Buổi sáng bước vào lớp học, tôi lập tức cảm thấy có điều bất thường. Một nhóm người tụ tập ở cuối lớp, ồn ào bàn tán về chuyện gì đó. Không biết ai trong số họ nhìn thấy tôi bước vào, liền cao giọng hô lên: “Ha! Hạ Đường đến rồi!” Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều quay đầu lại. Vô số ánh mắt với đủ loại cảm xúc dồn về phía tôi. Tôi nhíu mày: “Chuyện gì vậy?” Hạ Chí bước ra từ đám đông, lo lắng nắm lấy cánh tay tôi. “Chị, cuối cùng chị cũng đến rồi, nhật ký của chị…” Tôi rút tay lại, hỏi ngược: “Nhật ký gì?” Hạ Chí ngập ngừng, ánh mắt thoáng d.a.o động rồi nhìn về phía bảng tin. Tôi theo ánh mắt cô ấy nhìn qua. Trên bảng tin có mấy tờ giấy được dán lên bằng băng keo. Gió lạnh từ cửa lớp thổi vào, khiến những tờ giấy ấy lay động không ngừng. Xung quanh vang lên những tiếng xì xào đầy ác ý. “Không ngờ Hạ Đường trông ngoan ngoãn vậy mà cũng thích Tống Viêm.” “Ha, đừng đùa, kiểu mọt sách này thích trai hư là chuyện bình thường.” “Nhìn cô ta ngày nào cũng giả vờ thanh thuần, ai biết được…

Chương 15: Chương 15

Sau Khi Bá Vương Trường Biết Tôi Không Thích Cậu Ấy, Cậu Ấy Phát ĐiênTác giả: Một Miếng Bánh MìTruyện Ngôn TìnhBuổi sáng bước vào lớp học, tôi lập tức cảm thấy có điều bất thường. Một nhóm người tụ tập ở cuối lớp, ồn ào bàn tán về chuyện gì đó. Không biết ai trong số họ nhìn thấy tôi bước vào, liền cao giọng hô lên: “Ha! Hạ Đường đến rồi!” Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều quay đầu lại. Vô số ánh mắt với đủ loại cảm xúc dồn về phía tôi. Tôi nhíu mày: “Chuyện gì vậy?” Hạ Chí bước ra từ đám đông, lo lắng nắm lấy cánh tay tôi. “Chị, cuối cùng chị cũng đến rồi, nhật ký của chị…” Tôi rút tay lại, hỏi ngược: “Nhật ký gì?” Hạ Chí ngập ngừng, ánh mắt thoáng d.a.o động rồi nhìn về phía bảng tin. Tôi theo ánh mắt cô ấy nhìn qua. Trên bảng tin có mấy tờ giấy được dán lên bằng băng keo. Gió lạnh từ cửa lớp thổi vào, khiến những tờ giấy ấy lay động không ngừng. Xung quanh vang lên những tiếng xì xào đầy ác ý. “Không ngờ Hạ Đường trông ngoan ngoãn vậy mà cũng thích Tống Viêm.” “Ha, đừng đùa, kiểu mọt sách này thích trai hư là chuyện bình thường.” “Nhìn cô ta ngày nào cũng giả vờ thanh thuần, ai biết được… Điện thoại trên bàn reo hai tiếng.Tôi rút một tờ khăn giấy lau tay.Là cuộc gọi từ Tống Viêm.Tôi bắt máy.Cả hai đều không lên tiếng.Chỉ có những tạp âm lẻ tẻ từ đầu dây bên kia vọng lại.Cảm giác nghẹn đắng nơi cổ họng dần dần lắng xuống.Vịt Bay Lạc BầySau khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, tôi mở lời trước:“Tống Viêm, hôm nay là ngày 31 tháng 12.”“Ừm, cũng là ngày *****ên chúng ta yêu nhau.”Giọng cậu ấy trong trẻo, sạch sẽ.“Hạ Đường.” Cậu ấy gọi tên tôi.“Ừ?”“Chúc mừng năm mới.”Ngay giây tiếp theo, ngoài cửa sổ vang lên mấy tiếng nổ trầm đục.Tôi ngoảnh đầu nhìn ra.Những chùm pháo hoa rực rỡ nở bung giữa màn đêm, rồi vỡ tan, hóa thành muôn vệt sáng lấp lánh.1 tháng 1, 0:00.Ngón tay tôi chạm lên mặt kính, từ xa khẽ chạm vào cả bầu trời rợp pháo hoa.“Tống Viêm, chúc mừng năm mới.”

Điện thoại trên bàn reo hai tiếng.

Tôi rút một tờ khăn giấy lau tay.

Là cuộc gọi từ Tống Viêm.

Tôi bắt máy.

Cả hai đều không lên tiếng.

Chỉ có những tạp âm lẻ tẻ từ đầu dây bên kia vọng lại.

Cảm giác nghẹn đắng nơi cổ họng dần dần lắng xuống.

Vịt Bay Lạc Bầy

Sau khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, tôi mở lời trước:

“Tống Viêm, hôm nay là ngày 31 tháng 12.”

“Ừm, cũng là ngày *****ên chúng ta yêu nhau.”

Giọng cậu ấy trong trẻo, sạch sẽ.

“Hạ Đường.” Cậu ấy gọi tên tôi.

“Ừ?”

“Chúc mừng năm mới.”

Ngay giây tiếp theo, ngoài cửa sổ vang lên mấy tiếng nổ trầm đục.

Tôi ngoảnh đầu nhìn ra.

Những chùm pháo hoa rực rỡ nở bung giữa màn đêm, rồi vỡ tan, hóa thành muôn vệt sáng lấp lánh.

1 tháng 1, 0:00.

Ngón tay tôi chạm lên mặt kính, từ xa khẽ chạm vào cả bầu trời rợp pháo hoa.

“Tống Viêm, chúc mừng năm mới.”

Sau Khi Bá Vương Trường Biết Tôi Không Thích Cậu Ấy, Cậu Ấy Phát ĐiênTác giả: Một Miếng Bánh MìTruyện Ngôn TìnhBuổi sáng bước vào lớp học, tôi lập tức cảm thấy có điều bất thường. Một nhóm người tụ tập ở cuối lớp, ồn ào bàn tán về chuyện gì đó. Không biết ai trong số họ nhìn thấy tôi bước vào, liền cao giọng hô lên: “Ha! Hạ Đường đến rồi!” Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều quay đầu lại. Vô số ánh mắt với đủ loại cảm xúc dồn về phía tôi. Tôi nhíu mày: “Chuyện gì vậy?” Hạ Chí bước ra từ đám đông, lo lắng nắm lấy cánh tay tôi. “Chị, cuối cùng chị cũng đến rồi, nhật ký của chị…” Tôi rút tay lại, hỏi ngược: “Nhật ký gì?” Hạ Chí ngập ngừng, ánh mắt thoáng d.a.o động rồi nhìn về phía bảng tin. Tôi theo ánh mắt cô ấy nhìn qua. Trên bảng tin có mấy tờ giấy được dán lên bằng băng keo. Gió lạnh từ cửa lớp thổi vào, khiến những tờ giấy ấy lay động không ngừng. Xung quanh vang lên những tiếng xì xào đầy ác ý. “Không ngờ Hạ Đường trông ngoan ngoãn vậy mà cũng thích Tống Viêm.” “Ha, đừng đùa, kiểu mọt sách này thích trai hư là chuyện bình thường.” “Nhìn cô ta ngày nào cũng giả vờ thanh thuần, ai biết được… Điện thoại trên bàn reo hai tiếng.Tôi rút một tờ khăn giấy lau tay.Là cuộc gọi từ Tống Viêm.Tôi bắt máy.Cả hai đều không lên tiếng.Chỉ có những tạp âm lẻ tẻ từ đầu dây bên kia vọng lại.Cảm giác nghẹn đắng nơi cổ họng dần dần lắng xuống.Vịt Bay Lạc BầySau khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, tôi mở lời trước:“Tống Viêm, hôm nay là ngày 31 tháng 12.”“Ừm, cũng là ngày *****ên chúng ta yêu nhau.”Giọng cậu ấy trong trẻo, sạch sẽ.“Hạ Đường.” Cậu ấy gọi tên tôi.“Ừ?”“Chúc mừng năm mới.”Ngay giây tiếp theo, ngoài cửa sổ vang lên mấy tiếng nổ trầm đục.Tôi ngoảnh đầu nhìn ra.Những chùm pháo hoa rực rỡ nở bung giữa màn đêm, rồi vỡ tan, hóa thành muôn vệt sáng lấp lánh.1 tháng 1, 0:00.Ngón tay tôi chạm lên mặt kính, từ xa khẽ chạm vào cả bầu trời rợp pháo hoa.“Tống Viêm, chúc mừng năm mới.”

Chương 15: Chương 15