Khi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô. “Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?” “Hả?” Cô vẫn chưa hết bàng hoàng, đầu óc mơ hồ chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là thế nào. Chẳng để cô kịp phản ứng, giọng nói the thé từ đầu dây bên kia đã gào lên: “Chết tiệt! Xong đời rồi! Nhanh, cô mau bò lên hotsearch mà xem đi! Người ta tra ra danh tính của cậu nam sinh kia rồi, là thiếu gia nhà họ Phó đấy! Trời ơi đất hỡi! Lần này chúng ta tiêu thật rồi!” Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, cô lập tức bật dậy, hai chân như lò xo vội vã tìm kiếm hotsearch. #Khương Mộc - tình chị em #Khương Mộc - Phó Kí Bạch Trong đoạn video được đăng tải, cả cô và Phó Kí Bạch đều che kín mặt bằng khẩu trang. Vóc dáng cậu thiếu niên cao lớn, vượt trội hơn cô rất nhiều, đứng cạnh nhau trông khá cân xứng. Thế nhưng, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ cử chỉ…
Chương 29: Chương 29
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25Tác giả: Chi Thất ThấtTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô. “Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?” “Hả?” Cô vẫn chưa hết bàng hoàng, đầu óc mơ hồ chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là thế nào. Chẳng để cô kịp phản ứng, giọng nói the thé từ đầu dây bên kia đã gào lên: “Chết tiệt! Xong đời rồi! Nhanh, cô mau bò lên hotsearch mà xem đi! Người ta tra ra danh tính của cậu nam sinh kia rồi, là thiếu gia nhà họ Phó đấy! Trời ơi đất hỡi! Lần này chúng ta tiêu thật rồi!” Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, cô lập tức bật dậy, hai chân như lò xo vội vã tìm kiếm hotsearch. #Khương Mộc - tình chị em #Khương Mộc - Phó Kí Bạch Trong đoạn video được đăng tải, cả cô và Phó Kí Bạch đều che kín mặt bằng khẩu trang. Vóc dáng cậu thiếu niên cao lớn, vượt trội hơn cô rất nhiều, đứng cạnh nhau trông khá cân xứng. Thế nhưng, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ cử chỉ… Phó Kim An nhếch môi, thản nhiên đáp: "Cậu có vợ chưa?"Cô: ????Phó Kí Bạch: ????25.Phó Kí Bạch tranh thủ thời gian nghỉ hè, lên đường đi du lịch cùng bạn bè. Cô và Phó Kim An cũng thu dọn hành lý, chuẩn bị cho một hành trình mới, hành trình thuộc về riêng hai người.Trong lúc thu dọn đồ đạc, anh vô tình tìm lại được một xấp thư cũ kỹ, là những lá thư anh từng viết cho cô nhưng chưa bao giờ được gửi đi, hoặc đã gửi nhưng vì lý do nào đó lại bị trả về. Có lẽ thật sự đã có người cố tình giở trò với những lá thư này. Cũng có một vài lá là những dòng độc thoại, những tâm sự giấu kín của anh.{Giang Ly ngốc nghếch, đừng sợ, anh An An nhất định sẽ quay trở lại tìm em.}{Anh rất nhớ em, nhớ em vô cùng. Anh nhớ cả khoảng thời gian tươi đẹp khi chúng ta còn chơi đùa cùng nhau.}{Bọn họ cấm anh không được liên lạc với em. Họ nói anh là thiếu gia nhà giàu, phải dành thời gian tập trung vào những việc quan trọng hơn.}{Tên của anh không còn là An An nữa. Từ giờ trở đi, anh tên là Phó Kim An. Đó là tên của một người khác, nhưng bí mật này sẽ không ai được biết.}{Năm mười tám tuổi, cuối cùng anh cũng đã có thể gửi cho viện trưởng khoản tiền *****ên. Bé con, em nhất định phải trưởng thành thật tốt nhé.}{Cha nói cha muốn anh tiếp quản công ty. Được, anh nhất định sẽ nỗ lực hơn nữa. Chỉ khi đứng trên đỉnh cao danh vọng, anh mới có thể thoát khỏi được sự ràng buộc này.}{Anh mệt mỏi quá, nơi này thật sự quá ngột ngạt. Nhưng anh không còn con đường nào khác để lựa chọn.}{Hy vọng một ngày không xa anh có thể đạt được ước nguyện, có quyền lực và địa vị hơn bây giờ.}{Giang Ly đã trúng tuyển vào một trường đại học ở đây rồi. Bé con, anh thật sự rất tự hào về em.}Hết lá thư này đến lá thư khác, tựa như một bức màn bụi phủ mờ bao năm tháng, cuối cùng cũng tìm được chủ nhân đích thực của nó.
Phó Kim An nhếch môi, thản nhiên đáp: "Cậu có vợ chưa?"
Cô: ????
Phó Kí Bạch: ????
25.
Phó Kí Bạch tranh thủ thời gian nghỉ hè, lên đường đi du lịch cùng bạn bè. Cô và Phó Kim An cũng thu dọn hành lý, chuẩn bị cho một hành trình mới, hành trình thuộc về riêng hai người.
Trong lúc thu dọn đồ đạc, anh vô tình tìm lại được một xấp thư cũ kỹ, là những lá thư anh từng viết cho cô nhưng chưa bao giờ được gửi đi, hoặc đã gửi nhưng vì lý do nào đó lại bị trả về. Có lẽ thật sự đã có người cố tình giở trò với những lá thư này. Cũng có một vài lá là những dòng độc thoại, những tâm sự giấu kín của anh.
{Giang Ly ngốc nghếch, đừng sợ, anh An An nhất định sẽ quay trở lại tìm em.}
{Anh rất nhớ em, nhớ em vô cùng. Anh nhớ cả khoảng thời gian tươi đẹp khi chúng ta còn chơi đùa cùng nhau.}
{Bọn họ cấm anh không được liên lạc với em. Họ nói anh là thiếu gia nhà giàu, phải dành thời gian tập trung vào những việc quan trọng hơn.}
{Tên của anh không còn là An An nữa. Từ giờ trở đi, anh tên là Phó Kim An. Đó là tên của một người khác, nhưng bí mật này sẽ không ai được biết.}
{Năm mười tám tuổi, cuối cùng anh cũng đã có thể gửi cho viện trưởng khoản tiền *****ên. Bé con, em nhất định phải trưởng thành thật tốt nhé.}
{Cha nói cha muốn anh tiếp quản công ty. Được, anh nhất định sẽ nỗ lực hơn nữa. Chỉ khi đứng trên đỉnh cao danh vọng, anh mới có thể thoát khỏi được sự ràng buộc này.}
{Anh mệt mỏi quá, nơi này thật sự quá ngột ngạt. Nhưng anh không còn con đường nào khác để lựa chọn.}
{Hy vọng một ngày không xa anh có thể đạt được ước nguyện, có quyền lực và địa vị hơn bây giờ.}
{Giang Ly đã trúng tuyển vào một trường đại học ở đây rồi. Bé con, anh thật sự rất tự hào về em.}
Hết lá thư này đến lá thư khác, tựa như một bức màn bụi phủ mờ bao năm tháng, cuối cùng cũng tìm được chủ nhân đích thực của nó.
Scandal Mẹ Kế Tuổi 25Tác giả: Chi Thất ThấtTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô. “Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?” “Hả?” Cô vẫn chưa hết bàng hoàng, đầu óc mơ hồ chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện là thế nào. Chẳng để cô kịp phản ứng, giọng nói the thé từ đầu dây bên kia đã gào lên: “Chết tiệt! Xong đời rồi! Nhanh, cô mau bò lên hotsearch mà xem đi! Người ta tra ra danh tính của cậu nam sinh kia rồi, là thiếu gia nhà họ Phó đấy! Trời ơi đất hỡi! Lần này chúng ta tiêu thật rồi!” Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, cô lập tức bật dậy, hai chân như lò xo vội vã tìm kiếm hotsearch. #Khương Mộc - tình chị em #Khương Mộc - Phó Kí Bạch Trong đoạn video được đăng tải, cả cô và Phó Kí Bạch đều che kín mặt bằng khẩu trang. Vóc dáng cậu thiếu niên cao lớn, vượt trội hơn cô rất nhiều, đứng cạnh nhau trông khá cân xứng. Thế nhưng, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ cử chỉ… Phó Kim An nhếch môi, thản nhiên đáp: "Cậu có vợ chưa?"Cô: ????Phó Kí Bạch: ????25.Phó Kí Bạch tranh thủ thời gian nghỉ hè, lên đường đi du lịch cùng bạn bè. Cô và Phó Kim An cũng thu dọn hành lý, chuẩn bị cho một hành trình mới, hành trình thuộc về riêng hai người.Trong lúc thu dọn đồ đạc, anh vô tình tìm lại được một xấp thư cũ kỹ, là những lá thư anh từng viết cho cô nhưng chưa bao giờ được gửi đi, hoặc đã gửi nhưng vì lý do nào đó lại bị trả về. Có lẽ thật sự đã có người cố tình giở trò với những lá thư này. Cũng có một vài lá là những dòng độc thoại, những tâm sự giấu kín của anh.{Giang Ly ngốc nghếch, đừng sợ, anh An An nhất định sẽ quay trở lại tìm em.}{Anh rất nhớ em, nhớ em vô cùng. Anh nhớ cả khoảng thời gian tươi đẹp khi chúng ta còn chơi đùa cùng nhau.}{Bọn họ cấm anh không được liên lạc với em. Họ nói anh là thiếu gia nhà giàu, phải dành thời gian tập trung vào những việc quan trọng hơn.}{Tên của anh không còn là An An nữa. Từ giờ trở đi, anh tên là Phó Kim An. Đó là tên của một người khác, nhưng bí mật này sẽ không ai được biết.}{Năm mười tám tuổi, cuối cùng anh cũng đã có thể gửi cho viện trưởng khoản tiền *****ên. Bé con, em nhất định phải trưởng thành thật tốt nhé.}{Cha nói cha muốn anh tiếp quản công ty. Được, anh nhất định sẽ nỗ lực hơn nữa. Chỉ khi đứng trên đỉnh cao danh vọng, anh mới có thể thoát khỏi được sự ràng buộc này.}{Anh mệt mỏi quá, nơi này thật sự quá ngột ngạt. Nhưng anh không còn con đường nào khác để lựa chọn.}{Hy vọng một ngày không xa anh có thể đạt được ước nguyện, có quyền lực và địa vị hơn bây giờ.}{Giang Ly đã trúng tuyển vào một trường đại học ở đây rồi. Bé con, anh thật sự rất tự hào về em.}Hết lá thư này đến lá thư khác, tựa như một bức màn bụi phủ mờ bao năm tháng, cuối cùng cũng tìm được chủ nhân đích thực của nó.