*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…
Chương 610: Chương 610
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Cho dù thế nào thì cứ đến giờ tan làm là sẽ có một mâm đồ ăn phong phú, vẫn còn nóng hầm hập đang chờ anh ta.Vừa về phòng đã được vợ dịu dàng săn sóc, bê chậu nước rửa chân đã chuẩn bị từ trước cho anh ta đặt bên cạnh giường, đợi anh ta rửa chân xong thì cô ấy sẽ bê nước bẩn đi đổ.Ngoài ra, quần áo của anh ta cũng được giặt sạch sẽ, chỉnh tề.Đôi khi anh ta không kiên nhẫn với cô gái nông thôn không có văn hóa Lương Thanh Nhàn kia, thì sẽ trốn đến trạm y tế.Nếu khi đó anh ta vẫn chưa ăn cơm, Lương Thanh Nhàn nhất định sẽ đưa đồ ăn đến cho anh ta. Những thứ mà cô đưa đến, đều là những món tốt nhất trong nhà.Cố Hạo Lâm chỉ tiếc không thể giao tất cả những gì mình có cho Lương Hồng Ngọc, một chút đồ ăn như thế, sao anh ta có thể tiếc cho được.Vì thế mỗi lần nguyên thân mang đồ ăn mà cả nhà mình đều không nỡ ăn đến cho Cố Hạo Lâm, anh ta đều sẽ chia cho nhân tình một chút.Lương Hồng Ngọc cũng có thói quen mỗi lần cô ta trực đêm, Cố Hạo Lâm sẽ chia sẻ bữa khuya của anh ta cho cô ta rồi.Đêm nay đến phiên Lương Hồng Ngọc trực, vì muốn ăn đồ ngon nên tối nay cô ta không ăn tối.Tay nghề nấu nướng của mẹ cô ta không tốt, cho dù nguyên liệu có ngon đến đâu thì rơi vào tay bà ta cũng thành dở mà thôi.Bà ta nấu cơm chỉ biết hầm, cái gì cũng cho vào hầm, đồ ăn ngon cũng bị bà ta biến thành cám heo.Nhưng Tần Sơn Hoa không giống thế, bà có tay nghề tốt, rõ ràng cùng một nguyên liệu, cùng một gia vị, nhưng đồ ăn mà bà làm lại ngon hơn người khác.Khi vẫn chưa ở riêng, cứ đến phiên Tần Sơn Hoa nấu cơm, ngay cả canh cũng bị cả nhà húp đến đáy, nhưng cứ đến phiên mẹ của Lương Hồng Ngọc - Lý Tiểu Hương nấu cơm thì dù ngày đó có thịt cũng vẫn sót lại mấy miếng.Vì chuyện này nên không ít lần Lý Tiểu Hương tức Tần Sơn Hoa.Sau mấy lần Tần Sơn Hoa liên tục sinh con gái, Lý Tiểu Hương hoàn toàn ghét ra mặt, bà ta luôn bày ra dáng vẻ nhìn từ trên cao xuống, lúc nào cũng coi thường người khác.Tần Sơn Hoa cũng đâu có bệnh, có loại chị dâu như thế này thì đừng mong tình cảm của hai nhà sẽ tốt.Lương Hồng Ngọc là con gái của Lý Tiểu Hương, nên tình cảm với nhà chú hai của cô ta cũng không tốt hơn bao nhiêu.Từ khi hai nhà ở riêng đến nay cũng đã mười năm rồi, ngoại trừ ngày lễ ngày tết, Lương Hồng Ngọc muốn ăn đồ ăn mà Tần Sơn Hoa làm còn khó hơn lên trời nữa.Vì thế mỗi lần đến phiên trực, Lương Hồng Ngọc cũng sẽ mong chờ rất lâu để được ăn bữa khuya, vì thế, ngay cả cơm chiều cô ta cũng chưa ăn.Ở phương Bắc, hễ cứ đến mùa đông là nhà nhà đều sẽ ăn hai bữa cơm. Lương Hồng Ngọc ăn cơm từ sáng sớm, lúc này cô ta cực kỳ đói bụng, dạ dàng co bóp đau đớn.Cố Hạo Lâm cũng thế, cả ngày hôm nay anh ta chưa ăn gì rồi.Anh ta nhớ lúc mình ra ngoài, mẹ vợ anh ta đang bận rộn trong phòng bếp mà nhỉ, chắc chắn là đã nấu xong bữa khuya cho anh ta rồi.Chắc chắn là người phụ nữ Lương Thanh Nhàn kia không muốn đưa cơm đến cho anh ta.
Cho dù thế nào thì cứ đến giờ tan làm là sẽ có một mâm đồ ăn phong phú, vẫn còn nóng hầm hập đang chờ anh ta.
Vừa về phòng đã được vợ dịu dàng săn sóc, bê chậu nước rửa chân đã chuẩn bị từ trước cho anh ta đặt bên cạnh giường, đợi anh ta rửa chân xong thì cô ấy sẽ bê nước bẩn đi đổ.
Ngoài ra, quần áo của anh ta cũng được giặt sạch sẽ, chỉnh tề.
Đôi khi anh ta không kiên nhẫn với cô gái nông thôn không có văn hóa Lương Thanh Nhàn kia, thì sẽ trốn đến trạm y tế.
Nếu khi đó anh ta vẫn chưa ăn cơm, Lương Thanh Nhàn nhất định sẽ đưa đồ ăn đến cho anh ta. Những thứ mà cô đưa đến, đều là những món tốt nhất trong nhà.
Cố Hạo Lâm chỉ tiếc không thể giao tất cả những gì mình có cho Lương Hồng Ngọc, một chút đồ ăn như thế, sao anh ta có thể tiếc cho được.
Vì thế mỗi lần nguyên thân mang đồ ăn mà cả nhà mình đều không nỡ ăn đến cho Cố Hạo Lâm, anh ta đều sẽ chia cho nhân tình một chút.
Lương Hồng Ngọc cũng có thói quen mỗi lần cô ta trực đêm, Cố Hạo Lâm sẽ chia sẻ bữa khuya của anh ta cho cô ta rồi.
Đêm nay đến phiên Lương Hồng Ngọc trực, vì muốn ăn đồ ngon nên tối nay cô ta không ăn tối.
Tay nghề nấu nướng của mẹ cô ta không tốt, cho dù nguyên liệu có ngon đến đâu thì rơi vào tay bà ta cũng thành dở mà thôi.
Bà ta nấu cơm chỉ biết hầm, cái gì cũng cho vào hầm, đồ ăn ngon cũng bị bà ta biến thành cám heo.
Nhưng Tần Sơn Hoa không giống thế, bà có tay nghề tốt, rõ ràng cùng một nguyên liệu, cùng một gia vị, nhưng đồ ăn mà bà làm lại ngon hơn người khác.
Khi vẫn chưa ở riêng, cứ đến phiên Tần Sơn Hoa nấu cơm, ngay cả canh cũng bị cả nhà húp đến đáy, nhưng cứ đến phiên mẹ của Lương Hồng Ngọc - Lý Tiểu Hương nấu cơm thì dù ngày đó có thịt cũng vẫn sót lại mấy miếng.
Vì chuyện này nên không ít lần Lý Tiểu Hương tức Tần Sơn Hoa.
Sau mấy lần Tần Sơn Hoa liên tục sinh con gái, Lý Tiểu Hương hoàn toàn ghét ra mặt, bà ta luôn bày ra dáng vẻ nhìn từ trên cao xuống, lúc nào cũng coi thường người khác.
Tần Sơn Hoa cũng đâu có bệnh, có loại chị dâu như thế này thì đừng mong tình cảm của hai nhà sẽ tốt.
Lương Hồng Ngọc là con gái của Lý Tiểu Hương, nên tình cảm với nhà chú hai của cô ta cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Từ khi hai nhà ở riêng đến nay cũng đã mười năm rồi, ngoại trừ ngày lễ ngày tết, Lương Hồng Ngọc muốn ăn đồ ăn mà Tần Sơn Hoa làm còn khó hơn lên trời nữa.
Vì thế mỗi lần đến phiên trực, Lương Hồng Ngọc cũng sẽ mong chờ rất lâu để được ăn bữa khuya, vì thế, ngay cả cơm chiều cô ta cũng chưa ăn.
Ở phương Bắc, hễ cứ đến mùa đông là nhà nhà đều sẽ ăn hai bữa cơm. Lương Hồng Ngọc ăn cơm từ sáng sớm, lúc này cô ta cực kỳ đói bụng, dạ dàng co bóp đau đớn.
Cố Hạo Lâm cũng thế, cả ngày hôm nay anh ta chưa ăn gì rồi.
Anh ta nhớ lúc mình ra ngoài, mẹ vợ anh ta đang bận rộn trong phòng bếp mà nhỉ, chắc chắn là đã nấu xong bữa khuya cho anh ta rồi.
Chắc chắn là người phụ nữ Lương Thanh Nhàn kia không muốn đưa cơm đến cho anh ta.
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Cho dù thế nào thì cứ đến giờ tan làm là sẽ có một mâm đồ ăn phong phú, vẫn còn nóng hầm hập đang chờ anh ta.Vừa về phòng đã được vợ dịu dàng săn sóc, bê chậu nước rửa chân đã chuẩn bị từ trước cho anh ta đặt bên cạnh giường, đợi anh ta rửa chân xong thì cô ấy sẽ bê nước bẩn đi đổ.Ngoài ra, quần áo của anh ta cũng được giặt sạch sẽ, chỉnh tề.Đôi khi anh ta không kiên nhẫn với cô gái nông thôn không có văn hóa Lương Thanh Nhàn kia, thì sẽ trốn đến trạm y tế.Nếu khi đó anh ta vẫn chưa ăn cơm, Lương Thanh Nhàn nhất định sẽ đưa đồ ăn đến cho anh ta. Những thứ mà cô đưa đến, đều là những món tốt nhất trong nhà.Cố Hạo Lâm chỉ tiếc không thể giao tất cả những gì mình có cho Lương Hồng Ngọc, một chút đồ ăn như thế, sao anh ta có thể tiếc cho được.Vì thế mỗi lần nguyên thân mang đồ ăn mà cả nhà mình đều không nỡ ăn đến cho Cố Hạo Lâm, anh ta đều sẽ chia cho nhân tình một chút.Lương Hồng Ngọc cũng có thói quen mỗi lần cô ta trực đêm, Cố Hạo Lâm sẽ chia sẻ bữa khuya của anh ta cho cô ta rồi.Đêm nay đến phiên Lương Hồng Ngọc trực, vì muốn ăn đồ ngon nên tối nay cô ta không ăn tối.Tay nghề nấu nướng của mẹ cô ta không tốt, cho dù nguyên liệu có ngon đến đâu thì rơi vào tay bà ta cũng thành dở mà thôi.Bà ta nấu cơm chỉ biết hầm, cái gì cũng cho vào hầm, đồ ăn ngon cũng bị bà ta biến thành cám heo.Nhưng Tần Sơn Hoa không giống thế, bà có tay nghề tốt, rõ ràng cùng một nguyên liệu, cùng một gia vị, nhưng đồ ăn mà bà làm lại ngon hơn người khác.Khi vẫn chưa ở riêng, cứ đến phiên Tần Sơn Hoa nấu cơm, ngay cả canh cũng bị cả nhà húp đến đáy, nhưng cứ đến phiên mẹ của Lương Hồng Ngọc - Lý Tiểu Hương nấu cơm thì dù ngày đó có thịt cũng vẫn sót lại mấy miếng.Vì chuyện này nên không ít lần Lý Tiểu Hương tức Tần Sơn Hoa.Sau mấy lần Tần Sơn Hoa liên tục sinh con gái, Lý Tiểu Hương hoàn toàn ghét ra mặt, bà ta luôn bày ra dáng vẻ nhìn từ trên cao xuống, lúc nào cũng coi thường người khác.Tần Sơn Hoa cũng đâu có bệnh, có loại chị dâu như thế này thì đừng mong tình cảm của hai nhà sẽ tốt.Lương Hồng Ngọc là con gái của Lý Tiểu Hương, nên tình cảm với nhà chú hai của cô ta cũng không tốt hơn bao nhiêu.Từ khi hai nhà ở riêng đến nay cũng đã mười năm rồi, ngoại trừ ngày lễ ngày tết, Lương Hồng Ngọc muốn ăn đồ ăn mà Tần Sơn Hoa làm còn khó hơn lên trời nữa.Vì thế mỗi lần đến phiên trực, Lương Hồng Ngọc cũng sẽ mong chờ rất lâu để được ăn bữa khuya, vì thế, ngay cả cơm chiều cô ta cũng chưa ăn.Ở phương Bắc, hễ cứ đến mùa đông là nhà nhà đều sẽ ăn hai bữa cơm. Lương Hồng Ngọc ăn cơm từ sáng sớm, lúc này cô ta cực kỳ đói bụng, dạ dàng co bóp đau đớn.Cố Hạo Lâm cũng thế, cả ngày hôm nay anh ta chưa ăn gì rồi.Anh ta nhớ lúc mình ra ngoài, mẹ vợ anh ta đang bận rộn trong phòng bếp mà nhỉ, chắc chắn là đã nấu xong bữa khuya cho anh ta rồi.Chắc chắn là người phụ nữ Lương Thanh Nhàn kia không muốn đưa cơm đến cho anh ta.