"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…

Chương 545: Chương 545

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…   Trên thực tế, nếu Liêu Đại Bằng không đến quán nước đường mà đi nơi khác, thì ông có thể thành công.Người phụ nữ bị hại chết, sau khi cảnh sát điều tra, kết luận chỉ có thể là do tai nạn ngạt thở do tắm rửa trong phòng tắm kín có khí than.Liêu Đại Bằng sẽ ung dung thoát khỏi vòng pháp luật."Mẹ kiếp! Cô là con điên! Cô bị bệnh tâm thần!" Liêu Đại Bằng hoảng loạn chửi bới, một bên muốn lui lại, một bên muốn bỏ chạy. Nhưng ông chưa kịp rời khỏi quán nước đường thì đã bị một lực mạnh từ phía sau đè xuống.Ông ngã sấp mặt xuống nền xi măng, mũi đập mạnh xuống đất, gãy mất một chiếc răng cửa."Ái da!"Liêu Đại Bằng ngẩng mặt lên, m.á.u từ mũi chảy ròng ròng xuống cằm. Ông thè lưỡi *****, nếm thấy mùi m.á.u tanh, lửa giận bùng lên, muốn xem ai dám đ.â.m ông."Thằng khốn nạn! Mày dám đ.â.m tao à?"Một tiếng cười lạnh quen thuộc vang lên, Liêu Đại Bằng lật người lại nhìn, thấy đó là anh em tốt của mình, ông lập tức hoảng sợ run rẩy như cún con, vội vàng nắm lấy cổ áo người kia."A Phi, nghe tôi giải thích, mọi chuyện không như vậy."A Phi túm lấy cổ áo Liêu Đại Bằng, vẻ mặt u ám và phẫn nộ chất vấn: "Mày dám nói đại sư tính sai sao? Mọi người đều không biết sự thật ư nhưng tao còn có thể không rõ ràng sao? Đại sư giảng giải sự việc xảy ra vào cùng một ngày!"A Phi hoang mang tột độ. Chị dâu mà hắn vẫn luôn tôn kính không thể nào có ý tưởng bậy bạ được. Hắn làm sao có thể say xỉn đến mức không tỉnh táo mà dám nhục mạ chị dâu chứ?Hóa ra kẻ chủ mưu tất cả chính là Liêu Đại Bằng! A Phi hung hãn tung nắm đ.ấ.m đập vào cằm Liêu Đại Bằng, gầm lên, "Anh là con cầm thú! Súc sinh! chị dâu đã vất vả vì anh bao nhiêu năm, vậy mà anh dám nhục mạ chị ấy! Còn khiến tôi ly hôn với vợ mình, giờ đây vợ tôi cùng con gái đã ra nước ngoài vĩnh viễn không quay lại. Anh hủy hoại gia đình tôi!"Nghĩ đến việc không bao giờ được gặp lại người vợ bảo bối và con gái của mình, A Phi liền đau đớn đến nghẹn ngào.Hắn ra tay càng lúc càng mạnh, hoàn toàn áp đảo Liêu Đại Bằng, liên tiếp tung ra những cú đ.ấ.m như trời giáng.DTVMáu phun ra từ miệng Liêu Đại Bằng, ông van xin tha mạng nhưng vô ích.Cuối cùng, một chiếc răng của Liêu Đại Bằng văng ra bởi lực đánh quá mạnh.Mãi đến khi A Phi trút xong cơn giận, hắn nhớ ra chuyện gì đó, liền đứng dậy và cúi chào Sở Nguyệt Nịnh. Nếu không có vị đại sư này, có lẽ cả đời hắn cũng không thể biết được sự thật.Sau khi cúi chào, A Phi lại hiện rõ vẻ lo lắng trên khuôn mặt. "Đại sư, vừa rồi cô nói Liêu Đại Bằng muốn g.i.ế.c chị dâu, liệu chị ấy có sao không?"Sở Nguyệt Nịnh nhíu mày, bấm đốt ngón tay tính toán vị trí của người phụ nữ, vẻ mặt đăm chiêu. "Rất nguy hiểm."A Phi hoảng hốt. Chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến chị dâu, dù có ly hôn với Liêu Đại Bằng thì hắn cũng sẽ luôn tôn trọng bà ấy."Đại sư, tôi sẽ đi tìm chị ấy."A Phi đi đến căn phòng mà Liêu Đại Bằng mua để làm quà cưới cho vợ. Tuy nhiên, hắn không biết rằng hiện tại chị dâu không hề ở đó.Sở Nguyệt Nịnh lấy điện thoại ra khỏi túi, bấm số gọi đến đường dây nóng báo cảnh sát. Cô trình bày lại sự việc một lần nữa.Nhóm cảnh sát bên kia điện thoại rất coi trọng vụ việc, vội vàng hỏi vị trí cụ thể của nạn nhân.Sở Nguyệt Nịnh nhíu mày, nhìn về phía Liêu Đại Bằng. "Nếu bây giờ ông khai báo vị trí ở của vợ mình, có lẽ mọi chuyện vẫn còn cứu vãn."Liêu Đại Bằng bị người ta ấn ngã xuống đất, m.á.u chảy ra từ mũi và miệng. Ông cười gằn: "Đừng hòng tôi nói cho cô biết. Căn phòng đó mới mua, không ai biết ở đâu. Nếu tôi không trốn thoát được, vậy thì kéo theo cô ta cùng chết, làm vợ chồng dưới âm phủ thôi!"

 

 

Trên thực tế, nếu Liêu Đại Bằng không đến quán nước đường mà đi nơi khác, thì ông có thể thành công.

Người phụ nữ bị hại chết, sau khi cảnh sát điều tra, kết luận chỉ có thể là do tai nạn ngạt thở do tắm rửa trong phòng tắm kín có khí than.

Liêu Đại Bằng sẽ ung dung thoát khỏi vòng pháp luật.

"Mẹ kiếp! Cô là con điên! Cô bị bệnh tâm thần!" Liêu Đại Bằng hoảng loạn chửi bới, một bên muốn lui lại, một bên muốn bỏ chạy. Nhưng ông chưa kịp rời khỏi quán nước đường thì đã bị một lực mạnh từ phía sau đè xuống.

Ông ngã sấp mặt xuống nền xi măng, mũi đập mạnh xuống đất, gãy mất một chiếc răng cửa.

"Ái da!"

Liêu Đại Bằng ngẩng mặt lên, m.á.u từ mũi chảy ròng ròng xuống cằm. Ông thè lưỡi *****, nếm thấy mùi m.á.u tanh, lửa giận bùng lên, muốn xem ai dám đ.â.m ông.

"Thằng khốn nạn! Mày dám đ.â.m tao à?"

Một tiếng cười lạnh quen thuộc vang lên, Liêu Đại Bằng lật người lại nhìn, thấy đó là anh em tốt của mình, ông lập tức hoảng sợ run rẩy như cún con, vội vàng nắm lấy cổ áo người kia.

"A Phi, nghe tôi giải thích, mọi chuyện không như vậy."

A Phi túm lấy cổ áo Liêu Đại Bằng, vẻ mặt u ám và phẫn nộ chất vấn: "Mày dám nói đại sư tính sai sao? Mọi người đều không biết sự thật ư nhưng tao còn có thể không rõ ràng sao? Đại sư giảng giải sự việc xảy ra vào cùng một ngày!"

A Phi hoang mang tột độ. Chị dâu mà hắn vẫn luôn tôn kính không thể nào có ý tưởng bậy bạ được. Hắn làm sao có thể say xỉn đến mức không tỉnh táo mà dám nhục mạ chị dâu chứ?

Hóa ra kẻ chủ mưu tất cả chính là Liêu Đại Bằng!

 

A Phi hung hãn tung nắm đ.ấ.m đập vào cằm Liêu Đại Bằng, gầm lên, "Anh là con cầm thú! Súc sinh! chị dâu đã vất vả vì anh bao nhiêu năm, vậy mà anh dám nhục mạ chị ấy! Còn khiến tôi ly hôn với vợ mình, giờ đây vợ tôi cùng con gái đã ra nước ngoài vĩnh viễn không quay lại. Anh hủy hoại gia đình tôi!"

Nghĩ đến việc không bao giờ được gặp lại người vợ bảo bối và con gái của mình, A Phi liền đau đớn đến nghẹn ngào.

Hắn ra tay càng lúc càng mạnh, hoàn toàn áp đảo Liêu Đại Bằng, liên tiếp tung ra những cú đ.ấ.m như trời giáng.

DTV

Máu phun ra từ miệng Liêu Đại Bằng, ông van xin tha mạng nhưng vô ích.

Cuối cùng, một chiếc răng của Liêu Đại Bằng văng ra bởi lực đánh quá mạnh.

Mãi đến khi A Phi trút xong cơn giận, hắn nhớ ra chuyện gì đó, liền đứng dậy và cúi chào Sở Nguyệt Nịnh. Nếu không có vị đại sư này, có lẽ cả đời hắn cũng không thể biết được sự thật.

Sau khi cúi chào, A Phi lại hiện rõ vẻ lo lắng trên khuôn mặt. "Đại sư, vừa rồi cô nói Liêu Đại Bằng muốn g.i.ế.c chị dâu, liệu chị ấy có sao không?"

Sở Nguyệt Nịnh nhíu mày, bấm đốt ngón tay tính toán vị trí của người phụ nữ, vẻ mặt đăm chiêu. "Rất nguy hiểm."

A Phi hoảng hốt. Chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến chị dâu, dù có ly hôn với Liêu Đại Bằng thì hắn cũng sẽ luôn tôn trọng bà ấy.

"Đại sư, tôi sẽ đi tìm chị ấy."

A Phi đi đến căn phòng mà Liêu Đại Bằng mua để làm quà cưới cho vợ. Tuy nhiên, hắn không biết rằng hiện tại chị dâu không hề ở đó.

Sở Nguyệt Nịnh lấy điện thoại ra khỏi túi, bấm số gọi đến đường dây nóng báo cảnh sát. Cô trình bày lại sự việc một lần nữa.

Nhóm cảnh sát bên kia điện thoại rất coi trọng vụ việc, vội vàng hỏi vị trí cụ thể của nạn nhân.

Sở Nguyệt Nịnh nhíu mày, nhìn về phía Liêu Đại Bằng. "Nếu bây giờ ông khai báo vị trí ở của vợ mình, có lẽ mọi chuyện vẫn còn cứu vãn."

Liêu Đại Bằng bị người ta ấn ngã xuống đất, m.á.u chảy ra từ mũi và miệng. Ông cười gằn: "Đừng hòng tôi nói cho cô biết. Căn phòng đó mới mua, không ai biết ở đâu. Nếu tôi không trốn thoát được, vậy thì kéo theo cô ta cùng chết, làm vợ chồng dưới âm phủ thôi!"

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…   Trên thực tế, nếu Liêu Đại Bằng không đến quán nước đường mà đi nơi khác, thì ông có thể thành công.Người phụ nữ bị hại chết, sau khi cảnh sát điều tra, kết luận chỉ có thể là do tai nạn ngạt thở do tắm rửa trong phòng tắm kín có khí than.Liêu Đại Bằng sẽ ung dung thoát khỏi vòng pháp luật."Mẹ kiếp! Cô là con điên! Cô bị bệnh tâm thần!" Liêu Đại Bằng hoảng loạn chửi bới, một bên muốn lui lại, một bên muốn bỏ chạy. Nhưng ông chưa kịp rời khỏi quán nước đường thì đã bị một lực mạnh từ phía sau đè xuống.Ông ngã sấp mặt xuống nền xi măng, mũi đập mạnh xuống đất, gãy mất một chiếc răng cửa."Ái da!"Liêu Đại Bằng ngẩng mặt lên, m.á.u từ mũi chảy ròng ròng xuống cằm. Ông thè lưỡi *****, nếm thấy mùi m.á.u tanh, lửa giận bùng lên, muốn xem ai dám đ.â.m ông."Thằng khốn nạn! Mày dám đ.â.m tao à?"Một tiếng cười lạnh quen thuộc vang lên, Liêu Đại Bằng lật người lại nhìn, thấy đó là anh em tốt của mình, ông lập tức hoảng sợ run rẩy như cún con, vội vàng nắm lấy cổ áo người kia."A Phi, nghe tôi giải thích, mọi chuyện không như vậy."A Phi túm lấy cổ áo Liêu Đại Bằng, vẻ mặt u ám và phẫn nộ chất vấn: "Mày dám nói đại sư tính sai sao? Mọi người đều không biết sự thật ư nhưng tao còn có thể không rõ ràng sao? Đại sư giảng giải sự việc xảy ra vào cùng một ngày!"A Phi hoang mang tột độ. Chị dâu mà hắn vẫn luôn tôn kính không thể nào có ý tưởng bậy bạ được. Hắn làm sao có thể say xỉn đến mức không tỉnh táo mà dám nhục mạ chị dâu chứ?Hóa ra kẻ chủ mưu tất cả chính là Liêu Đại Bằng! A Phi hung hãn tung nắm đ.ấ.m đập vào cằm Liêu Đại Bằng, gầm lên, "Anh là con cầm thú! Súc sinh! chị dâu đã vất vả vì anh bao nhiêu năm, vậy mà anh dám nhục mạ chị ấy! Còn khiến tôi ly hôn với vợ mình, giờ đây vợ tôi cùng con gái đã ra nước ngoài vĩnh viễn không quay lại. Anh hủy hoại gia đình tôi!"Nghĩ đến việc không bao giờ được gặp lại người vợ bảo bối và con gái của mình, A Phi liền đau đớn đến nghẹn ngào.Hắn ra tay càng lúc càng mạnh, hoàn toàn áp đảo Liêu Đại Bằng, liên tiếp tung ra những cú đ.ấ.m như trời giáng.DTVMáu phun ra từ miệng Liêu Đại Bằng, ông van xin tha mạng nhưng vô ích.Cuối cùng, một chiếc răng của Liêu Đại Bằng văng ra bởi lực đánh quá mạnh.Mãi đến khi A Phi trút xong cơn giận, hắn nhớ ra chuyện gì đó, liền đứng dậy và cúi chào Sở Nguyệt Nịnh. Nếu không có vị đại sư này, có lẽ cả đời hắn cũng không thể biết được sự thật.Sau khi cúi chào, A Phi lại hiện rõ vẻ lo lắng trên khuôn mặt. "Đại sư, vừa rồi cô nói Liêu Đại Bằng muốn g.i.ế.c chị dâu, liệu chị ấy có sao không?"Sở Nguyệt Nịnh nhíu mày, bấm đốt ngón tay tính toán vị trí của người phụ nữ, vẻ mặt đăm chiêu. "Rất nguy hiểm."A Phi hoảng hốt. Chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến chị dâu, dù có ly hôn với Liêu Đại Bằng thì hắn cũng sẽ luôn tôn trọng bà ấy."Đại sư, tôi sẽ đi tìm chị ấy."A Phi đi đến căn phòng mà Liêu Đại Bằng mua để làm quà cưới cho vợ. Tuy nhiên, hắn không biết rằng hiện tại chị dâu không hề ở đó.Sở Nguyệt Nịnh lấy điện thoại ra khỏi túi, bấm số gọi đến đường dây nóng báo cảnh sát. Cô trình bày lại sự việc một lần nữa.Nhóm cảnh sát bên kia điện thoại rất coi trọng vụ việc, vội vàng hỏi vị trí cụ thể của nạn nhân.Sở Nguyệt Nịnh nhíu mày, nhìn về phía Liêu Đại Bằng. "Nếu bây giờ ông khai báo vị trí ở của vợ mình, có lẽ mọi chuyện vẫn còn cứu vãn."Liêu Đại Bằng bị người ta ấn ngã xuống đất, m.á.u chảy ra từ mũi và miệng. Ông cười gằn: "Đừng hòng tôi nói cho cô biết. Căn phòng đó mới mua, không ai biết ở đâu. Nếu tôi không trốn thoát được, vậy thì kéo theo cô ta cùng chết, làm vợ chồng dưới âm phủ thôi!"

Chương 545: Chương 545