Tắc kè hoa lừ đà lừ đừ mà nằm ườn trên khúc gỗ lũa, ở trước mặt nó có mấy con muỗi bay tới bay lui, nhưng mà tắc kè hoa không muốn thè lưỡi ra, cho dù nó đã sắp nhịn hết nổi. Tắc kè hoa cảm thấy mình cũng chả phải ngay từ đầu đã là tắc kè hoa. Nó cảm thấy mình là con người. Nhưng nó lại nhớ không nổi mình là người nào. Chỉ là vào lúc sắp không thể kiềm chế được bản năng, tiềm thức của nó sẽ tự nói cho nó biết, nó là một con người, nó không ăn côn trùng. Ngậm ngùi đa cảm chưa được bao lâu, nó cảm thấy nó nên giải quyết sự cám dỗ của đám sâu bọ trước mặt. Nó bò lên nóc bể thủy tinh, dùng đầu đẩy mở cái nắp được đậy chẳng hề chặt, dùng đầu lưỡi đuổi mấy con bọ ra ngoài. Một loạt động tác xua đuổi này lọt vào trong mắt chủ nhân của nó một cách rõ ràng. Chủ nhân thở dài đầy lo lắng, xoay người mở máy vi tính lên. Ánh sáng màu xanh yếu ớt của màn hình vi tính chiếu vào tắc kè hoa, làm cho nó càng không thích ứng được với nhãn cầu có thể xoay 180 độ của mình. Nó lẳng lặng mà chui vào hòn…
Chương 18
Tắc Kè Và Chủ Nhân Của NóTác giả: Trì Tổng Tra/Trì Đại Tối CườngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcTắc kè hoa lừ đà lừ đừ mà nằm ườn trên khúc gỗ lũa, ở trước mặt nó có mấy con muỗi bay tới bay lui, nhưng mà tắc kè hoa không muốn thè lưỡi ra, cho dù nó đã sắp nhịn hết nổi. Tắc kè hoa cảm thấy mình cũng chả phải ngay từ đầu đã là tắc kè hoa. Nó cảm thấy mình là con người. Nhưng nó lại nhớ không nổi mình là người nào. Chỉ là vào lúc sắp không thể kiềm chế được bản năng, tiềm thức của nó sẽ tự nói cho nó biết, nó là một con người, nó không ăn côn trùng. Ngậm ngùi đa cảm chưa được bao lâu, nó cảm thấy nó nên giải quyết sự cám dỗ của đám sâu bọ trước mặt. Nó bò lên nóc bể thủy tinh, dùng đầu đẩy mở cái nắp được đậy chẳng hề chặt, dùng đầu lưỡi đuổi mấy con bọ ra ngoài. Một loạt động tác xua đuổi này lọt vào trong mắt chủ nhân của nó một cách rõ ràng. Chủ nhân thở dài đầy lo lắng, xoay người mở máy vi tính lên. Ánh sáng màu xanh yếu ớt của màn hình vi tính chiếu vào tắc kè hoa, làm cho nó càng không thích ứng được với nhãn cầu có thể xoay 180 độ của mình. Nó lẳng lặng mà chui vào hòn… 18.Người nọ nằm ở bệnh viện mấy tháng, chủ nhân vẫn đi đi về về mặc gió mặc mưa mỗi ngày như trước.Thi thoảng còn sẽ đưa tắc kè hoa đến thăm người ở bệnh viện.Những hành động dâm tà thì chẳng bao giờ làm nữa.Bởi vì người trên giường chẳng có phản ứng, nên chủ nhân cũng chính trực vô cùng, nhìn lâu thêm một chút cũng không, nghiêm túc đứng đắn xoa bóp xong liền mặc quần áo tươm tất cho người ta.Hôm ấy chủ nhân ra cửa, không mang tắc kè hoa theo.Tắc kè hoa bèn bò ra khỏi bể thủy tinh, nó tính toán thu thập thêm một ít thông tin, ở trong căn nhà này.Ít nhất nó phải nhớ được chút gì đó.Thân mình của tắc kè hoa lại lớn thêm một chút, nhưng những việc có thể làm vẫn không đủ nhiều.Nó bây giờ nhiều nhất chỉ có thể, bật tivi, xem truyền hình sau khi chủ nhân ra cửa mà thôi.Bắt nó mở tủ, mở ngăn kéo, nhảy thoăn thoắt khắp nơi, vẫn là việc tương đối khó khăn.================================================
18.
Người nọ nằm ở bệnh viện mấy tháng, chủ nhân vẫn đi đi về về mặc gió mặc mưa mỗi ngày như trước.
Thi thoảng còn sẽ đưa tắc kè hoa đến thăm người ở bệnh viện.
Những hành động dâm tà thì chẳng bao giờ làm nữa.
Bởi vì người trên giường chẳng có phản ứng, nên chủ nhân cũng chính trực vô cùng, nhìn lâu thêm một chút cũng không, nghiêm túc đứng đắn xoa bóp xong liền mặc quần áo tươm tất cho người ta.
Hôm ấy chủ nhân ra cửa, không mang tắc kè hoa theo.
Tắc kè hoa bèn bò ra khỏi bể thủy tinh, nó tính toán thu thập thêm một ít thông tin, ở trong căn nhà này.
Ít nhất nó phải nhớ được chút gì đó.
Thân mình của tắc kè hoa lại lớn thêm một chút, nhưng những việc có thể làm vẫn không đủ nhiều.
Nó bây giờ nhiều nhất chỉ có thể, bật tivi, xem truyền hình sau khi chủ nhân ra cửa mà thôi.
Bắt nó mở tủ, mở ngăn kéo, nhảy thoăn thoắt khắp nơi, vẫn là việc tương đối khó khăn.
================================================
Tắc Kè Và Chủ Nhân Của NóTác giả: Trì Tổng Tra/Trì Đại Tối CườngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcTắc kè hoa lừ đà lừ đừ mà nằm ườn trên khúc gỗ lũa, ở trước mặt nó có mấy con muỗi bay tới bay lui, nhưng mà tắc kè hoa không muốn thè lưỡi ra, cho dù nó đã sắp nhịn hết nổi. Tắc kè hoa cảm thấy mình cũng chả phải ngay từ đầu đã là tắc kè hoa. Nó cảm thấy mình là con người. Nhưng nó lại nhớ không nổi mình là người nào. Chỉ là vào lúc sắp không thể kiềm chế được bản năng, tiềm thức của nó sẽ tự nói cho nó biết, nó là một con người, nó không ăn côn trùng. Ngậm ngùi đa cảm chưa được bao lâu, nó cảm thấy nó nên giải quyết sự cám dỗ của đám sâu bọ trước mặt. Nó bò lên nóc bể thủy tinh, dùng đầu đẩy mở cái nắp được đậy chẳng hề chặt, dùng đầu lưỡi đuổi mấy con bọ ra ngoài. Một loạt động tác xua đuổi này lọt vào trong mắt chủ nhân của nó một cách rõ ràng. Chủ nhân thở dài đầy lo lắng, xoay người mở máy vi tính lên. Ánh sáng màu xanh yếu ớt của màn hình vi tính chiếu vào tắc kè hoa, làm cho nó càng không thích ứng được với nhãn cầu có thể xoay 180 độ của mình. Nó lẳng lặng mà chui vào hòn… 18.Người nọ nằm ở bệnh viện mấy tháng, chủ nhân vẫn đi đi về về mặc gió mặc mưa mỗi ngày như trước.Thi thoảng còn sẽ đưa tắc kè hoa đến thăm người ở bệnh viện.Những hành động dâm tà thì chẳng bao giờ làm nữa.Bởi vì người trên giường chẳng có phản ứng, nên chủ nhân cũng chính trực vô cùng, nhìn lâu thêm một chút cũng không, nghiêm túc đứng đắn xoa bóp xong liền mặc quần áo tươm tất cho người ta.Hôm ấy chủ nhân ra cửa, không mang tắc kè hoa theo.Tắc kè hoa bèn bò ra khỏi bể thủy tinh, nó tính toán thu thập thêm một ít thông tin, ở trong căn nhà này.Ít nhất nó phải nhớ được chút gì đó.Thân mình của tắc kè hoa lại lớn thêm một chút, nhưng những việc có thể làm vẫn không đủ nhiều.Nó bây giờ nhiều nhất chỉ có thể, bật tivi, xem truyền hình sau khi chủ nhân ra cửa mà thôi.Bắt nó mở tủ, mở ngăn kéo, nhảy thoăn thoắt khắp nơi, vẫn là việc tương đối khó khăn.================================================