"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…
Chương 413: Chương 413
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… "Không thể nào, đều nói con nuôi rất hiếu thuận, sao lại lấy trộm tiền?""Tiền tài động lòng người, hai vợ chồng còn vì tiền mà trở mặt, huống chi là con nuôi?"Đào Hải Chu đầu óc choáng váng, rối bời, chợt nghe thầy bói nói cũng nghĩ giống như mọi người."Tiền đều khóa trong két sắt, A Hào hẳn là không thể lấy trộm tiền, trừ phi là có mật mã." Đào Hải Chu nghi ngờ hỏi, "Đại sư, hay là có chỗ nào nhầm không?"Con nuôi ngày thường tác phong đàng hoàng, thật sự không giống người sẽ ăn cắp."Chờ đã, ông sẽ rõ ngay thôi." Sở Nguyệt Nịnh vẫn chưa vội giải thích, mà lại hỏi: "Ông có phải sau sinh một đứa con, rồi không có con thứ hai không?"Đào Hải Chu vẻ mặt mơ hồ, "Đại sư, sao đại sư lại tính được cả chuyện này?""Đương nhiên, con cái chính là một quẻ trong mệnh cục của ông." Sở Nguyệt Nịnh nói xong, liền kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của đối phương.Đào Hải Chu mím môi, sau đó gật đầu: "Đúng chỉ có một đứa con.""Tôi và vợ đều thích trẻ con, ban đầu dự định ít nhất sẽ có hai đứa. Đáng tiếc mọi việc không như mong muốn. Tôi và vợ đã thử khoảng hai năm nhưng không có thai lần nào. Cũng đã đi khám bệnh viện, cả hai đều khỏe mạnh, không có vấn đề về khả năng sinh sản, nhưng vẫn không có con."Chuyện này tôi lo lắng sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của vợ, nên vẫn luôn giấu, nói với bên ngoài nói là không muốn sinh thêm. Ngay cả con trai cũng nghĩ là vậy." Ông ta thật không ngờ chuyện kín mít như vậy mà cũng có thể tính ra được.Trong lòng bội phục thầy bói vô cùng. Khó trách tuổi còn trẻ đã được mệnh danh là "Thần toán phố Miếu".Sở Nguyệt Nịnh khẽ gật đầu, "Mệnh cục của ông sẽ không có con thứ hai, mệnh trung chỉ định một con, khả năng thụ thai tự nhiên để có con thứ hai là vô cùng mong manh."Cô giải thích thêm, "Rất nhiều vợ chồng kết hôn nhiều năm không mang thai cũng là có nguyên nhân. Thời điểm chưa đến, khi nào đến con sẽ đến."Đào Hải Chu gật đầu, cuối cùng giải tỏa được thắc mắc bấy lâu nay, "Thì ra là vậy, vậy vợ tôi cũng không cần phải lo lắng nữa."Ở độ tuổi bọn họ, đều có quan niệm "nhiều con nhiều phúc", trước đây ông ta cũng có chấp niệm, giờ nghe đại sư nói xong, ngược lại cũng giải tỏa được khúc mắc.Một đứa con cũng là phúc khí.Ông ta nói xong, đầu óc cũng cuối cùng cũng quay lại đây, "Đại sư, hay là nhận con nuôi sẽ ảnh hưởng đến tôi?"Sở Nguyệt Nịnh không phủ nhận, "Mệnh trung của ông chỉ định có một đứa con nối dõi, như vậy mới có thể ổn định tài lộc và vận mệnh. Nhận con nuôi đồng nghĩa với việc ông muốn gánh vác vận mệnh và nghiệp báo cùng với người đó."Nói xong, cô dừng lại một chút: "Mệnh của ông thuận lợi, vận thế của ông hẳn là từ 22 tuổi bắt đầu khởi sắc, đến 30 tuổi đã trải qua một lần trắc trở nhỏ."Đào Hải Chu gật đầu: "Không sai, 30 tuổi năm ấy làm ăn thua lỗ do bạn bè lừa đảo mất 20 vạn. Cũng từ đó tôi không còn tin tưởng bạn bè, một mình tự gây dựng sự nghiệp.""Sau 30 tuổi, trải qua trắc trở, ông lại nhìn thấy cơ hội, chính cơ hội này giúp ông thăng tiến nhanh chóng, kiếm được một khoản tiền lớn."Đào Hải Chu nhớ lại thời điểm kiếm được hai trăm vạn năm 30 tuổi, không giấu được vẻ mặt tươi cười: "Đại sư nói đúng quá."Sở Nguyệt Nịnh bấm bát tự, nhàn nhã nói: "Từ 30 tuổi đến 50 tuổi, ông sẽ một đường thăng tiến, công việc càng làm càng lớn, tài lộc càng ngày càng nhiều. Sau 50 tuổi về hưu, hưởng tuổi già an nhàn, con cháu đầy đàn. Theo như tính, làm sao ông có thể phá sản được?""Vận mệnh của những người trong gia đình vốn là tương sinh tương khắc, cùng chung một dòng máu. Hiện tại mệnh cục thay đổi, ông nhận con nuôi, có nhiều đứa con trai. Vận thế nghiêng lệch, ông thay thế anh ta che chở tai ương, anh ta vượt qua kiếp nạn, mệnh càng cường thế thì vận mệnh và tài lộc của ông sẽ bị chia bớt."
"Không thể nào, đều nói con nuôi rất hiếu thuận, sao lại lấy trộm tiền?"
"Tiền tài động lòng người, hai vợ chồng còn vì tiền mà trở mặt, huống chi là con nuôi?"
Đào Hải Chu đầu óc choáng váng, rối bời, chợt nghe thầy bói nói cũng nghĩ giống như mọi người.
"Tiền đều khóa trong két sắt, A Hào hẳn là không thể lấy trộm tiền, trừ phi là có mật mã." Đào Hải Chu nghi ngờ hỏi, "Đại sư, hay là có chỗ nào nhầm không?"
Con nuôi ngày thường tác phong đàng hoàng, thật sự không giống người sẽ ăn cắp.
"Chờ đã, ông sẽ rõ ngay thôi." Sở Nguyệt Nịnh vẫn chưa vội giải thích, mà lại hỏi: "Ông có phải sau sinh một đứa con, rồi không có con thứ hai không?"
Đào Hải Chu vẻ mặt mơ hồ, "Đại sư, sao đại sư lại tính được cả chuyện này?"
"Đương nhiên, con cái chính là một quẻ trong mệnh cục của ông." Sở Nguyệt Nịnh nói xong, liền kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của đối phương.
Đào Hải Chu mím môi, sau đó gật đầu: "Đúng chỉ có một đứa con."
"Tôi và vợ đều thích trẻ con, ban đầu dự định ít nhất sẽ có hai đứa. Đáng tiếc mọi việc không như mong muốn. Tôi và vợ đã thử khoảng hai năm nhưng không có thai lần nào. Cũng đã đi khám bệnh viện, cả hai đều khỏe mạnh, không có vấn đề về khả năng sinh sản, nhưng vẫn không có con.
"Chuyện này tôi lo lắng sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của vợ, nên vẫn luôn giấu, nói với bên ngoài nói là không muốn sinh thêm. Ngay cả con trai cũng nghĩ là vậy."
Ông ta thật không ngờ chuyện kín mít như vậy mà cũng có thể tính ra được.
Trong lòng bội phục thầy bói vô cùng.
Khó trách tuổi còn trẻ đã được mệnh danh là "Thần toán phố Miếu".
Sở Nguyệt Nịnh khẽ gật đầu, "Mệnh cục của ông sẽ không có con thứ hai, mệnh trung chỉ định một con, khả năng thụ thai tự nhiên để có con thứ hai là vô cùng mong manh."
Cô giải thích thêm, "Rất nhiều vợ chồng kết hôn nhiều năm không mang thai cũng là có nguyên nhân. Thời điểm chưa đến, khi nào đến con sẽ đến."
Đào Hải Chu gật đầu, cuối cùng giải tỏa được thắc mắc bấy lâu nay, "Thì ra là vậy, vậy vợ tôi cũng không cần phải lo lắng nữa."
Ở độ tuổi bọn họ, đều có quan niệm "nhiều con nhiều phúc", trước đây ông ta cũng có chấp niệm, giờ nghe đại sư nói xong, ngược lại cũng giải tỏa được khúc mắc.
Một đứa con cũng là phúc khí.
Ông ta nói xong, đầu óc cũng cuối cùng cũng quay lại đây, "Đại sư, hay là nhận con nuôi sẽ ảnh hưởng đến tôi?"
Sở Nguyệt Nịnh không phủ nhận, "Mệnh trung của ông chỉ định có một đứa con nối dõi, như vậy mới có thể ổn định tài lộc và vận mệnh. Nhận con nuôi đồng nghĩa với việc ông muốn gánh vác vận mệnh và nghiệp báo cùng với người đó."
Nói xong, cô dừng lại một chút: "Mệnh của ông thuận lợi, vận thế của ông hẳn là từ 22 tuổi bắt đầu khởi sắc, đến 30 tuổi đã trải qua một lần trắc trở nhỏ."
Đào Hải Chu gật đầu: "Không sai, 30 tuổi năm ấy làm ăn thua lỗ do bạn bè lừa đảo mất 20 vạn. Cũng từ đó tôi không còn tin tưởng bạn bè, một mình tự gây dựng sự nghiệp."
"Sau 30 tuổi, trải qua trắc trở, ông lại nhìn thấy cơ hội, chính cơ hội này giúp ông thăng tiến nhanh chóng, kiếm được một khoản tiền lớn."
Đào Hải Chu nhớ lại thời điểm kiếm được hai trăm vạn năm 30 tuổi, không giấu được vẻ mặt tươi cười: "Đại sư nói đúng quá."
Sở Nguyệt Nịnh bấm bát tự, nhàn nhã nói: "Từ 30 tuổi đến 50 tuổi, ông sẽ một đường thăng tiến, công việc càng làm càng lớn, tài lộc càng ngày càng nhiều. Sau 50 tuổi về hưu, hưởng tuổi già an nhàn, con cháu đầy đàn. Theo như tính, làm sao ông có thể phá sản được?"
"Vận mệnh của những người trong gia đình vốn là tương sinh tương khắc, cùng chung một dòng máu. Hiện tại mệnh cục thay đổi, ông nhận con nuôi, có nhiều đứa con trai. Vận thế nghiêng lệch, ông thay thế anh ta che chở tai ương, anh ta vượt qua kiếp nạn, mệnh càng cường thế thì vận mệnh và tài lộc của ông sẽ bị chia bớt."
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ… "Không thể nào, đều nói con nuôi rất hiếu thuận, sao lại lấy trộm tiền?""Tiền tài động lòng người, hai vợ chồng còn vì tiền mà trở mặt, huống chi là con nuôi?"Đào Hải Chu đầu óc choáng váng, rối bời, chợt nghe thầy bói nói cũng nghĩ giống như mọi người."Tiền đều khóa trong két sắt, A Hào hẳn là không thể lấy trộm tiền, trừ phi là có mật mã." Đào Hải Chu nghi ngờ hỏi, "Đại sư, hay là có chỗ nào nhầm không?"Con nuôi ngày thường tác phong đàng hoàng, thật sự không giống người sẽ ăn cắp."Chờ đã, ông sẽ rõ ngay thôi." Sở Nguyệt Nịnh vẫn chưa vội giải thích, mà lại hỏi: "Ông có phải sau sinh một đứa con, rồi không có con thứ hai không?"Đào Hải Chu vẻ mặt mơ hồ, "Đại sư, sao đại sư lại tính được cả chuyện này?""Đương nhiên, con cái chính là một quẻ trong mệnh cục của ông." Sở Nguyệt Nịnh nói xong, liền kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của đối phương.Đào Hải Chu mím môi, sau đó gật đầu: "Đúng chỉ có một đứa con.""Tôi và vợ đều thích trẻ con, ban đầu dự định ít nhất sẽ có hai đứa. Đáng tiếc mọi việc không như mong muốn. Tôi và vợ đã thử khoảng hai năm nhưng không có thai lần nào. Cũng đã đi khám bệnh viện, cả hai đều khỏe mạnh, không có vấn đề về khả năng sinh sản, nhưng vẫn không có con."Chuyện này tôi lo lắng sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của vợ, nên vẫn luôn giấu, nói với bên ngoài nói là không muốn sinh thêm. Ngay cả con trai cũng nghĩ là vậy." Ông ta thật không ngờ chuyện kín mít như vậy mà cũng có thể tính ra được.Trong lòng bội phục thầy bói vô cùng. Khó trách tuổi còn trẻ đã được mệnh danh là "Thần toán phố Miếu".Sở Nguyệt Nịnh khẽ gật đầu, "Mệnh cục của ông sẽ không có con thứ hai, mệnh trung chỉ định một con, khả năng thụ thai tự nhiên để có con thứ hai là vô cùng mong manh."Cô giải thích thêm, "Rất nhiều vợ chồng kết hôn nhiều năm không mang thai cũng là có nguyên nhân. Thời điểm chưa đến, khi nào đến con sẽ đến."Đào Hải Chu gật đầu, cuối cùng giải tỏa được thắc mắc bấy lâu nay, "Thì ra là vậy, vậy vợ tôi cũng không cần phải lo lắng nữa."Ở độ tuổi bọn họ, đều có quan niệm "nhiều con nhiều phúc", trước đây ông ta cũng có chấp niệm, giờ nghe đại sư nói xong, ngược lại cũng giải tỏa được khúc mắc.Một đứa con cũng là phúc khí.Ông ta nói xong, đầu óc cũng cuối cùng cũng quay lại đây, "Đại sư, hay là nhận con nuôi sẽ ảnh hưởng đến tôi?"Sở Nguyệt Nịnh không phủ nhận, "Mệnh trung của ông chỉ định có một đứa con nối dõi, như vậy mới có thể ổn định tài lộc và vận mệnh. Nhận con nuôi đồng nghĩa với việc ông muốn gánh vác vận mệnh và nghiệp báo cùng với người đó."Nói xong, cô dừng lại một chút: "Mệnh của ông thuận lợi, vận thế của ông hẳn là từ 22 tuổi bắt đầu khởi sắc, đến 30 tuổi đã trải qua một lần trắc trở nhỏ."Đào Hải Chu gật đầu: "Không sai, 30 tuổi năm ấy làm ăn thua lỗ do bạn bè lừa đảo mất 20 vạn. Cũng từ đó tôi không còn tin tưởng bạn bè, một mình tự gây dựng sự nghiệp.""Sau 30 tuổi, trải qua trắc trở, ông lại nhìn thấy cơ hội, chính cơ hội này giúp ông thăng tiến nhanh chóng, kiếm được một khoản tiền lớn."Đào Hải Chu nhớ lại thời điểm kiếm được hai trăm vạn năm 30 tuổi, không giấu được vẻ mặt tươi cười: "Đại sư nói đúng quá."Sở Nguyệt Nịnh bấm bát tự, nhàn nhã nói: "Từ 30 tuổi đến 50 tuổi, ông sẽ một đường thăng tiến, công việc càng làm càng lớn, tài lộc càng ngày càng nhiều. Sau 50 tuổi về hưu, hưởng tuổi già an nhàn, con cháu đầy đàn. Theo như tính, làm sao ông có thể phá sản được?""Vận mệnh của những người trong gia đình vốn là tương sinh tương khắc, cùng chung một dòng máu. Hiện tại mệnh cục thay đổi, ông nhận con nuôi, có nhiều đứa con trai. Vận thế nghiêng lệch, ông thay thế anh ta che chở tai ương, anh ta vượt qua kiếp nạn, mệnh càng cường thế thì vận mệnh và tài lộc của ông sẽ bị chia bớt."