"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…

Chương 601: Chương 601

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…   Kỳ Thiên Duệ là người nổi tiếng "muội khống" trong giới giải trí, điều này ai cũng biết.Anh ta không ngạc nhiên, nào ngờ lời tiếp theo của Sở Nguyệt Nịnh lại khiến người ta tò mò."Nhưng mười năm trước, anh vẫn luôn vô tư vô lo. Sau mười tuổi, anh đã trải qua một tai nạn, anh vô tình ngã vào bể bơi trong nhà, vừa lúc bảo mẫu lên lầu, anh không biết bơi suýt c.h.ế.t đuối, may mắn thay quản gia đi ngang qua phát hiện ra anh, từ đó về sau, anh không bao giờ đến gần bờ nước nữa."Kỳ Thiên Duệ tỉnh táo, anh ta ngồi thẳng người, ôm ngực, đôi mắt lấp lánh ánh sáng.Thần toán Phố Miếu, quả thật có bản lĩnh.Còn lợi hại hơn cả đạo trưởng Hoàng Đại Tiên.Phải biết rằng chuyện mười tuổi ngã vào bể bơi này, anh ta cảm thấy mất mặt nên đã ra lệnh cấm trong nhà, không ai được truyền ra ngoài.Hiện tại cho dù paparazzi truyền thông đào được gia thế của anh ta, cũng tuyệt đối sẽ không ai đào đến mức này.Anh ta nhai kẹo cao su, mỉm cười: "Sở đại sư quả nhiên là đại sư."Sở Nguyệt Nịnh định bói toán về tình duyên, vì ảnh hưởng đến thân phận của Kỳ Thiên Duệ nên cố ý hỏi: "Còn muốn tiếp tục bói toán không? Nếu nói ra, tôi không chịu trách nhiệm.""Bói." Kỳ Thiên Duệ không quan tâm đến điều đó, "Mọi người đều có trải nghiệm tình cảm, điều này không có gì lạ, paparazzi truyền thông thích phanh phui thì cứ để họ phanh phui."Nhóm phụ nữ bên cửa nghe cũng sôi nổi đồng tình.DTV"Đúng vậy, Kỳ Thiên Duệ cũng sắp 30 tuổi rồi, nếu hẹn hò thì cũng không có gì lạ.""Đúng vậy, tôi đã hẹn hò bốn lần rồi, đàn ông không hiếm lạ.""Bạn bốn lần à." Một cô gái bẻ ngón tay tính toán, "Tôi mới ba lần, không được, tôi phải cố gắng hơn nữa, tháng này phải hẹn hò sáu lần!""Ôi, nếu Sở đại sư tính ra chuyện tiểu thiên vương hẹn hò bây giờ thì truyền thông Hương Giang chẳng phải là báo chí không đủ in sao?"Chuyện tình yêu của tiểu thiên vương, muốn nghe quá chừng!!!Mọi người nhìn nhau với ánh mắt háo hức chờ đợi.Ai ngờ, Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính toán mãi mà không ra kết quả gì. Cuối cùng, cô vô cùng thất vọng buông tay xuống, "Chuyện tình cảm của anh không có giá trị để xem." Sắc mặt Kỳ Thiên Duệ hơi thay đổi, anh ta kéo vành nón che trước trán, "Sở đại sư, sao gọi là tình cảm không có giá trị để xem? Tôi với thân phận này mà chưa từng có bạn gái ư?"Nhóm hàng xóm cũng dựng tai nghe ngóng.Tiểu thiên vương, dù sao cũng là siêu sao, hẳn là có không ít người theo đuổi nhỉ?Sở Nguyệt Nịnh thở dài: "Yêu thầm không tính là yêu đương, theo quan điểm về tình duyên, dù là đào hoa chính hay đào hoa thiên, anh cũng chưa từng trải qua."Hàng xóm chờ nghe bát quái không kiềm chế được bật cười ồ ạt.Kỳ Thiên Duệ càng thêm bối rối, anh ta có chút xấu hổ, thỏ thẻ nói: "Sao yêu thầm không tính nhỉ? Ai cũng có rung động, tôi từng có cảm giác với người ấy, tận hưởng cả quá trình, chứ không quan tâm đối phương có đáp lại hay không."Sở Nguyệt Nịnh nhìn anh ta với vẻ xem thường.Tiếng cười của các cô gái cũng vang lên."Ha ha ha, tiểu thiên vương thật muốn khiến tôi c.h.ế.t cười.""Yêu thầm sao không thể coi là yêu đương chứ?""Chủ yếu là... tiểu thiên vương trước nay chưa từng công khai chuyện tình cảm."Sở Nguyệt Nịnh không bấm tay tính nữa, thu tay lại, "Giờ anh có thể nói muốn xem gì không?"Kỳ Thiên Duệ nhai kẹo cao su, ánh mắt sâu thẳm.Anh ta đang do dự.Rõ ràng là năng lực của Sở đại sư còn lợi hại hơn cả những vị đại sư khác mà anh ta muốn tìm.Nhưng nếu nói ra chuyện này, gia tộc, công ty và thị trường chứng khoán chắc chắn sẽ rung chuyển.Sở Nguyệt Nịnh cũng không vội, tự rót trà cho mình, cầm chén trà lắc nhẹ, ngắm nhìn màu xanh biếc của lá trà va vào thành chén.Cuối cùng.Kỳ Thiên Duệ nhắm mắt lại.Chuyện này không thể giấu được bao lâu nữa."Đại sư." Kỳ Thiên Duệ mở mắt, trên mặt không còn nụ cười hờ hững như trước, anh ta lấy khăn giấy từ túi ra nhả kẹo cao su, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.

 

 

Kỳ Thiên Duệ là người nổi tiếng "muội khống" trong giới giải trí, điều này ai cũng biết.

Anh ta không ngạc nhiên, nào ngờ lời tiếp theo của Sở Nguyệt Nịnh lại khiến người ta tò mò.

"Nhưng mười năm trước, anh vẫn luôn vô tư vô lo. Sau mười tuổi, anh đã trải qua một tai nạn, anh vô tình ngã vào bể bơi trong nhà, vừa lúc bảo mẫu lên lầu, anh không biết bơi suýt c.h.ế.t đuối, may mắn thay quản gia đi ngang qua phát hiện ra anh, từ đó về sau, anh không bao giờ đến gần bờ nước nữa."

Kỳ Thiên Duệ tỉnh táo, anh ta ngồi thẳng người, ôm ngực, đôi mắt lấp lánh ánh sáng.

Thần toán Phố Miếu, quả thật có bản lĩnh.

Còn lợi hại hơn cả đạo trưởng Hoàng Đại Tiên.

Phải biết rằng chuyện mười tuổi ngã vào bể bơi này, anh ta cảm thấy mất mặt nên đã ra lệnh cấm trong nhà, không ai được truyền ra ngoài.

Hiện tại cho dù paparazzi truyền thông đào được gia thế của anh ta, cũng tuyệt đối sẽ không ai đào đến mức này.

Anh ta nhai kẹo cao su, mỉm cười: "Sở đại sư quả nhiên là đại sư."

Sở Nguyệt Nịnh định bói toán về tình duyên, vì ảnh hưởng đến thân phận của Kỳ Thiên Duệ nên cố ý hỏi: "Còn muốn tiếp tục bói toán không? Nếu nói ra, tôi không chịu trách nhiệm."

"Bói." Kỳ Thiên Duệ không quan tâm đến điều đó, "Mọi người đều có trải nghiệm tình cảm, điều này không có gì lạ, paparazzi truyền thông thích phanh phui thì cứ để họ phanh phui."

Nhóm phụ nữ bên cửa nghe cũng sôi nổi đồng tình.

DTV

"Đúng vậy, Kỳ Thiên Duệ cũng sắp 30 tuổi rồi, nếu hẹn hò thì cũng không có gì lạ."

"Đúng vậy, tôi đã hẹn hò bốn lần rồi, đàn ông không hiếm lạ."

"Bạn bốn lần à." Một cô gái bẻ ngón tay tính toán, "Tôi mới ba lần, không được, tôi phải cố gắng hơn nữa, tháng này phải hẹn hò sáu lần!"

"Ôi, nếu Sở đại sư tính ra chuyện tiểu thiên vương hẹn hò bây giờ thì truyền thông Hương Giang chẳng phải là báo chí không đủ in sao?"

Chuyện tình yêu của tiểu thiên vương, muốn nghe quá chừng!!!

Mọi người nhìn nhau với ánh mắt háo hức chờ đợi.

Ai ngờ, Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính toán mãi mà không ra kết quả gì. Cuối cùng, cô vô cùng thất vọng buông tay xuống, "Chuyện tình cảm của anh không có giá trị để xem."

 

Sắc mặt Kỳ Thiên Duệ hơi thay đổi, anh ta kéo vành nón che trước trán, "Sở đại sư, sao gọi là tình cảm không có giá trị để xem? Tôi với thân phận này mà chưa từng có bạn gái ư?"

Nhóm hàng xóm cũng dựng tai nghe ngóng.

Tiểu thiên vương, dù sao cũng là siêu sao, hẳn là có không ít người theo đuổi nhỉ?

Sở Nguyệt Nịnh thở dài: "Yêu thầm không tính là yêu đương, theo quan điểm về tình duyên, dù là đào hoa chính hay đào hoa thiên, anh cũng chưa từng trải qua."

Hàng xóm chờ nghe bát quái không kiềm chế được bật cười ồ ạt.

Kỳ Thiên Duệ càng thêm bối rối, anh ta có chút xấu hổ, thỏ thẻ nói: "Sao yêu thầm không tính nhỉ? Ai cũng có rung động, tôi từng có cảm giác với người ấy, tận hưởng cả quá trình, chứ không quan tâm đối phương có đáp lại hay không."

Sở Nguyệt Nịnh nhìn anh ta với vẻ xem thường.

Tiếng cười của các cô gái cũng vang lên.

"Ha ha ha, tiểu thiên vương thật muốn khiến tôi c.h.ế.t cười."

"Yêu thầm sao không thể coi là yêu đương chứ?"

"Chủ yếu là... tiểu thiên vương trước nay chưa từng công khai chuyện tình cảm."

Sở Nguyệt Nịnh không bấm tay tính nữa, thu tay lại, "Giờ anh có thể nói muốn xem gì không?"

Kỳ Thiên Duệ nhai kẹo cao su, ánh mắt sâu thẳm.

Anh ta đang do dự.

Rõ ràng là năng lực của Sở đại sư còn lợi hại hơn cả những vị đại sư khác mà anh ta muốn tìm.

Nhưng nếu nói ra chuyện này, gia tộc, công ty và thị trường chứng khoán chắc chắn sẽ rung chuyển.

Sở Nguyệt Nịnh cũng không vội, tự rót trà cho mình, cầm chén trà lắc nhẹ, ngắm nhìn màu xanh biếc của lá trà va vào thành chén.

Cuối cùng.

Kỳ Thiên Duệ nhắm mắt lại.

Chuyện này không thể giấu được bao lâu nữa.

"Đại sư." Kỳ Thiên Duệ mở mắt, trên mặt không còn nụ cười hờ hững như trước, anh ta lấy khăn giấy từ túi ra nhả kẹo cao su, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.

Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm SốngTác giả: Trần Niên Nãi PhaoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Em gái nước đường, tỉnh lại đi." "Ai nha, thật là đáng thương, mấy tên lưu manh khốn kiếp này ra tay không hề nhẹ chút nào." "Đánh người bất tỉnh rồi bỏ chạy, chúng nó sẽ bị thiên lôi đánh chết." Phố Miếu ở Cửu Long nhộn nhịp xe cộ, biển hiệu mọc lên san sát, cửa hàng âm thanh làm sống dậy những ngày tháng huy hoàng của Beyond*, âm nhạc xuyên qua con phố sầm uất nhất Hương Giang này, các quầy hàng bán đồ lặt vặt và đồ ăn nhẹ nối tiếp nhau. (*tên một ban nhạc rock của Hồng Kông thập niên 80. Cre: wikipedia) Năm giờ chiều, tới gần giờ tan tầm của người dân thành phố Hương Giang, là thời điểm hoạt động kinh doanh nhộn nhịp nhất. Một số chủ quán lại không quan tâm đến việc kinh doanh của mình, đang tụ tập lại một chỗ, lo lắng nhìn cô gái bất tỉnh ở quán nước đường. “Dậy đi, dậy đi!” ông chủ nhà hàng Trương Ký hô lên. Sở Nguyệt Nịnh chậm rãi mở mắt ra, thanh âm ồn ào náo động. Cô nhìn những cái đầu tranh nhau ghé vào phía trên đầu mình, đầu óc trống rỗng trong giây lát. Đây là đâu? Cô nhớ…   Kỳ Thiên Duệ là người nổi tiếng "muội khống" trong giới giải trí, điều này ai cũng biết.Anh ta không ngạc nhiên, nào ngờ lời tiếp theo của Sở Nguyệt Nịnh lại khiến người ta tò mò."Nhưng mười năm trước, anh vẫn luôn vô tư vô lo. Sau mười tuổi, anh đã trải qua một tai nạn, anh vô tình ngã vào bể bơi trong nhà, vừa lúc bảo mẫu lên lầu, anh không biết bơi suýt c.h.ế.t đuối, may mắn thay quản gia đi ngang qua phát hiện ra anh, từ đó về sau, anh không bao giờ đến gần bờ nước nữa."Kỳ Thiên Duệ tỉnh táo, anh ta ngồi thẳng người, ôm ngực, đôi mắt lấp lánh ánh sáng.Thần toán Phố Miếu, quả thật có bản lĩnh.Còn lợi hại hơn cả đạo trưởng Hoàng Đại Tiên.Phải biết rằng chuyện mười tuổi ngã vào bể bơi này, anh ta cảm thấy mất mặt nên đã ra lệnh cấm trong nhà, không ai được truyền ra ngoài.Hiện tại cho dù paparazzi truyền thông đào được gia thế của anh ta, cũng tuyệt đối sẽ không ai đào đến mức này.Anh ta nhai kẹo cao su, mỉm cười: "Sở đại sư quả nhiên là đại sư."Sở Nguyệt Nịnh định bói toán về tình duyên, vì ảnh hưởng đến thân phận của Kỳ Thiên Duệ nên cố ý hỏi: "Còn muốn tiếp tục bói toán không? Nếu nói ra, tôi không chịu trách nhiệm.""Bói." Kỳ Thiên Duệ không quan tâm đến điều đó, "Mọi người đều có trải nghiệm tình cảm, điều này không có gì lạ, paparazzi truyền thông thích phanh phui thì cứ để họ phanh phui."Nhóm phụ nữ bên cửa nghe cũng sôi nổi đồng tình.DTV"Đúng vậy, Kỳ Thiên Duệ cũng sắp 30 tuổi rồi, nếu hẹn hò thì cũng không có gì lạ.""Đúng vậy, tôi đã hẹn hò bốn lần rồi, đàn ông không hiếm lạ.""Bạn bốn lần à." Một cô gái bẻ ngón tay tính toán, "Tôi mới ba lần, không được, tôi phải cố gắng hơn nữa, tháng này phải hẹn hò sáu lần!""Ôi, nếu Sở đại sư tính ra chuyện tiểu thiên vương hẹn hò bây giờ thì truyền thông Hương Giang chẳng phải là báo chí không đủ in sao?"Chuyện tình yêu của tiểu thiên vương, muốn nghe quá chừng!!!Mọi người nhìn nhau với ánh mắt háo hức chờ đợi.Ai ngờ, Sở Nguyệt Nịnh bấm tay tính toán mãi mà không ra kết quả gì. Cuối cùng, cô vô cùng thất vọng buông tay xuống, "Chuyện tình cảm của anh không có giá trị để xem." Sắc mặt Kỳ Thiên Duệ hơi thay đổi, anh ta kéo vành nón che trước trán, "Sở đại sư, sao gọi là tình cảm không có giá trị để xem? Tôi với thân phận này mà chưa từng có bạn gái ư?"Nhóm hàng xóm cũng dựng tai nghe ngóng.Tiểu thiên vương, dù sao cũng là siêu sao, hẳn là có không ít người theo đuổi nhỉ?Sở Nguyệt Nịnh thở dài: "Yêu thầm không tính là yêu đương, theo quan điểm về tình duyên, dù là đào hoa chính hay đào hoa thiên, anh cũng chưa từng trải qua."Hàng xóm chờ nghe bát quái không kiềm chế được bật cười ồ ạt.Kỳ Thiên Duệ càng thêm bối rối, anh ta có chút xấu hổ, thỏ thẻ nói: "Sao yêu thầm không tính nhỉ? Ai cũng có rung động, tôi từng có cảm giác với người ấy, tận hưởng cả quá trình, chứ không quan tâm đối phương có đáp lại hay không."Sở Nguyệt Nịnh nhìn anh ta với vẻ xem thường.Tiếng cười của các cô gái cũng vang lên."Ha ha ha, tiểu thiên vương thật muốn khiến tôi c.h.ế.t cười.""Yêu thầm sao không thể coi là yêu đương chứ?""Chủ yếu là... tiểu thiên vương trước nay chưa từng công khai chuyện tình cảm."Sở Nguyệt Nịnh không bấm tay tính nữa, thu tay lại, "Giờ anh có thể nói muốn xem gì không?"Kỳ Thiên Duệ nhai kẹo cao su, ánh mắt sâu thẳm.Anh ta đang do dự.Rõ ràng là năng lực của Sở đại sư còn lợi hại hơn cả những vị đại sư khác mà anh ta muốn tìm.Nhưng nếu nói ra chuyện này, gia tộc, công ty và thị trường chứng khoán chắc chắn sẽ rung chuyển.Sở Nguyệt Nịnh cũng không vội, tự rót trà cho mình, cầm chén trà lắc nhẹ, ngắm nhìn màu xanh biếc của lá trà va vào thành chén.Cuối cùng.Kỳ Thiên Duệ nhắm mắt lại.Chuyện này không thể giấu được bao lâu nữa."Đại sư." Kỳ Thiên Duệ mở mắt, trên mặt không còn nụ cười hờ hững như trước, anh ta lấy khăn giấy từ túi ra nhả kẹo cao su, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.

Chương 601: Chương 601