Tại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay…
Chương 113: Thay đổi số phận vị hôn thê pháo hôi của bá đạo tổng tài (8)
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… “Lục Trạch đúng là như vậy đó, lúc nào cũng bận rộn công việc, dạo gần đây hình như còn bận hơn.” Nói đến đây, Tiêu Tử Nguyệt khẽ nhíu mày, một cái nhíu mày rất nhẹ, gần như không thể nhận ra. Cô muốn bồi dưỡng tình cảm với Lục Trạch, nhưng đối phương luôn tỏ ra rất bị động và hờ hững.Tiêu Tử Nguyệt thậm chí còn hoài nghi rằng, Lục Trạch căn bản là không hề để tâm đến người vợ chưa cưới như cô.Các bạn thân nhận ra tâm trạng của cô, vội lên tiếng an ủi.“Đàn ông ai mà chẳng coi trọng sự nghiệp, chắc là Lục tổng còn coi trọng sự nghiệp hơn nữa thôi.”“Đúng đó, cậu xem Lục Trạch tuy rằng ít dành thời gian cho cậu, nhưng bên cạnh anh ấy vẫn luôn trong sạch, không giống như những người khác, suốt ngày cặp kè với bồ nhí.”Lời an ủi này cũng đúng là thật. Tiêu Tử Nguyệt phần nào cảm thấy thoải mái hơn. Thái độ của Lục Trạch tuy lạnh nhạt, nhưng anh cũng rất tôn trọng cô, chưa bao giờ có ý nghĩ xằng bậy hay trăng hoa.Cha của Tiêu Tử Nguyệt rất mực yêu thương mẹ cô, sau khi mẹ cô qua đời thì không hề tái hôn. Chứng kiến sự chung tình của cha và sự hỗn loạn trong giới thượng lưu, Tiêu Tử Nguyệt không mong đợi cuộc hôn nhân của mình sẽ tràn đầy tình yêu nồng thắm, cô chỉ hy vọng hai người có thể tôn trọng nhau như khách là đủ.Đúng lúc này, Hạ tiểu thư mím môi, vẻ do dự. Cô đã biết được một vài tin tức, nhưng có nên nói ra hay không?Nhưng cô cũng không chắc chắn tính xác thực của tin tức này, nhỡ đâu là tin giả thì chẳng phải sẽ phá hỏng mối quan hệ giữa Tiêu Tử Nguyệt và vị hôn phu của cô sao?Tiêu Tử Nguyệt đúng lúc nhận thấy vẻ mặt khác thường của Hạ tiểu thư, nghi hoặc hỏi: “Sao vậy? Có chuyện gì sao?”Hạ tiểu thư cắn răng, cuối cùng vẫn quyết định kể cho Tiêu Tử Nguyệt nghe những gì mình đã nghe được.“Thì là… Tử Nguyệt này, tôi có một người bạn sống ở khu biệt thự Lệ Cảnh, cô ấy kể với tôi rằng…” Hạ tiểu thư ấp úng nói, vẻ mặt đầy do dự: “Lục Trạch gần đây thường xuyên xuất hiện ở khu đó…”Đôi mắt phượng tuyệt đẹp của Tiêu Tử Nguyệt hoi hơi xếch lên.Gần đây bận rộn, thường xuyên xuất hiện ở một khu dân cư nào đó… Với sự nhạy bén của giới thượng lưu, cô đã liên tưởng đến một số chuyện.Nhưng Tiêu Tử Nguyệt không vội vàng đưa ra kết luận, mà chỉ ra hiệu Hạ tiểu thư nói tiếp.Hạ tiểu thư nhắm mắt nói một hơi hết những gì mình biết: “Cô ấy thấy Lục Trạch đi dạo cùng một người phụ nữ, nghi ngờ là anh ấy đang ‘kim ốc tàng kiều’ ở đó.” (Kim ốc tàng kiều: ví von việc đàn ông lén lút nuôi tình nhân trong một căn nhà đẹp)Khu biệt thự Lệ Cảnh nằm ở phía nam thành phố, thuộc vùng ngoại ô, phong cảnh tuyệt đẹp, là địa điểm dưỡng lão lý tưởng của giới nhà giàu. Vì khu biệt thự này mới được mở bán, số người chuyển đến ở còn rất ít, nên đây có thể là một nơi lý tưởng để nuôi dưỡng tình nhân.Chỉ là, Lục Trạch, một người có tính cách lạnh lùng và kiêu ngạo như vậy, thật sự sẽ lén lút tìm tình nhân sau lưng cô sao?Phản ứng *****ên của Tiêu Tử Nguyệt là không tin. Nhưng trên đời này có rất nhiều chuyện “tri nhân tri diện bất tri tâm” (hiểu người hiểu mặt, khó lòng hiểu tim), cô vẫn muốn suy xét đến trường hợp xấu nhất.Là đại tiểu thư duy nhất của gia tộc Tiêu Thị, Tiêu Tử Nguyệt không phải là kiểu phụ nữ hễ nghe được tin đồn thất thiệt là sẽ lập tức tìm đến cửa nhà của đối phương.Đằng sau cô còn có cả gia tộc Tiêu Thị hùng mạnh chống lưng, việc điều tra một sự việc đối với cô mà nói cũng không hề khó. Đợi đến khi điều tra rõ chân tướng, cô sẽ đưa ra quyết định cuối cùng.Thái độ của Tiêu Tử Nguyệt rất rõ ràng. Cô có thể chấp nhận việc Lục Trạch từng có bạn gái hoặc tình nhân trong quá khứ, nhưng một khi hai người đã xác định quan hệ yêu đương, thì cả hai nên chung thủy với nhau. Nếu tin đồn kia là sự thật, hành vi của Lục Trạch chẳng khác nào chà đạp lên lòng tự trọng và danh dự của Tiêu Tử Nguyệt cô.Cô tuyệt đối không thể nhân nhượng chuyện này.Cha Tiêu tan làm về nhà, liền thấy con gái mình đang ngồi trên sofa với vẻ mặt cau có.“Sao vậy con?” Cha Tiêu cởi áo vest, đưa cho quản gia: “Sao trông con có vẻ không vui thế kia, ai chọc giận con hả?”“Không có gì đâu cha, chỉ là con nghe được một chuyện thôi.” Tiêu Tử Nguyệt nói một cách mơ hồ.Cha Tiêu ngồi xuống bên cạnh con gái, đang định nhân cơ hội này nói chuyện tâm tình với con gái. Lần gần nhất hai cha con trò chuyện đã cách đây hai năm rồi, đó là vào một ngày trước khi hai nhà Tiêu – Lục đính hôn. Khi ấy, cha Tiêu đã hỏi dò Tiêu Tử Nguyệt xem cô có thực sự nguyện ý liên hôn với nhà họ Lục hay không, và Tiêu Tử Nguyệt đã gật đầu đồng ý.Nhưng Cha Tiêu vừa mới chuẩn bị xong, Tiêu Tử Nguyệt lại không muốn nói gì thêm, chỉ nói rằng cô muốn tự mình xử lý chuyện này.Cha Tiêu bất đắc dĩ, đành phải để con gái tự quyết định.Tiêu Tử Nguyệt là người có chừng mực. Lúc trước, việc hai nhà Tiêu – Lục đính hôn là để đảm bảo dự án hợp tác có thể thuận lợi khởi động. Theo thời gian, dự án đã tiến triển tốt đẹp, vai trò của mối hôn ước này cũng từ từ giảm bớt, nhưng nó vẫn có thể mang lại lợi ích cho cả hai gia tộc.
“Lục Trạch đúng là như vậy đó, lúc nào cũng bận rộn công việc, dạo gần đây hình như còn bận hơn.” Nói đến đây, Tiêu Tử Nguyệt khẽ nhíu mày, một cái nhíu mày rất nhẹ, gần như không thể nhận ra. Cô muốn bồi dưỡng tình cảm với Lục Trạch, nhưng đối phương luôn tỏ ra rất bị động và hờ hững.
Tiêu Tử Nguyệt thậm chí còn hoài nghi rằng, Lục Trạch căn bản là không hề để tâm đến người vợ chưa cưới như cô.
Các bạn thân nhận ra tâm trạng của cô, vội lên tiếng an ủi.
“Đàn ông ai mà chẳng coi trọng sự nghiệp, chắc là Lục tổng còn coi trọng sự nghiệp hơn nữa thôi.”
“Đúng đó, cậu xem Lục Trạch tuy rằng ít dành thời gian cho cậu, nhưng bên cạnh anh ấy vẫn luôn trong sạch, không giống như những người khác, suốt ngày cặp kè với bồ nhí.”
Lời an ủi này cũng đúng là thật. Tiêu Tử Nguyệt phần nào cảm thấy thoải mái hơn. Thái độ của Lục Trạch tuy lạnh nhạt, nhưng anh cũng rất tôn trọng cô, chưa bao giờ có ý nghĩ xằng bậy hay trăng hoa.
Cha của Tiêu Tử Nguyệt rất mực yêu thương mẹ cô, sau khi mẹ cô qua đời thì không hề tái hôn. Chứng kiến sự chung tình của cha và sự hỗn loạn trong giới thượng lưu, Tiêu Tử Nguyệt không mong đợi cuộc hôn nhân của mình sẽ tràn đầy tình yêu nồng thắm, cô chỉ hy vọng hai người có thể tôn trọng nhau như khách là đủ.
Đúng lúc này, Hạ tiểu thư mím môi, vẻ do dự. Cô đã biết được một vài tin tức, nhưng có nên nói ra hay không?
Nhưng cô cũng không chắc chắn tính xác thực của tin tức này, nhỡ đâu là tin giả thì chẳng phải sẽ phá hỏng mối quan hệ giữa Tiêu Tử Nguyệt và vị hôn phu của cô sao?
Tiêu Tử Nguyệt đúng lúc nhận thấy vẻ mặt khác thường của Hạ tiểu thư, nghi hoặc hỏi: “Sao vậy? Có chuyện gì sao?”
Hạ tiểu thư cắn răng, cuối cùng vẫn quyết định kể cho Tiêu Tử Nguyệt nghe những gì mình đã nghe được.
“Thì là… Tử Nguyệt này, tôi có một người bạn sống ở khu biệt thự Lệ Cảnh, cô ấy kể với tôi rằng…” Hạ tiểu thư ấp úng nói, vẻ mặt đầy do dự: “Lục Trạch gần đây thường xuyên xuất hiện ở khu đó…”
Đôi mắt phượng tuyệt đẹp của Tiêu Tử Nguyệt hoi hơi xếch lên.
Gần đây bận rộn, thường xuyên xuất hiện ở một khu dân cư nào đó… Với sự nhạy bén của giới thượng lưu, cô đã liên tưởng đến một số chuyện.
Nhưng Tiêu Tử Nguyệt không vội vàng đưa ra kết luận, mà chỉ ra hiệu Hạ tiểu thư nói tiếp.
Hạ tiểu thư nhắm mắt nói một hơi hết những gì mình biết: “Cô ấy thấy Lục Trạch đi dạo cùng một người phụ nữ, nghi ngờ là anh ấy đang ‘kim ốc tàng kiều’ ở đó.”
(Kim ốc tàng kiều: ví von việc đàn ông lén lút nuôi tình nhân trong một căn nhà đẹp)
Khu biệt thự Lệ Cảnh nằm ở phía nam thành phố, thuộc vùng ngoại ô, phong cảnh tuyệt đẹp, là địa điểm dưỡng lão lý tưởng của giới nhà giàu. Vì khu biệt thự này mới được mở bán, số người chuyển đến ở còn rất ít, nên đây có thể là một nơi lý tưởng để nuôi dưỡng tình nhân.
Chỉ là, Lục Trạch, một người có tính cách lạnh lùng và kiêu ngạo như vậy, thật sự sẽ lén lút tìm tình nhân sau lưng cô sao?
Phản ứng *****ên của Tiêu Tử Nguyệt là không tin. Nhưng trên đời này có rất nhiều chuyện “tri nhân tri diện bất tri tâm” (hiểu người hiểu mặt, khó lòng hiểu tim), cô vẫn muốn suy xét đến trường hợp xấu nhất.
Là đại tiểu thư duy nhất của gia tộc Tiêu Thị, Tiêu Tử Nguyệt không phải là kiểu phụ nữ hễ nghe được tin đồn thất thiệt là sẽ lập tức tìm đến cửa nhà của đối phương.
Đằng sau cô còn có cả gia tộc Tiêu Thị hùng mạnh chống lưng, việc điều tra một sự việc đối với cô mà nói cũng không hề khó. Đợi đến khi điều tra rõ chân tướng, cô sẽ đưa ra quyết định cuối cùng.
Thái độ của Tiêu Tử Nguyệt rất rõ ràng. Cô có thể chấp nhận việc Lục Trạch từng có bạn gái hoặc tình nhân trong quá khứ, nhưng một khi hai người đã xác định quan hệ yêu đương, thì cả hai nên chung thủy với nhau. Nếu tin đồn kia là sự thật, hành vi của Lục Trạch chẳng khác nào chà đạp lên lòng tự trọng và danh dự của Tiêu Tử Nguyệt cô.
Cô tuyệt đối không thể nhân nhượng chuyện này.
Cha Tiêu tan làm về nhà, liền thấy con gái mình đang ngồi trên sofa với vẻ mặt cau có.
“Sao vậy con?” Cha Tiêu cởi áo vest, đưa cho quản gia: “Sao trông con có vẻ không vui thế kia, ai chọc giận con hả?”
“Không có gì đâu cha, chỉ là con nghe được một chuyện thôi.” Tiêu Tử Nguyệt nói một cách mơ hồ.
Cha Tiêu ngồi xuống bên cạnh con gái, đang định nhân cơ hội này nói chuyện tâm tình với con gái. Lần gần nhất hai cha con trò chuyện đã cách đây hai năm rồi, đó là vào một ngày trước khi hai nhà Tiêu – Lục đính hôn. Khi ấy, cha Tiêu đã hỏi dò Tiêu Tử Nguyệt xem cô có thực sự nguyện ý liên hôn với nhà họ Lục hay không, và Tiêu Tử Nguyệt đã gật đầu đồng ý.
Nhưng Cha Tiêu vừa mới chuẩn bị xong, Tiêu Tử Nguyệt lại không muốn nói gì thêm, chỉ nói rằng cô muốn tự mình xử lý chuyện này.
Cha Tiêu bất đắc dĩ, đành phải để con gái tự quyết định.
Tiêu Tử Nguyệt là người có chừng mực. Lúc trước, việc hai nhà Tiêu – Lục đính hôn là để đảm bảo dự án hợp tác có thể thuận lợi khởi động. Theo thời gian, dự án đã tiến triển tốt đẹp, vai trò của mối hôn ước này cũng từ từ giảm bớt, nhưng nó vẫn có thể mang lại lợi ích cho cả hai gia tộc.
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê HồnTác giả: Nguyệt Dạ Sanh CaTruyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTại thành phố A, trong căn nhà của Trì gia. Không khí nặng nề bao trùm lấy mọi người. Người giúp việc đã sớm ý tứ rút lui hết, chỉ còn lại những thành viên Trì gia đang ngồi ủ rũ trong phòng khách. Trên sô pha, bà Trì cứ liên tục lau nước mắt, thút tha thút thít. Mấy ngày trước, Trì gia vô tình phát hiện ra một chuyện động trời: cô con gái mà họ nuôi nấng suốt 25 năm lại không phải con ruột của mình. Ngay cả những gia đình bình thường thôi mà gặp chuyện này cũng khó lòng chấp nhận được, huống chi là Trì gia vốn nổi tiếng là êm ấm, hạnh phúc. Đến giờ bà Trì vẫn chưa hết bàng hoàng sau tin sét đánh ngang tai đó. Bà không thể tin được. Đứa con gái mà bà tỉ mỉ dạy dỗ, bà dồn bao tâm huyết, công sức vào để nuôi nấng, biến con bé thành một tiểu thư khuê các có tiếng ở thành phố A. Thông minh, xinh đẹp, lại còn hào phóng, cư xử đúng mực, ai gặp mà chẳng khen. Vậy mà, đứa con gái ưu tú đó lại không phải con ruột. Làm sao bà Trì có thể chấp nhận được cơ chứ? Mắt đẫm lệ, bà Trì nhìn chồng: “Hay… “Lục Trạch đúng là như vậy đó, lúc nào cũng bận rộn công việc, dạo gần đây hình như còn bận hơn.” Nói đến đây, Tiêu Tử Nguyệt khẽ nhíu mày, một cái nhíu mày rất nhẹ, gần như không thể nhận ra. Cô muốn bồi dưỡng tình cảm với Lục Trạch, nhưng đối phương luôn tỏ ra rất bị động và hờ hững.Tiêu Tử Nguyệt thậm chí còn hoài nghi rằng, Lục Trạch căn bản là không hề để tâm đến người vợ chưa cưới như cô.Các bạn thân nhận ra tâm trạng của cô, vội lên tiếng an ủi.“Đàn ông ai mà chẳng coi trọng sự nghiệp, chắc là Lục tổng còn coi trọng sự nghiệp hơn nữa thôi.”“Đúng đó, cậu xem Lục Trạch tuy rằng ít dành thời gian cho cậu, nhưng bên cạnh anh ấy vẫn luôn trong sạch, không giống như những người khác, suốt ngày cặp kè với bồ nhí.”Lời an ủi này cũng đúng là thật. Tiêu Tử Nguyệt phần nào cảm thấy thoải mái hơn. Thái độ của Lục Trạch tuy lạnh nhạt, nhưng anh cũng rất tôn trọng cô, chưa bao giờ có ý nghĩ xằng bậy hay trăng hoa.Cha của Tiêu Tử Nguyệt rất mực yêu thương mẹ cô, sau khi mẹ cô qua đời thì không hề tái hôn. Chứng kiến sự chung tình của cha và sự hỗn loạn trong giới thượng lưu, Tiêu Tử Nguyệt không mong đợi cuộc hôn nhân của mình sẽ tràn đầy tình yêu nồng thắm, cô chỉ hy vọng hai người có thể tôn trọng nhau như khách là đủ.Đúng lúc này, Hạ tiểu thư mím môi, vẻ do dự. Cô đã biết được một vài tin tức, nhưng có nên nói ra hay không?Nhưng cô cũng không chắc chắn tính xác thực của tin tức này, nhỡ đâu là tin giả thì chẳng phải sẽ phá hỏng mối quan hệ giữa Tiêu Tử Nguyệt và vị hôn phu của cô sao?Tiêu Tử Nguyệt đúng lúc nhận thấy vẻ mặt khác thường của Hạ tiểu thư, nghi hoặc hỏi: “Sao vậy? Có chuyện gì sao?”Hạ tiểu thư cắn răng, cuối cùng vẫn quyết định kể cho Tiêu Tử Nguyệt nghe những gì mình đã nghe được.“Thì là… Tử Nguyệt này, tôi có một người bạn sống ở khu biệt thự Lệ Cảnh, cô ấy kể với tôi rằng…” Hạ tiểu thư ấp úng nói, vẻ mặt đầy do dự: “Lục Trạch gần đây thường xuyên xuất hiện ở khu đó…”Đôi mắt phượng tuyệt đẹp của Tiêu Tử Nguyệt hoi hơi xếch lên.Gần đây bận rộn, thường xuyên xuất hiện ở một khu dân cư nào đó… Với sự nhạy bén của giới thượng lưu, cô đã liên tưởng đến một số chuyện.Nhưng Tiêu Tử Nguyệt không vội vàng đưa ra kết luận, mà chỉ ra hiệu Hạ tiểu thư nói tiếp.Hạ tiểu thư nhắm mắt nói một hơi hết những gì mình biết: “Cô ấy thấy Lục Trạch đi dạo cùng một người phụ nữ, nghi ngờ là anh ấy đang ‘kim ốc tàng kiều’ ở đó.” (Kim ốc tàng kiều: ví von việc đàn ông lén lút nuôi tình nhân trong một căn nhà đẹp)Khu biệt thự Lệ Cảnh nằm ở phía nam thành phố, thuộc vùng ngoại ô, phong cảnh tuyệt đẹp, là địa điểm dưỡng lão lý tưởng của giới nhà giàu. Vì khu biệt thự này mới được mở bán, số người chuyển đến ở còn rất ít, nên đây có thể là một nơi lý tưởng để nuôi dưỡng tình nhân.Chỉ là, Lục Trạch, một người có tính cách lạnh lùng và kiêu ngạo như vậy, thật sự sẽ lén lút tìm tình nhân sau lưng cô sao?Phản ứng *****ên của Tiêu Tử Nguyệt là không tin. Nhưng trên đời này có rất nhiều chuyện “tri nhân tri diện bất tri tâm” (hiểu người hiểu mặt, khó lòng hiểu tim), cô vẫn muốn suy xét đến trường hợp xấu nhất.Là đại tiểu thư duy nhất của gia tộc Tiêu Thị, Tiêu Tử Nguyệt không phải là kiểu phụ nữ hễ nghe được tin đồn thất thiệt là sẽ lập tức tìm đến cửa nhà của đối phương.Đằng sau cô còn có cả gia tộc Tiêu Thị hùng mạnh chống lưng, việc điều tra một sự việc đối với cô mà nói cũng không hề khó. Đợi đến khi điều tra rõ chân tướng, cô sẽ đưa ra quyết định cuối cùng.Thái độ của Tiêu Tử Nguyệt rất rõ ràng. Cô có thể chấp nhận việc Lục Trạch từng có bạn gái hoặc tình nhân trong quá khứ, nhưng một khi hai người đã xác định quan hệ yêu đương, thì cả hai nên chung thủy với nhau. Nếu tin đồn kia là sự thật, hành vi của Lục Trạch chẳng khác nào chà đạp lên lòng tự trọng và danh dự của Tiêu Tử Nguyệt cô.Cô tuyệt đối không thể nhân nhượng chuyện này.Cha Tiêu tan làm về nhà, liền thấy con gái mình đang ngồi trên sofa với vẻ mặt cau có.“Sao vậy con?” Cha Tiêu cởi áo vest, đưa cho quản gia: “Sao trông con có vẻ không vui thế kia, ai chọc giận con hả?”“Không có gì đâu cha, chỉ là con nghe được một chuyện thôi.” Tiêu Tử Nguyệt nói một cách mơ hồ.Cha Tiêu ngồi xuống bên cạnh con gái, đang định nhân cơ hội này nói chuyện tâm tình với con gái. Lần gần nhất hai cha con trò chuyện đã cách đây hai năm rồi, đó là vào một ngày trước khi hai nhà Tiêu – Lục đính hôn. Khi ấy, cha Tiêu đã hỏi dò Tiêu Tử Nguyệt xem cô có thực sự nguyện ý liên hôn với nhà họ Lục hay không, và Tiêu Tử Nguyệt đã gật đầu đồng ý.Nhưng Cha Tiêu vừa mới chuẩn bị xong, Tiêu Tử Nguyệt lại không muốn nói gì thêm, chỉ nói rằng cô muốn tự mình xử lý chuyện này.Cha Tiêu bất đắc dĩ, đành phải để con gái tự quyết định.Tiêu Tử Nguyệt là người có chừng mực. Lúc trước, việc hai nhà Tiêu – Lục đính hôn là để đảm bảo dự án hợp tác có thể thuận lợi khởi động. Theo thời gian, dự án đã tiến triển tốt đẹp, vai trò của mối hôn ước này cũng từ từ giảm bớt, nhưng nó vẫn có thể mang lại lợi ích cho cả hai gia tộc.