Buổi sáng bước vào lớp học, tôi lập tức cảm thấy có điều bất thường. Một nhóm người tụ tập ở cuối lớp, ồn ào bàn tán về chuyện gì đó. Không biết ai trong số họ nhìn thấy tôi bước vào, liền cao giọng hô lên: “Ha! Hạ Đường đến rồi!” Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều quay đầu lại. Vô số ánh mắt với đủ loại cảm xúc dồn về phía tôi. Tôi nhíu mày: “Chuyện gì vậy?” Hạ Chí bước ra từ đám đông, lo lắng nắm lấy cánh tay tôi. “Chị, cuối cùng chị cũng đến rồi, nhật ký của chị…” Tôi rút tay lại, hỏi ngược: “Nhật ký gì?” Hạ Chí ngập ngừng, ánh mắt thoáng d.a.o động rồi nhìn về phía bảng tin. Tôi theo ánh mắt cô ấy nhìn qua. Trên bảng tin có mấy tờ giấy được dán lên bằng băng keo. Gió lạnh từ cửa lớp thổi vào, khiến những tờ giấy ấy lay động không ngừng. Xung quanh vang lên những tiếng xì xào đầy ác ý. “Không ngờ Hạ Đường trông ngoan ngoãn vậy mà cũng thích Tống Viêm.” “Ha, đừng đùa, kiểu mọt sách này thích trai hư là chuyện bình thường.” “Nhìn cô ta ngày nào cũng giả vờ thanh thuần, ai biết được…
Chương 16: Chương 16
Sau Khi Bá Vương Trường Biết Tôi Không Thích Cậu Ấy, Cậu Ấy Phát ĐiênTác giả: Một Miếng Bánh MìTruyện Ngôn TìnhBuổi sáng bước vào lớp học, tôi lập tức cảm thấy có điều bất thường. Một nhóm người tụ tập ở cuối lớp, ồn ào bàn tán về chuyện gì đó. Không biết ai trong số họ nhìn thấy tôi bước vào, liền cao giọng hô lên: “Ha! Hạ Đường đến rồi!” Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều quay đầu lại. Vô số ánh mắt với đủ loại cảm xúc dồn về phía tôi. Tôi nhíu mày: “Chuyện gì vậy?” Hạ Chí bước ra từ đám đông, lo lắng nắm lấy cánh tay tôi. “Chị, cuối cùng chị cũng đến rồi, nhật ký của chị…” Tôi rút tay lại, hỏi ngược: “Nhật ký gì?” Hạ Chí ngập ngừng, ánh mắt thoáng d.a.o động rồi nhìn về phía bảng tin. Tôi theo ánh mắt cô ấy nhìn qua. Trên bảng tin có mấy tờ giấy được dán lên bằng băng keo. Gió lạnh từ cửa lớp thổi vào, khiến những tờ giấy ấy lay động không ngừng. Xung quanh vang lên những tiếng xì xào đầy ác ý. “Không ngờ Hạ Đường trông ngoan ngoãn vậy mà cũng thích Tống Viêm.” “Ha, đừng đùa, kiểu mọt sách này thích trai hư là chuyện bình thường.” “Nhìn cô ta ngày nào cũng giả vờ thanh thuần, ai biết được… Yêu đương với Tống Viêm có chút khác so với những gì tôi tưởng tượng.Trong căn phòng học tối om, rèm cửa dày nặng che kín ánh sáng.Thiếu niên ôm lấy eo tôi, giọng khàn khàn: “Hạ Đường, em dám nuốt lời à?”“Anh đã cai thuốc cả tháng nay rồi, vậy mà em chỉ định dỗ dành anh trong mười phút thôi sao?”Tôi cắn môi, nơi đó vẫn còn vương hơi thở ấm nóng của cậu ấy.Người này thật là không biết lý lẽ gì cả.“Sắp vào học rồi…”Cậu ấy không nói gì, chỉ lặng lẽ áp bàn tay ấm áp lên sau gáy tôi trong bóng tối.Hơi thở quấn quýt.Thế là lại trôi qua thêm mười phút nữa.Vịt Bay Lạc BầyThời gian Tống Viêm ở lớp ngày càng nhiều hơn.Cậu ấy ngồi ở hàng ghế cuối, miệng ngậm một cây kẹo mút.Mỗi khi tôi đi ngang qua, sẽ bị cậu ấy khẽ móc tay, nhẹ nhàng cào vào lòng bàn tay tôi.Chạm rồi lại buông.Thiếu gia Tống trêu chọc xong, liền nheo mắt ngắm nhìn vành tai đỏ bừng của tôi.Cậu ấy chưa từng thấy chán với trò chơi này.
Yêu đương với Tống Viêm có chút khác so với những gì tôi tưởng tượng.
Trong căn phòng học tối om, rèm cửa dày nặng che kín ánh sáng.
Thiếu niên ôm lấy eo tôi, giọng khàn khàn: “Hạ Đường, em dám nuốt lời à?”
“Anh đã cai thuốc cả tháng nay rồi, vậy mà em chỉ định dỗ dành anh trong mười phút thôi sao?”
Tôi cắn môi, nơi đó vẫn còn vương hơi thở ấm nóng của cậu ấy.
Người này thật là không biết lý lẽ gì cả.
“Sắp vào học rồi…”
Cậu ấy không nói gì, chỉ lặng lẽ áp bàn tay ấm áp lên sau gáy tôi trong bóng tối.
Hơi thở quấn quýt.
Thế là lại trôi qua thêm mười phút nữa.
Vịt Bay Lạc Bầy
Thời gian Tống Viêm ở lớp ngày càng nhiều hơn.
Cậu ấy ngồi ở hàng ghế cuối, miệng ngậm một cây kẹo mút.
Mỗi khi tôi đi ngang qua, sẽ bị cậu ấy khẽ móc tay, nhẹ nhàng cào vào lòng bàn tay tôi.
Chạm rồi lại buông.
Thiếu gia Tống trêu chọc xong, liền nheo mắt ngắm nhìn vành tai đỏ bừng của tôi.
Cậu ấy chưa từng thấy chán với trò chơi này.
Sau Khi Bá Vương Trường Biết Tôi Không Thích Cậu Ấy, Cậu Ấy Phát ĐiênTác giả: Một Miếng Bánh MìTruyện Ngôn TìnhBuổi sáng bước vào lớp học, tôi lập tức cảm thấy có điều bất thường. Một nhóm người tụ tập ở cuối lớp, ồn ào bàn tán về chuyện gì đó. Không biết ai trong số họ nhìn thấy tôi bước vào, liền cao giọng hô lên: “Ha! Hạ Đường đến rồi!” Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều quay đầu lại. Vô số ánh mắt với đủ loại cảm xúc dồn về phía tôi. Tôi nhíu mày: “Chuyện gì vậy?” Hạ Chí bước ra từ đám đông, lo lắng nắm lấy cánh tay tôi. “Chị, cuối cùng chị cũng đến rồi, nhật ký của chị…” Tôi rút tay lại, hỏi ngược: “Nhật ký gì?” Hạ Chí ngập ngừng, ánh mắt thoáng d.a.o động rồi nhìn về phía bảng tin. Tôi theo ánh mắt cô ấy nhìn qua. Trên bảng tin có mấy tờ giấy được dán lên bằng băng keo. Gió lạnh từ cửa lớp thổi vào, khiến những tờ giấy ấy lay động không ngừng. Xung quanh vang lên những tiếng xì xào đầy ác ý. “Không ngờ Hạ Đường trông ngoan ngoãn vậy mà cũng thích Tống Viêm.” “Ha, đừng đùa, kiểu mọt sách này thích trai hư là chuyện bình thường.” “Nhìn cô ta ngày nào cũng giả vờ thanh thuần, ai biết được… Yêu đương với Tống Viêm có chút khác so với những gì tôi tưởng tượng.Trong căn phòng học tối om, rèm cửa dày nặng che kín ánh sáng.Thiếu niên ôm lấy eo tôi, giọng khàn khàn: “Hạ Đường, em dám nuốt lời à?”“Anh đã cai thuốc cả tháng nay rồi, vậy mà em chỉ định dỗ dành anh trong mười phút thôi sao?”Tôi cắn môi, nơi đó vẫn còn vương hơi thở ấm nóng của cậu ấy.Người này thật là không biết lý lẽ gì cả.“Sắp vào học rồi…”Cậu ấy không nói gì, chỉ lặng lẽ áp bàn tay ấm áp lên sau gáy tôi trong bóng tối.Hơi thở quấn quýt.Thế là lại trôi qua thêm mười phút nữa.Vịt Bay Lạc BầyThời gian Tống Viêm ở lớp ngày càng nhiều hơn.Cậu ấy ngồi ở hàng ghế cuối, miệng ngậm một cây kẹo mút.Mỗi khi tôi đi ngang qua, sẽ bị cậu ấy khẽ móc tay, nhẹ nhàng cào vào lòng bàn tay tôi.Chạm rồi lại buông.Thiếu gia Tống trêu chọc xong, liền nheo mắt ngắm nhìn vành tai đỏ bừng của tôi.Cậu ấy chưa từng thấy chán với trò chơi này.