*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo…

Chương 777: Chương 777

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… của Triệu Ái Dân được, cho nên đến lúc đó ông ta sẽ khiến cho con dâu mang thai, đứa bé được sinh ra sẽ là cháu trai của bà ta, là con trai của Triệu Ái Dân.Bà ta vì không muốn bị đuổi khỏi nhà, vì không muốn con trai mình phải trải qua cuộc sống thất vọng và khốn cùng, nên đã đồng ý với yêu cầu của ông ta.Mười mấy năm trước, Triệu Ái Dân vẫn luôn không kết hôn không phải do bà ta không tìm người, mà do cho dù bà ta có tìm được ai thì Triệu Chấn Đức vẫn không hài lòng.Mãi cho đến một năm trước, Triệu Chấn Đức vừa về đến nhà thì nói thẳng là con gái của phó xưởng trưởng không tệ lắm.Bà ta còn chưa kịp phát biểu ý kiến thì Triệu Ái Dân đã vui sướng thể hiện rằng mình cũng rất thích Bạch Thanh Nhàn.Hai người trong gia đình gạt ý kiến của bà ta sang một bên, cứ thế rôm rả thảo luận chuyện về Bạch Thanh Nhàn.Từ trước đến nay, Vương Quỳnh Phương chưa từng ghét một người phụ nữ nào đến thế cả.Cháo trên bếp đã chín rồi, Vương Quỳnh Phương lại đứng dậy đi chuẩn bị đồ ăn, chỉ chốc lát sau Triệu Chấn Đức đã thức dậy, Vương Quỳnh Phương vội vội vàng vàng chạy ra hầu hạ Triệu Chấn Đức rửa mặt.Triệu Chấn Đức ăn no xong rồi thì ra cửa đi làm, đến lúc này Vương Quỳnh Phương mới được nhàn rỗi.Bà ta ăn đồ ăn thừa của Triệu Chấn Đức, sửa soạn cho mình một phen rồi mới ra khỏi nhà. Trước khi ra khỏi nhà, bà ta vênh cằm lên, xụ mặt xuống, giả vờ cái dáng vẻ cả v.ú lấp miệng em.Lâm Mẫn thì vừa cơm nước xong, còn Bạch Bảo Châu thì cũng đang có mặt ở nhà.Lời đồn về cô ta vô cùng ầm ĩ, đến độ người trong trường học cũng nghe nói rồi, rất nhiều người đều lấy chuyện này ra để cười nhạo cô ta.Từ khi Bạch Bảo Châu theo Lâm Mẫn vào nhà họ Bạch sống đến nay thì chưa bao giờ phải chịu loại tủi thân này, nên trong khoảng thời gian này cô ta kìm nén đến ngột ngạt.Thế nên, Bạch Bảo Châu xin nghỉ học về nhà trốn, Lâm Mẫn cũng không nỡ trách cô ta một câu nào cả.Hiện tại Bạch Bảu Châu đang học trường đại học sư phạm, sau khi tốt nghiệp cô ta sẽ làm giáo viên, nhưng Lâm Mẫn không nỡ để con gái mình phải vất vả cho nên bà ta đã sớm bàn bạc với Bạch Thư Đình, chờ Bạch Bảo Châu tốt nghiệp, ông ta sẽ nhờ quan hệ để cho cô ta được vào cục giáo dục làm việc.Công việc ở cục giáo dục nhẹ nhàng hơn, tốt hơn làm giáo viên không biết bao nhiêu lần.Bởi vì đã sớm có đường lui rồi, cho nên Bạch Bảo Châu cũng không còn cố gắng chăm chỉ học tập nữa, lúc cô ta đi học và lúc cô ta ở nhà cũng chẳng có gì khác nhau cả.Đàn ông nhà họ Bạch đều đi làm cả rồi, trong nhà cũng chỉ còn lại hai người là Lâm Mẫn và Bạch Bảo Châu.Bạch Bảo Châu ngồi trước bàn ăn, mặt mày nhăn nhó ăn cơm một cách khó khăn, Lâm Mẫn cầm bát của ba cha con nhà họ Bạch vào bếp rửa, rửa xong thì ra ngồi đối diện cô ta."Bảo Châu, con và Thanh Phong thế nào rồi?" Lâm Mẫn hao hết tâm tư để hãm hại Bạch Thanh Nhàn là vì cái gì cơ chứ? Còn không phải vì để cho con gái bà ta có thể gả cho Cố Thanh Phong ư?

của Triệu Ái Dân được, cho nên đến lúc đó ông ta sẽ khiến cho con dâu mang thai, đứa bé được sinh ra sẽ là cháu trai của bà ta, là con trai của Triệu Ái Dân.

Bà ta vì không muốn bị đuổi khỏi nhà, vì không muốn con trai mình phải trải qua cuộc sống thất vọng và khốn cùng, nên đã đồng ý với yêu cầu của ông ta.

Mười mấy năm trước, Triệu Ái Dân vẫn luôn không kết hôn không phải do bà ta không tìm người, mà do cho dù bà ta có tìm được ai thì Triệu Chấn Đức vẫn không hài lòng.

Mãi cho đến một năm trước, Triệu Chấn Đức vừa về đến nhà thì nói thẳng là con gái của phó xưởng trưởng không tệ lắm.

Bà ta còn chưa kịp phát biểu ý kiến thì Triệu Ái Dân đã vui sướng thể hiện rằng mình cũng rất thích Bạch Thanh Nhàn.

Hai người trong gia đình gạt ý kiến của bà ta sang một bên, cứ thế rôm rả thảo luận chuyện về Bạch Thanh Nhàn.

Từ trước đến nay, Vương Quỳnh Phương chưa từng ghét một người phụ nữ nào đến thế cả.

Cháo trên bếp đã chín rồi, Vương Quỳnh Phương lại đứng dậy đi chuẩn bị đồ ăn, chỉ chốc lát sau Triệu Chấn Đức đã thức dậy, Vương Quỳnh Phương vội vội vàng vàng chạy ra hầu hạ Triệu Chấn Đức rửa mặt.

Triệu Chấn Đức ăn no xong rồi thì ra cửa đi làm, đến lúc này Vương Quỳnh Phương mới được nhàn rỗi.

Bà ta ăn đồ ăn thừa của Triệu Chấn Đức, sửa soạn cho mình một phen rồi mới ra khỏi nhà. Trước khi ra khỏi nhà, bà ta vênh cằm lên, xụ mặt xuống, giả vờ cái dáng vẻ cả v.ú lấp miệng em.

Lâm Mẫn thì vừa cơm nước xong, còn Bạch Bảo Châu thì cũng đang có mặt ở nhà.

Lời đồn về cô ta vô cùng ầm ĩ, đến độ người trong trường học cũng nghe nói rồi, rất nhiều người đều lấy chuyện này ra để cười nhạo cô ta.

Từ khi Bạch Bảo Châu theo Lâm Mẫn vào nhà họ Bạch sống đến nay thì chưa bao giờ phải chịu loại tủi thân này, nên trong khoảng thời gian này cô ta kìm nén đến ngột ngạt.

Thế nên, Bạch Bảo Châu xin nghỉ học về nhà trốn, Lâm Mẫn cũng không nỡ trách cô ta một câu nào cả.

Hiện tại Bạch Bảu Châu đang học trường đại học sư phạm, sau khi tốt nghiệp cô ta sẽ làm giáo viên, nhưng Lâm Mẫn không nỡ để con gái mình phải vất vả cho nên bà ta đã sớm bàn bạc với Bạch Thư Đình, chờ Bạch Bảo Châu tốt nghiệp, ông ta sẽ nhờ quan hệ để cho cô ta được vào cục giáo dục làm việc.

Công việc ở cục giáo dục nhẹ nhàng hơn, tốt hơn làm giáo viên không biết bao nhiêu lần.

Bởi vì đã sớm có đường lui rồi, cho nên Bạch Bảo Châu cũng không còn cố gắng chăm chỉ học tập nữa, lúc cô ta đi học và lúc cô ta ở nhà cũng chẳng có gì khác nhau cả.

Đàn ông nhà họ Bạch đều đi làm cả rồi, trong nhà cũng chỉ còn lại hai người là Lâm Mẫn và Bạch Bảo Châu.

Bạch Bảo Châu ngồi trước bàn ăn, mặt mày nhăn nhó ăn cơm một cách khó khăn, Lâm Mẫn cầm bát của ba cha con nhà họ Bạch vào bếp rửa, rửa xong thì ra ngồi đối diện cô ta.

"Bảo Châu, con và Thanh Phong thế nào rồi?" Lâm Mẫn hao hết tâm tư để hãm hại Bạch Thanh Nhàn là vì cái gì cơ chứ? Còn không phải vì để cho con gái bà ta có thể gả cho Cố Thanh Phong ư?

Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo HôiTác giả: Vũ Lạc Song LiêmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Thanh Nhàn, em nghe chị dâu khuyên một câu nhé, dẫn theo Mộc Tâm và Thủy Tâm quay về đi, em ở lại nơi này làm gì cơ chứ? Người anh em Bảo Quốc đã kết hôn với em Văn Quân rồi, em còn ở chỗ này, ngoại trừ để người ta xem chuyện cười thì cũng không có gì cả."Ý thức của Ngu Thanh Nhàn vừa quay về, bên tai đã nghe thấy một câu như vậy.Cô quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng, thấy chị ta tuổi chừng bốn mươi, vóc người cao gầy, đang tận tình khuyên bảo."Bây giờ là Trung Quốc mới rồi, giải phóng rồi, ép duyên không thể được đâu. Em ở đây có ý nghĩa gì chứ? Đều là xã hội mới rồi, em ở đây đợi chẳng thà quay về quê. Ở quê có nhà có đất, chịu khó chút kiểu gì cũng không chết đói được."Ngu Thanh Nhàn vừa nghe chị ta nói, vừa để hệ thống đưa ký ức của nguyên thân vào.Đây là một cuốn tiểu thuyết thập niên 50, toàn bộ câu chuyện xoay quanh gia đình nhân vật chính Giang Bảo… của Triệu Ái Dân được, cho nên đến lúc đó ông ta sẽ khiến cho con dâu mang thai, đứa bé được sinh ra sẽ là cháu trai của bà ta, là con trai của Triệu Ái Dân.Bà ta vì không muốn bị đuổi khỏi nhà, vì không muốn con trai mình phải trải qua cuộc sống thất vọng và khốn cùng, nên đã đồng ý với yêu cầu của ông ta.Mười mấy năm trước, Triệu Ái Dân vẫn luôn không kết hôn không phải do bà ta không tìm người, mà do cho dù bà ta có tìm được ai thì Triệu Chấn Đức vẫn không hài lòng.Mãi cho đến một năm trước, Triệu Chấn Đức vừa về đến nhà thì nói thẳng là con gái của phó xưởng trưởng không tệ lắm.Bà ta còn chưa kịp phát biểu ý kiến thì Triệu Ái Dân đã vui sướng thể hiện rằng mình cũng rất thích Bạch Thanh Nhàn.Hai người trong gia đình gạt ý kiến của bà ta sang một bên, cứ thế rôm rả thảo luận chuyện về Bạch Thanh Nhàn.Từ trước đến nay, Vương Quỳnh Phương chưa từng ghét một người phụ nữ nào đến thế cả.Cháo trên bếp đã chín rồi, Vương Quỳnh Phương lại đứng dậy đi chuẩn bị đồ ăn, chỉ chốc lát sau Triệu Chấn Đức đã thức dậy, Vương Quỳnh Phương vội vội vàng vàng chạy ra hầu hạ Triệu Chấn Đức rửa mặt.Triệu Chấn Đức ăn no xong rồi thì ra cửa đi làm, đến lúc này Vương Quỳnh Phương mới được nhàn rỗi.Bà ta ăn đồ ăn thừa của Triệu Chấn Đức, sửa soạn cho mình một phen rồi mới ra khỏi nhà. Trước khi ra khỏi nhà, bà ta vênh cằm lên, xụ mặt xuống, giả vờ cái dáng vẻ cả v.ú lấp miệng em.Lâm Mẫn thì vừa cơm nước xong, còn Bạch Bảo Châu thì cũng đang có mặt ở nhà.Lời đồn về cô ta vô cùng ầm ĩ, đến độ người trong trường học cũng nghe nói rồi, rất nhiều người đều lấy chuyện này ra để cười nhạo cô ta.Từ khi Bạch Bảo Châu theo Lâm Mẫn vào nhà họ Bạch sống đến nay thì chưa bao giờ phải chịu loại tủi thân này, nên trong khoảng thời gian này cô ta kìm nén đến ngột ngạt.Thế nên, Bạch Bảo Châu xin nghỉ học về nhà trốn, Lâm Mẫn cũng không nỡ trách cô ta một câu nào cả.Hiện tại Bạch Bảu Châu đang học trường đại học sư phạm, sau khi tốt nghiệp cô ta sẽ làm giáo viên, nhưng Lâm Mẫn không nỡ để con gái mình phải vất vả cho nên bà ta đã sớm bàn bạc với Bạch Thư Đình, chờ Bạch Bảo Châu tốt nghiệp, ông ta sẽ nhờ quan hệ để cho cô ta được vào cục giáo dục làm việc.Công việc ở cục giáo dục nhẹ nhàng hơn, tốt hơn làm giáo viên không biết bao nhiêu lần.Bởi vì đã sớm có đường lui rồi, cho nên Bạch Bảo Châu cũng không còn cố gắng chăm chỉ học tập nữa, lúc cô ta đi học và lúc cô ta ở nhà cũng chẳng có gì khác nhau cả.Đàn ông nhà họ Bạch đều đi làm cả rồi, trong nhà cũng chỉ còn lại hai người là Lâm Mẫn và Bạch Bảo Châu.Bạch Bảo Châu ngồi trước bàn ăn, mặt mày nhăn nhó ăn cơm một cách khó khăn, Lâm Mẫn cầm bát của ba cha con nhà họ Bạch vào bếp rửa, rửa xong thì ra ngồi đối diện cô ta."Bảo Châu, con và Thanh Phong thế nào rồi?" Lâm Mẫn hao hết tâm tư để hãm hại Bạch Thanh Nhàn là vì cái gì cơ chứ? Còn không phải vì để cho con gái bà ta có thể gả cho Cố Thanh Phong ư?

Chương 777: Chương 777