc lo lắng Tất Hồng sẽ ghi hận, rốt cuộc ông ta còn muốn dựa vào Tất Hồng để mượn vốn xoay vòng đầu tư cho Kiều thị.Lúc đang do dự có nên đi trấn an Tất Hồng trước hay không thì ông ta liền nhìn thấy Kiều Tinh tự mình đi lấy chiếc ghế sofa da bọc nhung để Sở Nguyệt Nịnh ngồi xuống.Nội tâm ông ta tức khắc vui mừng khôn xiết.Đúng vậy, chỉ cần có Kiều gia này chống lưng, ông ta nào cần phải lo lắng việc không có tài chính?Nhìn cách Kiều Tinh cẩn thận đối xử với Sở Nguyệt Nịnh, không phải là đại diện cho việc cô đã nắm chắc Kiều gia nhị thiếu sao?Phương Kinh Quốc nhìn vào Sở Nguyệt Nịnh, chỉ kém vài tuổi mà thôi, tình yêu chị em cũng không phải không thể!DTV"Bố." Phương Giai Giai tức giận đi tìm ông ta để cáo trạng, lại bị Phương Kinh Quốc đẩy ra."Các vị."Phương Kinh Quốc từ trên bàn ăn bưng ly rượu vang đỏ hướng mọi người, "Phương mỗ có việc tuyên bố."
"Nhưng nếu là thật thì sao?"
"Sao có thể thật được, nghĩ cũng biết là lừa đảo. Thai nhi ở trong bụng phụ nữ, họ không bảo vệ tốt thì trách ai được?"
"Oan có đầu nợ có chủ, muốn tìm cũng phải tìm người phụ nữ chứ."
Một vị thiên kim đang nhìn Hứa Từ Lộ trong sảnh tiệc, lặng lẽ hỏi: "Hứa tiểu thư, chuyện này theo ý cô thì sao?"
Hứa Từ Lộ toát lên vẻ kiêu hãnh, tùy ý quét mắt một cái mang theo sự ngang ngược kiêu ngạo phóng túng, rồi thu hồi ánh mắt.
Thiên kim vốn muốn mượn đề tài giao lưu nhưng chỉ có thể ngượng ngùng rời đi.
"Tiểu thư, người vừa rồi là người nhà Lý gia à?" Vú nuôi đúng lúc đi ra, lo lắng nhìn tiểu thư nhà mình.
Tiểu thư chiều nay vừa mới bay từ Paris về, hẳn là rất mệt mỏi. Cũng không biết vì sao mà còn phải đến Phương gia một chuyến.
Gia đình Phương gia tổ chức yến tiệc, sao có thể khiến tiểu thư nhà mình tự mình đến được?
Hay là thật sự coi Phương Giai Giai là bạn thân?
Càng nghĩ, v.ú nuôi càng lo lắng.
Bà quyết định sau khi trở về sẽ khuyên nhủ tiểu thư, Phương Giai Giai xuất thân từ gia đình bình dân, sao có thể xứng làm bạn thân với tiểu thư?
Xem qua toàn bộ câu chuyện, nhìn vị Sở tiểu thư kia lại có cách cư xử ung dung bình tĩnh, biết tiến biết lùi, phẩm chất cao quý như vậy mới xứng đáng để đại tiểu thư kết bạn.
Đáng tiếc.
Vú nuôi đã nghe lén bàn tán bên ngoài, tự nhiên cũng biết thân phận thật sự của Sở Nguyệt Nịnh.
Cũng không biết vì sao mà cô lại đến Phương gia.
Hứa Từ Lộ không hề che giấu sự chán ghét trên mặt, "Là con gái Lý gia."
"Thật là con gái Lý gia ư?" Vú nuôi cũng đầy vẻ khinh thường, "Lý gia cũng là lòng lang dạ sói, vì bao dưỡng tình nhân mà bức tử chính cung. Loại người không ra gì như thế mà còn làm bạn với tiểu thư ư? Thật là si tâm vọng tưởng."
Bóng đêm đã dần buông xuống.
Vú nuôi nói xong, lén che miệng ngáp một cái, nhìn thấy Hứa Từ Lộ vẫy tay gọi vệ sĩ đến liền vội vàng lên tiếng, "Tiểu thư, tôi có thể đi theo cô, không vội về nhà."
Không ai canh giữ bên cạnh.
Vú nuôi lo lắng Phương gia sẽ lừa gạt tiểu thư, đừng tưởng rằng bà không nhìn thấy Điền Ngọc Nga chiều nay liên tục dẫn theo con trai trưởng đi lại trước mặt tiểu thư.
Tiểu thư còn trẻ, lại được Hứa gia bảo vệ rất tốt.
Vú nuôi thực sự lo lắng tiểu thư sẽ gặp nguy hiểm.
"Mẹ Liên, mẹ về trước đi." Hứa Từ Lộ thấy mẹ Liên còn muốn cự tuyệt, ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía trong sảnh, mỉm cười.
"Tôi nghĩ, tôi còn muốn xem thêm vở kịch mới này nữa mới có thể về."
Lần trước ở quán xem bói đã gặp Sở Nguyệt Nịnh bói toán, không ngờ lần này lại có thể nhìn thấy cô trị Tất Hồng.
Vị Sở tiểu thư này, dường như còn đặc biệt hơn so với tưởng tượng của cô.
Sự việc của Tất Hồng tạm thời hạ màn.
Sở Nguyệt Nịnh đã nói đến nước này, có người tự tìm đường chết, cô sẽ không ngăn cản.
Phương Kinh Quốc lo lắng Tất Hồng sẽ ghi hận, rốt cuộc ông ta còn muốn dựa vào Tất Hồng để mượn vốn xoay vòng đầu tư cho Kiều thị.
Lúc đang do dự có nên đi trấn an Tất Hồng trước hay không thì ông ta liền nhìn thấy Kiều Tinh tự mình đi lấy chiếc ghế sofa da bọc nhung để Sở Nguyệt Nịnh ngồi xuống.
Nội tâm ông ta tức khắc vui mừng khôn xiết.
Đúng vậy, chỉ cần có Kiều gia này chống lưng, ông ta nào cần phải lo lắng việc không có tài chính?
Nhìn cách Kiều Tinh cẩn thận đối xử với Sở Nguyệt Nịnh, không phải là đại diện cho việc cô đã nắm chắc Kiều gia nhị thiếu sao?
Phương Kinh Quốc nhìn vào Sở Nguyệt Nịnh, chỉ kém vài tuổi mà thôi, tình yêu chị em cũng không phải không thể!
DTV
"Bố." Phương Giai Giai tức giận đi tìm ông ta để cáo trạng, lại bị Phương Kinh Quốc đẩy ra.
"Các vị."
Phương Kinh Quốc từ trên bàn ăn bưng ly rượu vang đỏ hướng mọi người, "Phương mỗ có việc tuyên bố."
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… "Nhưng nếu là thật thì sao?""Sao có thể thật được, nghĩ cũng biết là lừa đảo. Thai nhi ở trong bụng phụ nữ, họ không bảo vệ tốt thì trách ai được?""Oan có đầu nợ có chủ, muốn tìm cũng phải tìm người phụ nữ chứ."Một vị thiên kim đang nhìn Hứa Từ Lộ trong sảnh tiệc, lặng lẽ hỏi: "Hứa tiểu thư, chuyện này theo ý cô thì sao?"Hứa Từ Lộ toát lên vẻ kiêu hãnh, tùy ý quét mắt một cái mang theo sự ngang ngược kiêu ngạo phóng túng, rồi thu hồi ánh mắt.Thiên kim vốn muốn mượn đề tài giao lưu nhưng chỉ có thể ngượng ngùng rời đi."Tiểu thư, người vừa rồi là người nhà Lý gia à?" Vú nuôi đúng lúc đi ra, lo lắng nhìn tiểu thư nhà mình.Tiểu thư chiều nay vừa mới bay từ Paris về, hẳn là rất mệt mỏi. Cũng không biết vì sao mà còn phải đến Phương gia một chuyến.Gia đình Phương gia tổ chức yến tiệc, sao có thể khiến tiểu thư nhà mình tự mình đến được?Hay là thật sự coi Phương Giai Giai là bạn thân?Càng nghĩ, v.ú nuôi càng lo lắng.Bà quyết định sau khi trở về sẽ khuyên nhủ tiểu thư, Phương Giai Giai xuất thân từ gia đình bình dân, sao có thể xứng làm bạn thân với tiểu thư?Xem qua toàn bộ câu chuyện, nhìn vị Sở tiểu thư kia lại có cách cư xử ung dung bình tĩnh, biết tiến biết lùi, phẩm chất cao quý như vậy mới xứng đáng để đại tiểu thư kết bạn.Đáng tiếc.Vú nuôi đã nghe lén bàn tán bên ngoài, tự nhiên cũng biết thân phận thật sự của Sở Nguyệt Nịnh.Cũng không biết vì sao mà cô lại đến Phương gia.Hứa Từ Lộ không hề che giấu sự chán ghét trên mặt, "Là con gái Lý gia.""Thật là con gái Lý gia ư?" Vú nuôi cũng đầy vẻ khinh thường, "Lý gia cũng là lòng lang dạ sói, vì bao dưỡng tình nhân mà bức tử chính cung. Loại người không ra gì như thế mà còn làm bạn với tiểu thư ư? Thật là si tâm vọng tưởng."Bóng đêm đã dần buông xuống. Vú nuôi nói xong, lén che miệng ngáp một cái, nhìn thấy Hứa Từ Lộ vẫy tay gọi vệ sĩ đến liền vội vàng lên tiếng, "Tiểu thư, tôi có thể đi theo cô, không vội về nhà."Không ai canh giữ bên cạnh.Vú nuôi lo lắng Phương gia sẽ lừa gạt tiểu thư, đừng tưởng rằng bà không nhìn thấy Điền Ngọc Nga chiều nay liên tục dẫn theo con trai trưởng đi lại trước mặt tiểu thư.Tiểu thư còn trẻ, lại được Hứa gia bảo vệ rất tốt.Vú nuôi thực sự lo lắng tiểu thư sẽ gặp nguy hiểm."Mẹ Liên, mẹ về trước đi." Hứa Từ Lộ thấy mẹ Liên còn muốn cự tuyệt, ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía trong sảnh, mỉm cười."Tôi nghĩ, tôi còn muốn xem thêm vở kịch mới này nữa mới có thể về."Lần trước ở quán xem bói đã gặp Sở Nguyệt Nịnh bói toán, không ngờ lần này lại có thể nhìn thấy cô trị Tất Hồng.Vị Sở tiểu thư này, dường như còn đặc biệt hơn so với tưởng tượng của cô.Sự việc của Tất Hồng tạm thời hạ màn.Sở Nguyệt Nịnh đã nói đến nước này, có người tự tìm đường chết, cô sẽ không ngăn cản.Phương Kinh Quốc lo lắng Tất Hồng sẽ ghi hận, rốt cuộc ông ta còn muốn dựa vào Tất Hồng để mượn vốn xoay vòng đầu tư cho Kiều thị.Lúc đang do dự có nên đi trấn an Tất Hồng trước hay không thì ông ta liền nhìn thấy Kiều Tinh tự mình đi lấy chiếc ghế sofa da bọc nhung để Sở Nguyệt Nịnh ngồi xuống.Nội tâm ông ta tức khắc vui mừng khôn xiết.Đúng vậy, chỉ cần có Kiều gia này chống lưng, ông ta nào cần phải lo lắng việc không có tài chính?Nhìn cách Kiều Tinh cẩn thận đối xử với Sở Nguyệt Nịnh, không phải là đại diện cho việc cô đã nắm chắc Kiều gia nhị thiếu sao?Phương Kinh Quốc nhìn vào Sở Nguyệt Nịnh, chỉ kém vài tuổi mà thôi, tình yêu chị em cũng không phải không thể!DTV"Bố." Phương Giai Giai tức giận đi tìm ông ta để cáo trạng, lại bị Phương Kinh Quốc đẩy ra."Các vị."Phương Kinh Quốc từ trên bàn ăn bưng ly rượu vang đỏ hướng mọi người, "Phương mỗ có việc tuyên bố."