Tại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay…

Chương 5: Đánh Rơi Trân Bảo (5)

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Ở thành phố A này, ai mà chẳng biết đại công tử nhà họ Trì là người đến cả bố mình còn dám bật lại trong cuộc họp. Vậy mà một người như thế, lại có thể vì một người khác mà cố ý thay đổi thái độ. Nếu có người quen biết Trì Châu ở đây, chắc chắn sẽ kinh ngạc đến rớt cả hàm xuống đất cho xem.Vân Xu nhìn chằm chằm người đàn ông đang nói chuyện. Đôi mắt đẹp của cô tràn đầy vẻ m.ô.n.g lung và nghi hoặc. Biểu cảm chân thành tha thiết của người đàn ông khiến cô không khỏi tin tưởng.Thì ra, cô vẫn còn một người anh trai.Anh trai là một sự tồn tại như thế nào nhỉ? Cô không biết, cũng chưa từng cảm nhận được.Nhưng anh ấy đến đã quá muộn rồi. Thế giới của cô đã sớm trở nên hoang tàn vắng vẻ.Trì Châu nhận ra sự bài xích và bất an của Vân Xu, lòng anh quặn thắt. Nhân lúc nói chuyện, anh tiến lại gần thêm vài bước. Càng đến gần, anh càng cảm nhận rõ hơn ý chí sống mong manh của Vân Xu. Cả người cô toát ra vẻ bình tĩnh đến nghẹt thở.Cầu sinh là bản năng của con người, có thể khiến Vân Xu lựa chọn kết cục này, chắc chắn cô đã phải trải qua những đau khổ khó ai tưởng tượng được.Trì Châu không khỏi hối hận. Vì sao anh không phát hiện ra chuyện này sớm hơn? Nếu anh có thể sớm đưa Vân Xu về bên cạnh, có lẽ cô sẽ không nảy sinh ý định hủy hoại bản thân mình.“Vân Xu, anh trai bây giờ đến đón em về nhà, em theo anh được không? Ở đây nguy hiểm lắm.” Trì Châu tiếp tục dụ dỗ cô em gái.“Nhà…?”Cô không có nhà.Sự im lặng của Vân Xu khiến Trì Châu càng thêm hoảng hốt. Anh điên cuồng suy nghĩ trong đầu, tìm kiếm những lời khuyên nhủ phù hợp, sợ rằng mình sẽ vô tình kích thích đến cô ấy. Những lời nói ra đều phải cân nhắc kỹ lưỡng. Nhưng vấn đề là, anh chỉ nắm được những thông tin cơ bản về Vân Xu trong vài năm gần đây, còn về quá khứ của cô thì hoàn toàn mù mờ.Trong thoáng chốc, anh nhớ tới Vân Xu dường như có mối quan hệ đặc biệt tốt với người thân đã mất của cô.“Vân Xu, anh nghĩ bà Lý nhất định sẽ không muốn thấy em đứng ở đây đâu. Bà ấy yêu thương em như vậy, hy vọng em cả đời vui vẻ hạnh phúc. Chúng ta không thể phụ lòng mong mỏi của bà, đúng không em?”Lời của Trì Châu rất khéo léo, câu cuối cùng trực tiếp gắn kết hai người thành một thể.Thông tin cho thấy bà Lý đã để lại toàn bộ tài sản cho Vân Xu, và Vân Xu mỗi tháng đều đến viếng mộ bà. Bà Lý chắc chắn chiếm một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng Vân Xu. Lấy bà làm cầu nối, chắc chắn sẽ có hiệu quả.Quả nhiên, nghe anh nói vậy, thần sắc Vân Xu d.a.o động, hàng mi dài khẽ rũ xuống.Trì Châu không hổ danh là người trẻ tuổi đã có thể quản lý Trì gia. Khả năng nắm bắt cơ hội và quan sát cảm xúc của anh có thể nói là nhất lưu. Nhân lúc Vân Xu d.a.o động, anh lại nói thêm rất nhiều lời dụ dỗ ngọt ngào.Trong vài phút ngắn ngủi, số lời ngon tiếng ngọt mà Trì Châu nói ra có lẽ còn nhiều hơn cả nửa đời trước cộng lại. Nhưng anh chẳng hề để ý đến hình tượng của mình nữa. Trong mắt anh giờ đây chỉ có cô em gái.Cuối cùng, Vân Xu ngập ngừng gật đầu.Trì Châu mừng rỡ trong lòng. Anh cố gắng kìm nén cảm xúc, bước những bước chân bình thường nhất về phía Vân Xu. Cuối cùng, anh nắm lấy tay em gái, ôm chặt cô vào lòng.Nguyên nhân Vân Xu lựa chọn hủy hoại bản thân, phần lớn là vì trên thế giới này không còn điều gì níu kéo cô nữa. Quá khứ đau thương giam cầm cô trong thế giới của riêng mình, khiến cô luôn cảnh giác với thế giới bên ngoài. Mà cô đơn tồn tại là một điều vô cùng đáng sợ.Sự xuất hiện mạnh mẽ của Trì Châu đã phá vỡ sự phong bế của Vân Xu. Thân phận anh trai mang đến cho anh một lợi thế tự nhiên.Anh nắm bắt được điểm yếu của Vân Xu, từng bước lay động ý định ban đầu của cô. Vân Xu lại thiếu kinh nghiệm giao tiếp với người khác, làm sao đấu lại được tài ăn nói của Trì Châu? Cuối cùng, cô ngoan ngoãn để anh đưa rời khỏi bến tàu.

Ở thành phố A này, ai mà chẳng biết đại công tử nhà họ Trì là người đến cả bố mình còn dám bật lại trong cuộc họp. Vậy mà một người như thế, lại có thể vì một người khác mà cố ý thay đổi thái độ. Nếu có người quen biết Trì Châu ở đây, chắc chắn sẽ kinh ngạc đến rớt cả hàm xuống đất cho xem.

Vân Xu nhìn chằm chằm người đàn ông đang nói chuyện. Đôi mắt đẹp của cô tràn đầy vẻ m.ô.n.g lung và nghi hoặc. Biểu cảm chân thành tha thiết của người đàn ông khiến cô không khỏi tin tưởng.

Thì ra, cô vẫn còn một người anh trai.

Anh trai là một sự tồn tại như thế nào nhỉ? Cô không biết, cũng chưa từng cảm nhận được.

Nhưng anh ấy đến đã quá muộn rồi. Thế giới của cô đã sớm trở nên hoang tàn vắng vẻ.

Trì Châu nhận ra sự bài xích và bất an của Vân Xu, lòng anh quặn thắt. Nhân lúc nói chuyện, anh tiến lại gần thêm vài bước. Càng đến gần, anh càng cảm nhận rõ hơn ý chí sống mong manh của Vân Xu. Cả người cô toát ra vẻ bình tĩnh đến nghẹt thở.

Cầu sinh là bản năng của con người, có thể khiến Vân Xu lựa chọn kết cục này, chắc chắn cô đã phải trải qua những đau khổ khó ai tưởng tượng được.

Trì Châu không khỏi hối hận. Vì sao anh không phát hiện ra chuyện này sớm hơn? Nếu anh có thể sớm đưa Vân Xu về bên cạnh, có lẽ cô sẽ không nảy sinh ý định hủy hoại bản thân mình.

“Vân Xu, anh trai bây giờ đến đón em về nhà, em theo anh được không? Ở đây nguy hiểm lắm.” Trì Châu tiếp tục dụ dỗ cô em gái.

“Nhà…?”

Cô không có nhà.

Sự im lặng của Vân Xu khiến Trì Châu càng thêm hoảng hốt. Anh điên cuồng suy nghĩ trong đầu, tìm kiếm những lời khuyên nhủ phù hợp, sợ rằng mình sẽ vô tình kích thích đến cô ấy. Những lời nói ra đều phải cân nhắc kỹ lưỡng. Nhưng vấn đề là, anh chỉ nắm được những thông tin cơ bản về Vân Xu trong vài năm gần đây, còn về quá khứ của cô thì hoàn toàn mù mờ.

Trong thoáng chốc, anh nhớ tới Vân Xu dường như có mối quan hệ đặc biệt tốt với người thân đã mất của cô.

“Vân Xu, anh nghĩ bà Lý nhất định sẽ không muốn thấy em đứng ở đây đâu. Bà ấy yêu thương em như vậy, hy vọng em cả đời vui vẻ hạnh phúc. Chúng ta không thể phụ lòng mong mỏi của bà, đúng không em?”

Lời của Trì Châu rất khéo léo, câu cuối cùng trực tiếp gắn kết hai người thành một thể.

Thông tin cho thấy bà Lý đã để lại toàn bộ tài sản cho Vân Xu, và Vân Xu mỗi tháng đều đến viếng mộ bà. Bà Lý chắc chắn chiếm một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng Vân Xu. Lấy bà làm cầu nối, chắc chắn sẽ có hiệu quả.

Quả nhiên, nghe anh nói vậy, thần sắc Vân Xu d.a.o động, hàng mi dài khẽ rũ xuống.

Trì Châu không hổ danh là người trẻ tuổi đã có thể quản lý Trì gia. Khả năng nắm bắt cơ hội và quan sát cảm xúc của anh có thể nói là nhất lưu. Nhân lúc Vân Xu d.a.o động, anh lại nói thêm rất nhiều lời dụ dỗ ngọt ngào.

Trong vài phút ngắn ngủi, số lời ngon tiếng ngọt mà Trì Châu nói ra có lẽ còn nhiều hơn cả nửa đời trước cộng lại. Nhưng anh chẳng hề để ý đến hình tượng của mình nữa. Trong mắt anh giờ đây chỉ có cô em gái.

Cuối cùng, Vân Xu ngập ngừng gật đầu.

Trì Châu mừng rỡ trong lòng. Anh cố gắng kìm nén cảm xúc, bước những bước chân bình thường nhất về phía Vân Xu. Cuối cùng, anh nắm lấy tay em gái, ôm chặt cô vào lòng.

Nguyên nhân Vân Xu lựa chọn hủy hoại bản thân, phần lớn là vì trên thế giới này không còn điều gì níu kéo cô nữa. Quá khứ đau thương giam cầm cô trong thế giới của riêng mình, khiến cô luôn cảnh giác với thế giới bên ngoài. Mà cô đơn tồn tại là một điều vô cùng đáng sợ.

Sự xuất hiện mạnh mẽ của Trì Châu đã phá vỡ sự phong bế của Vân Xu. Thân phận anh trai mang đến cho anh một lợi thế tự nhiên.

Anh nắm bắt được điểm yếu của Vân Xu, từng bước lay động ý định ban đầu của cô. Vân Xu lại thiếu kinh nghiệm giao tiếp với người khác, làm sao đấu lại được tài ăn nói của Trì Châu? Cuối cùng, cô ngoan ngoãn để anh đưa rời khỏi bến tàu.

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Ở thành phố A này, ai mà chẳng biết đại công tử nhà họ Trì là người đến cả bố mình còn dám bật lại trong cuộc họp. Vậy mà một người như thế, lại có thể vì một người khác mà cố ý thay đổi thái độ. Nếu có người quen biết Trì Châu ở đây, chắc chắn sẽ kinh ngạc đến rớt cả hàm xuống đất cho xem.Vân Xu nhìn chằm chằm người đàn ông đang nói chuyện. Đôi mắt đẹp của cô tràn đầy vẻ m.ô.n.g lung và nghi hoặc. Biểu cảm chân thành tha thiết của người đàn ông khiến cô không khỏi tin tưởng.Thì ra, cô vẫn còn một người anh trai.Anh trai là một sự tồn tại như thế nào nhỉ? Cô không biết, cũng chưa từng cảm nhận được.Nhưng anh ấy đến đã quá muộn rồi. Thế giới của cô đã sớm trở nên hoang tàn vắng vẻ.Trì Châu nhận ra sự bài xích và bất an của Vân Xu, lòng anh quặn thắt. Nhân lúc nói chuyện, anh tiến lại gần thêm vài bước. Càng đến gần, anh càng cảm nhận rõ hơn ý chí sống mong manh của Vân Xu. Cả người cô toát ra vẻ bình tĩnh đến nghẹt thở.Cầu sinh là bản năng của con người, có thể khiến Vân Xu lựa chọn kết cục này, chắc chắn cô đã phải trải qua những đau khổ khó ai tưởng tượng được.Trì Châu không khỏi hối hận. Vì sao anh không phát hiện ra chuyện này sớm hơn? Nếu anh có thể sớm đưa Vân Xu về bên cạnh, có lẽ cô sẽ không nảy sinh ý định hủy hoại bản thân mình.“Vân Xu, anh trai bây giờ đến đón em về nhà, em theo anh được không? Ở đây nguy hiểm lắm.” Trì Châu tiếp tục dụ dỗ cô em gái.“Nhà…?”Cô không có nhà.Sự im lặng của Vân Xu khiến Trì Châu càng thêm hoảng hốt. Anh điên cuồng suy nghĩ trong đầu, tìm kiếm những lời khuyên nhủ phù hợp, sợ rằng mình sẽ vô tình kích thích đến cô ấy. Những lời nói ra đều phải cân nhắc kỹ lưỡng. Nhưng vấn đề là, anh chỉ nắm được những thông tin cơ bản về Vân Xu trong vài năm gần đây, còn về quá khứ của cô thì hoàn toàn mù mờ.Trong thoáng chốc, anh nhớ tới Vân Xu dường như có mối quan hệ đặc biệt tốt với người thân đã mất của cô.“Vân Xu, anh nghĩ bà Lý nhất định sẽ không muốn thấy em đứng ở đây đâu. Bà ấy yêu thương em như vậy, hy vọng em cả đời vui vẻ hạnh phúc. Chúng ta không thể phụ lòng mong mỏi của bà, đúng không em?”Lời của Trì Châu rất khéo léo, câu cuối cùng trực tiếp gắn kết hai người thành một thể.Thông tin cho thấy bà Lý đã để lại toàn bộ tài sản cho Vân Xu, và Vân Xu mỗi tháng đều đến viếng mộ bà. Bà Lý chắc chắn chiếm một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng Vân Xu. Lấy bà làm cầu nối, chắc chắn sẽ có hiệu quả.Quả nhiên, nghe anh nói vậy, thần sắc Vân Xu d.a.o động, hàng mi dài khẽ rũ xuống.Trì Châu không hổ danh là người trẻ tuổi đã có thể quản lý Trì gia. Khả năng nắm bắt cơ hội và quan sát cảm xúc của anh có thể nói là nhất lưu. Nhân lúc Vân Xu d.a.o động, anh lại nói thêm rất nhiều lời dụ dỗ ngọt ngào.Trong vài phút ngắn ngủi, số lời ngon tiếng ngọt mà Trì Châu nói ra có lẽ còn nhiều hơn cả nửa đời trước cộng lại. Nhưng anh chẳng hề để ý đến hình tượng của mình nữa. Trong mắt anh giờ đây chỉ có cô em gái.Cuối cùng, Vân Xu ngập ngừng gật đầu.Trì Châu mừng rỡ trong lòng. Anh cố gắng kìm nén cảm xúc, bước những bước chân bình thường nhất về phía Vân Xu. Cuối cùng, anh nắm lấy tay em gái, ôm chặt cô vào lòng.Nguyên nhân Vân Xu lựa chọn hủy hoại bản thân, phần lớn là vì trên thế giới này không còn điều gì níu kéo cô nữa. Quá khứ đau thương giam cầm cô trong thế giới của riêng mình, khiến cô luôn cảnh giác với thế giới bên ngoài. Mà cô đơn tồn tại là một điều vô cùng đáng sợ.Sự xuất hiện mạnh mẽ của Trì Châu đã phá vỡ sự phong bế của Vân Xu. Thân phận anh trai mang đến cho anh một lợi thế tự nhiên.Anh nắm bắt được điểm yếu của Vân Xu, từng bước lay động ý định ban đầu của cô. Vân Xu lại thiếu kinh nghiệm giao tiếp với người khác, làm sao đấu lại được tài ăn nói của Trì Châu? Cuối cùng, cô ngoan ngoãn để anh đưa rời khỏi bến tàu.

Chương 5: Đánh Rơi Trân Bảo (5)