"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy…
Chương 548: Chương 548
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Bạch Du: “Nếu như anh ấy đã đưa cả tiền gửi ngân hàng lẫn tiền lương cho cậu thì chắc là anh ấy không có đồng nào trong người.”Tôn Tường Vy vỗ cái bốp lên bắp đùi của mình: “Cậu nói đúng nha, vậy tớ sẽ trả tiền gửi ngân hàng lại cho anh ấy?”Nhưng không chờ Bạch Du kịp trả lời thì cô ta đã tự tiếp tục nói: “Không, không thể đưa hết cho anh ấy được. Tớ sẽ chỉ trả cho anh ấy tối đa một trăm đồng thôi để cho anh ấy cầm đi mua đồng hồ cho tớ.” Còn những cái khác cô ta vẫn phải quản lý.Bạch Du: “…”Xem ra người rung động không chỉ có một mình Tạ Húc Đông đâu.Nhưng mà nhìn Tôn Tường Vy thế này hình như vẫn còn chưa biết mình đã rung động.Ngay lúc Bạch Du chuẩn bị rời đi thì nghe thấy cuộc trò chuyện ở bên cạnh.“Không phải bữa trước bà bảo muốn giới thiệu cháu gái của mình cho người quân nhân tên Cát Đại Xuyên kia hay sao? Sao mãi mà không có tin tức gì thế?”“Thôi đừng nhắc tới nữa. Trước đó cháu gái tôi không ưng, vất vả lắm mới thuyết phục được con bé, kết quả thế nào bà biết không?”“Làm sao thế?” “Cát Đại Xuyên lại yêu đương với cô con gái nhà họ Liên kia rồi! Thôi tôi không nói nữa đâu, không thì mắc cỡ c.h.ế.t mất thôi. Giờ tôi cũng đang không biết nên nói với cháu tôi như thế nào đây này.”“Cô con gái nhà họ Liên á? Người bà nói không phải là Liên Gia Lệ đó chứ?”“Chính là cô gái đó đấy. Bà nói xem, Cát Đại Xuyên ưng ai không ưng mà sao lại ưng con nhỏ đó không biết. Người nhà họ Liên có tốt lành gì đâu…”Bạch Du cùng Tôn Tường Vy quay qua nhìn nhau, đều thấy vẻ khiếp sợ trên gương mặt đối phương.Tôn Tường Vy không nhịn được mà nói trước: “Cát Đại Xuyên với Liên Gia Lệ yêu nhau rồi á? Từ khi nào thế? Sao tối hôm qua không nghe thấy anh ấy nhắc gì tới chuyện này vậy?”Bạch Du lắc đầu một cái, nói: “Tớ cũng không nghe thấy anh ấy nói gì cả.”Hơn nữa tối qua Cát Đại Xuyên còn vì chuyện của Lâm Hướng Tuyết mà đau lòng không thôi, hoàn toàn không giống với người đang có người yêu. Nếu bảo sau này anh ấy yêu người khác thì cũng được thôi nhưng Liên Gia Lệ…Không nói nhà họ Liên từng tổn thương Lâm Hướng Tuyết, quan hệ với nhà bọn họ cũng không tốt. Cát Đại Xuyên sẽ không hồ đồ tới mức này. Giang Lâm đi đưa đồ cho Cát Đại Xuyên, nói không chừng có thể biết được chút chuyện.Bạch Du nghĩ tới đây thì thấy nên về sớm một chút nên chào tạm biệt Tôn Tường Vy.Về tới nhà, Bạch Du đã nhìn thấy Giang Lâm ngồi trên ghế, mày nhíu chặt.Giang Lâm nghe thấy tiếng bước chân thì ngẩng đầu: “Em về rồi đó hả?”Bạch Du ngồi xuống chỗ trống bên cạnh anh: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Chắc hẳn là liên quan tới Cát Đại Xuyên đúng không?”Giang Lâm nhíu mày: “Em cũng nghe người ta nói rồi đúng không?’Bạch Du cau mày: “Liên quan tới anh ấy thật hả? Mới nãy em qua tặng quà cho Tôn Tường Vy thì nghe thấy hàng xóm nhà cô ấy nói như thế. Người ta bảo là Liên Gia Lệ với Cát Đại Xuyên đang yêu nhau, chuyện này có thật hả anh?”Nếu là như thế thật thì đúng là buồn nôn.Đã yêu nhau với Liên Gia Lệ lại còn giả mù sa mưa vì chuyện của Lâm Hướng Tuyết mà uống tới bất tỉnh nhân sự, như thế là thế nào?Giang Lâm lắc đầu nói: “Nếu chỉ là người yêu thì đã tốt. Tối qua anh với Tạ Húc Đông đưa Cát Đại Xuyên về tới nhà thì bạn cùng phòng Tiểu Trương bảo là có thể chăm sóc Cát Đại Xuyên nên tụi anh mới rời đi. Ai ngờ bọn anh mới đi không lâu thì Tiểu Trương lại nhận được nhiệm vụ mới, không kịp báo cho tụi anh, vừa ra khỏi cửa thì nhìn thấy Liên Gia Lệ, thế nên Tiểu Trương đã nhờ Liên Gia Lệ qua báo cho tụi anh, ai ngờ…”Nói tới đây, Giang Lâm ngừng lại.Nhưng Bạch Du cũng đã đoán được rồi: “Ai ngờ Liên Gia Lệ lại chẳng nói lời nào với các anh, ngược lại còn chạy vào ngủ chung với Cát Đại Xuyên đúng không?”Giang Lâm nhìn cô, gật đầu nói tiếp: “Bây giờ nhà họ Liên muốn Cát Đại Xuyên phải lấy Liên Gia Lệ, đám hỏi, lễ vật yêu cầu hơn hai trăm đồng, còn phải có bốn món gia dụng cơ.”Bạch Du cười khẩy: “Sao bọn họ không đi cướp luôn đi?”Đã dùng tới thủ đoạn thế này rồi còn có mặt mũi yêu cầu sính lễ như thế, không hổ là nhà họ Liên.Giang Lâm rót ly nước đưa tới: “Uống nhiều nước cho trơn cổ họng nhé.”Bạch Du biết ý của anh, hẳn là không muốn vì loại người như nhà họ Liên mà tức giận. Cô không nhận lấy cái ly mà uống luôn trên tay anh: “Vậy bây giờ phải làm sao? Chẳng lẽ Cát Đại Xuyên lại đi cưới loại đàn bà như Liên Gia Lệ thật sao?”Nếu như kết hôn thật thì cô tuyệt đối không để hai người họ bước nửa bước vào nhà mình.Giang Lâm uống nốt phần nước còn dư: “À chưa nói chuyện này với em. Chuyện mà anh cho người đi điều tra cô y tá kia ấy.”
Bạch Du: “Nếu như anh ấy đã đưa cả tiền gửi ngân hàng lẫn tiền lương cho cậu thì chắc là anh ấy không có đồng nào trong người.”
Tôn Tường Vy vỗ cái bốp lên bắp đùi của mình: “Cậu nói đúng nha, vậy tớ sẽ trả tiền gửi ngân hàng lại cho anh ấy?”
Nhưng không chờ Bạch Du kịp trả lời thì cô ta đã tự tiếp tục nói: “Không, không thể đưa hết cho anh ấy được. Tớ sẽ chỉ trả cho anh ấy tối đa một trăm đồng thôi để cho anh ấy cầm đi mua đồng hồ cho tớ.” Còn những cái khác cô ta vẫn phải quản lý.
Bạch Du: “…”
Xem ra người rung động không chỉ có một mình Tạ Húc Đông đâu.
Nhưng mà nhìn Tôn Tường Vy thế này hình như vẫn còn chưa biết mình đã rung động.
Ngay lúc Bạch Du chuẩn bị rời đi thì nghe thấy cuộc trò chuyện ở bên cạnh.
“Không phải bữa trước bà bảo muốn giới thiệu cháu gái của mình cho người quân nhân tên Cát Đại Xuyên kia hay sao? Sao mãi mà không có tin tức gì thế?”
“Thôi đừng nhắc tới nữa. Trước đó cháu gái tôi không ưng, vất vả lắm mới thuyết phục được con bé, kết quả thế nào bà biết không?”
“Làm sao thế?”
“Cát Đại Xuyên lại yêu đương với cô con gái nhà họ Liên kia rồi! Thôi tôi không nói nữa đâu, không thì mắc cỡ c.h.ế.t mất thôi. Giờ tôi cũng đang không biết nên nói với cháu tôi như thế nào đây này.”
“Cô con gái nhà họ Liên á? Người bà nói không phải là Liên Gia Lệ đó chứ?”
“Chính là cô gái đó đấy. Bà nói xem, Cát Đại Xuyên ưng ai không ưng mà sao lại ưng con nhỏ đó không biết. Người nhà họ Liên có tốt lành gì đâu…”
Bạch Du cùng Tôn Tường Vy quay qua nhìn nhau, đều thấy vẻ khiếp sợ trên gương mặt đối phương.
Tôn Tường Vy không nhịn được mà nói trước: “Cát Đại Xuyên với Liên Gia Lệ yêu nhau rồi á? Từ khi nào thế? Sao tối hôm qua không nghe thấy anh ấy nhắc gì tới chuyện này vậy?”
Bạch Du lắc đầu một cái, nói: “Tớ cũng không nghe thấy anh ấy nói gì cả.”
Hơn nữa tối qua Cát Đại Xuyên còn vì chuyện của Lâm Hướng Tuyết mà đau lòng không thôi, hoàn toàn không giống với người đang có người yêu. Nếu bảo sau này anh ấy yêu người khác thì cũng được thôi nhưng Liên Gia Lệ…
Không nói nhà họ Liên từng tổn thương Lâm Hướng Tuyết, quan hệ với nhà bọn họ cũng không tốt. Cát Đại Xuyên sẽ không hồ đồ tới mức này.
Giang Lâm đi đưa đồ cho Cát Đại Xuyên, nói không chừng có thể biết được chút chuyện.
Bạch Du nghĩ tới đây thì thấy nên về sớm một chút nên chào tạm biệt Tôn Tường Vy.
Về tới nhà, Bạch Du đã nhìn thấy Giang Lâm ngồi trên ghế, mày nhíu chặt.
Giang Lâm nghe thấy tiếng bước chân thì ngẩng đầu: “Em về rồi đó hả?”
Bạch Du ngồi xuống chỗ trống bên cạnh anh: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Chắc hẳn là liên quan tới Cát Đại Xuyên đúng không?”
Giang Lâm nhíu mày: “Em cũng nghe người ta nói rồi đúng không?’
Bạch Du cau mày: “Liên quan tới anh ấy thật hả? Mới nãy em qua tặng quà cho Tôn Tường Vy thì nghe thấy hàng xóm nhà cô ấy nói như thế. Người ta bảo là Liên Gia Lệ với Cát Đại Xuyên đang yêu nhau, chuyện này có thật hả anh?”
Nếu là như thế thật thì đúng là buồn nôn.
Đã yêu nhau với Liên Gia Lệ lại còn giả mù sa mưa vì chuyện của Lâm Hướng Tuyết mà uống tới bất tỉnh nhân sự, như thế là thế nào?
Giang Lâm lắc đầu nói: “Nếu chỉ là người yêu thì đã tốt. Tối qua anh với Tạ Húc Đông đưa Cát Đại Xuyên về tới nhà thì bạn cùng phòng Tiểu Trương bảo là có thể chăm sóc Cát Đại Xuyên nên tụi anh mới rời đi. Ai ngờ bọn anh mới đi không lâu thì Tiểu Trương lại nhận được nhiệm vụ mới, không kịp báo cho tụi anh, vừa ra khỏi cửa thì nhìn thấy Liên Gia Lệ, thế nên Tiểu Trương đã nhờ Liên Gia Lệ qua báo cho tụi anh, ai ngờ…”
Nói tới đây, Giang Lâm ngừng lại.
Nhưng Bạch Du cũng đã đoán được rồi: “Ai ngờ Liên Gia Lệ lại chẳng nói lời nào với các anh, ngược lại còn chạy vào ngủ chung với Cát Đại Xuyên đúng không?”
Giang Lâm nhìn cô, gật đầu nói tiếp: “Bây giờ nhà họ Liên muốn Cát Đại Xuyên phải lấy Liên Gia Lệ, đám hỏi, lễ vật yêu cầu hơn hai trăm đồng, còn phải có bốn món gia dụng cơ.”
Bạch Du cười khẩy: “Sao bọn họ không đi cướp luôn đi?”
Đã dùng tới thủ đoạn thế này rồi còn có mặt mũi yêu cầu sính lễ như thế, không hổ là nhà họ Liên.
Giang Lâm rót ly nước đưa tới: “Uống nhiều nước cho trơn cổ họng nhé.”
Bạch Du biết ý của anh, hẳn là không muốn vì loại người như nhà họ Liên mà tức giận. Cô không nhận lấy cái ly mà uống luôn trên tay anh: “Vậy bây giờ phải làm sao? Chẳng lẽ Cát Đại Xuyên lại đi cưới loại đàn bà như Liên Gia Lệ thật sao?”
Nếu như kết hôn thật thì cô tuyệt đối không để hai người họ bước nửa bước vào nhà mình.
Giang Lâm uống nốt phần nước còn dư: “À chưa nói chuyện này với em. Chuyện mà anh cho người đi điều tra cô y tá kia ấy.”
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Bạch Du: “Nếu như anh ấy đã đưa cả tiền gửi ngân hàng lẫn tiền lương cho cậu thì chắc là anh ấy không có đồng nào trong người.”Tôn Tường Vy vỗ cái bốp lên bắp đùi của mình: “Cậu nói đúng nha, vậy tớ sẽ trả tiền gửi ngân hàng lại cho anh ấy?”Nhưng không chờ Bạch Du kịp trả lời thì cô ta đã tự tiếp tục nói: “Không, không thể đưa hết cho anh ấy được. Tớ sẽ chỉ trả cho anh ấy tối đa một trăm đồng thôi để cho anh ấy cầm đi mua đồng hồ cho tớ.” Còn những cái khác cô ta vẫn phải quản lý.Bạch Du: “…”Xem ra người rung động không chỉ có một mình Tạ Húc Đông đâu.Nhưng mà nhìn Tôn Tường Vy thế này hình như vẫn còn chưa biết mình đã rung động.Ngay lúc Bạch Du chuẩn bị rời đi thì nghe thấy cuộc trò chuyện ở bên cạnh.“Không phải bữa trước bà bảo muốn giới thiệu cháu gái của mình cho người quân nhân tên Cát Đại Xuyên kia hay sao? Sao mãi mà không có tin tức gì thế?”“Thôi đừng nhắc tới nữa. Trước đó cháu gái tôi không ưng, vất vả lắm mới thuyết phục được con bé, kết quả thế nào bà biết không?”“Làm sao thế?” “Cát Đại Xuyên lại yêu đương với cô con gái nhà họ Liên kia rồi! Thôi tôi không nói nữa đâu, không thì mắc cỡ c.h.ế.t mất thôi. Giờ tôi cũng đang không biết nên nói với cháu tôi như thế nào đây này.”“Cô con gái nhà họ Liên á? Người bà nói không phải là Liên Gia Lệ đó chứ?”“Chính là cô gái đó đấy. Bà nói xem, Cát Đại Xuyên ưng ai không ưng mà sao lại ưng con nhỏ đó không biết. Người nhà họ Liên có tốt lành gì đâu…”Bạch Du cùng Tôn Tường Vy quay qua nhìn nhau, đều thấy vẻ khiếp sợ trên gương mặt đối phương.Tôn Tường Vy không nhịn được mà nói trước: “Cát Đại Xuyên với Liên Gia Lệ yêu nhau rồi á? Từ khi nào thế? Sao tối hôm qua không nghe thấy anh ấy nhắc gì tới chuyện này vậy?”Bạch Du lắc đầu một cái, nói: “Tớ cũng không nghe thấy anh ấy nói gì cả.”Hơn nữa tối qua Cát Đại Xuyên còn vì chuyện của Lâm Hướng Tuyết mà đau lòng không thôi, hoàn toàn không giống với người đang có người yêu. Nếu bảo sau này anh ấy yêu người khác thì cũng được thôi nhưng Liên Gia Lệ…Không nói nhà họ Liên từng tổn thương Lâm Hướng Tuyết, quan hệ với nhà bọn họ cũng không tốt. Cát Đại Xuyên sẽ không hồ đồ tới mức này. Giang Lâm đi đưa đồ cho Cát Đại Xuyên, nói không chừng có thể biết được chút chuyện.Bạch Du nghĩ tới đây thì thấy nên về sớm một chút nên chào tạm biệt Tôn Tường Vy.Về tới nhà, Bạch Du đã nhìn thấy Giang Lâm ngồi trên ghế, mày nhíu chặt.Giang Lâm nghe thấy tiếng bước chân thì ngẩng đầu: “Em về rồi đó hả?”Bạch Du ngồi xuống chỗ trống bên cạnh anh: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Chắc hẳn là liên quan tới Cát Đại Xuyên đúng không?”Giang Lâm nhíu mày: “Em cũng nghe người ta nói rồi đúng không?’Bạch Du cau mày: “Liên quan tới anh ấy thật hả? Mới nãy em qua tặng quà cho Tôn Tường Vy thì nghe thấy hàng xóm nhà cô ấy nói như thế. Người ta bảo là Liên Gia Lệ với Cát Đại Xuyên đang yêu nhau, chuyện này có thật hả anh?”Nếu là như thế thật thì đúng là buồn nôn.Đã yêu nhau với Liên Gia Lệ lại còn giả mù sa mưa vì chuyện của Lâm Hướng Tuyết mà uống tới bất tỉnh nhân sự, như thế là thế nào?Giang Lâm lắc đầu nói: “Nếu chỉ là người yêu thì đã tốt. Tối qua anh với Tạ Húc Đông đưa Cát Đại Xuyên về tới nhà thì bạn cùng phòng Tiểu Trương bảo là có thể chăm sóc Cát Đại Xuyên nên tụi anh mới rời đi. Ai ngờ bọn anh mới đi không lâu thì Tiểu Trương lại nhận được nhiệm vụ mới, không kịp báo cho tụi anh, vừa ra khỏi cửa thì nhìn thấy Liên Gia Lệ, thế nên Tiểu Trương đã nhờ Liên Gia Lệ qua báo cho tụi anh, ai ngờ…”Nói tới đây, Giang Lâm ngừng lại.Nhưng Bạch Du cũng đã đoán được rồi: “Ai ngờ Liên Gia Lệ lại chẳng nói lời nào với các anh, ngược lại còn chạy vào ngủ chung với Cát Đại Xuyên đúng không?”Giang Lâm nhìn cô, gật đầu nói tiếp: “Bây giờ nhà họ Liên muốn Cát Đại Xuyên phải lấy Liên Gia Lệ, đám hỏi, lễ vật yêu cầu hơn hai trăm đồng, còn phải có bốn món gia dụng cơ.”Bạch Du cười khẩy: “Sao bọn họ không đi cướp luôn đi?”Đã dùng tới thủ đoạn thế này rồi còn có mặt mũi yêu cầu sính lễ như thế, không hổ là nhà họ Liên.Giang Lâm rót ly nước đưa tới: “Uống nhiều nước cho trơn cổ họng nhé.”Bạch Du biết ý của anh, hẳn là không muốn vì loại người như nhà họ Liên mà tức giận. Cô không nhận lấy cái ly mà uống luôn trên tay anh: “Vậy bây giờ phải làm sao? Chẳng lẽ Cát Đại Xuyên lại đi cưới loại đàn bà như Liên Gia Lệ thật sao?”Nếu như kết hôn thật thì cô tuyệt đối không để hai người họ bước nửa bước vào nhà mình.Giang Lâm uống nốt phần nước còn dư: “À chưa nói chuyện này với em. Chuyện mà anh cho người đi điều tra cô y tá kia ấy.”