*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…
Chương 168: Chương 168
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Chị dâu cả Hạ và chị dâu hai Hạ kinh ngạc nhìn nhau: “Lại gây chuyện gì nữa?”Chị dâu hai Hạ vội vàng chạy ra ngoài, gọi mấy đứa nhỏ đang chơi bên ngoài vào rồi dẫn chúng đến phòng của chị dâu cả Hạ: “Lại chọc cô mấy đứa à?”Chị dâu hai Hạ nhìn bọn nhỏ chằm chằm.Chị dâu cả Hạ và chị dâu hai Hạ người trước người sau gả vào đây, cả hai lần lượt sinh hạ một trai một gái. Bởi vì trong nhà đều có chung người, chị dâu cả Hạ và chị dâu hai Hạ sống hòa thuận, bọn nhỏ cũng rất thân với nhau.Con trai của chị dâu cả Hạ lớn hơn, thằng bé chưa đến tuổi đi học cũng chưa cho tên cúng cơm, chỉ gọi nó là Hạ Đại Đản.Hạ Đại Đản là con cả trong nhà, hôm nay nó dẫn mấy đứa em ra ngoài chơi, không thấy cô mình đâu: "Ai chọc cô, có ai chọc cô đâu."Cô ấy đi rồi, không ai động đến cô ấy nữa. "Chị dâu cả Hạ và chị dâu hai Hạ nhìn nhau, chị dâu cả Hạ nói với Hạ Đại Đản: "Rồi, tụi con đi chơi đi."Hạ Đại Đản đang thích thú ngắm đàn kiến di chuyển ở bên ngoài, nghe vậy, cậu bé dắt mấy đứa em hậm hực bỏ đi.Chị dâu cả Hạ trầm ngâm: "Hay là lại đi tìm em chồng lớn? Chịu oan ức bên em chồng lớn nên khóc lóc?”Họ đều biết Hạ Văn Tĩnh thích buôn dưa lê với em chồng cả vào buổi trưaChị dâu hai Hạ bức xúc: "Chị coi nó có gây thù chuốc oán gì với em chồng lớn? Đã bị nó làm cho bị bán đi còn muốn gì nữa? Phải bức em chồng lớn đến c.h.ế.t nó mới vui lòng hay sao?”Chị dâu hai Hạ giận đến mức đi đi lại lại trong phòng.Chị dâu cả Hạ nói: "Em còn không biết con người đó sao? Cùng từ một bụng mẹ chui ra vậy mà trông xấu xí hơn em chồng lớn, với lòng dạ đố kỵ của nó, không nhấn em chồng lớn xuống bùn thì đâu chịu dừng tay?”Gia đình chị dâu cả Hạ có ba chị em gái, chị dâu cả Hạ nhìn thấu lòng dạ hẹp hòi của cô ta.Chị dâu hai Hạ thực sự không thể hiểu tại sao Hạ Văn Tĩnh lại xấu xa đến thế!"Không được, em phải kêu Hạ Văn Dũng lên núi nói với em chồng lớn." Chị dâu hai Hạ rất lo lắng cho chị chồng, ông già chồng Hạ Thiên Cao như có bệnh, thương em chồng nhỏ hết nấc, lại ghét em chồng lớn đến tận xương tủy.Ngang ngạnh vô lý quá, lúc trước chị chồng chỉ phạm một lỗi nhỏ ông ta liền treo em chồng lớn lên đánh đập, nếu không phải cô và chị dâu cả âm thầm nhờ người đến coi vết thương thì có lẽ em chồng lớn không sống nổi đến ngày hôm nay!"Được, nhà họ Thường đối xử không tốt với em ấy, nghe nói thường xuyên bỏ đói, chị có lùi hai củ khoai mỡ trong bếp, em kêu Văn Dũng mang đến cho em ấy."Hồi Chị dâu cả Hạ gả đến đây, em chồng lớn còn chưa được mười tuổi, khác một trời một vực với em chồng nhỏ lên trong sự nuông chiều, chị ấy thấy thương quá nên âm thầm đối tốt với con bé.Họ không biết về chuyện em chồng lớn bị bán, bố mẹ chồng giấu kín như bưng cho đến khi em chồng lớn bị trói mang đi thì họ mới vỡ lẽ.Thôn Xương Sơn chỉ cần dính líu đến phụ nữ như điên loạn, bọn cô thế mỏng lực yếu, không dám xen vào, điều duy nhất có thể làm là hết mình đối xử tốt với em chồng lớn.Không màng điều gì khác, chỉ muốn một trái tim an.
Chị dâu cả Hạ và chị dâu hai Hạ kinh ngạc nhìn nhau: “Lại gây chuyện gì nữa?”
Chị dâu hai Hạ vội vàng chạy ra ngoài, gọi mấy đứa nhỏ đang chơi bên ngoài vào rồi dẫn chúng đến phòng của chị dâu cả Hạ: “Lại chọc cô mấy đứa à?”
Chị dâu hai Hạ nhìn bọn nhỏ chằm chằm.
Chị dâu cả Hạ và chị dâu hai Hạ người trước người sau gả vào đây, cả hai lần lượt sinh hạ một trai một gái. Bởi vì trong nhà đều có chung người, chị dâu cả Hạ và chị dâu hai Hạ sống hòa thuận, bọn nhỏ cũng rất thân với nhau.
Con trai của chị dâu cả Hạ lớn hơn, thằng bé chưa đến tuổi đi học cũng chưa cho tên cúng cơm, chỉ gọi nó là Hạ Đại Đản.
Hạ Đại Đản là con cả trong nhà, hôm nay nó dẫn mấy đứa em ra ngoài chơi, không thấy cô mình đâu: "Ai chọc cô, có ai chọc cô đâu."
Cô ấy đi rồi, không ai động đến cô ấy nữa. "
Chị dâu cả Hạ và chị dâu hai Hạ nhìn nhau, chị dâu cả Hạ nói với Hạ Đại Đản: "Rồi, tụi con đi chơi đi."
Hạ Đại Đản đang thích thú ngắm đàn kiến di chuyển ở bên ngoài, nghe vậy, cậu bé dắt mấy đứa em hậm hực bỏ đi.
Chị dâu cả Hạ trầm ngâm: "Hay là lại đi tìm em chồng lớn? Chịu oan ức bên em chồng lớn nên khóc lóc?”
Họ đều biết Hạ Văn Tĩnh thích buôn dưa lê với em chồng cả vào buổi trưa
Chị dâu hai Hạ bức xúc: "Chị coi nó có gây thù chuốc oán gì với em chồng lớn? Đã bị nó làm cho bị bán đi còn muốn gì nữa? Phải bức em chồng lớn đến c.h.ế.t nó mới vui lòng hay sao?”
Chị dâu hai Hạ giận đến mức đi đi lại lại trong phòng.
Chị dâu cả Hạ nói: "Em còn không biết con người đó sao? Cùng từ một bụng mẹ chui ra vậy mà trông xấu xí hơn em chồng lớn, với lòng dạ đố kỵ của nó, không nhấn em chồng lớn xuống bùn thì đâu chịu dừng tay?”
Gia đình chị dâu cả Hạ có ba chị em gái, chị dâu cả Hạ nhìn thấu lòng dạ hẹp hòi của cô ta.
Chị dâu hai Hạ thực sự không thể hiểu tại sao Hạ Văn Tĩnh lại xấu xa đến thế!
"Không được, em phải kêu Hạ Văn Dũng lên núi nói với em chồng lớn." Chị dâu hai Hạ rất lo lắng cho chị chồng, ông già chồng Hạ Thiên Cao như có bệnh, thương em chồng nhỏ hết nấc, lại ghét em chồng lớn đến tận xương tủy.
Ngang ngạnh vô lý quá, lúc trước chị chồng chỉ phạm một lỗi nhỏ ông ta liền treo em chồng lớn lên đánh đập, nếu không phải cô và chị dâu cả âm thầm nhờ người đến coi vết thương thì có lẽ em chồng lớn không sống nổi đến ngày hôm nay!
"Được, nhà họ Thường đối xử không tốt với em ấy, nghe nói thường xuyên bỏ đói, chị có lùi hai củ khoai mỡ trong bếp, em kêu Văn Dũng mang đến cho em ấy."
Hồi Chị dâu cả Hạ gả đến đây, em chồng lớn còn chưa được mười tuổi, khác một trời một vực với em chồng nhỏ lên trong sự nuông chiều, chị ấy thấy thương quá nên âm thầm đối tốt với con bé.
Họ không biết về chuyện em chồng lớn bị bán, bố mẹ chồng giấu kín như bưng cho đến khi em chồng lớn bị trói mang đi thì họ mới vỡ lẽ.
Thôn Xương Sơn chỉ cần dính líu đến phụ nữ như điên loạn, bọn cô thế mỏng lực yếu, không dám xen vào, điều duy nhất có thể làm là hết mình đối xử tốt với em chồng lớn.
Không màng điều gì khác, chỉ muốn một trái tim an.
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Chị dâu cả Hạ và chị dâu hai Hạ kinh ngạc nhìn nhau: “Lại gây chuyện gì nữa?”Chị dâu hai Hạ vội vàng chạy ra ngoài, gọi mấy đứa nhỏ đang chơi bên ngoài vào rồi dẫn chúng đến phòng của chị dâu cả Hạ: “Lại chọc cô mấy đứa à?”Chị dâu hai Hạ nhìn bọn nhỏ chằm chằm.Chị dâu cả Hạ và chị dâu hai Hạ người trước người sau gả vào đây, cả hai lần lượt sinh hạ một trai một gái. Bởi vì trong nhà đều có chung người, chị dâu cả Hạ và chị dâu hai Hạ sống hòa thuận, bọn nhỏ cũng rất thân với nhau.Con trai của chị dâu cả Hạ lớn hơn, thằng bé chưa đến tuổi đi học cũng chưa cho tên cúng cơm, chỉ gọi nó là Hạ Đại Đản.Hạ Đại Đản là con cả trong nhà, hôm nay nó dẫn mấy đứa em ra ngoài chơi, không thấy cô mình đâu: "Ai chọc cô, có ai chọc cô đâu."Cô ấy đi rồi, không ai động đến cô ấy nữa. "Chị dâu cả Hạ và chị dâu hai Hạ nhìn nhau, chị dâu cả Hạ nói với Hạ Đại Đản: "Rồi, tụi con đi chơi đi."Hạ Đại Đản đang thích thú ngắm đàn kiến di chuyển ở bên ngoài, nghe vậy, cậu bé dắt mấy đứa em hậm hực bỏ đi.Chị dâu cả Hạ trầm ngâm: "Hay là lại đi tìm em chồng lớn? Chịu oan ức bên em chồng lớn nên khóc lóc?”Họ đều biết Hạ Văn Tĩnh thích buôn dưa lê với em chồng cả vào buổi trưaChị dâu hai Hạ bức xúc: "Chị coi nó có gây thù chuốc oán gì với em chồng lớn? Đã bị nó làm cho bị bán đi còn muốn gì nữa? Phải bức em chồng lớn đến c.h.ế.t nó mới vui lòng hay sao?”Chị dâu hai Hạ giận đến mức đi đi lại lại trong phòng.Chị dâu cả Hạ nói: "Em còn không biết con người đó sao? Cùng từ một bụng mẹ chui ra vậy mà trông xấu xí hơn em chồng lớn, với lòng dạ đố kỵ của nó, không nhấn em chồng lớn xuống bùn thì đâu chịu dừng tay?”Gia đình chị dâu cả Hạ có ba chị em gái, chị dâu cả Hạ nhìn thấu lòng dạ hẹp hòi của cô ta.Chị dâu hai Hạ thực sự không thể hiểu tại sao Hạ Văn Tĩnh lại xấu xa đến thế!"Không được, em phải kêu Hạ Văn Dũng lên núi nói với em chồng lớn." Chị dâu hai Hạ rất lo lắng cho chị chồng, ông già chồng Hạ Thiên Cao như có bệnh, thương em chồng nhỏ hết nấc, lại ghét em chồng lớn đến tận xương tủy.Ngang ngạnh vô lý quá, lúc trước chị chồng chỉ phạm một lỗi nhỏ ông ta liền treo em chồng lớn lên đánh đập, nếu không phải cô và chị dâu cả âm thầm nhờ người đến coi vết thương thì có lẽ em chồng lớn không sống nổi đến ngày hôm nay!"Được, nhà họ Thường đối xử không tốt với em ấy, nghe nói thường xuyên bỏ đói, chị có lùi hai củ khoai mỡ trong bếp, em kêu Văn Dũng mang đến cho em ấy."Hồi Chị dâu cả Hạ gả đến đây, em chồng lớn còn chưa được mười tuổi, khác một trời một vực với em chồng nhỏ lên trong sự nuông chiều, chị ấy thấy thương quá nên âm thầm đối tốt với con bé.Họ không biết về chuyện em chồng lớn bị bán, bố mẹ chồng giấu kín như bưng cho đến khi em chồng lớn bị trói mang đi thì họ mới vỡ lẽ.Thôn Xương Sơn chỉ cần dính líu đến phụ nữ như điên loạn, bọn cô thế mỏng lực yếu, không dám xen vào, điều duy nhất có thể làm là hết mình đối xử tốt với em chồng lớn.Không màng điều gì khác, chỉ muốn một trái tim an.