Tại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay…

Chương 36: Đánh Rơi Trân Bảo (36)

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Hai người ngồi trên sô pha ở Trì gia là bà Trì và Trì Hiền. Ông Trì đã quá ngột ngạt với không khí nặng nề trong nhà nên ra ngoài tìm bạn bè giải khuây.Cuộc trò chuyện tan rã trong bất hòa lần trước vẫn khiến hai mẹ con bực bội, khó tin rằng Trì Châu lại tuyệt tình đến thế.Trì Hiền chán chường lướt điện thoại. Anh Cả đã phong tỏa hết thẻ của anh, anh chỉ còn nước ở nhà chịu trận. Chống đối cũng như ném đá ao bèo, ngoài tạo ra chút gợn sóng thì chẳng có tác dụng gì.Trì Châu,với tư cách người thừa kế, từ nhỏ đã được đào tạo tinh hoa, năng lực xuất chúng. Còn anh, phận thứ hai, trên có anh trai giỏi giang, chỉ việc ăn chơi hưởng lạc.Nhưng điều đó cũng đồng nghĩa, khi có chuyện xảy ra, anh chẳng có quyền quyết định gì.Đang lúc Trì Hiền bực dọc, điện thoại đột nhiên hiện lên một video, vừa đăng tải chưa lâu mà lượt xem đã tăng chóng mặt.Tiêu đề thì vô liêm sỉ hết chỗ nói:[Kinh Hãi Mỹ Nhân Tuyệt Sắc Hạ Phàm!!!]Trì Hiền cười khẩy, chắc lại công ty giải trí nào đó định lăng xê gà mới thôi. Nhưng cái tiêu đề này lố bịch quá, không sợ bị phản tác dụng à? Marketing quá đà lật xe đầy ra đấy.Mang tâm lý bề trên phán xét, Trì Hiền bấm nút phát.Khung cảnh mở đầu... quen mắt ghê.Ơ?Trì Hiền bật thẳng người dậy. Tòa nhà cao tầng này chẳng phải công ty nhà mình sao? Sao lại lên video thế này?Anh thấy hứng thú, gọi bà Trì đang ngồi cạnh cùng xem: “Mẹ, mẹ xem cái tin này buồn cười không, còn bảo có mỹ nhân xuất hiện ở công ty mình ấy.”Thành phố A này mà có mỹ nhân nào nổi bật, anh đã biết tỏng rồi, cần gì đến báo chí đưa tin.Người quay phim là một cô gái, có vẻ là khách của tiệm bánh kem nào đó. Mấy câu đầu toàn giới thiệu bánh ngon thế nào, cho đến khi... hai người mắt chữ A mồm chữ O, dán chặt vào gương mặt xuất hiện trên video.Bà Trì và Trì Hiền ngây người. “Tuyệt sắc nhân gian” đặt lên người cô gái này còn thấy chưa đủ.Cô gái này là ai?Câu hỏi hiện lên đồng loạt trong đầu tất cả người xem video.Trì Hiền mắt tinh phát hiện một bóng dáng quen thuộc khác: “Đó là thư ký Lữ của anh Cả?!”Anh nhớ rõ cô thư ký này họ Lữ.Cùng lúc đó, video truyền đến giọng nói của thư ký Lữ, cô ấy gọi người đẹp ngã ngồi trên đất là:"Tiểu thư Vân Xu."Như sét đánh ngang tai, Trì Hiền và bà Trì cảm thấy thính giác chắc chắn có vấn đề, nếu không sao lại nghe thấy cái tên đó, cái tên của đứa con gái bị ôm nhầm.Một người con gái đẹp đến khó tả như vậy, sao có thể là Vân Xu mà họ tưởng tượng - tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn cao siêu?Không thể nào.Trì Hiền hoảng loạn tua video về đầu, chuẩn bị nghe lại lần nữa. Lần này anh tập trung cao độ, muốn nghe rõ từng câu từng chữ trong video, để được chiêm ngưỡng thêm lần nữa dung nhan thần thánh kia.Hai người nghe rõ mồn một, thư ký Lữ đúng là gọi cô gái ấy là “Tiểu thư Vân Xu”.Trì Hiền cầm điện thoại mà tay run run, cứ như đang lạc trong mơ. Sự thật rành rành trước mắt, người con gái trong video chính là Vân Xu.Hóa ra cô ấy đẹp đến vậy sao? Khác hẳn với vẻ ngoài tầm thường mà họ mường tượng. Vẻ đẹp ấy đủ sức lay động trái tim bất cứ ai. Vậy mà họ lại từ chối Vân Xu, từ chối báu vật có một không hai này.Đặc biệt là Trì Hiền, thậm chí còn chế giễu Vân Xu qua điện thoại. Giờ nghĩ lại chuyện ngu xuẩn mình đã làm, anh hối hận đến ruột gan cồn cào. Anh đã nói những lời quá đáng với em gái ruột của mình, đầu óc anh lúc đó bị lừa đá hay sao?Nghĩ kỹ thì, Vân Xu đến giờ còn chưa từng xuất hiện trước mặt anh, sao anh có thể dễ dàng thành kiến với cô như vậy?Bà Trì cũng lòng dạ rối bời. Bà luôn cho rằng Trì Tiêu Tiêu mình nuôi dạy đã đủ xuất sắc, nhưng nào ngờ con gái ruột lưu lạc bên ngoài lại đẹp đến chói mắt, đẹp đến mức vô lý.Vân Xu vốn nên được hưởng vạn sủng thiên ái ở Trì gia, thế mà đến giờ hai mẹ con còn chưa gặp mặt.Bà Trì không biết diễn tả cảm xúc của mình thế nào.

Hai người ngồi trên sô pha ở Trì gia là bà Trì và Trì Hiền. Ông Trì đã quá ngột ngạt với không khí nặng nề trong nhà nên ra ngoài tìm bạn bè giải khuây.

Cuộc trò chuyện tan rã trong bất hòa lần trước vẫn khiến hai mẹ con bực bội, khó tin rằng Trì Châu lại tuyệt tình đến thế.

Trì Hiền chán chường lướt điện thoại. Anh Cả đã phong tỏa hết thẻ của anh, anh chỉ còn nước ở nhà chịu trận. Chống đối cũng như ném đá ao bèo, ngoài tạo ra chút gợn sóng thì chẳng có tác dụng gì.

Trì Châu,với tư cách người thừa kế, từ nhỏ đã được đào tạo tinh hoa, năng lực xuất chúng. Còn anh, phận thứ hai, trên có anh trai giỏi giang, chỉ việc ăn chơi hưởng lạc.

Nhưng điều đó cũng đồng nghĩa, khi có chuyện xảy ra, anh chẳng có quyền quyết định gì.

Đang lúc Trì Hiền bực dọc, điện thoại đột nhiên hiện lên một video, vừa đăng tải chưa lâu mà lượt xem đã tăng chóng mặt.

Tiêu đề thì vô liêm sỉ hết chỗ nói:

[Kinh Hãi Mỹ Nhân Tuyệt Sắc Hạ Phàm!!!]

Trì Hiền cười khẩy, chắc lại công ty giải trí nào đó định lăng xê gà mới thôi. Nhưng cái tiêu đề này lố bịch quá, không sợ bị phản tác dụng à? Marketing quá đà lật xe đầy ra đấy.

Mang tâm lý bề trên phán xét, Trì Hiền bấm nút phát.

Khung cảnh mở đầu... quen mắt ghê.

Ơ?

Trì Hiền bật thẳng người dậy. Tòa nhà cao tầng này chẳng phải công ty nhà mình sao? Sao lại lên video thế này?

Anh thấy hứng thú, gọi bà Trì đang ngồi cạnh cùng xem: “Mẹ, mẹ xem cái tin này buồn cười không, còn bảo có mỹ nhân xuất hiện ở công ty mình ấy.”

Thành phố A này mà có mỹ nhân nào nổi bật, anh đã biết tỏng rồi, cần gì đến báo chí đưa tin.

Người quay phim là một cô gái, có vẻ là khách của tiệm bánh kem nào đó. Mấy câu đầu toàn giới thiệu bánh ngon thế nào, cho đến khi... hai người mắt chữ A mồm chữ O, dán chặt vào gương mặt xuất hiện trên video.

Bà Trì và Trì Hiền ngây người. “Tuyệt sắc nhân gian” đặt lên người cô gái này còn thấy chưa đủ.

Cô gái này là ai?

Câu hỏi hiện lên đồng loạt trong đầu tất cả người xem video.

Trì Hiền mắt tinh phát hiện một bóng dáng quen thuộc khác: “Đó là thư ký Lữ của anh Cả?!”

Anh nhớ rõ cô thư ký này họ Lữ.

Cùng lúc đó, video truyền đến giọng nói của thư ký Lữ, cô ấy gọi người đẹp ngã ngồi trên đất là:

"Tiểu thư Vân Xu."

Như sét đánh ngang tai, Trì Hiền và bà Trì cảm thấy thính giác chắc chắn có vấn đề, nếu không sao lại nghe thấy cái tên đó, cái tên của đứa con gái bị ôm nhầm.

Một người con gái đẹp đến khó tả như vậy, sao có thể là Vân Xu mà họ tưởng tượng - tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn cao siêu?

Không thể nào.

Trì Hiền hoảng loạn tua video về đầu, chuẩn bị nghe lại lần nữa. Lần này anh tập trung cao độ, muốn nghe rõ từng câu từng chữ trong video, để được chiêm ngưỡng thêm lần nữa dung nhan thần thánh kia.

Hai người nghe rõ mồn một, thư ký Lữ đúng là gọi cô gái ấy là “Tiểu thư Vân Xu”.

Trì Hiền cầm điện thoại mà tay run run, cứ như đang lạc trong mơ. Sự thật rành rành trước mắt, người con gái trong video chính là Vân Xu.

Hóa ra cô ấy đẹp đến vậy sao? Khác hẳn với vẻ ngoài tầm thường mà họ mường tượng. Vẻ đẹp ấy đủ sức lay động trái tim bất cứ ai. Vậy mà họ lại từ chối Vân Xu, từ chối báu vật có một không hai này.

Đặc biệt là Trì Hiền, thậm chí còn chế giễu Vân Xu qua điện thoại. Giờ nghĩ lại chuyện ngu xuẩn mình đã làm, anh hối hận đến ruột gan cồn cào. Anh đã nói những lời quá đáng với em gái ruột của mình, đầu óc anh lúc đó bị lừa đá hay sao?

Nghĩ kỹ thì, Vân Xu đến giờ còn chưa từng xuất hiện trước mặt anh, sao anh có thể dễ dàng thành kiến với cô như vậy?

Bà Trì cũng lòng dạ rối bời. Bà luôn cho rằng Trì Tiêu Tiêu mình nuôi dạy đã đủ xuất sắc, nhưng nào ngờ con gái ruột lưu lạc bên ngoài lại đẹp đến chói mắt, đẹp đến mức vô lý.

Vân Xu vốn nên được hưởng vạn sủng thiên ái ở Trì gia, thế mà đến giờ hai mẹ con còn chưa gặp mặt.

Bà Trì không biết diễn tả cảm xúc của mình thế nào.

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Hai người ngồi trên sô pha ở Trì gia là bà Trì và Trì Hiền. Ông Trì đã quá ngột ngạt với không khí nặng nề trong nhà nên ra ngoài tìm bạn bè giải khuây.Cuộc trò chuyện tan rã trong bất hòa lần trước vẫn khiến hai mẹ con bực bội, khó tin rằng Trì Châu lại tuyệt tình đến thế.Trì Hiền chán chường lướt điện thoại. Anh Cả đã phong tỏa hết thẻ của anh, anh chỉ còn nước ở nhà chịu trận. Chống đối cũng như ném đá ao bèo, ngoài tạo ra chút gợn sóng thì chẳng có tác dụng gì.Trì Châu,với tư cách người thừa kế, từ nhỏ đã được đào tạo tinh hoa, năng lực xuất chúng. Còn anh, phận thứ hai, trên có anh trai giỏi giang, chỉ việc ăn chơi hưởng lạc.Nhưng điều đó cũng đồng nghĩa, khi có chuyện xảy ra, anh chẳng có quyền quyết định gì.Đang lúc Trì Hiền bực dọc, điện thoại đột nhiên hiện lên một video, vừa đăng tải chưa lâu mà lượt xem đã tăng chóng mặt.Tiêu đề thì vô liêm sỉ hết chỗ nói:[Kinh Hãi Mỹ Nhân Tuyệt Sắc Hạ Phàm!!!]Trì Hiền cười khẩy, chắc lại công ty giải trí nào đó định lăng xê gà mới thôi. Nhưng cái tiêu đề này lố bịch quá, không sợ bị phản tác dụng à? Marketing quá đà lật xe đầy ra đấy.Mang tâm lý bề trên phán xét, Trì Hiền bấm nút phát.Khung cảnh mở đầu... quen mắt ghê.Ơ?Trì Hiền bật thẳng người dậy. Tòa nhà cao tầng này chẳng phải công ty nhà mình sao? Sao lại lên video thế này?Anh thấy hứng thú, gọi bà Trì đang ngồi cạnh cùng xem: “Mẹ, mẹ xem cái tin này buồn cười không, còn bảo có mỹ nhân xuất hiện ở công ty mình ấy.”Thành phố A này mà có mỹ nhân nào nổi bật, anh đã biết tỏng rồi, cần gì đến báo chí đưa tin.Người quay phim là một cô gái, có vẻ là khách của tiệm bánh kem nào đó. Mấy câu đầu toàn giới thiệu bánh ngon thế nào, cho đến khi... hai người mắt chữ A mồm chữ O, dán chặt vào gương mặt xuất hiện trên video.Bà Trì và Trì Hiền ngây người. “Tuyệt sắc nhân gian” đặt lên người cô gái này còn thấy chưa đủ.Cô gái này là ai?Câu hỏi hiện lên đồng loạt trong đầu tất cả người xem video.Trì Hiền mắt tinh phát hiện một bóng dáng quen thuộc khác: “Đó là thư ký Lữ của anh Cả?!”Anh nhớ rõ cô thư ký này họ Lữ.Cùng lúc đó, video truyền đến giọng nói của thư ký Lữ, cô ấy gọi người đẹp ngã ngồi trên đất là:"Tiểu thư Vân Xu."Như sét đánh ngang tai, Trì Hiền và bà Trì cảm thấy thính giác chắc chắn có vấn đề, nếu không sao lại nghe thấy cái tên đó, cái tên của đứa con gái bị ôm nhầm.Một người con gái đẹp đến khó tả như vậy, sao có thể là Vân Xu mà họ tưởng tượng - tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn cao siêu?Không thể nào.Trì Hiền hoảng loạn tua video về đầu, chuẩn bị nghe lại lần nữa. Lần này anh tập trung cao độ, muốn nghe rõ từng câu từng chữ trong video, để được chiêm ngưỡng thêm lần nữa dung nhan thần thánh kia.Hai người nghe rõ mồn một, thư ký Lữ đúng là gọi cô gái ấy là “Tiểu thư Vân Xu”.Trì Hiền cầm điện thoại mà tay run run, cứ như đang lạc trong mơ. Sự thật rành rành trước mắt, người con gái trong video chính là Vân Xu.Hóa ra cô ấy đẹp đến vậy sao? Khác hẳn với vẻ ngoài tầm thường mà họ mường tượng. Vẻ đẹp ấy đủ sức lay động trái tim bất cứ ai. Vậy mà họ lại từ chối Vân Xu, từ chối báu vật có một không hai này.Đặc biệt là Trì Hiền, thậm chí còn chế giễu Vân Xu qua điện thoại. Giờ nghĩ lại chuyện ngu xuẩn mình đã làm, anh hối hận đến ruột gan cồn cào. Anh đã nói những lời quá đáng với em gái ruột của mình, đầu óc anh lúc đó bị lừa đá hay sao?Nghĩ kỹ thì, Vân Xu đến giờ còn chưa từng xuất hiện trước mặt anh, sao anh có thể dễ dàng thành kiến với cô như vậy?Bà Trì cũng lòng dạ rối bời. Bà luôn cho rằng Trì Tiêu Tiêu mình nuôi dạy đã đủ xuất sắc, nhưng nào ngờ con gái ruột lưu lạc bên ngoài lại đẹp đến chói mắt, đẹp đến mức vô lý.Vân Xu vốn nên được hưởng vạn sủng thiên ái ở Trì gia, thế mà đến giờ hai mẹ con còn chưa gặp mặt.Bà Trì không biết diễn tả cảm xúc của mình thế nào.

Chương 36: Đánh Rơi Trân Bảo (36)