*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…

Chương 661: Chương 661

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Trương Minh Huy ở chung phòng với Tạ Uẩn, ban đêm tỉnh dậy thấy anh vẫn còn thức cũng không nghĩ nhiều, chỉ coi như anh ngủ muộn.Anh ta đâu ngờ Tạ Uẩn lại chịu đựng lâu như thế, nếu không phải Tạ Bá Dung nói ra, anh ta thực sự không nghĩ tới Tạ Uẩn vẫn luôn không ngủ.Người bình thường làm gì có ai thức liên tục hai ngày chứ?Trương Minh Huy ném cho Tạ Uẩn một cặp mắt kính nể.Nếu Tạ Uẩn đã không sao, Tạ Bá Dung lại quen biết Tạ Uẩn, Ngu Thanh Nhàn và Lương Thanh Cúc cảm thấy ở đây không còn việc gì, vậy nên hai người lập tức rời đi.Trên đường, Lương Thanh Cúc nói với Ngu Thanh Nhàn về chuyện ở trạm y tế, Ngu Thanh Nhàn cau mày:“Chị, tên Cố Hạo Lâm đó là một tiểu nhân vô liêm sỉ, chị đừng đối đầu với anh ta, nội tâm người này rất đen tối, không chừng anh ta sẽ làm một số thủ đoạn đối phó với chị đấy."Trong cuốn sách kia, Cố Hạo Lâm chính là con ch.ó điên trung thành nhất bên cạnh nữ chính Lương Hồng Ngọc, kẻ nào đối xử không tốt với Lương Hồng Ngọc, kẻ nào không hòa hợp với Lương Hồng Ngọc, anh ta sẽ lao vào hung hăng cắn người đó sau khi biết chuyện.Trong sách có một đoạn kịch bản như thế này, trước khi Lương Hồng Ngọc được thăng chức làm trưởng khoa điều dưỡng, có một người ưu tú hơn cô ta về mọi mặt.Sau một phen cạnh tranh, cuối cùng vị y tá trưởng kia được bổ nhiệm làm trưởng khoa, nhưng trước hai ngày bổ nhiệm, vị y tá trưởng kia đột nhiên gặp sự cố.Nguyên nhân là do cô ta đã đưa sai thuốc cho bệnh nhân trong lúc làm việc, nếu không phải phát hiện kịp thời, hậu quả khó mà lường được, trùng hợp người phát hiện ra chuyện này lại chính là Cố Hạo Lâm đang đi khám các phòng bệnh.Lương Hồng Ngọc thuận lợi thăng chức, vị y tá trưởng kia bị bệnh viện ghi nhớ lỗi lớn, đồng thời bị giáng cấp từ y tá trưởng xuống y tá bình thường.Nếu xảy ra sự cố ngoài ý muốn, sự nghiệp của cô ấy sẽ chỉ dừng lại ở vị trí y tá bình thường, không có hy vọng thăng tiến.Trong cuốn sách đó, có rất nhiều dạng kịch bản như thế này, nhưng hầu hết không được viết chi tiết.Bởi vậy có thể thấy được, Cố Hạo Lâm quả thực là một kẻ chuyên vi phạm pháp luật, lúc còn trẻ đã thích thử thách ranh giới của luật pháp.Nếu không phải anh ta là nam phụ, có nữ chính Lương Hồng Ngọc trộm được phúc khí che chở cho anh ta, nếu không loại người giống như anh ta đã sớm ăn hạt đậu phộng mấy lần.Điều làm Ngu Thanh Nhàn khó hiểu nhất là ở đây, một người như Cố Hạo Lâm sao có thể được gọi là nam phụ si tình?Bây giờ độc giả mê mẩn kiểu nhân vật phụ vi phạm pháp luật hơn cả nam nữ chính vi phạm pháp luật sao?Thậm chí tiểu thuyết không vi phạm sẽ không đọc?Hệ thống cảm nhận được từng đợt oán hận đến từ ký chủ nhà mình, run lẩy bẩy trốn tránh, không dám lộ diện.Nói thật, chính nó cũng cảm thấy những cuốn tiểu thuyết này quả thực hơi *****.Hệ thống cảm thấy nên để mắt tới Lương Hồng Ngọc cùng vận may hệ thống của nó, mấy ngày nay hệ thống nội bộ diễn đàn gửi thư, nói gặp phải hệ thống hoang dại không chính quy, các hệ thống phản hồi bài đăng của nó đều đăng chúc may mắn.

Trương Minh Huy ở chung phòng với Tạ Uẩn, ban đêm tỉnh dậy thấy anh vẫn còn thức cũng không nghĩ nhiều, chỉ coi như anh ngủ muộn.

Anh ta đâu ngờ Tạ Uẩn lại chịu đựng lâu như thế, nếu không phải Tạ Bá Dung nói ra, anh ta thực sự không nghĩ tới Tạ Uẩn vẫn luôn không ngủ.

Người bình thường làm gì có ai thức liên tục hai ngày chứ?

Trương Minh Huy ném cho Tạ Uẩn một cặp mắt kính nể.

Nếu Tạ Uẩn đã không sao, Tạ Bá Dung lại quen biết Tạ Uẩn, Ngu Thanh Nhàn và Lương Thanh Cúc cảm thấy ở đây không còn việc gì, vậy nên hai người lập tức rời đi.

Trên đường, Lương Thanh Cúc nói với Ngu Thanh Nhàn về chuyện ở trạm y tế, Ngu Thanh Nhàn cau mày:

“Chị, tên Cố Hạo Lâm đó là một tiểu nhân vô liêm sỉ, chị đừng đối đầu với anh ta, nội tâm người này rất đen tối, không chừng anh ta sẽ làm một số thủ đoạn đối phó với chị đấy."

Trong cuốn sách kia, Cố Hạo Lâm chính là con ch.ó điên trung thành nhất bên cạnh nữ chính Lương Hồng Ngọc, kẻ nào đối xử không tốt với Lương Hồng Ngọc, kẻ nào không hòa hợp với Lương Hồng Ngọc, anh ta sẽ lao vào hung hăng cắn người đó sau khi biết chuyện.

Trong sách có một đoạn kịch bản như thế này, trước khi Lương Hồng Ngọc được thăng chức làm trưởng khoa điều dưỡng, có một người ưu tú hơn cô ta về mọi mặt.

Sau một phen cạnh tranh, cuối cùng vị y tá trưởng kia được bổ nhiệm làm trưởng khoa, nhưng trước hai ngày bổ nhiệm, vị y tá trưởng kia đột nhiên gặp sự cố.

Nguyên nhân là do cô ta đã đưa sai thuốc cho bệnh nhân trong lúc làm việc, nếu không phải phát hiện kịp thời, hậu quả khó mà lường được, trùng hợp người phát hiện ra chuyện này lại chính là Cố Hạo Lâm đang đi khám các phòng bệnh.

Lương Hồng Ngọc thuận lợi thăng chức, vị y tá trưởng kia bị bệnh viện ghi nhớ lỗi lớn, đồng thời bị giáng cấp từ y tá trưởng xuống y tá bình thường.

Nếu xảy ra sự cố ngoài ý muốn, sự nghiệp của cô ấy sẽ chỉ dừng lại ở vị trí y tá bình thường, không có hy vọng thăng tiến.

Trong cuốn sách đó, có rất nhiều dạng kịch bản như thế này, nhưng hầu hết không được viết chi tiết.

Bởi vậy có thể thấy được, Cố Hạo Lâm quả thực là một kẻ chuyên vi phạm pháp luật, lúc còn trẻ đã thích thử thách ranh giới của luật pháp.

Nếu không phải anh ta là nam phụ, có nữ chính Lương Hồng Ngọc trộm được phúc khí che chở cho anh ta, nếu không loại người giống như anh ta đã sớm ăn hạt đậu phộng mấy lần.

Điều làm Ngu Thanh Nhàn khó hiểu nhất là ở đây, một người như Cố Hạo Lâm sao có thể được gọi là nam phụ si tình?

Bây giờ độc giả mê mẩn kiểu nhân vật phụ vi phạm pháp luật hơn cả nam nữ chính vi phạm pháp luật sao?

Thậm chí tiểu thuyết không vi phạm sẽ không đọc?

Hệ thống cảm nhận được từng đợt oán hận đến từ ký chủ nhà mình, run lẩy bẩy trốn tránh, không dám lộ diện.

Nói thật, chính nó cũng cảm thấy những cuốn tiểu thuyết này quả thực hơi *****.

Hệ thống cảm thấy nên để mắt tới Lương Hồng Ngọc cùng vận may hệ thống của nó, mấy ngày nay hệ thống nội bộ diễn đàn gửi thư, nói gặp phải hệ thống hoang dại không chính quy, các hệ thống phản hồi bài đăng của nó đều đăng chúc may mắn.

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Trương Minh Huy ở chung phòng với Tạ Uẩn, ban đêm tỉnh dậy thấy anh vẫn còn thức cũng không nghĩ nhiều, chỉ coi như anh ngủ muộn.Anh ta đâu ngờ Tạ Uẩn lại chịu đựng lâu như thế, nếu không phải Tạ Bá Dung nói ra, anh ta thực sự không nghĩ tới Tạ Uẩn vẫn luôn không ngủ.Người bình thường làm gì có ai thức liên tục hai ngày chứ?Trương Minh Huy ném cho Tạ Uẩn một cặp mắt kính nể.Nếu Tạ Uẩn đã không sao, Tạ Bá Dung lại quen biết Tạ Uẩn, Ngu Thanh Nhàn và Lương Thanh Cúc cảm thấy ở đây không còn việc gì, vậy nên hai người lập tức rời đi.Trên đường, Lương Thanh Cúc nói với Ngu Thanh Nhàn về chuyện ở trạm y tế, Ngu Thanh Nhàn cau mày:“Chị, tên Cố Hạo Lâm đó là một tiểu nhân vô liêm sỉ, chị đừng đối đầu với anh ta, nội tâm người này rất đen tối, không chừng anh ta sẽ làm một số thủ đoạn đối phó với chị đấy."Trong cuốn sách kia, Cố Hạo Lâm chính là con ch.ó điên trung thành nhất bên cạnh nữ chính Lương Hồng Ngọc, kẻ nào đối xử không tốt với Lương Hồng Ngọc, kẻ nào không hòa hợp với Lương Hồng Ngọc, anh ta sẽ lao vào hung hăng cắn người đó sau khi biết chuyện.Trong sách có một đoạn kịch bản như thế này, trước khi Lương Hồng Ngọc được thăng chức làm trưởng khoa điều dưỡng, có một người ưu tú hơn cô ta về mọi mặt.Sau một phen cạnh tranh, cuối cùng vị y tá trưởng kia được bổ nhiệm làm trưởng khoa, nhưng trước hai ngày bổ nhiệm, vị y tá trưởng kia đột nhiên gặp sự cố.Nguyên nhân là do cô ta đã đưa sai thuốc cho bệnh nhân trong lúc làm việc, nếu không phải phát hiện kịp thời, hậu quả khó mà lường được, trùng hợp người phát hiện ra chuyện này lại chính là Cố Hạo Lâm đang đi khám các phòng bệnh.Lương Hồng Ngọc thuận lợi thăng chức, vị y tá trưởng kia bị bệnh viện ghi nhớ lỗi lớn, đồng thời bị giáng cấp từ y tá trưởng xuống y tá bình thường.Nếu xảy ra sự cố ngoài ý muốn, sự nghiệp của cô ấy sẽ chỉ dừng lại ở vị trí y tá bình thường, không có hy vọng thăng tiến.Trong cuốn sách đó, có rất nhiều dạng kịch bản như thế này, nhưng hầu hết không được viết chi tiết.Bởi vậy có thể thấy được, Cố Hạo Lâm quả thực là một kẻ chuyên vi phạm pháp luật, lúc còn trẻ đã thích thử thách ranh giới của luật pháp.Nếu không phải anh ta là nam phụ, có nữ chính Lương Hồng Ngọc trộm được phúc khí che chở cho anh ta, nếu không loại người giống như anh ta đã sớm ăn hạt đậu phộng mấy lần.Điều làm Ngu Thanh Nhàn khó hiểu nhất là ở đây, một người như Cố Hạo Lâm sao có thể được gọi là nam phụ si tình?Bây giờ độc giả mê mẩn kiểu nhân vật phụ vi phạm pháp luật hơn cả nam nữ chính vi phạm pháp luật sao?Thậm chí tiểu thuyết không vi phạm sẽ không đọc?Hệ thống cảm nhận được từng đợt oán hận đến từ ký chủ nhà mình, run lẩy bẩy trốn tránh, không dám lộ diện.Nói thật, chính nó cũng cảm thấy những cuốn tiểu thuyết này quả thực hơi *****.Hệ thống cảm thấy nên để mắt tới Lương Hồng Ngọc cùng vận may hệ thống của nó, mấy ngày nay hệ thống nội bộ diễn đàn gửi thư, nói gặp phải hệ thống hoang dại không chính quy, các hệ thống phản hồi bài đăng của nó đều đăng chúc may mắn.

Chương 661: Chương 661