"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy…
Chương 278: Chương 278
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Chợt nghe La Hoằng Huân tiếp tục nói: "Tối hôm qua lúc anh bóp chân cho em, không phải em còn khen anh là người chồng thiên hạ đệ nhất hiền lành sao, như thế nào hôm nay nói thay đổi liền thay đổi?""Haha!"Bạch Du không nhịn được cười ra tiếng, còn bị nước miếng của mình làm cho sặc.Dường như Giang Lâm thấy nhưng không thể trách, anh đến dưới vòi nước rửa tay, lại lau sạch tay, sau đó đi tới vỗ lưng cho cô.Mợ cả và mợ hai cười đến mức chảy cả nước mắt, kết quả vừa quay đầu đã bị nhét một miệng thức ăn cho chó.Trong lòng hai người nhất thời chua xót.Chồng của các cô ấy không chỉ không giúp các cô ấy, càng không bóp chân cho các cô ấy, thật sự là người so với người sẽ tức chết.Tiếp theo, Bạch Du nhờ Giang Lâm giúp băm nhuyễn tôm tươi. Sau đó, cô cho thêm củ cải thái hạt lựu, hạt bắp, nấm thái hạt lựu, cùng xì dầu và bột bắp vào khuấy đều.Củ sen thái lát mỏng, ngâm trong nước muối để chống oxy hóa, vớt ra ráo nước. Cho phần nhân vào giữa hai lát sen, ấn chặt rồi tẩm một lớp bột trứng vào trước khi chiên trong chảo. Chiên với lửa nhỏ cho đến khi vàng đều hai mặt là có thể vớt ra.TBCMón mặn cuối cùng là gà om đất.Lúc đầu, khi nghe Bạch Du nói sẽ làm gà om đất, mợ cả và mợ hai không tin lắm.Gà om đất là món ăn có tiếng nhưng hương vị cũng chỉ bình thường, không có gì đặc biệt.Nhưng mà hai người rất nhanh đã bị vã mặt.Nhưng trong nháy mắt bùn bị cạy ra, một mùi thơm đánh tới trước mặt, thơm đến tinh thần hai người chấn động.Mùi vị này cũng quá thơm đi!Bùn vỡ ra, cả lưng gà nướng thành màu vàng kim, ngập mình dầu nằm trong phiến lá, nước canh mùi thơm tản ra bốn phía, khiến mùi thơm càng ngày càng nồng đậm. Chờ Bạch Du mở bụng gà ra, nguyên liệu bên trong bị móc ra, hai người càng mở rộng tầm mắt.Mở bụng ra, mọi người thấy bên trong có hành lá, măng khô, nấm tươi. Điều khiến họ càng ngạc nhiên hơn là bên trong còn có táo tàu và kỷ tử nhưng kỳ lạ là không hề có mùi thuốc nào.Khi được đặt lên bàn ăn, gà om đất lập tức trở thành món ăn mà mọi người tranh nhau thưởng thức."Thơm quá, đây chắc chắn là món gà om đất ngon nhất tôi từng ăn.""Tôi còn không ngờ tay nghề nấu nướng của vợ Giang Lâm lại giỏi đến vậy, tuổi còn trẻ mà nấu ăn ngon không thua gì đầu bếp nhà hàng Quốc Doanh.""Ngon quá, cho nấm vào gà om đất, hương vị này thật tuyệt vời!"Bà La thì hoàn toàn bị món thạch khoai môn chinh phục. Thạch khoai môn thơm ngọt, mềm mại, tan ngay trong miệng, lại không quá ngọt, rất thích hợp cho bà La và ông La. Bà ấy vội vàng bảo con dâu cả ghi lại công thức.Vậy là cả nhà họ La đã bị Bạch Du chinh phục hoàn toàn về khoản nấu nướng.Bên này vui vẻ đầm ấm nhưng bên chùa lại mang bầu không khí u ám.Giang Khải tỉnh dậy từ cơn hôn mê, lập tức hoảng hốt vì anh ta và Tần Tâm Hủy đang ôm nhau, trên người không mảnh vải che thân!Một cơn đau nhói ở sau gáy khiến anh ta chậm rãi nhớ ra rằng mình đã bị đánh ngất ngay khi bước vào chùa.Ai đã đánh lén anh ta?Anh ta nhìn về phía Tần Tâm Hủy đang hôn mê bất tỉnh, trong lòng lập tức loại bỏ cô ta khỏi danh sách nghi phạm.May mắn thay, quần áo của hai người vẫn còn, anh ta nhặt bộ quần áo bị vứt sang một bên định mặc vào nhưng vừa cử động, anh ta đã nghe thấy tiếng rên rỉ của Tần Tâm Hủy đang áp sát vào người anh ta, sau đó cô ta tỉnh dậy từ hôn mê.Tần Tâm Hủy từ từ mở mắt, khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, cô ta lập tức hét lên: "Á á á... Sao lại thế này? Anh Giang Khải, anh đã làm gì với em..."Giang Khải chỉ thấy choáng váng: "Em đừng kêu nữa, lát nữa gọi người khác đến sẽ phiền phức hơn, anh không làm gì em, chúng mình bị người khác đánh lén."
Chợt nghe La Hoằng Huân tiếp tục nói: "Tối hôm qua lúc anh bóp chân cho em, không phải em còn khen anh là người chồng thiên hạ đệ nhất hiền lành sao, như thế nào hôm nay nói thay đổi liền thay đổi?"
"Haha!"
Bạch Du không nhịn được cười ra tiếng, còn bị nước miếng của mình làm cho sặc.
Dường như Giang Lâm thấy nhưng không thể trách, anh đến dưới vòi nước rửa tay, lại lau sạch tay, sau đó đi tới vỗ lưng cho cô.
Mợ cả và mợ hai cười đến mức chảy cả nước mắt, kết quả vừa quay đầu đã bị nhét một miệng thức ăn cho chó.
Trong lòng hai người nhất thời chua xót.
Chồng của các cô ấy không chỉ không giúp các cô ấy, càng không bóp chân cho các cô ấy, thật sự là người so với người sẽ tức chết.
Tiếp theo, Bạch Du nhờ Giang Lâm giúp băm nhuyễn tôm tươi. Sau đó, cô cho thêm củ cải thái hạt lựu, hạt bắp, nấm thái hạt lựu, cùng xì dầu và bột bắp vào khuấy đều.
Củ sen thái lát mỏng, ngâm trong nước muối để chống oxy hóa, vớt ra ráo nước. Cho phần nhân vào giữa hai lát sen, ấn chặt rồi tẩm một lớp bột trứng vào trước khi chiên trong chảo. Chiên với lửa nhỏ cho đến khi vàng đều hai mặt là có thể vớt ra.
TBC
Món mặn cuối cùng là gà om đất.
Lúc đầu, khi nghe Bạch Du nói sẽ làm gà om đất, mợ cả và mợ hai không tin lắm.
Gà om đất là món ăn có tiếng nhưng hương vị cũng chỉ bình thường, không có gì đặc biệt.
Nhưng mà hai người rất nhanh đã bị vã mặt.
Nhưng trong nháy mắt bùn bị cạy ra, một mùi thơm đánh tới trước mặt, thơm đến tinh thần hai người chấn động.
Mùi vị này cũng quá thơm đi!
Bùn vỡ ra, cả lưng gà nướng thành màu vàng kim, ngập mình dầu nằm trong phiến lá, nước canh mùi thơm tản ra bốn phía, khiến mùi thơm càng ngày càng nồng đậm.
Chờ Bạch Du mở bụng gà ra, nguyên liệu bên trong bị móc ra, hai người càng mở rộng tầm mắt.
Mở bụng ra, mọi người thấy bên trong có hành lá, măng khô, nấm tươi. Điều khiến họ càng ngạc nhiên hơn là bên trong còn có táo tàu và kỷ tử nhưng kỳ lạ là không hề có mùi thuốc nào.
Khi được đặt lên bàn ăn, gà om đất lập tức trở thành món ăn mà mọi người tranh nhau thưởng thức.
"Thơm quá, đây chắc chắn là món gà om đất ngon nhất tôi từng ăn."
"Tôi còn không ngờ tay nghề nấu nướng của vợ Giang Lâm lại giỏi đến vậy, tuổi còn trẻ mà nấu ăn ngon không thua gì đầu bếp nhà hàng Quốc Doanh."
"Ngon quá, cho nấm vào gà om đất, hương vị này thật tuyệt vời!"
Bà La thì hoàn toàn bị món thạch khoai môn chinh phục. Thạch khoai môn thơm ngọt, mềm mại, tan ngay trong miệng, lại không quá ngọt, rất thích hợp cho bà La và ông La. Bà ấy vội vàng bảo con dâu cả ghi lại công thức.
Vậy là cả nhà họ La đã bị Bạch Du chinh phục hoàn toàn về khoản nấu nướng.
Bên này vui vẻ đầm ấm nhưng bên chùa lại mang bầu không khí u ám.
Giang Khải tỉnh dậy từ cơn hôn mê, lập tức hoảng hốt vì anh ta và Tần Tâm Hủy đang ôm nhau, trên người không mảnh vải che thân!
Một cơn đau nhói ở sau gáy khiến anh ta chậm rãi nhớ ra rằng mình đã bị đánh ngất ngay khi bước vào chùa.
Ai đã đánh lén anh ta?
Anh ta nhìn về phía Tần Tâm Hủy đang hôn mê bất tỉnh, trong lòng lập tức loại bỏ cô ta khỏi danh sách nghi phạm.
May mắn thay, quần áo của hai người vẫn còn, anh ta nhặt bộ quần áo bị vứt sang một bên định mặc vào nhưng vừa cử động, anh ta đã nghe thấy tiếng rên rỉ của Tần Tâm Hủy đang áp sát vào người anh ta, sau đó cô ta tỉnh dậy từ hôn mê.
Tần Tâm Hủy từ từ mở mắt, khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, cô ta lập tức hét lên: "Á á á... Sao lại thế này? Anh Giang Khải, anh đã làm gì với em..."
Giang Khải chỉ thấy choáng váng: "Em đừng kêu nữa, lát nữa gọi người khác đến sẽ phiền phức hơn, anh không làm gì em, chúng mình bị người khác đánh lén."
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Chợt nghe La Hoằng Huân tiếp tục nói: "Tối hôm qua lúc anh bóp chân cho em, không phải em còn khen anh là người chồng thiên hạ đệ nhất hiền lành sao, như thế nào hôm nay nói thay đổi liền thay đổi?""Haha!"Bạch Du không nhịn được cười ra tiếng, còn bị nước miếng của mình làm cho sặc.Dường như Giang Lâm thấy nhưng không thể trách, anh đến dưới vòi nước rửa tay, lại lau sạch tay, sau đó đi tới vỗ lưng cho cô.Mợ cả và mợ hai cười đến mức chảy cả nước mắt, kết quả vừa quay đầu đã bị nhét một miệng thức ăn cho chó.Trong lòng hai người nhất thời chua xót.Chồng của các cô ấy không chỉ không giúp các cô ấy, càng không bóp chân cho các cô ấy, thật sự là người so với người sẽ tức chết.Tiếp theo, Bạch Du nhờ Giang Lâm giúp băm nhuyễn tôm tươi. Sau đó, cô cho thêm củ cải thái hạt lựu, hạt bắp, nấm thái hạt lựu, cùng xì dầu và bột bắp vào khuấy đều.Củ sen thái lát mỏng, ngâm trong nước muối để chống oxy hóa, vớt ra ráo nước. Cho phần nhân vào giữa hai lát sen, ấn chặt rồi tẩm một lớp bột trứng vào trước khi chiên trong chảo. Chiên với lửa nhỏ cho đến khi vàng đều hai mặt là có thể vớt ra.TBCMón mặn cuối cùng là gà om đất.Lúc đầu, khi nghe Bạch Du nói sẽ làm gà om đất, mợ cả và mợ hai không tin lắm.Gà om đất là món ăn có tiếng nhưng hương vị cũng chỉ bình thường, không có gì đặc biệt.Nhưng mà hai người rất nhanh đã bị vã mặt.Nhưng trong nháy mắt bùn bị cạy ra, một mùi thơm đánh tới trước mặt, thơm đến tinh thần hai người chấn động.Mùi vị này cũng quá thơm đi!Bùn vỡ ra, cả lưng gà nướng thành màu vàng kim, ngập mình dầu nằm trong phiến lá, nước canh mùi thơm tản ra bốn phía, khiến mùi thơm càng ngày càng nồng đậm. Chờ Bạch Du mở bụng gà ra, nguyên liệu bên trong bị móc ra, hai người càng mở rộng tầm mắt.Mở bụng ra, mọi người thấy bên trong có hành lá, măng khô, nấm tươi. Điều khiến họ càng ngạc nhiên hơn là bên trong còn có táo tàu và kỷ tử nhưng kỳ lạ là không hề có mùi thuốc nào.Khi được đặt lên bàn ăn, gà om đất lập tức trở thành món ăn mà mọi người tranh nhau thưởng thức."Thơm quá, đây chắc chắn là món gà om đất ngon nhất tôi từng ăn.""Tôi còn không ngờ tay nghề nấu nướng của vợ Giang Lâm lại giỏi đến vậy, tuổi còn trẻ mà nấu ăn ngon không thua gì đầu bếp nhà hàng Quốc Doanh.""Ngon quá, cho nấm vào gà om đất, hương vị này thật tuyệt vời!"Bà La thì hoàn toàn bị món thạch khoai môn chinh phục. Thạch khoai môn thơm ngọt, mềm mại, tan ngay trong miệng, lại không quá ngọt, rất thích hợp cho bà La và ông La. Bà ấy vội vàng bảo con dâu cả ghi lại công thức.Vậy là cả nhà họ La đã bị Bạch Du chinh phục hoàn toàn về khoản nấu nướng.Bên này vui vẻ đầm ấm nhưng bên chùa lại mang bầu không khí u ám.Giang Khải tỉnh dậy từ cơn hôn mê, lập tức hoảng hốt vì anh ta và Tần Tâm Hủy đang ôm nhau, trên người không mảnh vải che thân!Một cơn đau nhói ở sau gáy khiến anh ta chậm rãi nhớ ra rằng mình đã bị đánh ngất ngay khi bước vào chùa.Ai đã đánh lén anh ta?Anh ta nhìn về phía Tần Tâm Hủy đang hôn mê bất tỉnh, trong lòng lập tức loại bỏ cô ta khỏi danh sách nghi phạm.May mắn thay, quần áo của hai người vẫn còn, anh ta nhặt bộ quần áo bị vứt sang một bên định mặc vào nhưng vừa cử động, anh ta đã nghe thấy tiếng rên rỉ của Tần Tâm Hủy đang áp sát vào người anh ta, sau đó cô ta tỉnh dậy từ hôn mê.Tần Tâm Hủy từ từ mở mắt, khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, cô ta lập tức hét lên: "Á á á... Sao lại thế này? Anh Giang Khải, anh đã làm gì với em..."Giang Khải chỉ thấy choáng váng: "Em đừng kêu nữa, lát nữa gọi người khác đến sẽ phiền phức hơn, anh không làm gì em, chúng mình bị người khác đánh lén."