Tại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay…

Chương 78: Đánh Rơi Trân Bảo (78)

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Trong lúc hai bên đang giằng co, một bóng dáng phụ nữ ăn mặc sang trọng, quý phái bước vào.Người con gái vừa bước vào đã khựng lại đôi chút trước cảnh tượng có phần kỳ quặc trước mắt, rồi ánh mắt cô ta nhanh chóng hướng thẳng về phía Trì Tiêu Tiêu. Mặt Trì Tiêu Tiêu thoáng chốc tái mét.Trương tiểu thư chỉ cần nghe lướt qua vài câu từ những người xung quanh cũng đã nắm được đại khái tình hình. Cô ta nhếch mép cười, ánh mắt không rời Trì Tiêu Tiêu. Thật đúng là khéo, cô ta lại tới đúng lúc như vậy, chẳng lẽ đến cả ông trời cũng không muốn dung túng cho cái loại thiên kim giả mạo này hay sao?Nhớ lại những lần trước đây Trì Tiêu Tiêu từng ngầm giở trò chèn ép mình, nụ cười của Trương tiểu thư càng trở nên sâu hơn mấy phần: “Cô Trì, vị này chẳng phải là cha ruột của cô sao – ông Điêu Xuyên đây này. Không cần phải nghi ngờ gì nữa, giới chị em chúng tôi đây đã có người xác minh thân phận của ông ấy rồi.”"Giới chị em chúng tôi" mà Trương tiểu thư nhắc tới, đương nhiên là chỉ những người thuộc cùng tầng lớp, cùng đẳng cấp với cô ta.Khuôn mặt Trì Tiêu Tiêu hoàn toàn mất đi vẻ tươi tắn, trắng bệch như tờ giấy. Kẻ đối đầu không chỉ được hả hê chứng kiến cảnh cô bẽ mặt, mà còn mang đến một tin tức kinh hoàng đẩy cô xuống vực sâu không đáy. Từ nay về sau, cô còn mặt mũi nào mà dám vác mặt trở lại cái giới thượng lưu đó nữa đây?Ai ai cũng sẽ biết cô có một người cha không thể chấp nhận nổi.Trương tiểu thư có vẻ vô cùng hài lòng với hiệu quả mà lời nói của mình mang lại. Cô ta lại nhân từ nói thêm vào: “Ông Điêu Xuyên đây đã cất công lặn lội đường sá từ tận thành phố C xa xôi đến đây để nhận con, cô nỡ lòng nào mà làm ngơ được chứ. Năm xưa, mẹ của cô nhất thời bị quỷ ám mới gây ra chuyện tráo đổi, để cô nghiễm nhiên hưởng thụ cuộc sống giàu sang phú quý suốt bao nhiêu năm trời, còn đày đọa hành hạ vị thiên kim thật sự kia. Bây giờ sự thật đã rõ ràng rành rành rồi, thì mọi thứ phải trở về đúng vị trí của nó thôi, cô thấy có đúng không?”Câu nói cuối cùng không hề che giấu sự ác ý, mỉa mai.Những người có mặt tại đó đều đã bị cái tình tiết cẩu huyết này làm cho kinh ngạc đến sững sờ. Cô giáo xinh đẹp, dịu dàng, lịch sự này hóa ra lại là kẻ chiếm đoạt thân phận của người khác, mới có được vẻ ngoài hào nhoáng giả tạo như thế.Nhìn ông Điêu Xuyên rách rưới, bẩn thỉu đứng kia, rồi lại nhìn cô giáo Trì đây, trong lòng mọi người không khỏi dâng lên một nỗi cảm thương sâu sắc cho vị thiên kim tiểu thư thật sự kia.Thật là quá bi thảm! Đáng lẽ ra phải được hưởng một cuộc đời giàu sang, phú quý, vậy mà lại bị người khác cướp đoạt trắng trợn, còn phải sống với một người cha như thế này, chắc chắn là đã phải chịu không biết bao nhiêu là khổ sở, tủi nhục.Dù ai cũng biết chuyện này vốn chẳng liên quan gì đến Trì Tiêu Tiêu, nhưng ánh mắt mọi người nhìn về phía cô ta vẫn không khỏi trở nên khác thường, quái dị. Dù sao đi nữa, cô ta vẫn là người hưởng lợi lớn nhất trong cái vụ tráo đổi thân phận này.Vô số ánh mắt từ bốn phía đổ dồn về phía Trì Tiêu Tiêu khiến sống lưng cô như bị hàng ngàn mũi kim châm cùng lúc đ.â.m vào. Thân thể cô khẽ run lên, mặt mày tái mét như tàu lá.Có lẽ thấy Trì Tiêu Tiêu trông thật sự quá thảm hại, một vị phụ huynh trong số đó đã động lòng trắc ẩn, mở miệng hỏi giúp: “Chuyện này... chuyện này đã có bằng chứng xác thực gì chưa?”“Bằng chứng ư? Đương nhiên là có rồi.” Trương tiểu thư chậm rãi lên tiếng: “Mọi người cứ thử tìm đọc lại thông báo mà nhà họ Trì đã từng phát đi cách đây không lâu, cùng với tình hình chuyển nhượng cổ phần của tập đoàn Trì Thị, là rõ ràng ngay thôi. Những thứ đó thì chắc chắn là không biết nói dối đâu.”Vị phụ huynh kia nghe vậy khẽ thở dài, không nói thêm một lời nào nữa.

Trong lúc hai bên đang giằng co, một bóng dáng phụ nữ ăn mặc sang trọng, quý phái bước vào.

Người con gái vừa bước vào đã khựng lại đôi chút trước cảnh tượng có phần kỳ quặc trước mắt, rồi ánh mắt cô ta nhanh chóng hướng thẳng về phía Trì Tiêu Tiêu. Mặt Trì Tiêu Tiêu thoáng chốc tái mét.

Trương tiểu thư chỉ cần nghe lướt qua vài câu từ những người xung quanh cũng đã nắm được đại khái tình hình. Cô ta nhếch mép cười, ánh mắt không rời Trì Tiêu Tiêu. Thật đúng là khéo, cô ta lại tới đúng lúc như vậy, chẳng lẽ đến cả ông trời cũng không muốn dung túng cho cái loại thiên kim giả mạo này hay sao?

Nhớ lại những lần trước đây Trì Tiêu Tiêu từng ngầm giở trò chèn ép mình, nụ cười của Trương tiểu thư càng trở nên sâu hơn mấy phần: “Cô Trì, vị này chẳng phải là cha ruột của cô sao – ông Điêu Xuyên đây này. Không cần phải nghi ngờ gì nữa, giới chị em chúng tôi đây đã có người xác minh thân phận của ông ấy rồi.”

"Giới chị em chúng tôi" mà Trương tiểu thư nhắc tới, đương nhiên là chỉ những người thuộc cùng tầng lớp, cùng đẳng cấp với cô ta.

Khuôn mặt Trì Tiêu Tiêu hoàn toàn mất đi vẻ tươi tắn, trắng bệch như tờ giấy. Kẻ đối đầu không chỉ được hả hê chứng kiến cảnh cô bẽ mặt, mà còn mang đến một tin tức kinh hoàng đẩy cô xuống vực sâu không đáy. Từ nay về sau, cô còn mặt mũi nào mà dám vác mặt trở lại cái giới thượng lưu đó nữa đây?

Ai ai cũng sẽ biết cô có một người cha không thể chấp nhận nổi.

Trương tiểu thư có vẻ vô cùng hài lòng với hiệu quả mà lời nói của mình mang lại. Cô ta lại nhân từ nói thêm vào: “Ông Điêu Xuyên đây đã cất công lặn lội đường sá từ tận thành phố C xa xôi đến đây để nhận con, cô nỡ lòng nào mà làm ngơ được chứ. Năm xưa, mẹ của cô nhất thời bị quỷ ám mới gây ra chuyện tráo đổi, để cô nghiễm nhiên hưởng thụ cuộc sống giàu sang phú quý suốt bao nhiêu năm trời, còn đày đọa hành hạ vị thiên kim thật sự kia. Bây giờ sự thật đã rõ ràng rành rành rồi, thì mọi thứ phải trở về đúng vị trí của nó thôi, cô thấy có đúng không?”

Câu nói cuối cùng không hề che giấu sự ác ý, mỉa mai.

Những người có mặt tại đó đều đã bị cái tình tiết cẩu huyết này làm cho kinh ngạc đến sững sờ. Cô giáo xinh đẹp, dịu dàng, lịch sự này hóa ra lại là kẻ chiếm đoạt thân phận của người khác, mới có được vẻ ngoài hào nhoáng giả tạo như thế.

Nhìn ông Điêu Xuyên rách rưới, bẩn thỉu đứng kia, rồi lại nhìn cô giáo Trì đây, trong lòng mọi người không khỏi dâng lên một nỗi cảm thương sâu sắc cho vị thiên kim tiểu thư thật sự kia.

Thật là quá bi thảm! Đáng lẽ ra phải được hưởng một cuộc đời giàu sang, phú quý, vậy mà lại bị người khác cướp đoạt trắng trợn, còn phải sống với một người cha như thế này, chắc chắn là đã phải chịu không biết bao nhiêu là khổ sở, tủi nhục.

Dù ai cũng biết chuyện này vốn chẳng liên quan gì đến Trì Tiêu Tiêu, nhưng ánh mắt mọi người nhìn về phía cô ta vẫn không khỏi trở nên khác thường, quái dị. Dù sao đi nữa, cô ta vẫn là người hưởng lợi lớn nhất trong cái vụ tráo đổi thân phận này.

Vô số ánh mắt từ bốn phía đổ dồn về phía Trì Tiêu Tiêu khiến sống lưng cô như bị hàng ngàn mũi kim châm cùng lúc đ.â.m vào. Thân thể cô khẽ run lên, mặt mày tái mét như tàu lá.

Có lẽ thấy Trì Tiêu Tiêu trông thật sự quá thảm hại, một vị phụ huynh trong số đó đã động lòng trắc ẩn, mở miệng hỏi giúp: “Chuyện này... chuyện này đã có bằng chứng xác thực gì chưa?”

“Bằng chứng ư? Đương nhiên là có rồi.” Trương tiểu thư chậm rãi lên tiếng: “Mọi người cứ thử tìm đọc lại thông báo mà nhà họ Trì đã từng phát đi cách đây không lâu, cùng với tình hình chuyển nhượng cổ phần của tập đoàn Trì Thị, là rõ ràng ngay thôi. Những thứ đó thì chắc chắn là không biết nói dối đâu.”

Vị phụ huynh kia nghe vậy khẽ thở dài, không nói thêm một lời nào nữa.

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… Trong lúc hai bên đang giằng co, một bóng dáng phụ nữ ăn mặc sang trọng, quý phái bước vào.Người con gái vừa bước vào đã khựng lại đôi chút trước cảnh tượng có phần kỳ quặc trước mắt, rồi ánh mắt cô ta nhanh chóng hướng thẳng về phía Trì Tiêu Tiêu. Mặt Trì Tiêu Tiêu thoáng chốc tái mét.Trương tiểu thư chỉ cần nghe lướt qua vài câu từ những người xung quanh cũng đã nắm được đại khái tình hình. Cô ta nhếch mép cười, ánh mắt không rời Trì Tiêu Tiêu. Thật đúng là khéo, cô ta lại tới đúng lúc như vậy, chẳng lẽ đến cả ông trời cũng không muốn dung túng cho cái loại thiên kim giả mạo này hay sao?Nhớ lại những lần trước đây Trì Tiêu Tiêu từng ngầm giở trò chèn ép mình, nụ cười của Trương tiểu thư càng trở nên sâu hơn mấy phần: “Cô Trì, vị này chẳng phải là cha ruột của cô sao – ông Điêu Xuyên đây này. Không cần phải nghi ngờ gì nữa, giới chị em chúng tôi đây đã có người xác minh thân phận của ông ấy rồi.”"Giới chị em chúng tôi" mà Trương tiểu thư nhắc tới, đương nhiên là chỉ những người thuộc cùng tầng lớp, cùng đẳng cấp với cô ta.Khuôn mặt Trì Tiêu Tiêu hoàn toàn mất đi vẻ tươi tắn, trắng bệch như tờ giấy. Kẻ đối đầu không chỉ được hả hê chứng kiến cảnh cô bẽ mặt, mà còn mang đến một tin tức kinh hoàng đẩy cô xuống vực sâu không đáy. Từ nay về sau, cô còn mặt mũi nào mà dám vác mặt trở lại cái giới thượng lưu đó nữa đây?Ai ai cũng sẽ biết cô có một người cha không thể chấp nhận nổi.Trương tiểu thư có vẻ vô cùng hài lòng với hiệu quả mà lời nói của mình mang lại. Cô ta lại nhân từ nói thêm vào: “Ông Điêu Xuyên đây đã cất công lặn lội đường sá từ tận thành phố C xa xôi đến đây để nhận con, cô nỡ lòng nào mà làm ngơ được chứ. Năm xưa, mẹ của cô nhất thời bị quỷ ám mới gây ra chuyện tráo đổi, để cô nghiễm nhiên hưởng thụ cuộc sống giàu sang phú quý suốt bao nhiêu năm trời, còn đày đọa hành hạ vị thiên kim thật sự kia. Bây giờ sự thật đã rõ ràng rành rành rồi, thì mọi thứ phải trở về đúng vị trí của nó thôi, cô thấy có đúng không?”Câu nói cuối cùng không hề che giấu sự ác ý, mỉa mai.Những người có mặt tại đó đều đã bị cái tình tiết cẩu huyết này làm cho kinh ngạc đến sững sờ. Cô giáo xinh đẹp, dịu dàng, lịch sự này hóa ra lại là kẻ chiếm đoạt thân phận của người khác, mới có được vẻ ngoài hào nhoáng giả tạo như thế.Nhìn ông Điêu Xuyên rách rưới, bẩn thỉu đứng kia, rồi lại nhìn cô giáo Trì đây, trong lòng mọi người không khỏi dâng lên một nỗi cảm thương sâu sắc cho vị thiên kim tiểu thư thật sự kia.Thật là quá bi thảm! Đáng lẽ ra phải được hưởng một cuộc đời giàu sang, phú quý, vậy mà lại bị người khác cướp đoạt trắng trợn, còn phải sống với một người cha như thế này, chắc chắn là đã phải chịu không biết bao nhiêu là khổ sở, tủi nhục.Dù ai cũng biết chuyện này vốn chẳng liên quan gì đến Trì Tiêu Tiêu, nhưng ánh mắt mọi người nhìn về phía cô ta vẫn không khỏi trở nên khác thường, quái dị. Dù sao đi nữa, cô ta vẫn là người hưởng lợi lớn nhất trong cái vụ tráo đổi thân phận này.Vô số ánh mắt từ bốn phía đổ dồn về phía Trì Tiêu Tiêu khiến sống lưng cô như bị hàng ngàn mũi kim châm cùng lúc đ.â.m vào. Thân thể cô khẽ run lên, mặt mày tái mét như tàu lá.Có lẽ thấy Trì Tiêu Tiêu trông thật sự quá thảm hại, một vị phụ huynh trong số đó đã động lòng trắc ẩn, mở miệng hỏi giúp: “Chuyện này... chuyện này đã có bằng chứng xác thực gì chưa?”“Bằng chứng ư? Đương nhiên là có rồi.” Trương tiểu thư chậm rãi lên tiếng: “Mọi người cứ thử tìm đọc lại thông báo mà nhà họ Trì đã từng phát đi cách đây không lâu, cùng với tình hình chuyển nhượng cổ phần của tập đoàn Trì Thị, là rõ ràng ngay thôi. Những thứ đó thì chắc chắn là không biết nói dối đâu.”Vị phụ huynh kia nghe vậy khẽ thở dài, không nói thêm một lời nào nữa.

Chương 78: Đánh Rơi Trân Bảo (78)