Tại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay…
Chương 13: Đánh Rơi Trân Bảo (13)
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Thời gian cứ thế trôi qua khi hai người tập trung thảo luận công việc, cho đến khi ánh mặt trời dần khuất sau dãy núi phía Tây, công việc cuối cùng cũng được hoàn tất.“Trì tổng, số văn kiện còn lại, tôi sẽ mang đến văn phòng vào sáng mai.”“Vất vả rồi.” Trì Châu đáp lời, anh hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của thư ký Đổng, nếu không đã chẳng để anh ta trở thành người tâm phúc, thậm chí địa chỉ căn hộ này cũng chỉ có một mình thư ký Đổng biết.Trì Châu muốn cách ly Vân Xu khỏi mọi thứ có khả năng gây tổn thương đến cô, bất kể là sự việc hay con người.“Buổi tối đặt đồ ăn ở Trân Tú Các, bảo họ mang đến đây.” Trì Châu phân phó nói, sau đó thuần thục đọc ra một loạt tên món ăn, tất cả đều là những món Vân Xu yêu thích.Thư ký Đổng ngay ngắn ghi lại vào cuốn sổ tay luôn mang theo bên mình, trong lòng không khỏi cảm thán Trì tổng quả nhiên vô cùng yêu thương Vân Xu tiểu thư, anh chưa từng thấy Trì tổng đối xử với ai khác chu đáo đến vậy.Nghĩ bụng, nếu anh mà có một cô em gái xinh đẹp như thế, chắc chắn cũng sẽ nâng niu như nâng trứng, hứng như hứng hoa.Trước khi cáo từ, thư ký Đổng lại như vô tình liếc mắt về phía cánh cửa phòng đang khép kín, trong lòng chợt thoáng qua một tia tiếc nuối.Sau khi thư ký Đổng rời đi, Trì Châu khẽ gõ cửa phòng Vân Xu, chờ đợi một lúc, không thấy ai ra mở cửa cũng không nghe thấy tiếng trả lời, anh dụng tâm đẩy nhẹ cửa phòng, quả nhiên thấy Vân Xu đang ngủ say giấc.Gương mặt trắng như tuyết vùi sâu trong chiếc gối mềm mại, tựa như một bức họa mỹ nhân đang say giấc được trải ra trước mắt.Trì Châu thở phào nhẹ nhõm, hôm qua anh còn lo lắng không biết Xu Xu có thể ngủ ngon giấc trên giường mới hay không, thậm chí đã chuẩn bị sẵn phương án nếu cô khó ngủ. Anh đã cho người mang toàn bộ nội thất quen thuộc từ căn hộ ở thành phố B đến đây để chuẩn bị, nhưng bây giờ xem ra không cần thiết nữa rồi, mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp hơn anh mong đợi.Anh nhẹ giọng gọi em gái thức dậy, hoàn toàn không còn vẻ nghiêm nghị thường thấy khi bàn chuyện công việc.Vân Xu ngồi xe mấy tiếng đồng hồ, eo và lưng đều mỏi nhừ, lúc này ngủ một giấc, so với giấc ngủ trưa hàng ngày còn sâu giấc hơn nhiều, phải mất một lúc lâu cô mới miễn cưỡng ngồi dậy.Mái tóc rối bời, vẻ mơ màng buồn ngủ của cô gái nhỏ khiến trái tim Trì Châu mềm nhũn.Em gái của anh sao có thể đáng yêu đến vậy chứ.
Thời gian cứ thế trôi qua khi hai người tập trung thảo luận công việc, cho đến khi ánh mặt trời dần khuất sau dãy núi phía Tây, công việc cuối cùng cũng được hoàn tất.
“Trì tổng, số văn kiện còn lại, tôi sẽ mang đến văn phòng vào sáng mai.”
“Vất vả rồi.” Trì Châu đáp lời, anh hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của thư ký Đổng, nếu không đã chẳng để anh ta trở thành người tâm phúc, thậm chí địa chỉ căn hộ này cũng chỉ có một mình thư ký Đổng biết.
Trì Châu muốn cách ly Vân Xu khỏi mọi thứ có khả năng gây tổn thương đến cô, bất kể là sự việc hay con người.
“Buổi tối đặt đồ ăn ở Trân Tú Các, bảo họ mang đến đây.” Trì Châu phân phó nói, sau đó thuần thục đọc ra một loạt tên món ăn, tất cả đều là những món Vân Xu yêu thích.
Thư ký Đổng ngay ngắn ghi lại vào cuốn sổ tay luôn mang theo bên mình, trong lòng không khỏi cảm thán Trì tổng quả nhiên vô cùng yêu thương Vân Xu tiểu thư, anh chưa từng thấy Trì tổng đối xử với ai khác chu đáo đến vậy.
Nghĩ bụng, nếu anh mà có một cô em gái xinh đẹp như thế, chắc chắn cũng sẽ nâng niu như nâng trứng, hứng như hứng hoa.
Trước khi cáo từ, thư ký Đổng lại như vô tình liếc mắt về phía cánh cửa phòng đang khép kín, trong lòng chợt thoáng qua một tia tiếc nuối.
Sau khi thư ký Đổng rời đi, Trì Châu khẽ gõ cửa phòng Vân Xu, chờ đợi một lúc, không thấy ai ra mở cửa cũng không nghe thấy tiếng trả lời, anh dụng tâm đẩy nhẹ cửa phòng, quả nhiên thấy Vân Xu đang ngủ say giấc.
Gương mặt trắng như tuyết vùi sâu trong chiếc gối mềm mại, tựa như một bức họa mỹ nhân đang say giấc được trải ra trước mắt.
Trì Châu thở phào nhẹ nhõm, hôm qua anh còn lo lắng không biết Xu Xu có thể ngủ ngon giấc trên giường mới hay không, thậm chí đã chuẩn bị sẵn phương án nếu cô khó ngủ. Anh đã cho người mang toàn bộ nội thất quen thuộc từ căn hộ ở thành phố B đến đây để chuẩn bị, nhưng bây giờ xem ra không cần thiết nữa rồi, mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp hơn anh mong đợi.
Anh nhẹ giọng gọi em gái thức dậy, hoàn toàn không còn vẻ nghiêm nghị thường thấy khi bàn chuyện công việc.
Vân Xu ngồi xe mấy tiếng đồng hồ, eo và lưng đều mỏi nhừ, lúc này ngủ một giấc, so với giấc ngủ trưa hàng ngày còn sâu giấc hơn nhiều, phải mất một lúc lâu cô mới miễn cưỡng ngồi dậy.
Mái tóc rối bời, vẻ mơ màng buồn ngủ của cô gái nhỏ khiến trái tim Trì Châu mềm nhũn.
Em gái của anh sao có thể đáng yêu đến vậy chứ.
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Thời gian cứ thế trôi qua khi hai người tập trung thảo luận công việc, cho đến khi ánh mặt trời dần khuất sau dãy núi phía Tây, công việc cuối cùng cũng được hoàn tất.“Trì tổng, số văn kiện còn lại, tôi sẽ mang đến văn phòng vào sáng mai.”“Vất vả rồi.” Trì Châu đáp lời, anh hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của thư ký Đổng, nếu không đã chẳng để anh ta trở thành người tâm phúc, thậm chí địa chỉ căn hộ này cũng chỉ có một mình thư ký Đổng biết.Trì Châu muốn cách ly Vân Xu khỏi mọi thứ có khả năng gây tổn thương đến cô, bất kể là sự việc hay con người.“Buổi tối đặt đồ ăn ở Trân Tú Các, bảo họ mang đến đây.” Trì Châu phân phó nói, sau đó thuần thục đọc ra một loạt tên món ăn, tất cả đều là những món Vân Xu yêu thích.Thư ký Đổng ngay ngắn ghi lại vào cuốn sổ tay luôn mang theo bên mình, trong lòng không khỏi cảm thán Trì tổng quả nhiên vô cùng yêu thương Vân Xu tiểu thư, anh chưa từng thấy Trì tổng đối xử với ai khác chu đáo đến vậy.Nghĩ bụng, nếu anh mà có một cô em gái xinh đẹp như thế, chắc chắn cũng sẽ nâng niu như nâng trứng, hứng như hứng hoa.Trước khi cáo từ, thư ký Đổng lại như vô tình liếc mắt về phía cánh cửa phòng đang khép kín, trong lòng chợt thoáng qua một tia tiếc nuối.Sau khi thư ký Đổng rời đi, Trì Châu khẽ gõ cửa phòng Vân Xu, chờ đợi một lúc, không thấy ai ra mở cửa cũng không nghe thấy tiếng trả lời, anh dụng tâm đẩy nhẹ cửa phòng, quả nhiên thấy Vân Xu đang ngủ say giấc.Gương mặt trắng như tuyết vùi sâu trong chiếc gối mềm mại, tựa như một bức họa mỹ nhân đang say giấc được trải ra trước mắt.Trì Châu thở phào nhẹ nhõm, hôm qua anh còn lo lắng không biết Xu Xu có thể ngủ ngon giấc trên giường mới hay không, thậm chí đã chuẩn bị sẵn phương án nếu cô khó ngủ. Anh đã cho người mang toàn bộ nội thất quen thuộc từ căn hộ ở thành phố B đến đây để chuẩn bị, nhưng bây giờ xem ra không cần thiết nữa rồi, mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp hơn anh mong đợi.Anh nhẹ giọng gọi em gái thức dậy, hoàn toàn không còn vẻ nghiêm nghị thường thấy khi bàn chuyện công việc.Vân Xu ngồi xe mấy tiếng đồng hồ, eo và lưng đều mỏi nhừ, lúc này ngủ một giấc, so với giấc ngủ trưa hàng ngày còn sâu giấc hơn nhiều, phải mất một lúc lâu cô mới miễn cưỡng ngồi dậy.Mái tóc rối bời, vẻ mơ màng buồn ngủ của cô gái nhỏ khiến trái tim Trì Châu mềm nhũn.Em gái của anh sao có thể đáng yêu đến vậy chứ.