Tác giả:

"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy…

Chương 553: Chương 553

Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Nghe tới đây, sắc mặt Liên Gia Lệ trắng bệch, hai chân mềm nhũn, suýt là ngã ngồi xuống đất.Sao có thể được?Cô ta đã giấu kỹ lắm rồi, sao có thể bị phát hiện được?Trừ khi… trừ khi con ả Hoàng Dao kia bị bắt xong cũng khai cả cô ta ra luôn.Đồng chí công an không thèm để ý tới Liên Gia Lệ, ngẩng đầu nhìn Bạch Du hỏi: “Xin hỏi cô có phải đồng chí Bạch, Bạch Du không?”Bạch Du gật đầu: “Dạ đúng.”Đồng chí công an: “Vụ án này có liên quan tới con của cô, phiền cô đi cùng chúng tôi về đồn để ghi chép lại.”Bạch Du nghe đến đây thì hơi ngẩn ra, sau đó hiểu ngay.Trước đó Giang Lâm có bảo với cô là Liên Gia Lệ có liên quan tới vụ án tráo đổi, bắt cóc trẻ sơ sinh với cả y tá Hoàng. Nhưng khi đó cô cũng không nghĩ có liên quan tới con gái mình, ai ngờ người đàn bà này lại ác độc tới mức đấy, vậy mà lại dám đánh chủ ý lên con gái của cô.Mà hôm đó Tôn Tường Vy sinh ra hai đứa con trai, nhà họ Liên lại sinh ra con gái. Nếu ngày đó không phải cô cẩn thận bảo Giang Lâm đi theo thì nói không chừng con gái cô đã bị đổi với nhà họ Liên. Nếu như thế thì đứa bé mà Trần Lan ôm nhảy tự tử khi đó…Nghĩ đến kết quả kia, Bạch Du run rẩy, duỗi tay tát cái “bốp” vào mặt Liên Gia Lệ.Liên Gia Lệ bị tát lệch cả mặt, mặt nóng bừng bừng, trừng mắt nhìn Bạch Du: “Cô dám đánh tôi à?”Bạch Du nhìn cô ta, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng: “Đánh cô đấy!”Nếu không phải có đồng chí công an ở đây thì cô đánh nát mặt Liên Gia Lệ lâu rồi.Tay của Liên Gia Lệ bị công an còng ra sau, chỉ có thể quay đầu nhìn về phía đồng chí công an, ai ngờ hai đồng chí công an kia lại quay đầu đi, làm bộ chưa nhìn thấy cái gì hết. Tức c.h.ế.t cô ta mất thôi!Bạch Du vào nói với bà Bạch một tiếng rồi sau đó đi theo đồng chí công an.Chờ bốn người họ rời đi, hiện trường ngay lập tức bùng nổ. “Ôi trời ơi, tôi mới nghe thấy đồng chí công an kia bảo là Liên Gia Lệ liên quan tới vụ tráo đổi, bắt cóc trẻ con hả? Lại còn định tráo con gái của phó đoàn Giang với cả đồng chí Bạch nữa hả?”“Chắc chắn là thế rồi, chứ không thì sao lại gọi cả Bạch Du lên đồn ghi chép làm gì. Bạch Du tát thế đúng lắm. Con ả nào dám đổi con tôi thì tôi sẽ tát ả đó răng rơi đầy đất!”“Đúng thế! Ác quá đi mất thôi! Phải thù hằn nhau tới mức nào mới quá đáng thế này nhỉ. Trước cháu trai tôi thích Liên Gia Lệ lắm, muốn tôi làm mai cho cô ta, cũng may là tôi chưa đồng ý.”“Không phải Cát Đại Xuyên sắp kết hôn với Liên Gia Lệ hay sao. Ôi sao thằng bé này lại xui xẻo thế không biết.”Bà Bạch ở trong nhà nghe thấy bàn luận bên ngoài, tức tới mức tay run rẩy. Nếu không phải sợ ảnh hưởng không tốt thì bà chỉ muốn cầm cái chổi lao luôn tới nhà họ Lệ mà thôi.Toàn một đám có ý nghĩ dơ bẩn!Liên Gia Lệ muốn chống cự nhưng ngoài y tá Hoàng thì trong bệnh viện cũng không thiếu người làm chứng, chứng minh Liên Gia Lệ và y tá Hoàng rất thân với nhau. Mà y tá Hoàng lại đặc biệt cẩn thận, đứa bé nào qua tay cô ta đều được ghi chép kỹ càng từng sự việc xảy ra trong một quyển sổ tay.Thế là nhân chứng vật chứng có cả, Liên Gia Lệ muốn chống cự cũng vô dụng.Bạch Du lấy lời khai xong cũng không rời đi luôn, biết được Liên Gia Lệ đã lấy lời khai, nên hỏi: “Xin chào đồng chí công an, tôi muốn hỏi là trường hợp như cô Liên Gia Lệ đây sẽ bị xử án bao nhiêu năm tù?”Nữ công an lấy lời khai ngẩng đầu lên, đối diện với gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Bạch Du, trong lòng không nhịn được mà vô cùng ngạc nhiên. Gương mặt này quá xinh đẹp, nhìn bao nhiêu lần cũng thấy quá xinh đẹp.Bạch Du: “Thưa đồng chí công an?”Nhận ra mình thất thố, nữ đồng chí lúc này mới hồi phục tinh thần, hắng giọng nói: “Đồng chí Bạch nên chuẩn bị tinh thần nhé. Tuy hành vi này của Liên Gia Lệ làm cho người khác vô cùng khinh thường nhưng vì không tạo nên thương tổn thực tế, hơn nữa lại còn là vi phạm lần đầu nên sẽ không bị phạt lâu lắm đâu, cùng lắm đi cải tạo ở nông trường một, hai năm mà thôi.”Chỉ một, hai năm thì đúng là quá tiện cho con ả này.Bạch Du cảm ơn rồi rời khỏi đồn công an, tới tòa soạn xin nghỉ với thư ký Chương xong mới đạp xe đi về nhà.Giờ cô chỉ muốn ôm chầm lấy bé con thôi, suýt chút nữa cô đã mất đi con bé này vĩnh viễn.Cô không làm gì được Liên Gia Lệ nhưng không có nghĩa là cô dễ dàng buông tha cho nhà họ Liên như thế.Về tới nhà, cô nóng lòng chạy vào trong.Không biết có phải tâm linh tương thông không mà đúng lúc này, bé con cũng mở mắt. Bé con nhìn thấy mẹ mình thi hai tay múa may, cười khanh khách, đôi mắt cong như trăng tròn, khóe miệng còn có cả lúm đồng tiền ẩn hiện nữa.

Nghe tới đây, sắc mặt Liên Gia Lệ trắng bệch, hai chân mềm nhũn, suýt là ngã ngồi xuống đất.

Sao có thể được?

Cô ta đã giấu kỹ lắm rồi, sao có thể bị phát hiện được?

Trừ khi… trừ khi con ả Hoàng Dao kia bị bắt xong cũng khai cả cô ta ra luôn.

Đồng chí công an không thèm để ý tới Liên Gia Lệ, ngẩng đầu nhìn Bạch Du hỏi: “Xin hỏi cô có phải đồng chí Bạch, Bạch Du không?”

Bạch Du gật đầu: “Dạ đúng.”

Đồng chí công an: “Vụ án này có liên quan tới con của cô, phiền cô đi cùng chúng tôi về đồn để ghi chép lại.”

Bạch Du nghe đến đây thì hơi ngẩn ra, sau đó hiểu ngay.

Trước đó Giang Lâm có bảo với cô là Liên Gia Lệ có liên quan tới vụ án tráo đổi, bắt cóc trẻ sơ sinh với cả y tá Hoàng. Nhưng khi đó cô cũng không nghĩ có liên quan tới con gái mình, ai ngờ người đàn bà này lại ác độc tới mức đấy, vậy mà lại dám đánh chủ ý lên con gái của cô.

Mà hôm đó Tôn Tường Vy sinh ra hai đứa con trai, nhà họ Liên lại sinh ra con gái. Nếu ngày đó không phải cô cẩn thận bảo Giang Lâm đi theo thì nói không chừng con gái cô đã bị đổi với nhà họ Liên. Nếu như thế thì đứa bé mà Trần Lan ôm nhảy tự tử khi đó…

Nghĩ đến kết quả kia, Bạch Du run rẩy, duỗi tay tát cái “bốp” vào mặt Liên Gia Lệ.

Liên Gia Lệ bị tát lệch cả mặt, mặt nóng bừng bừng, trừng mắt nhìn Bạch Du: “Cô dám đánh tôi à?”

Bạch Du nhìn cô ta, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng: “Đánh cô đấy!”

Nếu không phải có đồng chí công an ở đây thì cô đánh nát mặt Liên Gia Lệ lâu rồi.

Tay của Liên Gia Lệ bị công an còng ra sau, chỉ có thể quay đầu nhìn về phía đồng chí công an, ai ngờ hai đồng chí công an kia lại quay đầu đi, làm bộ chưa nhìn thấy cái gì hết.

 

Tức c.h.ế.t cô ta mất thôi!

Bạch Du vào nói với bà Bạch một tiếng rồi sau đó đi theo đồng chí công an.

Chờ bốn người họ rời đi, hiện trường ngay lập tức bùng nổ.

 

“Ôi trời ơi, tôi mới nghe thấy đồng chí công an kia bảo là Liên Gia Lệ liên quan tới vụ tráo đổi, bắt cóc trẻ con hả? Lại còn định tráo con gái của phó đoàn Giang với cả đồng chí Bạch nữa hả?”

“Chắc chắn là thế rồi, chứ không thì sao lại gọi cả Bạch Du lên đồn ghi chép làm gì. Bạch Du tát thế đúng lắm. Con ả nào dám đổi con tôi thì tôi sẽ tát ả đó răng rơi đầy đất!”

“Đúng thế! Ác quá đi mất thôi! Phải thù hằn nhau tới mức nào mới quá đáng thế này nhỉ. Trước cháu trai tôi thích Liên Gia Lệ lắm, muốn tôi làm mai cho cô ta, cũng may là tôi chưa đồng ý.”

“Không phải Cát Đại Xuyên sắp kết hôn với Liên Gia Lệ hay sao. Ôi sao thằng bé này lại xui xẻo thế không biết.”

Bà Bạch ở trong nhà nghe thấy bàn luận bên ngoài, tức tới mức tay run rẩy. Nếu không phải sợ ảnh hưởng không tốt thì bà chỉ muốn cầm cái chổi lao luôn tới nhà họ Lệ mà thôi.

Toàn một đám có ý nghĩ dơ bẩn!

Liên Gia Lệ muốn chống cự nhưng ngoài y tá Hoàng thì trong bệnh viện cũng không thiếu người làm chứng, chứng minh Liên Gia Lệ và y tá Hoàng rất thân với nhau. Mà y tá Hoàng lại đặc biệt cẩn thận, đứa bé nào qua tay cô ta đều được ghi chép kỹ càng từng sự việc xảy ra trong một quyển sổ tay.

Thế là nhân chứng vật chứng có cả, Liên Gia Lệ muốn chống cự cũng vô dụng.

Bạch Du lấy lời khai xong cũng không rời đi luôn, biết được Liên Gia Lệ đã lấy lời khai, nên hỏi: “Xin chào đồng chí công an, tôi muốn hỏi là trường hợp như cô Liên Gia Lệ đây sẽ bị xử án bao nhiêu năm tù?”

Nữ công an lấy lời khai ngẩng đầu lên, đối diện với gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Bạch Du, trong lòng không nhịn được mà vô cùng ngạc nhiên. Gương mặt này quá xinh đẹp, nhìn bao nhiêu lần cũng thấy quá xinh đẹp.

Bạch Du: “Thưa đồng chí công an?”

Nhận ra mình thất thố, nữ đồng chí lúc này mới hồi phục tinh thần, hắng giọng nói: “Đồng chí Bạch nên chuẩn bị tinh thần nhé. Tuy hành vi này của Liên Gia Lệ làm cho người khác vô cùng khinh thường nhưng vì không tạo nên thương tổn thực tế, hơn nữa lại còn là vi phạm lần đầu nên sẽ không bị phạt lâu lắm đâu, cùng lắm đi cải tạo ở nông trường một, hai năm mà thôi.”

Chỉ một, hai năm thì đúng là quá tiện cho con ả này.

Bạch Du cảm ơn rồi rời khỏi đồn công an, tới tòa soạn xin nghỉ với thư ký Chương xong mới đạp xe đi về nhà.

Giờ cô chỉ muốn ôm chầm lấy bé con thôi, suýt chút nữa cô đã mất đi con bé này vĩnh viễn.

Cô không làm gì được Liên Gia Lệ nhưng không có nghĩa là cô dễ dàng buông tha cho nhà họ Liên như thế.

Về tới nhà, cô nóng lòng chạy vào trong.

Không biết có phải tâm linh tương thông không mà đúng lúc này, bé con cũng mở mắt. Bé con nhìn thấy mẹ mình thi hai tay múa may, cười khanh khách, đôi mắt cong như trăng tròn, khóe miệng còn có cả lúm đồng tiền ẩn hiện nữa.

Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng NgàyTác giả: Bặc NguyênTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Bạch Du tỉnh chưa? Sắc mặt khó coi như vậy, có phải bị cảm nắng không?" "Tôi vừa cho lau tinh dầu cho nó, mà đứa nhỏ Du Du này thật tội nghiệp, giữa trưa giờ nghỉ ngơi, mẹ nó cố ý bắt nó về nấu cơm, xong xuôi còn muốn đưa đi đơn vị cho chị họ nó ăn. Người làm mẹ sao lại có thể nhẫn tâm với con gái mình như vậy chứ?" Thái Vọng Xuân vừa quạt quạt hương bồ trong tay, vừa thở dài vì thương cho Bạch Du đang nằm trên giường, oán trách sự bất công của thế gian. Từ nhỏ, Bạch Du đã có làn da trắng nhất trong đại viện, mịn màng như vỏ quả vải mới lột, chỉ cần khẽ chạm vào cũng có thể *****. Vậy mà mẹ cô, Tần Chính Nhân, lại bắt Bạch Du giữa trưa nghỉ trưa phải nấu cơm mang đi cho bà ăn, còn muốn ép cô đưa cơm cho Tần Tâm Hủy. Mỗi ngày dưới ánh mặt trời chạy qua chạy lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Bạch Du giờ đây đã bị phơi nắng thành than đen. Bà không hiểu nổi, tại sao có người mẹ lại nhẫn tâm với đứa con gái do chính mình sinh ra, đối xử bất công như vậy? Khi đang thở dài, bỗng thấy… Nghe tới đây, sắc mặt Liên Gia Lệ trắng bệch, hai chân mềm nhũn, suýt là ngã ngồi xuống đất.Sao có thể được?Cô ta đã giấu kỹ lắm rồi, sao có thể bị phát hiện được?Trừ khi… trừ khi con ả Hoàng Dao kia bị bắt xong cũng khai cả cô ta ra luôn.Đồng chí công an không thèm để ý tới Liên Gia Lệ, ngẩng đầu nhìn Bạch Du hỏi: “Xin hỏi cô có phải đồng chí Bạch, Bạch Du không?”Bạch Du gật đầu: “Dạ đúng.”Đồng chí công an: “Vụ án này có liên quan tới con của cô, phiền cô đi cùng chúng tôi về đồn để ghi chép lại.”Bạch Du nghe đến đây thì hơi ngẩn ra, sau đó hiểu ngay.Trước đó Giang Lâm có bảo với cô là Liên Gia Lệ có liên quan tới vụ án tráo đổi, bắt cóc trẻ sơ sinh với cả y tá Hoàng. Nhưng khi đó cô cũng không nghĩ có liên quan tới con gái mình, ai ngờ người đàn bà này lại ác độc tới mức đấy, vậy mà lại dám đánh chủ ý lên con gái của cô.Mà hôm đó Tôn Tường Vy sinh ra hai đứa con trai, nhà họ Liên lại sinh ra con gái. Nếu ngày đó không phải cô cẩn thận bảo Giang Lâm đi theo thì nói không chừng con gái cô đã bị đổi với nhà họ Liên. Nếu như thế thì đứa bé mà Trần Lan ôm nhảy tự tử khi đó…Nghĩ đến kết quả kia, Bạch Du run rẩy, duỗi tay tát cái “bốp” vào mặt Liên Gia Lệ.Liên Gia Lệ bị tát lệch cả mặt, mặt nóng bừng bừng, trừng mắt nhìn Bạch Du: “Cô dám đánh tôi à?”Bạch Du nhìn cô ta, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng: “Đánh cô đấy!”Nếu không phải có đồng chí công an ở đây thì cô đánh nát mặt Liên Gia Lệ lâu rồi.Tay của Liên Gia Lệ bị công an còng ra sau, chỉ có thể quay đầu nhìn về phía đồng chí công an, ai ngờ hai đồng chí công an kia lại quay đầu đi, làm bộ chưa nhìn thấy cái gì hết. Tức c.h.ế.t cô ta mất thôi!Bạch Du vào nói với bà Bạch một tiếng rồi sau đó đi theo đồng chí công an.Chờ bốn người họ rời đi, hiện trường ngay lập tức bùng nổ. “Ôi trời ơi, tôi mới nghe thấy đồng chí công an kia bảo là Liên Gia Lệ liên quan tới vụ tráo đổi, bắt cóc trẻ con hả? Lại còn định tráo con gái của phó đoàn Giang với cả đồng chí Bạch nữa hả?”“Chắc chắn là thế rồi, chứ không thì sao lại gọi cả Bạch Du lên đồn ghi chép làm gì. Bạch Du tát thế đúng lắm. Con ả nào dám đổi con tôi thì tôi sẽ tát ả đó răng rơi đầy đất!”“Đúng thế! Ác quá đi mất thôi! Phải thù hằn nhau tới mức nào mới quá đáng thế này nhỉ. Trước cháu trai tôi thích Liên Gia Lệ lắm, muốn tôi làm mai cho cô ta, cũng may là tôi chưa đồng ý.”“Không phải Cát Đại Xuyên sắp kết hôn với Liên Gia Lệ hay sao. Ôi sao thằng bé này lại xui xẻo thế không biết.”Bà Bạch ở trong nhà nghe thấy bàn luận bên ngoài, tức tới mức tay run rẩy. Nếu không phải sợ ảnh hưởng không tốt thì bà chỉ muốn cầm cái chổi lao luôn tới nhà họ Lệ mà thôi.Toàn một đám có ý nghĩ dơ bẩn!Liên Gia Lệ muốn chống cự nhưng ngoài y tá Hoàng thì trong bệnh viện cũng không thiếu người làm chứng, chứng minh Liên Gia Lệ và y tá Hoàng rất thân với nhau. Mà y tá Hoàng lại đặc biệt cẩn thận, đứa bé nào qua tay cô ta đều được ghi chép kỹ càng từng sự việc xảy ra trong một quyển sổ tay.Thế là nhân chứng vật chứng có cả, Liên Gia Lệ muốn chống cự cũng vô dụng.Bạch Du lấy lời khai xong cũng không rời đi luôn, biết được Liên Gia Lệ đã lấy lời khai, nên hỏi: “Xin chào đồng chí công an, tôi muốn hỏi là trường hợp như cô Liên Gia Lệ đây sẽ bị xử án bao nhiêu năm tù?”Nữ công an lấy lời khai ngẩng đầu lên, đối diện với gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Bạch Du, trong lòng không nhịn được mà vô cùng ngạc nhiên. Gương mặt này quá xinh đẹp, nhìn bao nhiêu lần cũng thấy quá xinh đẹp.Bạch Du: “Thưa đồng chí công an?”Nhận ra mình thất thố, nữ đồng chí lúc này mới hồi phục tinh thần, hắng giọng nói: “Đồng chí Bạch nên chuẩn bị tinh thần nhé. Tuy hành vi này của Liên Gia Lệ làm cho người khác vô cùng khinh thường nhưng vì không tạo nên thương tổn thực tế, hơn nữa lại còn là vi phạm lần đầu nên sẽ không bị phạt lâu lắm đâu, cùng lắm đi cải tạo ở nông trường một, hai năm mà thôi.”Chỉ một, hai năm thì đúng là quá tiện cho con ả này.Bạch Du cảm ơn rồi rời khỏi đồn công an, tới tòa soạn xin nghỉ với thư ký Chương xong mới đạp xe đi về nhà.Giờ cô chỉ muốn ôm chầm lấy bé con thôi, suýt chút nữa cô đã mất đi con bé này vĩnh viễn.Cô không làm gì được Liên Gia Lệ nhưng không có nghĩa là cô dễ dàng buông tha cho nhà họ Liên như thế.Về tới nhà, cô nóng lòng chạy vào trong.Không biết có phải tâm linh tương thông không mà đúng lúc này, bé con cũng mở mắt. Bé con nhìn thấy mẹ mình thi hai tay múa may, cười khanh khách, đôi mắt cong như trăng tròn, khóe miệng còn có cả lúm đồng tiền ẩn hiện nữa.

Chương 553: Chương 553