Tác giả:

"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy…

Chương 356: Chương 356

Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Lâu Tú Anh nghe vậy cũng chau mày.Tuần trước Lâu Mạn Lệ gọi điện đến, nói với bà ta chủ ý hay, bảo bà ta đưa Giang Hựu Hàm đến đảo Quỳnh Châu để chị dâu Bạch Du chăm sóc cô ta.Lúc đầu bà ta còn không nỡ nhưng sau khi nghĩ lại thì thấy đây đúng là một chủ ý hay.Gã đàn ông tên Lương Thiên Vũ kia đã bị nhà họ Giang tìm ra và dạy cho một bài học, cậu ta đã mất việc nhưng dù vậy, Giang Hựu Hàm vẫn muốn ở bên cậu ta, còn nói cô ta đã không thể sinh con nữa, chỉ có thể lấy người đàn ông đó.Nói cái quái gì vậy!Bà ta đã đi tìm hiểu rồi, gã đàn ông đó mười mấy tuổi đã mất cha, dưới có mấy đứa em trai em gái, trên có một bà mẹ goá phụ cay nghiệt, gả con vào cái nhà như vậy, không chỉ gả con đi giúp đỡ người nghèo mà quan trọng hơn là sau này sẽ bị hút m.á.u liên tục.Cả nhà đó toàn là người khôn lõi, sao Giang Hựu Hàm có thể đấu lại được, nếu thật sự gả đi, cô ta chắc chắn sẽ bị họ gặm đến không còn xương.Bà ta tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra.Vì vậy đưa cô ta đến đảo Quỳnh Châu là một chủ ý không tồi, một là có thể chia cắt cô ta với gã Lương Thiên Vũ kia, một thời gian sau, tình cảm sâu đậm đến mấy cũng sẽ nhạt phai.Hai là ở đơn vị hải quân có rất nhiều người đàn ông có gia thế tốt, cho dù là tái hôn cũng không sao, người bên đó không biết Giang Hựu Hàm đã từng ngủ với người khác, lại còn từng phá thai, chỉ cần chuẩn bị nhiều của hồi môn một chút sẽ không lo không tìm được người lấy.Cuối cùng, dù sao Giang Lâm cũng là anh trai ruột của Giang Hựu Hàm, chẳng lẽ nó có thể trơ mắt nhìn em gái mình c.h.ế.t sao?Bạch Du gả vào nhà họ Giang, lẽ nào còn có thể ngược đãi em chồng?Bà ta càng nghĩ càng thấy chủ ý này rất được, bèn xúi giục chồng gọi điện thoại cho con trai, còn bảo ông ta phải dùng "chính sách ôn hòa", ai ngờ Giang Lâm này lại mềm cứng không ăn.Thật tức c.h.ế.t bà ta mà. Hai vợ chồng nhìn nhau, ai cũng vô cùng tức giận.Lâu Tú Anh: "Đến nước này, chúng ta chỉ có thể chia thành hai bước rồi làm."Giang Khải Bang nhìn bà ta: "Hai bước thế nào."Lâu Tú Anh: “Một là tiên trảm hậu tấu, không cần Giang Lâm đồng ý, chúng ta cứ đưa người đến đó trước, đợi người đến nơi rồi, lẽ nào nó còn có thể đuổi em gái ruột của mình ra khỏi nhà sao?”Giang Khải Bang thấy bà ta nói có lý: “Vậy bước thứ hai thì sao?”TBCLâu Tú Anh: “Vài ngày nữa là đến ngày giỗ của bà cụ rồi, đến lúc đó ông cứ nói là mơ thấy bà cụ, nói bà cụ biết chuyện của Hựu Hàm thì rất đau buồn rồi nhân cơ hội đó nhờ ông cụ giúp đỡ Hựu Hàm, có ông cụ gây áp lực với Giang Lâm, tôi không tin nó còn dám phản đối!”**Bạch Du không biết kế hoạch của Lâu Tú Anh và Giang Khải Bang, cô và chị Lôi đến Cung Tiêu Xãmua ba con gà con về, ngoài ra còn có một chú chó con ba tháng tuổi.Chú cún con không phải họ mua mà là nhặt được trên đường.Lúc đó hai người xách đồ chuẩn bị về nhà, đi ngang qua một đống rác, đột nhiên nghe thấy tiếng "ư ử" truyền ra.Chị Lôi nghe thấy liền nói đó là mèo con hoặc chó con, chị ấy nói ở đây nhà nào có chó mèo sinh con mà không muốn nuôi nhiều, cũng không tìm được người nuôi thì sẽ vứt những con ch.ó con mèo con mới sinh ra không lâu nàyvào đống rác để chúng c.h.ế.t ngạt.Bạch Du nghe xong cũng không đành lòng, bất chấp sự bẩn thỉu, cô ngồi xổm xuống lục tung đống rác, cuối cùng tìm thấy một chú cún con màu trắng dưới đống rác.Người bạn nhỏ này suýt thì c.h.ế.t ngạt, toàn thân dơ bẩn.Mặc dù con người đối xử rất tệ với nó nhưng vừa nhìn thấy Bạch Du, nó đã vẫy cái đuôi ngắn ngủn, còn thè lưỡi l.i.ế.m tay cô.

Lâu Tú Anh nghe vậy cũng chau mày.

Tuần trước Lâu Mạn Lệ gọi điện đến, nói với bà ta chủ ý hay, bảo bà ta đưa Giang Hựu Hàm đến đảo Quỳnh Châu để chị dâu Bạch Du chăm sóc cô ta.

Lúc đầu bà ta còn không nỡ nhưng sau khi nghĩ lại thì thấy đây đúng là một chủ ý hay.

Gã đàn ông tên Lương Thiên Vũ kia đã bị nhà họ Giang tìm ra và dạy cho một bài học, cậu ta đã mất việc nhưng dù vậy, Giang Hựu Hàm vẫn muốn ở bên cậu ta, còn nói cô ta đã không thể sinh con nữa, chỉ có thể lấy người đàn ông đó.

Nói cái quái gì vậy!

Bà ta đã đi tìm hiểu rồi, gã đàn ông đó mười mấy tuổi đã mất cha, dưới có mấy đứa em trai em gái, trên có một bà mẹ goá phụ cay nghiệt, gả con vào cái nhà như vậy, không chỉ gả con đi giúp đỡ người nghèo mà quan trọng hơn là sau này sẽ bị hút m.á.u liên tục.

Cả nhà đó toàn là người khôn lõi, sao Giang Hựu Hàm có thể đấu lại được, nếu thật sự gả đi, cô ta chắc chắn sẽ bị họ gặm đến không còn xương.

Bà ta tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra.

Vì vậy đưa cô ta đến đảo Quỳnh Châu là một chủ ý không tồi, một là có thể chia cắt cô ta với gã Lương Thiên Vũ kia, một thời gian sau, tình cảm sâu đậm đến mấy cũng sẽ nhạt phai.

Hai là ở đơn vị hải quân có rất nhiều người đàn ông có gia thế tốt, cho dù là tái hôn cũng không sao, người bên đó không biết Giang Hựu Hàm đã từng ngủ với người khác, lại còn từng phá thai, chỉ cần chuẩn bị nhiều của hồi môn một chút sẽ không lo không tìm được người lấy.

Cuối cùng, dù sao Giang Lâm cũng là anh trai ruột của Giang Hựu Hàm, chẳng lẽ nó có thể trơ mắt nhìn em gái mình c.h.ế.t sao?

Bạch Du gả vào nhà họ Giang, lẽ nào còn có thể ngược đãi em chồng?

Bà ta càng nghĩ càng thấy chủ ý này rất được, bèn xúi giục chồng gọi điện thoại cho con trai, còn bảo ông ta phải dùng "chính sách ôn hòa", ai ngờ Giang Lâm này lại mềm cứng không ăn.

Thật tức c.h.ế.t bà ta mà.

 

Hai vợ chồng nhìn nhau, ai cũng vô cùng tức giận.

Lâu Tú Anh: "Đến nước này, chúng ta chỉ có thể chia thành hai bước rồi làm."

Giang Khải Bang nhìn bà ta: "Hai bước thế nào."

Lâu Tú Anh: “Một là tiên trảm hậu tấu, không cần Giang Lâm đồng ý, chúng ta cứ đưa người đến đó trước, đợi người đến nơi rồi, lẽ nào nó còn có thể đuổi em gái ruột của mình ra khỏi nhà sao?”

Giang Khải Bang thấy bà ta nói có lý: “Vậy bước thứ hai thì sao?”

TBC

Lâu Tú Anh: “Vài ngày nữa là đến ngày giỗ của bà cụ rồi, đến lúc đó ông cứ nói là mơ thấy bà cụ, nói bà cụ biết chuyện của Hựu Hàm thì rất đau buồn rồi nhân cơ hội đó nhờ ông cụ giúp đỡ Hựu Hàm, có ông cụ gây áp lực với Giang Lâm, tôi không tin nó còn dám phản đối!”

**

Bạch Du không biết kế hoạch của Lâu Tú Anh và Giang Khải Bang, cô và chị Lôi đến Cung Tiêu Xãmua ba con gà con về, ngoài ra còn có một chú chó con ba tháng tuổi.

Chú cún con không phải họ mua mà là nhặt được trên đường.

Lúc đó hai người xách đồ chuẩn bị về nhà, đi ngang qua một đống rác, đột nhiên nghe thấy tiếng "ư ử" truyền ra.

Chị Lôi nghe thấy liền nói đó là mèo con hoặc chó con, chị ấy nói ở đây nhà nào có chó mèo sinh con mà không muốn nuôi nhiều, cũng không tìm được người nuôi thì sẽ vứt những con ch.ó con mèo con mới sinh ra không lâu nàyvào đống rác để chúng c.h.ế.t ngạt.

Bạch Du nghe xong cũng không đành lòng, bất chấp sự bẩn thỉu, cô ngồi xổm xuống lục tung đống rác, cuối cùng tìm thấy một chú cún con màu trắng dưới đống rác.

Người bạn nhỏ này suýt thì c.h.ế.t ngạt, toàn thân dơ bẩn.

Mặc dù con người đối xử rất tệ với nó nhưng vừa nhìn thấy Bạch Du, nó đã vẫy cái đuôi ngắn ngủn, còn thè lưỡi l.i.ế.m tay cô.

Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Lâu Tú Anh nghe vậy cũng chau mày.Tuần trước Lâu Mạn Lệ gọi điện đến, nói với bà ta chủ ý hay, bảo bà ta đưa Giang Hựu Hàm đến đảo Quỳnh Châu để chị dâu Bạch Du chăm sóc cô ta.Lúc đầu bà ta còn không nỡ nhưng sau khi nghĩ lại thì thấy đây đúng là một chủ ý hay.Gã đàn ông tên Lương Thiên Vũ kia đã bị nhà họ Giang tìm ra và dạy cho một bài học, cậu ta đã mất việc nhưng dù vậy, Giang Hựu Hàm vẫn muốn ở bên cậu ta, còn nói cô ta đã không thể sinh con nữa, chỉ có thể lấy người đàn ông đó.Nói cái quái gì vậy!Bà ta đã đi tìm hiểu rồi, gã đàn ông đó mười mấy tuổi đã mất cha, dưới có mấy đứa em trai em gái, trên có một bà mẹ goá phụ cay nghiệt, gả con vào cái nhà như vậy, không chỉ gả con đi giúp đỡ người nghèo mà quan trọng hơn là sau này sẽ bị hút m.á.u liên tục.Cả nhà đó toàn là người khôn lõi, sao Giang Hựu Hàm có thể đấu lại được, nếu thật sự gả đi, cô ta chắc chắn sẽ bị họ gặm đến không còn xương.Bà ta tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra.Vì vậy đưa cô ta đến đảo Quỳnh Châu là một chủ ý không tồi, một là có thể chia cắt cô ta với gã Lương Thiên Vũ kia, một thời gian sau, tình cảm sâu đậm đến mấy cũng sẽ nhạt phai.Hai là ở đơn vị hải quân có rất nhiều người đàn ông có gia thế tốt, cho dù là tái hôn cũng không sao, người bên đó không biết Giang Hựu Hàm đã từng ngủ với người khác, lại còn từng phá thai, chỉ cần chuẩn bị nhiều của hồi môn một chút sẽ không lo không tìm được người lấy.Cuối cùng, dù sao Giang Lâm cũng là anh trai ruột của Giang Hựu Hàm, chẳng lẽ nó có thể trơ mắt nhìn em gái mình c.h.ế.t sao?Bạch Du gả vào nhà họ Giang, lẽ nào còn có thể ngược đãi em chồng?Bà ta càng nghĩ càng thấy chủ ý này rất được, bèn xúi giục chồng gọi điện thoại cho con trai, còn bảo ông ta phải dùng "chính sách ôn hòa", ai ngờ Giang Lâm này lại mềm cứng không ăn.Thật tức c.h.ế.t bà ta mà. Hai vợ chồng nhìn nhau, ai cũng vô cùng tức giận.Lâu Tú Anh: "Đến nước này, chúng ta chỉ có thể chia thành hai bước rồi làm."Giang Khải Bang nhìn bà ta: "Hai bước thế nào."Lâu Tú Anh: “Một là tiên trảm hậu tấu, không cần Giang Lâm đồng ý, chúng ta cứ đưa người đến đó trước, đợi người đến nơi rồi, lẽ nào nó còn có thể đuổi em gái ruột của mình ra khỏi nhà sao?”Giang Khải Bang thấy bà ta nói có lý: “Vậy bước thứ hai thì sao?”TBCLâu Tú Anh: “Vài ngày nữa là đến ngày giỗ của bà cụ rồi, đến lúc đó ông cứ nói là mơ thấy bà cụ, nói bà cụ biết chuyện của Hựu Hàm thì rất đau buồn rồi nhân cơ hội đó nhờ ông cụ giúp đỡ Hựu Hàm, có ông cụ gây áp lực với Giang Lâm, tôi không tin nó còn dám phản đối!”**Bạch Du không biết kế hoạch của Lâu Tú Anh và Giang Khải Bang, cô và chị Lôi đến Cung Tiêu Xãmua ba con gà con về, ngoài ra còn có một chú chó con ba tháng tuổi.Chú cún con không phải họ mua mà là nhặt được trên đường.Lúc đó hai người xách đồ chuẩn bị về nhà, đi ngang qua một đống rác, đột nhiên nghe thấy tiếng "ư ử" truyền ra.Chị Lôi nghe thấy liền nói đó là mèo con hoặc chó con, chị ấy nói ở đây nhà nào có chó mèo sinh con mà không muốn nuôi nhiều, cũng không tìm được người nuôi thì sẽ vứt những con ch.ó con mèo con mới sinh ra không lâu nàyvào đống rác để chúng c.h.ế.t ngạt.Bạch Du nghe xong cũng không đành lòng, bất chấp sự bẩn thỉu, cô ngồi xổm xuống lục tung đống rác, cuối cùng tìm thấy một chú cún con màu trắng dưới đống rác.Người bạn nhỏ này suýt thì c.h.ế.t ngạt, toàn thân dơ bẩn.Mặc dù con người đối xử rất tệ với nó nhưng vừa nhìn thấy Bạch Du, nó đã vẫy cái đuôi ngắn ngủn, còn thè lưỡi l.i.ế.m tay cô.

Chương 356: Chương 356