Tác giả:

"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy…

Chương 279: Chương 279

Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Về kẻ đánh lén anh ta, anh ta đoán mười có tám chín là tên khốn kiếp Giang Vũ.Từ nhỏ anh ta đã không hòa hợp với Giang Vũ, lần trước vì tranh giành Bạch Du mà hai người đã mâu thuẫn, càng nhìn nhau không thuận mắt.Vì vậy, anh ta nghĩ rằng nếu có ai muốn anh ta gặp xui xẻo, thì ngoài Giang Vũ ra, tuyệt đối không có ai khác.Khốn nạn!Tần Tâm Hủy cầm lên quần áo bên cạnh, khóc huhu: "Anh Giang Khải, toàn thân em đều bị anh nhìn hết, anh có thể chịu trách nhiệm với em hay không?"Giang Khải ngây ngẩn cả người.Bởi vì anh ta không nghĩ tới phải chịu trách nhiệm với Tần Tâm Hủy.Tần Tâm Hủy vừa nhìn thấy biểu cảm này của anh ta, cô ta càng khóc to hơn: "Anh Giang Khải, nếu như anh không chịu trách nhiệm với em, em sống cũng không có ý nghĩa gì, bây giờ em sẽ c.h.ế.t ở trước mặt anh!"Nói xong cô ta cũng không quan tâm đến chuyện mặc quần áo, đứng lên muốn lao vào vách tường bên cạnh.Giang Khải vội vàng ôm lấy cô ta, Tần Tâm Hủy cố gắng giãy giụa.Cơ thể hai người dính chặt vào nhau, vặn vẹo qua lại, Giang Khải cảm thấy cơ thể mình có phản ứng.Tần Tâm Hủy nhân cơ hội ôm lấy Giang Khải: "Anh Giang Khải, anh có phản ứng với em, vậy có nghĩa là anh cũng thích em phải không?Giang Khải không nói gì.Anh ta thích nhan sắc và vóc dáng của Tần Tâm Hủy nhưng gia cảnh của cô ta quá tồi tệ, nếu cưới cô ta, sẽ không có lợi ích gì cho anh ta.Tần Tâm Hủy như thể đã nhìn thấu tâm tư của anh ta: “Anh Giang Khải, em biết em không xứng với anh nhưng mà em thật sự yêu anh, giờ đây Bạch Du đã gả cho anh ba, dù anh có không cam tâm cũng vô dụng.”“Hay là anh cưới em đi, nhà họ La đã cho Bạch Du nhiều thứ như vậy, ông nội anh lại cho Bạch Du một căn tứ hợp viện, nếu anh kết hôn vào lúc này, chắc chắn họ cũng sẽ cho anh nhiều thứ đúng không? Anh em ruột với nhau, họ cũng không nặng bên này nhẹ bên kia.”Giang Khải chìm vào suy tư.Tuy lấy Tần Tâm Hủy không giúp ích gì cho anh ta nhưng như cô ta nói, nhà họ Giang và nhà họ La chắc chắn sẽ cho anh ta không ít thứ.Đặc biệt là nhà cửa, sau này giải phóng mặt bằng, phút chốc sẽ thành đại gia.Hơn nữa, anh ta là người biết tương lai, hai năm sau Giang Lâm chắc chắn sẽ c.h.ế.t vì tai nạn, đến lúc đó anh ta sẽ ly hôn với Tần Tâm Hủy, đổi sang cưới Bạch Du, đến lúc đó tất cả các mối quan hệ và nguồn lực của nhà họ Giang không phải vẫn rơi vào tay anh ta sao?Tần Tâm Hủy thấy anh ta bị mình thuyết phục, liền cố gắng cọ xát vào người anh ta: "Em biết gia thế của em không thể so sánh với em họ nhưng em có một trái tim yêu anh, so với em ấy, em có thể làm bất cứ điều gì cho anh, thậm chí cả mạng sống của em, em cũng có thể cho anh!"Giang Khải cúi đầu nhìn cô ta, chỉ thấy cô ta nhìn anh ta với ánh mắt yêu mến và sùng bái.Ánh mắt này khiến Giang Khải vô cùng thoải mái, cộng thêm việc Tần Tâm Hủy cứ cọ xát vào người anh ta, anh ta là một người đàn ông bình thường…Nghĩ đến đây, anh ta dùng sức ôm chặt Tần Tâm Hủy, hai người ngã xuống đất.Tin tức Bạch Du sắp kết hôn với Giang Lâm nhanh chóng lan truyền khắp đại viện quân khu.Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.Trước đây, Bạch Du từng hẹn hò với Giang Khải nhưng sau đó lại kết hôn với anh trai của Giang Khải là Giang Lâm, điều này quả thực là quá kỳ lạ.Chỉ sau một thời gian ngắn, một tin tức khác lại khiến mọi người chấn động một lần nữa.Thì ra đó là chuyện cha mẹ Bạch Du ly hôn!Bạch Du sắp sửa kết hôn, vậy mà cha mẹ cô lại ly hôn vào thời điểm này?Mọi người xôn xao bàn tán, ai cũng muốn biết chuyện gì đã xảy ra.Chỉ có nhà họ Bạch giữ im lặng, không ai nói gì, còn Tần Chính Nhân vào ngày ly hôn đã dọn đồ rời khỏi đại viện quân khu.

Về kẻ đánh lén anh ta, anh ta đoán mười có tám chín là tên khốn kiếp Giang Vũ.

Từ nhỏ anh ta đã không hòa hợp với Giang Vũ, lần trước vì tranh giành Bạch Du mà hai người đã mâu thuẫn, càng nhìn nhau không thuận mắt.

Vì vậy, anh ta nghĩ rằng nếu có ai muốn anh ta gặp xui xẻo, thì ngoài Giang Vũ ra, tuyệt đối không có ai khác.

Khốn nạn!

Tần Tâm Hủy cầm lên quần áo bên cạnh, khóc huhu: "Anh Giang Khải, toàn thân em đều bị anh nhìn hết, anh có thể chịu trách nhiệm với em hay không?"

Giang Khải ngây ngẩn cả người.

Bởi vì anh ta không nghĩ tới phải chịu trách nhiệm với Tần Tâm Hủy.

Tần Tâm Hủy vừa nhìn thấy biểu cảm này của anh ta, cô ta càng khóc to hơn: "Anh Giang Khải, nếu như anh không chịu trách nhiệm với em, em sống cũng không có ý nghĩa gì, bây giờ em sẽ c.h.ế.t ở trước mặt anh!"

Nói xong cô ta cũng không quan tâm đến chuyện mặc quần áo, đứng lên muốn lao vào vách tường bên cạnh.

Giang Khải vội vàng ôm lấy cô ta, Tần Tâm Hủy cố gắng giãy giụa.

Cơ thể hai người dính chặt vào nhau, vặn vẹo qua lại, Giang Khải cảm thấy cơ thể mình có phản ứng.

Tần Tâm Hủy nhân cơ hội ôm lấy Giang Khải: "Anh Giang Khải, anh có phản ứng với em, vậy có nghĩa là anh cũng thích em phải không?

Giang Khải không nói gì.

Anh ta thích nhan sắc và vóc dáng của Tần Tâm Hủy nhưng gia cảnh của cô ta quá tồi tệ, nếu cưới cô ta, sẽ không có lợi ích gì cho anh ta.

Tần Tâm Hủy như thể đã nhìn thấu tâm tư của anh ta: “Anh Giang Khải, em biết em không xứng với anh nhưng mà em thật sự yêu anh, giờ đây Bạch Du đã gả cho anh ba, dù anh có không cam tâm cũng vô dụng.”

“Hay là anh cưới em đi, nhà họ La đã cho Bạch Du nhiều thứ như vậy, ông nội anh lại cho Bạch Du một căn tứ hợp viện, nếu anh kết hôn vào lúc này, chắc chắn họ cũng sẽ cho anh nhiều thứ đúng không? Anh em ruột với nhau, họ cũng không nặng bên này nhẹ bên kia.”

Giang Khải chìm vào suy tư.

Tuy lấy Tần Tâm Hủy không giúp ích gì cho anh ta nhưng như cô ta nói, nhà họ Giang và nhà họ La chắc chắn sẽ cho anh ta không ít thứ.

Đặc biệt là nhà cửa, sau này giải phóng mặt bằng, phút chốc sẽ thành đại gia.

Hơn nữa, anh ta là người biết tương lai, hai năm sau Giang Lâm chắc chắn sẽ c.h.ế.t vì tai nạn, đến lúc đó anh ta sẽ ly hôn với Tần Tâm Hủy, đổi sang cưới Bạch Du, đến lúc đó tất cả các mối quan hệ và nguồn lực của nhà họ Giang không phải vẫn rơi vào tay anh ta sao?

Tần Tâm Hủy thấy anh ta bị mình thuyết phục, liền cố gắng cọ xát vào người anh ta: "Em biết gia thế của em không thể so sánh với em họ nhưng em có một trái tim yêu anh, so với em ấy, em có thể làm bất cứ điều gì cho anh, thậm chí cả mạng sống của em, em cũng có thể cho anh!"

Giang Khải cúi đầu nhìn cô ta, chỉ thấy cô ta nhìn anh ta với ánh mắt yêu mến và sùng bái.

Ánh mắt này khiến Giang Khải vô cùng thoải mái, cộng thêm việc Tần Tâm Hủy cứ cọ xát vào người anh ta, anh ta là một người đàn ông bình thường…

Nghĩ đến đây, anh ta dùng sức ôm chặt Tần Tâm Hủy, hai người ngã xuống đất.

Tin tức Bạch Du sắp kết hôn với Giang Lâm nhanh chóng lan truyền khắp đại viện quân khu.

Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.

Trước đây, Bạch Du từng hẹn hò với Giang Khải nhưng sau đó lại kết hôn với anh trai của Giang Khải là Giang Lâm, điều này quả thực là quá kỳ lạ.

Chỉ sau một thời gian ngắn, một tin tức khác lại khiến mọi người chấn động một lần nữa.

Thì ra đó là chuyện cha mẹ Bạch Du ly hôn!

Bạch Du sắp sửa kết hôn, vậy mà cha mẹ cô lại ly hôn vào thời điểm này?

Mọi người xôn xao bàn tán, ai cũng muốn biết chuyện gì đã xảy ra.

Chỉ có nhà họ Bạch giữ im lặng, không ai nói gì, còn Tần Chính Nhân vào ngày ly hôn đã dọn đồ rời khỏi đại viện quân khu.

Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Về kẻ đánh lén anh ta, anh ta đoán mười có tám chín là tên khốn kiếp Giang Vũ.Từ nhỏ anh ta đã không hòa hợp với Giang Vũ, lần trước vì tranh giành Bạch Du mà hai người đã mâu thuẫn, càng nhìn nhau không thuận mắt.Vì vậy, anh ta nghĩ rằng nếu có ai muốn anh ta gặp xui xẻo, thì ngoài Giang Vũ ra, tuyệt đối không có ai khác.Khốn nạn!Tần Tâm Hủy cầm lên quần áo bên cạnh, khóc huhu: "Anh Giang Khải, toàn thân em đều bị anh nhìn hết, anh có thể chịu trách nhiệm với em hay không?"Giang Khải ngây ngẩn cả người.Bởi vì anh ta không nghĩ tới phải chịu trách nhiệm với Tần Tâm Hủy.Tần Tâm Hủy vừa nhìn thấy biểu cảm này của anh ta, cô ta càng khóc to hơn: "Anh Giang Khải, nếu như anh không chịu trách nhiệm với em, em sống cũng không có ý nghĩa gì, bây giờ em sẽ c.h.ế.t ở trước mặt anh!"Nói xong cô ta cũng không quan tâm đến chuyện mặc quần áo, đứng lên muốn lao vào vách tường bên cạnh.Giang Khải vội vàng ôm lấy cô ta, Tần Tâm Hủy cố gắng giãy giụa.Cơ thể hai người dính chặt vào nhau, vặn vẹo qua lại, Giang Khải cảm thấy cơ thể mình có phản ứng.Tần Tâm Hủy nhân cơ hội ôm lấy Giang Khải: "Anh Giang Khải, anh có phản ứng với em, vậy có nghĩa là anh cũng thích em phải không?Giang Khải không nói gì.Anh ta thích nhan sắc và vóc dáng của Tần Tâm Hủy nhưng gia cảnh của cô ta quá tồi tệ, nếu cưới cô ta, sẽ không có lợi ích gì cho anh ta.Tần Tâm Hủy như thể đã nhìn thấu tâm tư của anh ta: “Anh Giang Khải, em biết em không xứng với anh nhưng mà em thật sự yêu anh, giờ đây Bạch Du đã gả cho anh ba, dù anh có không cam tâm cũng vô dụng.”“Hay là anh cưới em đi, nhà họ La đã cho Bạch Du nhiều thứ như vậy, ông nội anh lại cho Bạch Du một căn tứ hợp viện, nếu anh kết hôn vào lúc này, chắc chắn họ cũng sẽ cho anh nhiều thứ đúng không? Anh em ruột với nhau, họ cũng không nặng bên này nhẹ bên kia.”Giang Khải chìm vào suy tư.Tuy lấy Tần Tâm Hủy không giúp ích gì cho anh ta nhưng như cô ta nói, nhà họ Giang và nhà họ La chắc chắn sẽ cho anh ta không ít thứ.Đặc biệt là nhà cửa, sau này giải phóng mặt bằng, phút chốc sẽ thành đại gia.Hơn nữa, anh ta là người biết tương lai, hai năm sau Giang Lâm chắc chắn sẽ c.h.ế.t vì tai nạn, đến lúc đó anh ta sẽ ly hôn với Tần Tâm Hủy, đổi sang cưới Bạch Du, đến lúc đó tất cả các mối quan hệ và nguồn lực của nhà họ Giang không phải vẫn rơi vào tay anh ta sao?Tần Tâm Hủy thấy anh ta bị mình thuyết phục, liền cố gắng cọ xát vào người anh ta: "Em biết gia thế của em không thể so sánh với em họ nhưng em có một trái tim yêu anh, so với em ấy, em có thể làm bất cứ điều gì cho anh, thậm chí cả mạng sống của em, em cũng có thể cho anh!"Giang Khải cúi đầu nhìn cô ta, chỉ thấy cô ta nhìn anh ta với ánh mắt yêu mến và sùng bái.Ánh mắt này khiến Giang Khải vô cùng thoải mái, cộng thêm việc Tần Tâm Hủy cứ cọ xát vào người anh ta, anh ta là một người đàn ông bình thường…Nghĩ đến đây, anh ta dùng sức ôm chặt Tần Tâm Hủy, hai người ngã xuống đất.Tin tức Bạch Du sắp kết hôn với Giang Lâm nhanh chóng lan truyền khắp đại viện quân khu.Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.Trước đây, Bạch Du từng hẹn hò với Giang Khải nhưng sau đó lại kết hôn với anh trai của Giang Khải là Giang Lâm, điều này quả thực là quá kỳ lạ.Chỉ sau một thời gian ngắn, một tin tức khác lại khiến mọi người chấn động một lần nữa.Thì ra đó là chuyện cha mẹ Bạch Du ly hôn!Bạch Du sắp sửa kết hôn, vậy mà cha mẹ cô lại ly hôn vào thời điểm này?Mọi người xôn xao bàn tán, ai cũng muốn biết chuyện gì đã xảy ra.Chỉ có nhà họ Bạch giữ im lặng, không ai nói gì, còn Tần Chính Nhân vào ngày ly hôn đã dọn đồ rời khỏi đại viện quân khu.

Chương 279: Chương 279