"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy…
Chương 82: Chương 82
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Nhất định là người đó cố ý!Chắc chắn có người theo dõi anh ta!Giang Khải thở sâu: “Tôi và đồng chí nữ trong ảnh là trong sạch, lúc đó cô ấy bị người khác đụng trúng, tôi chỉ đưa tay đỡ cô ấy mà thôi, còn chuyện đi xem phim chung với nhau, đó lại càng không có thật. Chúng tôi chỉ tình cờ vào chung một rạp chiếu phim, chúng tôi không đi cùng với nhau, thậm chí chỗ ngồi của chúng tôi còn rất xa nhau, nếu ủy viên chính trị Vu không tin thì có thể cho người đi điều tra!”Ủy viên chính trị Vu trầm ngâm: “Chuyện này tôi sẽ tự cho người đi điều tra nhưng chuyện này có ảnh hưởng xấu với cậu, lần này cậu không cần tới bồi dưỡng ở thành phố Quảng, sau này làm việc phải cẩn thận, biết chưa?”Không khác nào sấm sét giữa trời quang!Máu trên mặt Giang Khải như bị rút sạch, trắng tới mức đáng sợ: “Ủy viên Vu, tôi…”Ủy viên chính trị Vu xua tay: “Cậu không cần nói nữa, chuyện này cứ quyết định vậy đi.”Cho dù kết quả điều tra chứng minh Giang Khải và đồng chí nữ kia không có vấn đề, nhưng cảnh tượng hai người bọn họ ôm ôm ấp ấp nhau bên đường bị người ta chụp được, ai mà biết bước tiếp theo của người tố cáo chứ.TBCNếu làm lớn chuyện, ắt sẽ gây ảnh hướng tới hình ảnh của bộ ngành bọn họ, thế nên dù Giang Khải có mối quan hệ nam nữ bất chính không thì phần thua thiệt này, anh ta cũng phải chấp nhận.“...”Giang Khải cảm thấy mình bị người ta đập một gậy bất ngờ.Anh ta đã coi suất bồi dưỡng đó là vật trong túi của mình từ lâu, thậm chí còn chọn quà xong cả rồi, chỉ chờ danh sách được công bố, bây giờ lại tụt mất vì một bức thư tố cáo!***Sau khi gửi thư tố cáo xong, Bạch Du luôn chú ý tới tin tức bên Giang Khải và Tần Tâm Hủy.Không đợi cô chạy đi nghe ngóng thì đã có người chủ động chạy tới cửa báo cho cô biết.Người tới không phải ai khác, là Giang Hựu Hàm lén lén lút lút bên ngoài cửa hàng bách hóa.Giang Hựu Hàm chặn cô lại đường đi làm về, im lặng một lúc rồi mới nói: “Tôi nói này, Bạch Du, có phải lần trước ở… Cửa hàng bách hóa cô đã nhìn thấy tôi không?” Bạch Du nhướn mày: “Tôi không chỉ nhìn thấy cô mà còn nhìn thấy người đàn ông ở bên cạnh cô, chẳng lẽ anh ta là người yêu của cô?”Giang Hựu Hàm tức giận phản bác lại ngay lập tức: “Bạch Du, cô đừng có nói bậy! Tôi không có người yêu!”Bạch Du: “Ồ.”Giang Hựu Hàm: “...”Giang Hựu Hàm: “Tôi cảnh cáo cô, Bạch Du, tôi không cho phép cô nói cho bất cứ ai trong nhà tôi biết, đặc biệt là mẹ của tôi, nếu cô đồng ý không nói cho mẹ tôi biết thì tôi sẽ nói cô cho nghe một bí mật!”Dáng vẻ Bạch Du không quan tâm mấy: “Bí mật gì?”Giang Hựu Hàm: “Trước tiên cô phải đồng ý không nói cho mẹ tôi biết, nếu không thì tôi sẽ không nói!”Bạch Du nhún vai: “Tùy cô.”Nói xong, cô chuẩn bị đạp xe rời khỏi.Giang Hựu Hàm thấy cô thật sự định rời khỏi đây, cô ta tức đến mức dậm chân giữ chặt cô lại: “Tôi nói cho cô biết, gần đây đơn vị của anh năm có hai suất bồi dưỡng của trường Quân đội ở thành phố Quảng, anh năm của tôi đã nắm chắc mười phần, ai ngờ lại bị một người nào đó tố cáo làm mất suất bồi dưỡng!”Đôi mắt Bạch Du sáng rực: “!”Còn có chuyện tốt như vậy à?Cô biết rõ thư báo cáo chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng xấu với Giang Khải, nhưng không ngờ lại có ảnh hưởng lớn tới như vậy.Thật là quá tốt!Giang Hựu Hàm không chú ý tới vẻ mặt vui mừng của cô, cô ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Không biết là kẻ ti tiện bỉ ổi nào, thế mà lại dám tố cáo anh năm của tôi có quan hệ nam nữ bất chính, nếu tôi biết kẻ đó là ai, chắc chắn tôi sẽ không tha cho kẻ đó!”Vẻ mặt Bạch Du bình thản: “Đây là bí mật cô muốn nói cho tôi nghe?”Lúc này Giang Hựu Hàm mới dời mắt tới trên khuôn mặt của cô, ngoài dự liệu nói: “Anh tôi tụt mất cơ hội đi bồi dưỡng, tại sao cô lại không buồn chút nào vậy?”
Nhất định là người đó cố ý!
Chắc chắn có người theo dõi anh ta!
Giang Khải thở sâu: “Tôi và đồng chí nữ trong ảnh là trong sạch, lúc đó cô ấy bị người khác đụng trúng, tôi chỉ đưa tay đỡ cô ấy mà thôi, còn chuyện đi xem phim chung với nhau, đó lại càng không có thật. Chúng tôi chỉ tình cờ vào chung một rạp chiếu phim, chúng tôi không đi cùng với nhau, thậm chí chỗ ngồi của chúng tôi còn rất xa nhau, nếu ủy viên chính trị Vu không tin thì có thể cho người đi điều tra!”
Ủy viên chính trị Vu trầm ngâm: “Chuyện này tôi sẽ tự cho người đi điều tra nhưng chuyện này có ảnh hưởng xấu với cậu, lần này cậu không cần tới bồi dưỡng ở thành phố Quảng, sau này làm việc phải cẩn thận, biết chưa?”
Không khác nào sấm sét giữa trời quang!
Máu trên mặt Giang Khải như bị rút sạch, trắng tới mức đáng sợ: “Ủy viên Vu, tôi…”
Ủy viên chính trị Vu xua tay: “Cậu không cần nói nữa, chuyện này cứ quyết định vậy đi.”
Cho dù kết quả điều tra chứng minh Giang Khải và đồng chí nữ kia không có vấn đề, nhưng cảnh tượng hai người bọn họ ôm ôm ấp ấp nhau bên đường bị người ta chụp được, ai mà biết bước tiếp theo của người tố cáo chứ.
TBC
Nếu làm lớn chuyện, ắt sẽ gây ảnh hướng tới hình ảnh của bộ ngành bọn họ, thế nên dù Giang Khải có mối quan hệ nam nữ bất chính không thì phần thua thiệt này, anh ta cũng phải chấp nhận.
“...”
Giang Khải cảm thấy mình bị người ta đập một gậy bất ngờ.
Anh ta đã coi suất bồi dưỡng đó là vật trong túi của mình từ lâu, thậm chí còn chọn quà xong cả rồi, chỉ chờ danh sách được công bố, bây giờ lại tụt mất vì một bức thư tố cáo!
***
Sau khi gửi thư tố cáo xong, Bạch Du luôn chú ý tới tin tức bên Giang Khải và Tần Tâm Hủy.
Không đợi cô chạy đi nghe ngóng thì đã có người chủ động chạy tới cửa báo cho cô biết.
Người tới không phải ai khác, là Giang Hựu Hàm lén lén lút lút bên ngoài cửa hàng bách hóa.
Giang Hựu Hàm chặn cô lại đường đi làm về, im lặng một lúc rồi mới nói: “Tôi nói này, Bạch Du, có phải lần trước ở… Cửa hàng bách hóa cô đã nhìn thấy tôi không?”
Bạch Du nhướn mày: “Tôi không chỉ nhìn thấy cô mà còn nhìn thấy người đàn ông ở bên cạnh cô, chẳng lẽ anh ta là người yêu của cô?”
Giang Hựu Hàm tức giận phản bác lại ngay lập tức: “Bạch Du, cô đừng có nói bậy! Tôi không có người yêu!”
Bạch Du: “Ồ.”
Giang Hựu Hàm: “...”
Giang Hựu Hàm: “Tôi cảnh cáo cô, Bạch Du, tôi không cho phép cô nói cho bất cứ ai trong nhà tôi biết, đặc biệt là mẹ của tôi, nếu cô đồng ý không nói cho mẹ tôi biết thì tôi sẽ nói cô cho nghe một bí mật!”
Dáng vẻ Bạch Du không quan tâm mấy: “Bí mật gì?”
Giang Hựu Hàm: “Trước tiên cô phải đồng ý không nói cho mẹ tôi biết, nếu không thì tôi sẽ không nói!”
Bạch Du nhún vai: “Tùy cô.”
Nói xong, cô chuẩn bị đạp xe rời khỏi.
Giang Hựu Hàm thấy cô thật sự định rời khỏi đây, cô ta tức đến mức dậm chân giữ chặt cô lại: “Tôi nói cho cô biết, gần đây đơn vị của anh năm có hai suất bồi dưỡng của trường Quân đội ở thành phố Quảng, anh năm của tôi đã nắm chắc mười phần, ai ngờ lại bị một người nào đó tố cáo làm mất suất bồi dưỡng!”
Đôi mắt Bạch Du sáng rực: “!”
Còn có chuyện tốt như vậy à?
Cô biết rõ thư báo cáo chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng xấu với Giang Khải, nhưng không ngờ lại có ảnh hưởng lớn tới như vậy.
Thật là quá tốt!
Giang Hựu Hàm không chú ý tới vẻ mặt vui mừng của cô, cô ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Không biết là kẻ ti tiện bỉ ổi nào, thế mà lại dám tố cáo anh năm của tôi có quan hệ nam nữ bất chính, nếu tôi biết kẻ đó là ai, chắc chắn tôi sẽ không tha cho kẻ đó!”
Vẻ mặt Bạch Du bình thản: “Đây là bí mật cô muốn nói cho tôi nghe?”
Lúc này Giang Hựu Hàm mới dời mắt tới trên khuôn mặt của cô, ngoài dự liệu nói: “Anh tôi tụt mất cơ hội đi bồi dưỡng, tại sao cô lại không buồn chút nào vậy?”
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Nhất định là người đó cố ý!Chắc chắn có người theo dõi anh ta!Giang Khải thở sâu: “Tôi và đồng chí nữ trong ảnh là trong sạch, lúc đó cô ấy bị người khác đụng trúng, tôi chỉ đưa tay đỡ cô ấy mà thôi, còn chuyện đi xem phim chung với nhau, đó lại càng không có thật. Chúng tôi chỉ tình cờ vào chung một rạp chiếu phim, chúng tôi không đi cùng với nhau, thậm chí chỗ ngồi của chúng tôi còn rất xa nhau, nếu ủy viên chính trị Vu không tin thì có thể cho người đi điều tra!”Ủy viên chính trị Vu trầm ngâm: “Chuyện này tôi sẽ tự cho người đi điều tra nhưng chuyện này có ảnh hưởng xấu với cậu, lần này cậu không cần tới bồi dưỡng ở thành phố Quảng, sau này làm việc phải cẩn thận, biết chưa?”Không khác nào sấm sét giữa trời quang!Máu trên mặt Giang Khải như bị rút sạch, trắng tới mức đáng sợ: “Ủy viên Vu, tôi…”Ủy viên chính trị Vu xua tay: “Cậu không cần nói nữa, chuyện này cứ quyết định vậy đi.”Cho dù kết quả điều tra chứng minh Giang Khải và đồng chí nữ kia không có vấn đề, nhưng cảnh tượng hai người bọn họ ôm ôm ấp ấp nhau bên đường bị người ta chụp được, ai mà biết bước tiếp theo của người tố cáo chứ.TBCNếu làm lớn chuyện, ắt sẽ gây ảnh hướng tới hình ảnh của bộ ngành bọn họ, thế nên dù Giang Khải có mối quan hệ nam nữ bất chính không thì phần thua thiệt này, anh ta cũng phải chấp nhận.“...”Giang Khải cảm thấy mình bị người ta đập một gậy bất ngờ.Anh ta đã coi suất bồi dưỡng đó là vật trong túi của mình từ lâu, thậm chí còn chọn quà xong cả rồi, chỉ chờ danh sách được công bố, bây giờ lại tụt mất vì một bức thư tố cáo!***Sau khi gửi thư tố cáo xong, Bạch Du luôn chú ý tới tin tức bên Giang Khải và Tần Tâm Hủy.Không đợi cô chạy đi nghe ngóng thì đã có người chủ động chạy tới cửa báo cho cô biết.Người tới không phải ai khác, là Giang Hựu Hàm lén lén lút lút bên ngoài cửa hàng bách hóa.Giang Hựu Hàm chặn cô lại đường đi làm về, im lặng một lúc rồi mới nói: “Tôi nói này, Bạch Du, có phải lần trước ở… Cửa hàng bách hóa cô đã nhìn thấy tôi không?” Bạch Du nhướn mày: “Tôi không chỉ nhìn thấy cô mà còn nhìn thấy người đàn ông ở bên cạnh cô, chẳng lẽ anh ta là người yêu của cô?”Giang Hựu Hàm tức giận phản bác lại ngay lập tức: “Bạch Du, cô đừng có nói bậy! Tôi không có người yêu!”Bạch Du: “Ồ.”Giang Hựu Hàm: “...”Giang Hựu Hàm: “Tôi cảnh cáo cô, Bạch Du, tôi không cho phép cô nói cho bất cứ ai trong nhà tôi biết, đặc biệt là mẹ của tôi, nếu cô đồng ý không nói cho mẹ tôi biết thì tôi sẽ nói cô cho nghe một bí mật!”Dáng vẻ Bạch Du không quan tâm mấy: “Bí mật gì?”Giang Hựu Hàm: “Trước tiên cô phải đồng ý không nói cho mẹ tôi biết, nếu không thì tôi sẽ không nói!”Bạch Du nhún vai: “Tùy cô.”Nói xong, cô chuẩn bị đạp xe rời khỏi.Giang Hựu Hàm thấy cô thật sự định rời khỏi đây, cô ta tức đến mức dậm chân giữ chặt cô lại: “Tôi nói cho cô biết, gần đây đơn vị của anh năm có hai suất bồi dưỡng của trường Quân đội ở thành phố Quảng, anh năm của tôi đã nắm chắc mười phần, ai ngờ lại bị một người nào đó tố cáo làm mất suất bồi dưỡng!”Đôi mắt Bạch Du sáng rực: “!”Còn có chuyện tốt như vậy à?Cô biết rõ thư báo cáo chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng xấu với Giang Khải, nhưng không ngờ lại có ảnh hưởng lớn tới như vậy.Thật là quá tốt!Giang Hựu Hàm không chú ý tới vẻ mặt vui mừng của cô, cô ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Không biết là kẻ ti tiện bỉ ổi nào, thế mà lại dám tố cáo anh năm của tôi có quan hệ nam nữ bất chính, nếu tôi biết kẻ đó là ai, chắc chắn tôi sẽ không tha cho kẻ đó!”Vẻ mặt Bạch Du bình thản: “Đây là bí mật cô muốn nói cho tôi nghe?”Lúc này Giang Hựu Hàm mới dời mắt tới trên khuôn mặt của cô, ngoài dự liệu nói: “Anh tôi tụt mất cơ hội đi bồi dưỡng, tại sao cô lại không buồn chút nào vậy?”