*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…

Chương 169: Chương 169

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Sau bữa tối khi trời đã gần tối Hạ Văn Dũng mới đến, lúc này bố con nhà họ Thường đã say khướt, Phạm Xuân Hà đang ‘bận’ vụng trộm.Nghe Hạ Văn Dũng nói, Ngu Thanh Nhàn nói: "Anh hai đừng lo, em không sợ họ, và em cũng không nhịn nữa đâu."Ngu Thanh Nhàn có cảm giác tốt với hai người anh và em dâu của nguyên thân. Trong nhà họ Thường chỉ có hai anh em là không chà đạp mạng sống của nguyên thân để trục lợi.Kiếp trước, sau khi Hạ Văn Tĩnh đính hôn với Đồng Thuần An, họ đã dọn ra ở riêng, hai anh em cùng ra ngoài sống.Kiểu phân chia gia đình như họ chưa từng thấy ở khu vực này, Hạ Thiên Cao lại một lần nữa trở thành chủ đề bàn tán trong lúc rỗi rãi khắp mười dặm tám thôn.Hạ Thiên Cao tự thấy mất mặc từ chối cất nhắc hai thằng bất hiếu sau khi Hạ Văn Tĩnh phát đạt.Hai anh em cũng không thể tha thứ cho bố mẹ và em gái út vì cái c.h.ế.t của em gái đầu, mãi cho đến lúc nhắm mắt họ cũng không liên lạc với Hạ Văn Tĩnh xinh đẹp.Hạ Văn Dũng lấy từ trong túi một gói giấy:"Đây là tiền riêng anh lén chị dâu em tích góp, cũng không nhiều lắm, em cầm đi. Anh cả anh hai nhu nhược không cứu được em, đừng trách anh chị. Nhưng nếu anh chị biết em bị bán sớm hơn, chỉ cần biết sớm một tiếng thì anh chị cũng sẽ không để người thôn Xương Sơn mang em đi.”Người của nhà họ Thường ăn xong bữa tối mới đi đón nguyên thân, mà nguyên thân vừa mới bị Hạ Thiên Cao mượn cớ đánh một trận ngày trước đó.Người thôn Xương Sơn thôn đến đông đảo, anh em Hạ Văn Dũng và Hà Văn Cường chỉ có hai người căn bản đánh không lại bọn họ, chỉ có thể bất lực nhìn nguyên thân bị lôi đi.“Anh hai, em chưa bao giờ trách anh.” Trên thế giới này, Ngu Thanh Nhàn bị tình cảm chi phối rất nặng, Ngu Thanh Nhàn cảm nhận khi nguyên thân gặp được anh và chị dâu là một sự ấm lòng.“Rồi rồi rồi, vậy thì tốt.” Hạ Văn Dũng rì rầm một mình, hai mắt lại đỏ lên.Màn đêm dần buông xuống, Hạ Văn Dũng về nhà.Vì trời mưa nên bầu trời đêm nay tối đen, không trăng cũng không sao, Hạ Văn Dũng đi xa hơn một chút liền biến thành một bóng đen.Ngu Thanh Nhàn thở dài, thật muốn hỏi trong không gian của nguyên thân, tại sao có anh trai và chị dâu thương yêu cô ấy đến vậy, lại còn muốn chấp mê bất ngộ với lòng tốt ít ỏi của cô em gái giả dối ấy?Hệ thống lặng lẽ online: "Kí chủ, kí chủ, nguyên thân đang khóc ở trong không gian hệ thống, trời ơi khóc to lắm."Sáng hôm sau, Ngu Thanh Nhàn nhìn thấy Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc.Trời vẫn mưa và không có dấu hiệu tạnh. Mọi người đều ở trong nhà, lúc này Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc đã đến.Ngày mai là sinh nhật của nguyên thân và Hạ Văn Tĩnh. Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc đến tính sổ với Ngu Thanh Nhàn, Hạ Văn Tĩnh buồn bã cả ngày hôm qua, khóc sưng cả mắt.Hạ Thiên Cao coi cô ta như đôi mắt, mắt mình bị bắt nạt, còn là đứa con gái lớn mình chướng mắt bắt nạt, Hạ Thiên Cao càng nghĩ càng không thể nuốt nổi cục tức này, mới sáng sớm đã vào thôn Xương Sơn.

Sau bữa tối khi trời đã gần tối Hạ Văn Dũng mới đến, lúc này bố con nhà họ Thường đã say khướt, Phạm Xuân Hà đang ‘bận’ vụng trộm.

Nghe Hạ Văn Dũng nói, Ngu Thanh Nhàn nói: "Anh hai đừng lo, em không sợ họ, và em cũng không nhịn nữa đâu."

Ngu Thanh Nhàn có cảm giác tốt với hai người anh và em dâu của nguyên thân. Trong nhà họ Thường chỉ có hai anh em là không chà đạp mạng sống của nguyên thân để trục lợi.

Kiếp trước, sau khi Hạ Văn Tĩnh đính hôn với Đồng Thuần An, họ đã dọn ra ở riêng, hai anh em cùng ra ngoài sống.

Kiểu phân chia gia đình như họ chưa từng thấy ở khu vực này, Hạ Thiên Cao lại một lần nữa trở thành chủ đề bàn tán trong lúc rỗi rãi khắp mười dặm tám thôn.

Hạ Thiên Cao tự thấy mất mặc từ chối cất nhắc hai thằng bất hiếu sau khi Hạ Văn Tĩnh phát đạt.

Hai anh em cũng không thể tha thứ cho bố mẹ và em gái út vì cái c.h.ế.t của em gái đầu, mãi cho đến lúc nhắm mắt họ cũng không liên lạc với Hạ Văn Tĩnh xinh đẹp.

Hạ Văn Dũng lấy từ trong túi một gói giấy:

"Đây là tiền riêng anh lén chị dâu em tích góp, cũng không nhiều lắm, em cầm đi. Anh cả anh hai nhu nhược không cứu được em, đừng trách anh chị. Nhưng nếu anh chị biết em bị bán sớm hơn, chỉ cần biết sớm một tiếng thì anh chị cũng sẽ không để người thôn Xương Sơn mang em đi.”

Người của nhà họ Thường ăn xong bữa tối mới đi đón nguyên thân, mà nguyên thân vừa mới bị Hạ Thiên Cao mượn cớ đánh một trận ngày trước đó.

Người thôn Xương Sơn thôn đến đông đảo, anh em Hạ Văn Dũng và Hà Văn Cường chỉ có hai người căn bản đánh không lại bọn họ, chỉ có thể bất lực nhìn nguyên thân bị lôi đi.

“Anh hai, em chưa bao giờ trách anh.” Trên thế giới này, Ngu Thanh Nhàn bị tình cảm chi phối rất nặng, Ngu Thanh Nhàn cảm nhận khi nguyên thân gặp được anh và chị dâu là một sự ấm lòng.

“Rồi rồi rồi, vậy thì tốt.” Hạ Văn Dũng rì rầm một mình, hai mắt lại đỏ lên.

Màn đêm dần buông xuống, Hạ Văn Dũng về nhà.

Vì trời mưa nên bầu trời đêm nay tối đen, không trăng cũng không sao, Hạ Văn Dũng đi xa hơn một chút liền biến thành một bóng đen.

Ngu Thanh Nhàn thở dài, thật muốn hỏi trong không gian của nguyên thân, tại sao có anh trai và chị dâu thương yêu cô ấy đến vậy, lại còn muốn chấp mê bất ngộ với lòng tốt ít ỏi của cô em gái giả dối ấy?

Hệ thống lặng lẽ online: "Kí chủ, kí chủ, nguyên thân đang khóc ở trong không gian hệ thống, trời ơi khóc to lắm."

Sáng hôm sau, Ngu Thanh Nhàn nhìn thấy Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc.

Trời vẫn mưa và không có dấu hiệu tạnh. Mọi người đều ở trong nhà, lúc này Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc đã đến.

Ngày mai là sinh nhật của nguyên thân và Hạ Văn Tĩnh. Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc đến tính sổ với Ngu Thanh Nhàn, Hạ Văn Tĩnh buồn bã cả ngày hôm qua, khóc sưng cả mắt.

Hạ Thiên Cao coi cô ta như đôi mắt, mắt mình bị bắt nạt, còn là đứa con gái lớn mình chướng mắt bắt nạt, Hạ Thiên Cao càng nghĩ càng không thể nuốt nổi cục tức này, mới sáng sớm đã vào thôn Xương Sơn.

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Sau bữa tối khi trời đã gần tối Hạ Văn Dũng mới đến, lúc này bố con nhà họ Thường đã say khướt, Phạm Xuân Hà đang ‘bận’ vụng trộm.Nghe Hạ Văn Dũng nói, Ngu Thanh Nhàn nói: "Anh hai đừng lo, em không sợ họ, và em cũng không nhịn nữa đâu."Ngu Thanh Nhàn có cảm giác tốt với hai người anh và em dâu của nguyên thân. Trong nhà họ Thường chỉ có hai anh em là không chà đạp mạng sống của nguyên thân để trục lợi.Kiếp trước, sau khi Hạ Văn Tĩnh đính hôn với Đồng Thuần An, họ đã dọn ra ở riêng, hai anh em cùng ra ngoài sống.Kiểu phân chia gia đình như họ chưa từng thấy ở khu vực này, Hạ Thiên Cao lại một lần nữa trở thành chủ đề bàn tán trong lúc rỗi rãi khắp mười dặm tám thôn.Hạ Thiên Cao tự thấy mất mặc từ chối cất nhắc hai thằng bất hiếu sau khi Hạ Văn Tĩnh phát đạt.Hai anh em cũng không thể tha thứ cho bố mẹ và em gái út vì cái c.h.ế.t của em gái đầu, mãi cho đến lúc nhắm mắt họ cũng không liên lạc với Hạ Văn Tĩnh xinh đẹp.Hạ Văn Dũng lấy từ trong túi một gói giấy:"Đây là tiền riêng anh lén chị dâu em tích góp, cũng không nhiều lắm, em cầm đi. Anh cả anh hai nhu nhược không cứu được em, đừng trách anh chị. Nhưng nếu anh chị biết em bị bán sớm hơn, chỉ cần biết sớm một tiếng thì anh chị cũng sẽ không để người thôn Xương Sơn mang em đi.”Người của nhà họ Thường ăn xong bữa tối mới đi đón nguyên thân, mà nguyên thân vừa mới bị Hạ Thiên Cao mượn cớ đánh một trận ngày trước đó.Người thôn Xương Sơn thôn đến đông đảo, anh em Hạ Văn Dũng và Hà Văn Cường chỉ có hai người căn bản đánh không lại bọn họ, chỉ có thể bất lực nhìn nguyên thân bị lôi đi.“Anh hai, em chưa bao giờ trách anh.” Trên thế giới này, Ngu Thanh Nhàn bị tình cảm chi phối rất nặng, Ngu Thanh Nhàn cảm nhận khi nguyên thân gặp được anh và chị dâu là một sự ấm lòng.“Rồi rồi rồi, vậy thì tốt.” Hạ Văn Dũng rì rầm một mình, hai mắt lại đỏ lên.Màn đêm dần buông xuống, Hạ Văn Dũng về nhà.Vì trời mưa nên bầu trời đêm nay tối đen, không trăng cũng không sao, Hạ Văn Dũng đi xa hơn một chút liền biến thành một bóng đen.Ngu Thanh Nhàn thở dài, thật muốn hỏi trong không gian của nguyên thân, tại sao có anh trai và chị dâu thương yêu cô ấy đến vậy, lại còn muốn chấp mê bất ngộ với lòng tốt ít ỏi của cô em gái giả dối ấy?Hệ thống lặng lẽ online: "Kí chủ, kí chủ, nguyên thân đang khóc ở trong không gian hệ thống, trời ơi khóc to lắm."Sáng hôm sau, Ngu Thanh Nhàn nhìn thấy Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc.Trời vẫn mưa và không có dấu hiệu tạnh. Mọi người đều ở trong nhà, lúc này Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc đã đến.Ngày mai là sinh nhật của nguyên thân và Hạ Văn Tĩnh. Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc đến tính sổ với Ngu Thanh Nhàn, Hạ Văn Tĩnh buồn bã cả ngày hôm qua, khóc sưng cả mắt.Hạ Thiên Cao coi cô ta như đôi mắt, mắt mình bị bắt nạt, còn là đứa con gái lớn mình chướng mắt bắt nạt, Hạ Thiên Cao càng nghĩ càng không thể nuốt nổi cục tức này, mới sáng sớm đã vào thôn Xương Sơn.

Chương 169: Chương 169