*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…
Chương 728: Chương 728
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Sau khi có phán quyết, bà Chu có đến tìm Lương Thanh Cúc vài lần, khóc lóc om sòm, lăn lộn khắp nơi yêu cầu Lương Thanh Cúc hủy bỏ vụ kiện Chu Vĩnh Tân, tất nhiên Lương Thanh Cúc không có khả năng sẽ đồng ý với yêu cầu này của bà ta, cho nên ngay ngày hôm sau cô đã đến đồn công an tố cáo cả bà Chu nữa.Cả đời này bà Chu cũng chưa đến đồn công an bao giờ, nên khi đồn công an vừa hỏi, bà ta đã khai ra tất cả mọi chuyện.Hai mươi sáu năm trước, khi Chu Vĩnh Tân vừa được hai tuổi thì bà ta lại mang thai, lúc đó mọi người đều nói bà ta mang thai con trai.Bà Chu vốn không thích con gái, sau khi biết bản thân mình có hai đứa con trai, bà ta càng ngứa mắt đứa con gái sau này sẽ là con của nhà khác kia.Lúc đó trong một lần vô tình bà Chu biết được, trong Phương Gia Truân ở thị trấn, có một gia đình muốn tìm con dâu nuôi từ bé, bà Chu lập tức bán con gái mình với giá 5 đồng đại dương.Chuyện này ngay cả chồng của bà Chu cũng không biết, vì để cho sự mất tích của con gái trở nên hợp lý hơn, bà ta còn ném con gái mình vào lòng sông, rồi lại chạy đuổi theo, cuối cùng bà ta vớt con lên rồi mới đưa đến Phương Gia Truân.Nếu không phải năm ngoái con gái bà ta tìm về nhà, có lẽ bà Chu cũng đã quên mất chuyện mình còn có một đứ con gái rồi.Sau khi đồn công an lần theo manh mối mà bà Chu cung cấp thì tìm được con gái của bà ta, những người đã trải qua sóng to gió lớn như họ cũng bị con gái của bà Chu dọa cho sợ ngây người.Phương Gia Truân là một thôn làng dựa núi, cả truân còn chưa đến mười hộ gia đình.Các gia đình trong truân đều là họ hàng với nhau.Ba mươi năm trước, gia đình mua con gái của bà Chu kia đào được một cây nhân sâm, bán được không ít tiền, sợ tiêu sạch tiền rồi sau này con trai của nhà họ sẽ không cưới được vợ, nên mới dùng nhiều tiền mua một cô con dâu về nuôi từ bé.Con gái của bà Chu tên là Chu Hoa Hồng, cô ta bị bán đến nhà họ Phương từ năm bốn tuổi, năm mười bốn tuổi bà Phương chết, cùng năm thì cô ta và đứa con trai lớn nhất nhà họ Phương viên phòng, năm thứ hai cô ta sinh cháu trai trưởng cho nhà họ Phương.Đứa bé ngày một lớn lên, ông Phương mất vợ đã lâu nhưng vẫn còn *****, cuối cùng đến một ngày, ông ta không thể kiềm chế được nữa nên cưỡng h.i.ế.p cô ta, từ đó cô ta trở thành vợ chung của hai cha con nhà họ Phương.Năm trước cô ta không thể chịu đựng được nữa, chạy về nhà họ Chu xin giúp đỡ, nhưng sao bà Chu có thể để cho cô ta về nhà được cơ chứ?Vì thế, bà Chu khuyên cô ta vào núi trốn hai ngày, chờ đến khi sóng yên biển lặng rồi cô ta hãy về nhà.Chu Hoa Hồng tin tưởng bà Chu, cô ta tưởng rằng cuối cùng mình cũng được cứu rồi, cuối cùng cô ta cũng có thể thoát khỏi hai cha con ghê tởm nhà họ Phương rồi.Nhưng ai ngờ rằng cô ta ở trên núi ngày thứ hai đã bị cha con nhà họ Phương tìm được, mãi đến khi bị bắt về nhà, Chu Hoa Hồng mới vỡ lẽ mình đã bị bà Chu bán đứng.Sau khi cha con nhà họ Phương bắt Chu Hoa Hồng về thì nhốt cô ta xuống dưới hầm nhà, chân cũng bị cha con nhà họ Phương đánh gãy. Hơn nửa năm từ ngày bị bắt về, Chu Hoa Hồng không được ra khỏi tầng hầm nửa bước.
Sau khi có phán quyết, bà Chu có đến tìm Lương Thanh Cúc vài lần, khóc lóc om sòm, lăn lộn khắp nơi yêu cầu Lương Thanh Cúc hủy bỏ vụ kiện Chu Vĩnh Tân, tất nhiên Lương Thanh Cúc không có khả năng sẽ đồng ý với yêu cầu này của bà ta, cho nên ngay ngày hôm sau cô đã đến đồn công an tố cáo cả bà Chu nữa.
Cả đời này bà Chu cũng chưa đến đồn công an bao giờ, nên khi đồn công an vừa hỏi, bà ta đã khai ra tất cả mọi chuyện.
Hai mươi sáu năm trước, khi Chu Vĩnh Tân vừa được hai tuổi thì bà ta lại mang thai, lúc đó mọi người đều nói bà ta mang thai con trai.
Bà Chu vốn không thích con gái, sau khi biết bản thân mình có hai đứa con trai, bà ta càng ngứa mắt đứa con gái sau này sẽ là con của nhà khác kia.
Lúc đó trong một lần vô tình bà Chu biết được, trong Phương Gia Truân ở thị trấn, có một gia đình muốn tìm con dâu nuôi từ bé, bà Chu lập tức bán con gái mình với giá 5 đồng đại dương.
Chuyện này ngay cả chồng của bà Chu cũng không biết, vì để cho sự mất tích của con gái trở nên hợp lý hơn, bà ta còn ném con gái mình vào lòng sông, rồi lại chạy đuổi theo, cuối cùng bà ta vớt con lên rồi mới đưa đến Phương Gia Truân.
Nếu không phải năm ngoái con gái bà ta tìm về nhà, có lẽ bà Chu cũng đã quên mất chuyện mình còn có một đứ con gái rồi.
Sau khi đồn công an lần theo manh mối mà bà Chu cung cấp thì tìm được con gái của bà ta, những người đã trải qua sóng to gió lớn như họ cũng bị con gái của bà Chu dọa cho sợ ngây người.
Phương Gia Truân là một thôn làng dựa núi, cả truân còn chưa đến mười hộ gia đình.
Các gia đình trong truân đều là họ hàng với nhau.
Ba mươi năm trước, gia đình mua con gái của bà Chu kia đào được một cây nhân sâm, bán được không ít tiền, sợ tiêu sạch tiền rồi sau này con trai của nhà họ sẽ không cưới được vợ, nên mới dùng nhiều tiền mua một cô con dâu về nuôi từ bé.
Con gái của bà Chu tên là Chu Hoa Hồng, cô ta bị bán đến nhà họ Phương từ năm bốn tuổi, năm mười bốn tuổi bà Phương chết, cùng năm thì cô ta và đứa con trai lớn nhất nhà họ Phương viên phòng, năm thứ hai cô ta sinh cháu trai trưởng cho nhà họ Phương.
Đứa bé ngày một lớn lên, ông Phương mất vợ đã lâu nhưng vẫn còn *****, cuối cùng đến một ngày, ông ta không thể kiềm chế được nữa nên cưỡng h.i.ế.p cô ta, từ đó cô ta trở thành vợ chung của hai cha con nhà họ Phương.
Năm trước cô ta không thể chịu đựng được nữa, chạy về nhà họ Chu xin giúp đỡ, nhưng sao bà Chu có thể để cho cô ta về nhà được cơ chứ?
Vì thế, bà Chu khuyên cô ta vào núi trốn hai ngày, chờ đến khi sóng yên biển lặng rồi cô ta hãy về nhà.
Chu Hoa Hồng tin tưởng bà Chu, cô ta tưởng rằng cuối cùng mình cũng được cứu rồi, cuối cùng cô ta cũng có thể thoát khỏi hai cha con ghê tởm nhà họ Phương rồi.
Nhưng ai ngờ rằng cô ta ở trên núi ngày thứ hai đã bị cha con nhà họ Phương tìm được, mãi đến khi bị bắt về nhà, Chu Hoa Hồng mới vỡ lẽ mình đã bị bà Chu bán đứng.
Sau khi cha con nhà họ Phương bắt Chu Hoa Hồng về thì nhốt cô ta xuống dưới hầm nhà, chân cũng bị cha con nhà họ Phương đánh gãy. Hơn nửa năm từ ngày bị bắt về, Chu Hoa Hồng không được ra khỏi tầng hầm nửa bước.
Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… Sau khi có phán quyết, bà Chu có đến tìm Lương Thanh Cúc vài lần, khóc lóc om sòm, lăn lộn khắp nơi yêu cầu Lương Thanh Cúc hủy bỏ vụ kiện Chu Vĩnh Tân, tất nhiên Lương Thanh Cúc không có khả năng sẽ đồng ý với yêu cầu này của bà ta, cho nên ngay ngày hôm sau cô đã đến đồn công an tố cáo cả bà Chu nữa.Cả đời này bà Chu cũng chưa đến đồn công an bao giờ, nên khi đồn công an vừa hỏi, bà ta đã khai ra tất cả mọi chuyện.Hai mươi sáu năm trước, khi Chu Vĩnh Tân vừa được hai tuổi thì bà ta lại mang thai, lúc đó mọi người đều nói bà ta mang thai con trai.Bà Chu vốn không thích con gái, sau khi biết bản thân mình có hai đứa con trai, bà ta càng ngứa mắt đứa con gái sau này sẽ là con của nhà khác kia.Lúc đó trong một lần vô tình bà Chu biết được, trong Phương Gia Truân ở thị trấn, có một gia đình muốn tìm con dâu nuôi từ bé, bà Chu lập tức bán con gái mình với giá 5 đồng đại dương.Chuyện này ngay cả chồng của bà Chu cũng không biết, vì để cho sự mất tích của con gái trở nên hợp lý hơn, bà ta còn ném con gái mình vào lòng sông, rồi lại chạy đuổi theo, cuối cùng bà ta vớt con lên rồi mới đưa đến Phương Gia Truân.Nếu không phải năm ngoái con gái bà ta tìm về nhà, có lẽ bà Chu cũng đã quên mất chuyện mình còn có một đứ con gái rồi.Sau khi đồn công an lần theo manh mối mà bà Chu cung cấp thì tìm được con gái của bà ta, những người đã trải qua sóng to gió lớn như họ cũng bị con gái của bà Chu dọa cho sợ ngây người.Phương Gia Truân là một thôn làng dựa núi, cả truân còn chưa đến mười hộ gia đình.Các gia đình trong truân đều là họ hàng với nhau.Ba mươi năm trước, gia đình mua con gái của bà Chu kia đào được một cây nhân sâm, bán được không ít tiền, sợ tiêu sạch tiền rồi sau này con trai của nhà họ sẽ không cưới được vợ, nên mới dùng nhiều tiền mua một cô con dâu về nuôi từ bé.Con gái của bà Chu tên là Chu Hoa Hồng, cô ta bị bán đến nhà họ Phương từ năm bốn tuổi, năm mười bốn tuổi bà Phương chết, cùng năm thì cô ta và đứa con trai lớn nhất nhà họ Phương viên phòng, năm thứ hai cô ta sinh cháu trai trưởng cho nhà họ Phương.Đứa bé ngày một lớn lên, ông Phương mất vợ đã lâu nhưng vẫn còn *****, cuối cùng đến một ngày, ông ta không thể kiềm chế được nữa nên cưỡng h.i.ế.p cô ta, từ đó cô ta trở thành vợ chung của hai cha con nhà họ Phương.Năm trước cô ta không thể chịu đựng được nữa, chạy về nhà họ Chu xin giúp đỡ, nhưng sao bà Chu có thể để cho cô ta về nhà được cơ chứ?Vì thế, bà Chu khuyên cô ta vào núi trốn hai ngày, chờ đến khi sóng yên biển lặng rồi cô ta hãy về nhà.Chu Hoa Hồng tin tưởng bà Chu, cô ta tưởng rằng cuối cùng mình cũng được cứu rồi, cuối cùng cô ta cũng có thể thoát khỏi hai cha con ghê tởm nhà họ Phương rồi.Nhưng ai ngờ rằng cô ta ở trên núi ngày thứ hai đã bị cha con nhà họ Phương tìm được, mãi đến khi bị bắt về nhà, Chu Hoa Hồng mới vỡ lẽ mình đã bị bà Chu bán đứng.Sau khi cha con nhà họ Phương bắt Chu Hoa Hồng về thì nhốt cô ta xuống dưới hầm nhà, chân cũng bị cha con nhà họ Phương đánh gãy. Hơn nửa năm từ ngày bị bắt về, Chu Hoa Hồng không được ra khỏi tầng hầm nửa bước.