Tắc kè hoa lừ đà lừ đừ mà nằm ườn trên khúc gỗ lũa, ở trước mặt nó có mấy con muỗi bay tới bay lui, nhưng mà tắc kè hoa không muốn thè lưỡi ra, cho dù nó đã sắp nhịn hết nổi. Tắc kè hoa cảm thấy mình cũng chả phải ngay từ đầu đã là tắc kè hoa. Nó cảm thấy mình là con người. Nhưng nó lại nhớ không nổi mình là người nào. Chỉ là vào lúc sắp không thể kiềm chế được bản năng, tiềm thức của nó sẽ tự nói cho nó biết, nó là một con người, nó không ăn côn trùng. Ngậm ngùi đa cảm chưa được bao lâu, nó cảm thấy nó nên giải quyết sự cám dỗ của đám sâu bọ trước mặt.  Nó bò lên nóc bể thủy tinh, dùng đầu đẩy mở cái nắp được đậy chẳng hề chặt, dùng đầu lưỡi đuổi mấy con bọ ra ngoài.  Một loạt động tác xua đuổi này lọt vào trong mắt chủ nhân của nó một cách rõ ràng.  Chủ nhân thở dài đầy lo lắng, xoay người mở máy vi tính lên. Ánh sáng màu xanh yếu ớt của màn hình vi tính chiếu vào tắc kè hoa, làm cho nó càng không thích ứng được với nhãn cầu có thể xoay 180 độ của mình. Nó lẳng lặng mà chui vào hòn…

Chương 24

Tắc Kè Và Chủ Nhân Của NóTác giả: Trì Tổng Tra/Trì Đại Tối CườngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcTắc kè hoa lừ đà lừ đừ mà nằm ườn trên khúc gỗ lũa, ở trước mặt nó có mấy con muỗi bay tới bay lui, nhưng mà tắc kè hoa không muốn thè lưỡi ra, cho dù nó đã sắp nhịn hết nổi. Tắc kè hoa cảm thấy mình cũng chả phải ngay từ đầu đã là tắc kè hoa. Nó cảm thấy mình là con người. Nhưng nó lại nhớ không nổi mình là người nào. Chỉ là vào lúc sắp không thể kiềm chế được bản năng, tiềm thức của nó sẽ tự nói cho nó biết, nó là một con người, nó không ăn côn trùng. Ngậm ngùi đa cảm chưa được bao lâu, nó cảm thấy nó nên giải quyết sự cám dỗ của đám sâu bọ trước mặt.  Nó bò lên nóc bể thủy tinh, dùng đầu đẩy mở cái nắp được đậy chẳng hề chặt, dùng đầu lưỡi đuổi mấy con bọ ra ngoài.  Một loạt động tác xua đuổi này lọt vào trong mắt chủ nhân của nó một cách rõ ràng.  Chủ nhân thở dài đầy lo lắng, xoay người mở máy vi tính lên. Ánh sáng màu xanh yếu ớt của màn hình vi tính chiếu vào tắc kè hoa, làm cho nó càng không thích ứng được với nhãn cầu có thể xoay 180 độ của mình. Nó lẳng lặng mà chui vào hòn… 24.Ảnh chụp trong phòng khách đích thực là ảnh chụp chung, nhưng không phải tất cả đều là ảnh chụp của chủ nhân và chủ nhân cũ.Càng nhiều hơn là ảnh chụp của chủ nhân cũ và một người con gái.Tắc kè hoa cảm thấy đầu óc của mình sắp không đủ dùng.Nó xem những bức ảnh thân mật của cô gái kia và chủ nhân cũ, lại nhìn những ảnh chụp kiểu anh em tốt của chủ nhân và chủ nhân cũ, bỗng nhiên đã hiểu ra rồi.Ôi mẹ ơi! Chủ nhân cũ hóa ra là một cậu trai thẳng, thẳng tăm tắp!Vậy vậy vậy...... chủ nhân yêu thầm?Yêu thầm??!!!Hóa ra hai người không phải là ở chung mà là thuê chung nhà??Tắc kè hoa ngây người nhìn những bức ảnh chụp chung, thế rồi bất chợt bừng tỉnh, thì ra nó thực sự không phải là chủ nhân cũ, nó không phải là người đang nằm trong bệnh viện kia.Bởi vì nó thích chủ nhân, mà người kia, thì chỉ coi chủ nhân là anh em tốt.=====================================================================

24.

Ảnh chụp trong phòng khách đích thực là ảnh chụp chung, nhưng không phải tất cả đều là ảnh chụp của chủ nhân và chủ nhân cũ.

Càng nhiều hơn là ảnh chụp của chủ nhân cũ và một người con gái.

Tắc kè hoa cảm thấy đầu óc của mình sắp không đủ dùng.

Nó xem những bức ảnh thân mật của cô gái kia và chủ nhân cũ, lại nhìn những ảnh chụp kiểu anh em tốt của chủ nhân và chủ nhân cũ, bỗng nhiên đã hiểu ra rồi.

Ôi mẹ ơi! Chủ nhân cũ hóa ra là một cậu trai thẳng, thẳng tăm tắp!

Vậy vậy vậy...... chủ nhân yêu thầm?

Yêu thầm??!!!

Hóa ra hai người không phải là ở chung mà là thuê chung nhà??

Tắc kè hoa ngây người nhìn những bức ảnh chụp chung, thế rồi bất chợt bừng tỉnh, thì ra nó thực sự không phải là chủ nhân cũ, nó không phải là người đang nằm trong bệnh viện kia.

Bởi vì nó thích chủ nhân, mà người kia, thì chỉ coi chủ nhân là anh em tốt.

=====================================================================

Tắc Kè Và Chủ Nhân Của NóTác giả: Trì Tổng Tra/Trì Đại Tối CườngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcTắc kè hoa lừ đà lừ đừ mà nằm ườn trên khúc gỗ lũa, ở trước mặt nó có mấy con muỗi bay tới bay lui, nhưng mà tắc kè hoa không muốn thè lưỡi ra, cho dù nó đã sắp nhịn hết nổi. Tắc kè hoa cảm thấy mình cũng chả phải ngay từ đầu đã là tắc kè hoa. Nó cảm thấy mình là con người. Nhưng nó lại nhớ không nổi mình là người nào. Chỉ là vào lúc sắp không thể kiềm chế được bản năng, tiềm thức của nó sẽ tự nói cho nó biết, nó là một con người, nó không ăn côn trùng. Ngậm ngùi đa cảm chưa được bao lâu, nó cảm thấy nó nên giải quyết sự cám dỗ của đám sâu bọ trước mặt.  Nó bò lên nóc bể thủy tinh, dùng đầu đẩy mở cái nắp được đậy chẳng hề chặt, dùng đầu lưỡi đuổi mấy con bọ ra ngoài.  Một loạt động tác xua đuổi này lọt vào trong mắt chủ nhân của nó một cách rõ ràng.  Chủ nhân thở dài đầy lo lắng, xoay người mở máy vi tính lên. Ánh sáng màu xanh yếu ớt của màn hình vi tính chiếu vào tắc kè hoa, làm cho nó càng không thích ứng được với nhãn cầu có thể xoay 180 độ của mình. Nó lẳng lặng mà chui vào hòn… 24.Ảnh chụp trong phòng khách đích thực là ảnh chụp chung, nhưng không phải tất cả đều là ảnh chụp của chủ nhân và chủ nhân cũ.Càng nhiều hơn là ảnh chụp của chủ nhân cũ và một người con gái.Tắc kè hoa cảm thấy đầu óc của mình sắp không đủ dùng.Nó xem những bức ảnh thân mật của cô gái kia và chủ nhân cũ, lại nhìn những ảnh chụp kiểu anh em tốt của chủ nhân và chủ nhân cũ, bỗng nhiên đã hiểu ra rồi.Ôi mẹ ơi! Chủ nhân cũ hóa ra là một cậu trai thẳng, thẳng tăm tắp!Vậy vậy vậy...... chủ nhân yêu thầm?Yêu thầm??!!!Hóa ra hai người không phải là ở chung mà là thuê chung nhà??Tắc kè hoa ngây người nhìn những bức ảnh chụp chung, thế rồi bất chợt bừng tỉnh, thì ra nó thực sự không phải là chủ nhân cũ, nó không phải là người đang nằm trong bệnh viện kia.Bởi vì nó thích chủ nhân, mà người kia, thì chỉ coi chủ nhân là anh em tốt.=====================================================================

Chương 24