*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…
Chương 592: Chương 592
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Làng du lịch nằm ngay tại chân núi ở ngoại ô phía nam của trấn Nam Lai, chỗ này lưng dựa vào núi lớn, trước mặt là một con sông lớn trong xanh và gợn sóng.Trong làng du lịch, ngoại trừ những khách sạn lớn còn có rất nhiều biệt thự nhỏ nằm độc lập, rải rác khắp nơi, những căn biệt thư nhỏ này đều cao khoảng ba tầng, mỗi căn đều có sân nhỏ, trong sân cũng trồng hoa và bể bơi.Ngoài trừ môi trường bên ngoài trong lành ra, khu nghỉ dưỡng này còn có rất nhiều phương tiện giải trí, chẳng kém gì những phương tiện giải trí ở các khu nghĩ dưỡng của đời sau.Ngoại trừ phương tiện giải trí, khu nghĩ dưỡng còn đầu tư thêm hạng mục câu cá mà những người đàn ông trung niên vô cùng thích thú.Nếu đói bụng, trong khu nghỉ dưỡng cũng có một con phố ẩm thực, bên trong đa dạng các món ăn với giá cả từ thấp đến cao. Cho dù là ai đến đây, cũng sẽ không cảm thấy cô đơn.Mọi ngưởi nghỉ lại khu nghỉ dưỡng hai ngày, vui mừng mà đến, tận hứng mà về.Sau khi mọi người về nhà được hai ngày, thì Diệp Hướng Dung cuối cùng cũng về nước.Bà ấy cắt tóc ngắn, mặc tây trang lịch sự, đi đôi giày cao gót mười phân, trang điểm vô cùng xinh đẹp. Tạ Uẩn đến sân bay đón bà ấy.Nhìn thấy con trai mình, Diệp Hướng Dung vô cùng vui mừng, bà tháo cặp kính râm vẫn luôn đeo trên mặt xuống."Thằng nhóc này kém quá, mất hơn hai năm trời mới khiến con gái nhà người ta gả cho mình."Từ trước đến nay, Diệp Hướng Dung đều không phải một người mẹ nghiêm khắc, trước khi sinh Tạ Uẩn, bà ấy sinh được hai người con gái.Đối với chuyện này, người nhà mẹ đẻ và cả nhà chồng đều bất mãn, thậm chí Tạ Triệu Nam còn lấy lý do Diệp Hướng Dung không thể sinh con trai mà cưới vợ lẽ.Khi sinh Tạ Uẩn, Diệp Hướng Dung đã hơn ba mươi, gần bốn mươi tuổi rồi. Đối với đứa con có được lúc tuổi già, Diệp Hướng Dung vô cùng cưng chiều mà không độc đoán, nguyên thân bị bà ấy dạy dỗ thành hiền hậu, tốt bụng.Cũng vì tính cách này, nên nguyên thân Tạ Uẩn mới có thể bị tính kế trong quá trình thừa kế di sản.Khi Tạ Uẩn đến đây, anh quyết đoán xử lý hết đám người muốn tính kế nguyên thân, trong đó còn có hai người chị ruột của nguyên thân nữa.Diệp Hướng Dung bị hai đứa con gái làm cho vô cùng đau lòng, nên bà ấy không hề ngăn cản chuyện con trai muốn về đại lục phát triển sự nghiệp.Ngược lại, sau khi con trai đến đại lục, bà cũng đi theo con đường của riêng mình.Chuyện hôn nhân lần này của con trai, Diệp Hướng Dung vẫn chưa kể với hai đứa con gái, dù sao thì ý kiến của chúng nó cũng không quan trọng, Tạ Uẩn muốn kết hôn với ai, chỉ cần anh vui là được rồi.Tạ Uẩn không nói gì, Diệp Hướng Dung cũng không thèm để ý: "Mẹ mua cho nhà cha vợ con không ít quà, chúng ta đi lấy hành lý đã."Sau khi lấy ba chiếc vali của Diệp Hướng Dung, mẹ con hai người mới đi đến huyện Phượng Lai.Dọc đường đi, Diệp Hướng Dung liên tục ca ngợi phong cảnh hai bên đường.Sau khi đến huyện Phượng Lai, bà ấy nghỉ ngơi suốt một ngày, đến ngày hôm sau, Diệp Hướng Dung mới ăn mặc vô cùng giản dị đi đến nhà của Ngu Thanh Nhàn.
Làng du lịch nằm ngay tại chân núi ở ngoại ô phía nam của trấn Nam Lai, chỗ này lưng dựa vào núi lớn, trước mặt là một con sông lớn trong xanh và gợn sóng.
Trong làng du lịch, ngoại trừ những khách sạn lớn còn có rất nhiều biệt thự nhỏ nằm độc lập, rải rác khắp nơi, những căn biệt thư nhỏ này đều cao khoảng ba tầng, mỗi căn đều có sân nhỏ, trong sân cũng trồng hoa và bể bơi.
Ngoài trừ môi trường bên ngoài trong lành ra, khu nghỉ dưỡng này còn có rất nhiều phương tiện giải trí, chẳng kém gì những phương tiện giải trí ở các khu nghĩ dưỡng của đời sau.
Ngoại trừ phương tiện giải trí, khu nghĩ dưỡng còn đầu tư thêm hạng mục câu cá mà những người đàn ông trung niên vô cùng thích thú.
Nếu đói bụng, trong khu nghỉ dưỡng cũng có một con phố ẩm thực, bên trong đa dạng các món ăn với giá cả từ thấp đến cao. Cho dù là ai đến đây, cũng sẽ không cảm thấy cô đơn.
Mọi ngưởi nghỉ lại khu nghỉ dưỡng hai ngày, vui mừng mà đến, tận hứng mà về.
Sau khi mọi người về nhà được hai ngày, thì Diệp Hướng Dung cuối cùng cũng về nước.
Bà ấy cắt tóc ngắn, mặc tây trang lịch sự, đi đôi giày cao gót mười phân, trang điểm vô cùng xinh đẹp. Tạ Uẩn đến sân bay đón bà ấy.
Nhìn thấy con trai mình, Diệp Hướng Dung vô cùng vui mừng, bà tháo cặp kính râm vẫn luôn đeo trên mặt xuống.
"Thằng nhóc này kém quá, mất hơn hai năm trời mới khiến con gái nhà người ta gả cho mình."
Từ trước đến nay, Diệp Hướng Dung đều không phải một người mẹ nghiêm khắc, trước khi sinh Tạ Uẩn, bà ấy sinh được hai người con gái.
Đối với chuyện này, người nhà mẹ đẻ và cả nhà chồng đều bất mãn, thậm chí Tạ Triệu Nam còn lấy lý do Diệp Hướng Dung không thể sinh con trai mà cưới vợ lẽ.
Khi sinh Tạ Uẩn, Diệp Hướng Dung đã hơn ba mươi, gần bốn mươi tuổi rồi. Đối với đứa con có được lúc tuổi già, Diệp Hướng Dung vô cùng cưng chiều mà không độc đoán, nguyên thân bị bà ấy dạy dỗ thành hiền hậu, tốt bụng.
Cũng vì tính cách này, nên nguyên thân Tạ Uẩn mới có thể bị tính kế trong quá trình thừa kế di sản.
Khi Tạ Uẩn đến đây, anh quyết đoán xử lý hết đám người muốn tính kế nguyên thân, trong đó còn có hai người chị ruột của nguyên thân nữa.
Diệp Hướng Dung bị hai đứa con gái làm cho vô cùng đau lòng, nên bà ấy không hề ngăn cản chuyện con trai muốn về đại lục phát triển sự nghiệp.
Ngược lại, sau khi con trai đến đại lục, bà cũng đi theo con đường của riêng mình.
Chuyện hôn nhân lần này của con trai, Diệp Hướng Dung vẫn chưa kể với hai đứa con gái, dù sao thì ý kiến của chúng nó cũng không quan trọng, Tạ Uẩn muốn kết hôn với ai, chỉ cần anh vui là được rồi.
Tạ Uẩn không nói gì, Diệp Hướng Dung cũng không thèm để ý: "Mẹ mua cho nhà cha vợ con không ít quà, chúng ta đi lấy hành lý đã."
Sau khi lấy ba chiếc vali của Diệp Hướng Dung, mẹ con hai người mới đi đến huyện Phượng Lai.
Dọc đường đi, Diệp Hướng Dung liên tục ca ngợi phong cảnh hai bên đường.
Sau khi đến huyện Phượng Lai, bà ấy nghỉ ngơi suốt một ngày, đến ngày hôm sau, Diệp Hướng Dung mới ăn mặc vô cùng giản dị đi đến nhà của Ngu Thanh Nhàn.
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Làng du lịch nằm ngay tại chân núi ở ngoại ô phía nam của trấn Nam Lai, chỗ này lưng dựa vào núi lớn, trước mặt là một con sông lớn trong xanh và gợn sóng.Trong làng du lịch, ngoại trừ những khách sạn lớn còn có rất nhiều biệt thự nhỏ nằm độc lập, rải rác khắp nơi, những căn biệt thư nhỏ này đều cao khoảng ba tầng, mỗi căn đều có sân nhỏ, trong sân cũng trồng hoa và bể bơi.Ngoài trừ môi trường bên ngoài trong lành ra, khu nghỉ dưỡng này còn có rất nhiều phương tiện giải trí, chẳng kém gì những phương tiện giải trí ở các khu nghĩ dưỡng của đời sau.Ngoại trừ phương tiện giải trí, khu nghĩ dưỡng còn đầu tư thêm hạng mục câu cá mà những người đàn ông trung niên vô cùng thích thú.Nếu đói bụng, trong khu nghỉ dưỡng cũng có một con phố ẩm thực, bên trong đa dạng các món ăn với giá cả từ thấp đến cao. Cho dù là ai đến đây, cũng sẽ không cảm thấy cô đơn.Mọi ngưởi nghỉ lại khu nghỉ dưỡng hai ngày, vui mừng mà đến, tận hứng mà về.Sau khi mọi người về nhà được hai ngày, thì Diệp Hướng Dung cuối cùng cũng về nước.Bà ấy cắt tóc ngắn, mặc tây trang lịch sự, đi đôi giày cao gót mười phân, trang điểm vô cùng xinh đẹp. Tạ Uẩn đến sân bay đón bà ấy.Nhìn thấy con trai mình, Diệp Hướng Dung vô cùng vui mừng, bà tháo cặp kính râm vẫn luôn đeo trên mặt xuống."Thằng nhóc này kém quá, mất hơn hai năm trời mới khiến con gái nhà người ta gả cho mình."Từ trước đến nay, Diệp Hướng Dung đều không phải một người mẹ nghiêm khắc, trước khi sinh Tạ Uẩn, bà ấy sinh được hai người con gái.Đối với chuyện này, người nhà mẹ đẻ và cả nhà chồng đều bất mãn, thậm chí Tạ Triệu Nam còn lấy lý do Diệp Hướng Dung không thể sinh con trai mà cưới vợ lẽ.Khi sinh Tạ Uẩn, Diệp Hướng Dung đã hơn ba mươi, gần bốn mươi tuổi rồi. Đối với đứa con có được lúc tuổi già, Diệp Hướng Dung vô cùng cưng chiều mà không độc đoán, nguyên thân bị bà ấy dạy dỗ thành hiền hậu, tốt bụng.Cũng vì tính cách này, nên nguyên thân Tạ Uẩn mới có thể bị tính kế trong quá trình thừa kế di sản.Khi Tạ Uẩn đến đây, anh quyết đoán xử lý hết đám người muốn tính kế nguyên thân, trong đó còn có hai người chị ruột của nguyên thân nữa.Diệp Hướng Dung bị hai đứa con gái làm cho vô cùng đau lòng, nên bà ấy không hề ngăn cản chuyện con trai muốn về đại lục phát triển sự nghiệp.Ngược lại, sau khi con trai đến đại lục, bà cũng đi theo con đường của riêng mình.Chuyện hôn nhân lần này của con trai, Diệp Hướng Dung vẫn chưa kể với hai đứa con gái, dù sao thì ý kiến của chúng nó cũng không quan trọng, Tạ Uẩn muốn kết hôn với ai, chỉ cần anh vui là được rồi.Tạ Uẩn không nói gì, Diệp Hướng Dung cũng không thèm để ý: "Mẹ mua cho nhà cha vợ con không ít quà, chúng ta đi lấy hành lý đã."Sau khi lấy ba chiếc vali của Diệp Hướng Dung, mẹ con hai người mới đi đến huyện Phượng Lai.Dọc đường đi, Diệp Hướng Dung liên tục ca ngợi phong cảnh hai bên đường.Sau khi đến huyện Phượng Lai, bà ấy nghỉ ngơi suốt một ngày, đến ngày hôm sau, Diệp Hướng Dung mới ăn mặc vô cùng giản dị đi đến nhà của Ngu Thanh Nhàn.