Khi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô. “Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?” “Hả?” Cô vẫn chưa hết bàng hoàng, đầu óc mơ hồ chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là thế nào. Chẳng để cô kịp phản ứng, giọng nói the thé từ đầu dây bên kia đã gào lên: “Chết tiệt! Xong đời rồi! Nhanh, cô mau bò lên hotsearch mà xem đi! Người ta tra ra danh tính của cậu nam sinh kia rồi, là thiếu gia nhà họ Phó đấy! Trời ơi đất hỡi! Lần này chúng ta tiêu thật rồi!” Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, cô lập tức bật dậy, hai chân như lò xo vội vã tìm kiếm hotsearch. #Khương Mộc - tình chị em #Khương Mộc - Phó Kí Bạch Trong đoạn video được đăng tải, cả cô và Phó Kí Bạch đều che kín mặt bằng khẩu trang. Vóc dáng cậu thiếu niên cao lớn, vượt trội hơn cô rất nhiều, đứng cạnh nhau trông khá cân xứng. Thế nhưng, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ cử chỉ…
Chương 19: Chương 19
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25Tác giả: Chi Thất ThấtTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô. “Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?” “Hả?” Cô vẫn chưa hết bàng hoàng, đầu óc mơ hồ chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là thế nào. Chẳng để cô kịp phản ứng, giọng nói the thé từ đầu dây bên kia đã gào lên: “Chết tiệt! Xong đời rồi! Nhanh, cô mau bò lên hotsearch mà xem đi! Người ta tra ra danh tính của cậu nam sinh kia rồi, là thiếu gia nhà họ Phó đấy! Trời ơi đất hỡi! Lần này chúng ta tiêu thật rồi!” Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, cô lập tức bật dậy, hai chân như lò xo vội vã tìm kiếm hotsearch. #Khương Mộc - tình chị em #Khương Mộc - Phó Kí Bạch Trong đoạn video được đăng tải, cả cô và Phó Kí Bạch đều che kín mặt bằng khẩu trang. Vóc dáng cậu thiếu niên cao lớn, vượt trội hơn cô rất nhiều, đứng cạnh nhau trông khá cân xứng. Thế nhưng, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ cử chỉ… Cô vội lắc đầu nguầy nguậy: "Không phải đâu ạ. Em thích món quà này lắm chứ."Chỉ là... cô đang nghĩ bụng, nếu đem món quà này đi bán thì có phải là kiếm thêm được một khoản kếch xù rồi không?Tắm rửa xong xuôi, cô bước ra ngoài, thấy Phó Kim An đã lên giường nằm. Đoán chắc anh đã thấm mệt nên ngủ rồi, cô lặng lẽ tắt hết đèn trong phòng, chỉ chừa lại một ngọn đèn ngủ nhỏ hắt hiu ngoài hành lang, rồi rón rén vén chăn, chui vào giường.Vừa ngả lưng xuống nệm, Phó Kim An đã xoay người lại, im lặng nhìn cô bằng ánh mắt nồng nàn, tha thiết.Bốn ánh mắt chạm nhau trong bóng tối, tim cô bỗng dưng đập loạn nhịp như trống dồn. Cô hoảng hốt nhắm nghiền mắt lại, vội vàng nói: "Chúc anh ngủ ngon!"Đột nhiên, anh luồn tay xuống gáy cô, vòng qua vai, kéo cô sát lại gần, ôm trọn vào lòng. Cô giật mình cứng đờ người, không dám nhúc nhích dù chỉ một ly.Một lát sau, giọng nói trầm khàn của Phó Kim An vang lên trên đỉnh đầu cô, xen lẫn cả tiếng ***** nhẹ nhàng: "Đừng động đậy. Để anh ôm em một chút."Có lẽ do cả ngày dài mệt nhoài trên phim trường, về đến khách sạn lại thêm chút căng thẳng thần kinh, cô thiếp đi trong vòng tay ấm áp của anh lúc nào không hay biết.17.Trong giấc mơ chập chờn, cô mơ thấy anh An An.Cô không còn nhớ rõ tên thật của anh, chỉ biết anh đã ở cô nhi viện từ trước khi cô được đưa đến.Mọi đứa trẻ trong viện đều yêu quý anh An An, không riêng gì cô. Cô vẫn còn nhớ như in, có lần chính giám đốc cô nhi viện đã nói, cô có được ngày hôm nay, lớn lên khỏe mạnh được là nhờ có anh An An hết lòng chăm sóc, nuôi dưỡng.
Cô vội lắc đầu nguầy nguậy: "Không phải đâu ạ. Em thích món quà này lắm chứ."
Chỉ là... cô đang nghĩ bụng, nếu đem món quà này đi bán thì có phải là kiếm thêm được một khoản kếch xù rồi không?
Tắm rửa xong xuôi, cô bước ra ngoài, thấy Phó Kim An đã lên giường nằm. Đoán chắc anh đã thấm mệt nên ngủ rồi, cô lặng lẽ tắt hết đèn trong phòng, chỉ chừa lại một ngọn đèn ngủ nhỏ hắt hiu ngoài hành lang, rồi rón rén vén chăn, chui vào giường.
Vừa ngả lưng xuống nệm, Phó Kim An đã xoay người lại, im lặng nhìn cô bằng ánh mắt nồng nàn, tha thiết.
Bốn ánh mắt chạm nhau trong bóng tối, tim cô bỗng dưng đập loạn nhịp như trống dồn. Cô hoảng hốt nhắm nghiền mắt lại, vội vàng nói: "Chúc anh ngủ ngon!"
Đột nhiên, anh luồn tay xuống gáy cô, vòng qua vai, kéo cô sát lại gần, ôm trọn vào lòng. Cô giật mình cứng đờ người, không dám nhúc nhích dù chỉ một ly.
Một lát sau, giọng nói trầm khàn của Phó Kim An vang lên trên đỉnh đầu cô, xen lẫn cả tiếng ***** nhẹ nhàng: "Đừng động đậy. Để anh ôm em một chút."
Có lẽ do cả ngày dài mệt nhoài trên phim trường, về đến khách sạn lại thêm chút căng thẳng thần kinh, cô thiếp đi trong vòng tay ấm áp của anh lúc nào không hay biết.
17.
Trong giấc mơ chập chờn, cô mơ thấy anh An An.
Cô không còn nhớ rõ tên thật của anh, chỉ biết anh đã ở cô nhi viện từ trước khi cô được đưa đến.
Mọi đứa trẻ trong viện đều yêu quý anh An An, không riêng gì cô. Cô vẫn còn nhớ như in, có lần chính giám đốc cô nhi viện đã nói, cô có được ngày hôm nay, lớn lên khỏe mạnh được là nhờ có anh An An hết lòng chăm sóc, nuôi dưỡng.
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25Tác giả: Chi Thất ThấtTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô. “Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?” “Hả?” Cô vẫn chưa hết bàng hoàng, đầu óc mơ hồ chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là thế nào. Chẳng để cô kịp phản ứng, giọng nói the thé từ đầu dây bên kia đã gào lên: “Chết tiệt! Xong đời rồi! Nhanh, cô mau bò lên hotsearch mà xem đi! Người ta tra ra danh tính của cậu nam sinh kia rồi, là thiếu gia nhà họ Phó đấy! Trời ơi đất hỡi! Lần này chúng ta tiêu thật rồi!” Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, cô lập tức bật dậy, hai chân như lò xo vội vã tìm kiếm hotsearch. #Khương Mộc - tình chị em #Khương Mộc - Phó Kí Bạch Trong đoạn video được đăng tải, cả cô và Phó Kí Bạch đều che kín mặt bằng khẩu trang. Vóc dáng cậu thiếu niên cao lớn, vượt trội hơn cô rất nhiều, đứng cạnh nhau trông khá cân xứng. Thế nhưng, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ cử chỉ… Cô vội lắc đầu nguầy nguậy: "Không phải đâu ạ. Em thích món quà này lắm chứ."Chỉ là... cô đang nghĩ bụng, nếu đem món quà này đi bán thì có phải là kiếm thêm được một khoản kếch xù rồi không?Tắm rửa xong xuôi, cô bước ra ngoài, thấy Phó Kim An đã lên giường nằm. Đoán chắc anh đã thấm mệt nên ngủ rồi, cô lặng lẽ tắt hết đèn trong phòng, chỉ chừa lại một ngọn đèn ngủ nhỏ hắt hiu ngoài hành lang, rồi rón rén vén chăn, chui vào giường.Vừa ngả lưng xuống nệm, Phó Kim An đã xoay người lại, im lặng nhìn cô bằng ánh mắt nồng nàn, tha thiết.Bốn ánh mắt chạm nhau trong bóng tối, tim cô bỗng dưng đập loạn nhịp như trống dồn. Cô hoảng hốt nhắm nghiền mắt lại, vội vàng nói: "Chúc anh ngủ ngon!"Đột nhiên, anh luồn tay xuống gáy cô, vòng qua vai, kéo cô sát lại gần, ôm trọn vào lòng. Cô giật mình cứng đờ người, không dám nhúc nhích dù chỉ một ly.Một lát sau, giọng nói trầm khàn của Phó Kim An vang lên trên đỉnh đầu cô, xen lẫn cả tiếng ***** nhẹ nhàng: "Đừng động đậy. Để anh ôm em một chút."Có lẽ do cả ngày dài mệt nhoài trên phim trường, về đến khách sạn lại thêm chút căng thẳng thần kinh, cô thiếp đi trong vòng tay ấm áp của anh lúc nào không hay biết.17.Trong giấc mơ chập chờn, cô mơ thấy anh An An.Cô không còn nhớ rõ tên thật của anh, chỉ biết anh đã ở cô nhi viện từ trước khi cô được đưa đến.Mọi đứa trẻ trong viện đều yêu quý anh An An, không riêng gì cô. Cô vẫn còn nhớ như in, có lần chính giám đốc cô nhi viện đã nói, cô có được ngày hôm nay, lớn lên khỏe mạnh được là nhờ có anh An An hết lòng chăm sóc, nuôi dưỡng.